Chương 151: Tai họa do đồ đệ xuất sắc gây ra
Chương 151: Tai họa do đồ đệ xuất sắc gây ra
Tiên Thành Linh Tâm, một tòa lầu thương hội khổng lồ cao mười chín tầng, chiếm diện tích gần trăm mẫu đất, đây là tổng bộ của thương hội Ẩn Linh.
Không lâu sau khi Bàng Phúc trở về thì chủ quản thương hội đã đến thông báo tất cả hội trưởng thương hội từng hợp tác qua gần như đến bái phỏng cùng một lúc.
“Đều dẫn tất cả đến phòng khách quý.”
Phòng khách quý với diện tích gần trăm mét vuông đã xuất hiện mười lăm nhà thương hội.
“Bàng lão đệ, chúng ta đã bàn xong với nhau nên ngươi nhất định không được phép thất hứa với ta trong vụ năm trăm bộ bảo khí áo giáp linh lực loại ba kia.” Một vị đại hán Hóa Thần Kỳ lên tiếng.
“Ngươi chỉ có năm trăm bộ, nô gia nơi này muốn đặt một ngàn bộ, linh thạch cũng đã mang theo, chỉ cần Bàng ca ca cho cái ngày hẹn thì linh thạch trong tay nô gia đều là của ngươi.” Một vị thiếu phụ phong vân phong tình vạn chủng nói, dường như chỉ cần một ánh mắt ngươi hiểu ta cũng hiểu, là có thể...
“Ta đặt hai ngàn bộ, thì sao?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên, đây là một vị thiếu niên lạnh nhạt.
“Bàng thúc thúc...”
“Bàng lão ca...”
Lúc này, Bàng Phúc vẫy tay ra hiệu mọi người im lặng.
“Mọi người yên lạng, ta đã xin được chỉ thị của đại trưởng lão tông môn của ta.”
“Đơn đặt hàng vẫn như bình thường, nhưng giá phải tăng gấp rưỡi còn tốc độ vẫn như trước đây.”
“Nhưng có một yêu cầu khác, nguyên vật liệu mua từ thương hội của các ngươi không được tăng vượt quá một nửa.”
Nghe thấy giá chỉ tăng một nửa, tất cả hội trưởng thương hội đều thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ giá vật liệu linh khoáng bên ngoài đã tăng gấp đôi, tăng một nửa giá vẫn có thể chấp nhận được.
Chẳng qua điều kiện phía sau lại có một chút vấn đề nhỏ.
“Về phần giao như thế nào, thì người nào trước người nào sau.”
Những người hội trưởng lại vểnh tai lên.
“Dựa theo thứ tự đơn đặt hàng trước kia mà giao hàng, bây giờ sẽ thống nhất giao một trăm bộ mỗi lần cho từng đơn đặt hàng của mười lăm thương hội các ngươi.”
“Về phần bảo khí tọa giá, cũng dựa theo quy củ này mà làm.”
Hội trưởng của mười lăm nhà thương hội đều thả lỏng. Mặc dù họ không thu được lợi ích lớn nhất, thế nhưng những thương hội khác cũng không được gì hơn.
Lúc này, tất cả hội trưởng thương hội bắt đầu muốn mời Bàng Phúc đi ăn tối và giải trí một chút.
“Bàng ca ca, màu ga trải giường của nô gia rất đẹp, tối nay ngươi có muốn thưởng thức cùng ta hay không?”
Một bàn tay như ngọc mảnh khảnh đặt lên vai Bàng Phúc, chỉ là cảm xúc tê dại kia khiến Bàng Phúc kêu lên không chịu nổi.
“Ha ha, Bàng lão đệ, ta khuyên ngươi không nên đồng ý, với vóc dáng Kim Đan Kỳ nhỏ bé này của ngươi thì đi làm ăn còn được, nhưng nghịch súng cầm côn đối phó vạn nhân trảm này thì coi chừng mất luôn vũ khí.” Đại hán Hóa Thần Kỳ vừa nói vừa cười khằng khặc.
“Bàng đại ca, trưởng lão chúng ta muốn đi quý tông để trao đổi một ít chuyện tâm đắc trong luyện khí không biết có thể hay không?” Thiếu niên lạnh nhạt nói.
Rất nhiều hội trưởng còn muốn nói chuyện, nhưng lại bị động tác của Bàng Phúc hấp dẫn.
Bàng Phúc phát cho mỗi người một thanh ngọc giản.
“Lòng quý mến của chư vị đối với Bàng mỗ, Bàng mỗ xin nhận lấy, chuyện ăn cơm hay trao đổi gì đó coi như có thể.”
“Nhưng điều tiếp theo mới là trọng điểm.”
“Mọi ngươi xem thử nội dung trong ngọc giản đi.”
Trong ngọc giản, không chỉ có giới thiệu sức chiến đấu của con rối, mà còn có một đoạn hình ảnh lưu lại cảnh chiến đấu của con rối trôi nổi ở trong đó.
Một lát sau, đại hán Hóa Thần Kỳ là người đầu tiên kịp phản ứng.
“Cho ta đặt năm trăm con rối công kích tầm xa kia.”
“Thương hội của ta sẽ chi ra một ngàn vạn linh thạch cho mỗi loại.” Đại hán Hóa Thần Kỳ khí phách nói.
“Như ngươi, mỗi loại con rối viễn trình lấy một ngàn con.”
Sau khi xem ngọc giản xong các hội trưởng lại rơi vào một cuộc tranh cãi, sau đó lại bắt đầu vạch trần lẫn nhau, từ chuyện thương hội đến chuyện cá nhân.
Bàng Phúc nhìn mấy người hội trưởng thương hội đang ồn ào.
Lộ vẻ vô cùng bình tĩnh, lúc ban đầu hắn còn không hiểu tại sao lại xảy ra cãi vã. Mãi cho đến khi hắn bị những thương hội này hãm hại vài lần, hắn cũng tham gia vào hàng ngũ tranh cãi.
Đánh không nổi, ta còn không thể làm rối loạn đạo tâm của ngươi sao.
Chỉ là lần này hắn là chủ nhà, kết quả không biết mắng ai, chỉ có thể chờ lần sau phát huy trên sân khách.
Bây giờ thương hội Ẩn Linh đã tiến vào vòng tròn của các thương hội hạng hai, những hội trưởng tới đây đều là thương hội hạng hai, tức là họ cạnh tranh với nhau và giữ ấm cùng nhau.
Bởi vì thứ mà họ thật sự cần cạnh tranh là những đại thương hội hàng đầu với những Hải Chu, Tinh Chu, chỉ có thể giành được một chút thị trường kỹ thuật.
Khi nhìn thấy ra giá cao nhất là mười ba triệu linh thạch, Bàng Phúc đã quyết định công bố kết quả.
“Con rối cận chiến mười triệu viên linh thạch, con rối viễn trình mười hai triệu viên linh thạch, quy củ vẫn giống như áo giáp linh lực.”
“Ta cam đoan, những con rối này ta sẽ không bán ở thương hội này của chúng ta, cũng sẽ không bán buôn cho những thương hội khác.”
Cứ như vậy, đám người Bàng Phúc chỉ cần giả vờ một hồi đã hoàn thành nhiệm vụ.
Sau khi Từ Phàm nhận được tin tức, hắn quyết định mở thêm một dây chuyền sản xuất con rối Nguyên Anh Kỳ.
“Hẹp, tầm nhìn hạn hẹp.” Từ Phàm lắc đầu nói.
Nếu không phải sợ làm quá lớn khiến cho những tông môn đỉnh cấp kia chú ý, thì hắn chắc chắn sẽ bắt đầu lăn cầu tuyết thông qua tích lũy tài chính ban đầu.
Nếu hắn có được vài trăm dây chuyền sản xuất con rối, hắn dám tạo ra một đội quân ngàn vạn con rối, lúc đó hắn còn cần sợ ai.
Chỉ tiếc rằng mọi chuyện đều có thể xảy ra tại thế giới Tu Tiên, nói không chừng bây giờ đã có vài tông môn đứng đầu nhớ thương đến Ẩn Linh môn.
“Lại mở thêm một dây chuyền sản xuất Nguyên Anh Kỳ, đến lúc đó khi Yêu Tộc tiến đến, thì chí ít đã có đại quân mười vạn con rối.”
“Theo mô tả về cuộc xâm lược từ Yêu Tộc của hội trưởng lão, sẽ không có trận chiến nào vượt quá Hợp Thể Kỳ ở đại lục trung tâm Nhân Tộc trong giai đoạn đầu.”
“Hầu hết các trận chiến năng lượng cao sẽ ở phía trên vùng Cực Không, trên đại lục trung tâm chỉ là một cuộc chiến nhỏ.”
“Sau khi đạt đến Kim Đan Kỳ, thăng cấp đại trận hộ môn lên một chút, đến lúc đó gặp phải Yêu Tộc Hợp Thể Kỳ có lẽ cũng không xảy ra vấn đề gì lớn.”
“Đang luyện chế mấy tòa đạo khí Thiên Cơ loại đại sát khí, hẳn là.......”
Khi suy nghĩ của Từ Phàm đang được thả bay, dần dần nghĩ đến chuyện sau khi Độ Kiếp và Đại Thừa Kỳ.
Cùng lúc đó, tại một chỗ động phủ của Thiên Linh tông.
Một ông lão tinh thông bói toán chậm rãi mở mắt.
“Khụ khụ...”
“Không ngờ phía đối diện còn có đạo hữu thuộc dòng dõi Thiên Cơ, nhưng ta vẫn khá hơn một bậc.”
Sau đó ông lão lập tức gửi một vị trí đến pháp khí truyền tin của một vị trưởng lão Thiên Linh tông.
“Thiên Lam Châu, Tiên Thành Lâm Sâm, phía trên Thập Vạn Lý Cự Hồ.” Một vị trưởng lão Hợp Thể Kỳ của Thiên Linh tông lẩm bẩm.
Từ Phàm đang thả bay suy nghĩ thì đột nhiên rùng mình một cái, trong lòng chợt hiện lên một cảm giác huyền bí.
“Chết tiệt, có người đang xem bói vị trí của ta.”
Từ Phàm lập tức tay kết đạo ấn Thiên Cơ, nhắm mắt và bắt đầu thăm dò trở lại.
Một lúc sau, Từ Phàm mở mắt ra, bất đắc dĩ nói: “Không ngờ đã khiêm tốn như vậy rồi mà cuối cùng vẫn bị những đại năng kia phát hiện.”
“Đồ đệ xuất sắc quá cũng dễ gây chuyện.”
Từ Phàm lại bói tiếp cho mình một quẻ, sau khi biết được là một quẻ thượng thường thì hắn lập tức yên lòng, cùng lắm thì sau này có thể chiêu đãi vị đại năng giả đã tán thưởng đồ đệ của hắn một chút.
Ba ngày sau, bên trên Thập Vạn Lý Cự Hồ xuất hiện hai vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ.
Hai người họ vừa mới tiến vào Thập Vạn Lý Cự Hồ thì lập tức cảm giác như đang bị nhìn chằm chằm.
Hai mắt của một vị đại năng Hợp Thể Kỳ lóe lên vô tận huyền ảo, nhìn về nơi nào đó trên bầu trời.
“Thật thú vị, vậy mà có thể tránh thoát sự dò xét của ta.” Một người đàn ông trung niên mặc áo xanh nói.
“Hai người chúng ta quang minh chính đại đến bái phỏng, cũng không phải không cho người khác phát hiện.” Một nam nhân Hợp Thể Kỳ khác nói.
“Lát nữa gặp vị Sáng Tạo Sư kia, mặc kệ tu vi gì, chúng ta đều phải tỏ ra kính trọng một chút.” Tu sĩ Hợp Thể Kỳ trung niên nói.
“Đó là chuyện đương nhiên.”