Chương 1513: Ly biệt
Chương 1513: Ly biệt
“Lại đấu tiếp cũng không thú vị, tất cả đế quốc Thần Ma bọn ta chuẩn bị chuyển đến đại thế giới trên lưng Thần Tượng, nếu như có thể, ta nghĩ chúng ta có thể liên thủ.” Quốc chủ Đế quốc Chúng Tinh Thần Ma nói.
“Có thể.” Thánh chủ tộc Thiên Thương gật đầu nói.
Theo âm thanh chấn động càng lúc càng gần, dòng sông thời gian Hỗn Độn của toàn bộ vùng Hỗn Độn bắt đầu tan rã.
Lúc này, Luân Hồi đại thế giới Nhân tộc, dễ như trở bàn tay lấy được nhân quả bản nguyên của tất cả Nhân tộc.
“Lão Từ, ngươi có tính toán gì không, nếu không cùng đi đại thế giới trên lưng Thần Tượng, thế nào?” Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang mời gọi.
“Không cần, ta đã tìm được một vùng Hỗn Độn hoàn toàn do Nhân tộc thống trị, ta chuẩn bị mang Tam Thiên giới Nhân tộc đến đó.”
Nói đến đây, Từ Phàm nhẹ nhấc tay, một món Hồng Mông chí bảo đứng đầu xuất hiện.
“Lão Thương, Hồng Mông chí bảo đứng đầu này gần như đã luyện thành, ngươi để trong Hỗn Độn Thánh hồn, sau khi uẩn dưỡng mười vạn năm là có thể chính thức thành hình.”
Sau đó lại là một món Hồng Mông chí bảo bán thành phẩm.
“Linh Hi Thánh chủ, món này có lẽ cần ngươi uẩn dưỡng mấy trăm vạn năm.”
Đây là Hồng Mông chí bảo đứng đầu trước đây ba Thánh tộc bọn họ ủy thác Từ Phàm luyện chế.
Ba vị Thánh chủ nhìn nhau, sau đó thu lại.
Lúc này, đã có thể xuyên qua nơi giáp ranh vùng Hỗn Độn, vật chất Hỗn Độn chưa khai hóa thấy được Đạp Thánh Thần Tượng kia.
“Lão Thương, chỗ Thánh chủ Minh tộc ngươi có manh mỗi gì không, nếu như có, có thể đi vùng Hỗn Độn Đạo tìm ta.” Từ Phàm nói, chia sẻ vị trí cho Thánh chủ tộc Thiên Thương.
“Trong lòng ta có chút suy đoán, nhưng còn chưa có chứng thực, đợi sau khi có tin tức chính xác, ta sẽ nghĩ cách nói cho ngươi.” Thánh chủ tộc Thiên Thương gật đầu nói.
“Được.” Từ Phàm gật đầu.
Lúc đang chuẩn bị trở về, Thánh chủ tộc Thiên Thương lại gọi Từ Phàm lại.
“Lão Từ, nếu như sau này ngươi trở thành cường giả đệ nhị cảnh, có thể đến đại thế giới Đạp Thánh Thần Tượng gặp ta được không, ta có chuyện muốn cầu ngươi.” Thánh chủ tộc Thiên Thương nói.
“Được.” Từ Phàm gật đầu, sau đó cáo biệt với các Thánh chủ khác.
Lúc này xung quanh Tam Thiên giới xoay quanh ba mươi sáu viên đại tinh thần với đủ loại hình thái.
Mà Tam Thiên giới sau khi bởi vì cấp tốc dung hợp với tất cả đại thế giới Nhân tộc, hình thể lớn hơn gần một lần so với trước đó.
“Chủ nhân, tất cả Nhân tộc đều đã vào vị trí, Tam Thiên giới tùy thời có thể lên đường.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Trước tiên chuyển dời đến bên ngoài vùng Hỗn Độn, cùng nhau thưởng thức cảnh tượng vùng Hỗn Độn vỡ vụn.” Vẻ mặt Từ Phàm có phần phức tạp.
“Tuân lệnh.”
Một Truyền Tống trận to lớn bao trùm Tam Thiên giới, sau đó trực tiếp truyền tống đến khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa bên ngoài vùng Hỗn Độn.
Một cự tượng khổng lồ không nhanh không chậm đi về phía vùng Hỗn Độn.
Tất cả cường giả Nhân tộc đều da đầu tê dại thấy được một màn này.
Trong nhận thức của bọn họ, Hồng Mông Thánh Quy đã là tồn tại cường đại nhất, không nghĩ tới ở đây, thế mà thấy được một con thần thú càng cường đại hơn.
Lúc này, tất cả những người ở vùng Hỗn Độn Đạo nơi xa đều truyền tống trở về.
“Sư phụ, thần thú Hỗn Độn cường đại như thế, làm sao mới có thể chiến thắng nó?” Từ Cương nhìn Đạp Thánh Thần Tượng cách vùng Hỗn Độn càng lúc càng gần, sắc mặt hơi xấu đi.
“Vi sư cũng không biết, phỏng chừng sau khi trở thành cường giả Thánh chủ đệ nhị cảnh mới có thể.” Từ Phàm hờ hững nói.
Lúc này, Đạp Thánh Thần Tượng đã đi tới trước mặt vùng Hỗn Độn.
Chân voi kia chỉ nhẹ nhàng bước về trước một bước, cả vùng Hỗn Độn tựa như cùng một mảnh thuỷ tinh vỡ vụn.
Theo Đạp Thánh Thần Tượng đi tới, toàn bộ vùng Hỗn Độn biến thành phế tích.
Sau khi đạp vỡ vùng Hỗn Độn, Đạp Thánh Thần Tượng lộ ra biểu cảm nghi hoặc, sau đó nhìn phế tích dưới chân mình.
Trong ánh mắt lộ ra vẻ suy tư, giống như bản thân gây họa muốn bổ cứu một phen.
Nhưng Đạp Thánh Thần Tượng nhìn vùng Hỗn Độn vỡ đến không thể vỡ nữa.
Lặng lẽ giơ lên một chân voi đột ngột đạp mạnh xuống, phế tích cả vùng Hỗn Độn hóa thành hư vô.
Mà lúc này, từng đại thế giới xuất hiện trên lưng Thần Tượng.
Đế quốc Thần Ma chín hợp một, rơi vào trên lưng Thần Tượng.
“Ngoài chín đế quốc Đại Thần Ma và chủng tộc trong giới có Thánh chủ ra, những thứ khác, tất cả đều bị diệt.” Lý Tinh Từ nhìn vùng Hỗn Độn hóa thành hư vô, không nhịn được rùng mình.
“Đối với Đạp Thánh Thần Tượng này mà nói, đạp vỡ vùng Hỗn Độn này, tương đương với đạp nát một ổ kiến ổ, ngoài người lớn nhà nó sẽ trách nó nghịch ngợm ra, những chuyện khác đều không có.” Từ Phàm nói xong quay đầu lại nhìn về phía cả Tam Thiên giới.
“Con đường sau này của mạch Nhân tộc chúng ta, còn phải đi rất xa, rất xa, cho dù có Nhân tộc trở thành Thánh chủ, đó chỉ là một khởi đầu mới.” Từ Phàm có phần cảm xúc nói.
Đạp Thánh Thần Tượng nơi xa, sau khi mơ màng một hồi, bèn thay đổi phương hướng đi về phía khu vực khác.
Khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa xung quanh vẫn đang chấn động, chỉ là bên này thiếu đi một vùng Hỗn Độn mà thôi.
“Bồ Đào, thúc đẩy Tam Thiên giới, mục tiêu, vùng Hỗn Độn Đạo.”
“Dọc đường phát hiện vùng Hỗn Độn tài nguyên phong phú, thì ngừng một lát.” Từ Phàm phân phó nói.
“Tuân lệnh.”
Ba mươi sáu viên đại tinh thần bắt đầu tản ra ánh sáng chói mắt, chậm rãi thôi động Tam Thiên giới đi về nơi đích.
“Sư phụ, tới vùng Hỗn Độn Đạo cần bao nhiêu năm?” Vương Hướng Trì hỏi.
Tất cả mọi người ở đây đều nhìn về phía Từ Phàm.
“Dựa theo tốc độ bây giờ tính toán, cần tám mươi sáu vạn kỷ nguyên.” Từ Phàm chậm rãi nói.
“Tám mươi sáu vạn kỷ nguyên!!” Tất cả mọi người kinh hãi, Nhân tộc quật khởi mới được bao lâu.
“Từ từ đi, dù sao vẫn nên có một phương hướng.” Từ Phàm thong thả nói, nhìn về phía vùng Hỗn Độn Đạo, ánh mắt thâm trầm khác thường.
Lúc này Tam Thiên giới đã bắt đầu từ từ gia tốc, cường giả Nhân tộc cũng trở về trong Tam Thiên giới.
tTrong Luân Hồi đại thế giới Nhân tộc ở tầng dưới cùng Tam Thiên giới, Từ Phàm và Lý Tinh Từ nhìn tất cả nhân quả bản nguyên của Nhân tộc.
“Sư phụ, ngươi từng tnói, quê nhà ngươi ở nơi rất xa, tại sao không nhân cơ hội lần này trực tiếp đi vùng Hỗn Độn quê nhà?” Lý Tinh Từ hỏi.
“Còn chưa tìm được phương hướng, mấu chốt là vượt qua khoảng cách xa như thế, thực lực của bản thân cũng không đủ.”
Từ Phàm nhìn nhân quả bản nguyên của mình, bỗng nhiên nhức đầu.
Nếu như nhân quả bản nguyên không có ở vùng Hỗn Độn, muốn trở thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân còn rất phiền phức.
Vùng Hỗn Độn mặc dù nhiều, nhưng cũng không thể tùy tiện tìm một nơi để đặt nhân quả bản nguyên của chính mình.
“Sư phụ, ngươi đang vì tấn cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân buồn phiền sao?”
“Ngươi có thể trực tiếp mang nhân quả bản nguyên truyền tống đến vùng Hỗn Độn Đạo, ở đó tấn cấp thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.” Lý Tinh Từ nói.
“Đây chỉ là hạ sách, vi sư đang suy nghĩ phương pháp tốt hơn.” Từ Phàm nhẹ nhàng vẫy tay, nhân quả bản nguyên thuộc về hắn hóa thành lưu tinh bay về phía hắn, sau đó tiến vào trong ấn đường.
“Vi sư cần thôi diễn một phen.” Từ Phàm nói xong bèn tiêu tán không thấy.
Trong tiểu viện, Trương Vi Vân vẻ mặt tưởng niệm nhìn Từ Phàm.
“Phu quân, ta vừa chạm đến cảnh giới Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, không nghĩ tới cả vùng Hỗn Độn đều biến mất rồi.”
“Bên đó xảy ra chuyện gì vậy?” Trương Vi Vân hơi sửng sốt.