Chương 1514: Thi thể
Chương 1514: Thi thể
“Bởi vì một kẻ ngốc thiết cục không thành công, trực tiếp xốc nhà.” Từ Phàm có chút đau trứng nói.
Dựa theo thôi diễn của hắn, nếu như khi đó hắn không tới xem náo nhiệt, thật sự có khả năng để Thánh chủ Minh tộc thành công.
“Cái lục lạc đó, rốt cuộc là tồn tại cấp bậc gì luyện chế.” Trong lòng Từ Phàm lặng lẽ nói.
“Phu quân, vậy sau này chúng ta phải lưu lạc trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa này sao?” Trương Vi Vân hỏi.
“Gần như là vậy, chẳng qua chỉ cần ở trong Tam Thiên giới thì không có khác biệt quá lớn.” Từ Phàm cười.
Không gian dưới lòng đất, Từ Phàm nhìn thấy số một, số hai đang tán gẫu rôm rả.
“Không nghĩ tới kiếp sống nằm vùng của ta thế mà sẽ lấy phương thức này kết thúc, ta bao nhiêu bố trí, cứ mặc nước cuốn trôi như vậy.” Phân thân số một cảm khái nói.
“Chỗ số một đáng tiếc nhất là không cho ngươi thấy được hình ảnh tất cả bố cục của hắn bộc phát.” Phân thân số hai ở bên cạnh cười nói.
“Không sao, bây giờ Tam Thiên giới bắt đầu đi về vùng Hỗn Độn Đạo, bên này lại không nhiệm vụ luyện khí nào quá mức khẩn cấp.”
“Thế nên ta quyết định cho các ngươi nghỉ phép, một ngàn trượng thuỷ tinh pháp tắc chí cao, năm ngàn vạn trượng thủy tinh Hồng Mông Tử khí, cho các ngươi nghỉ phép dài ngày, cho các ngươi ở bên vùng Hỗn Độn Đạo thoả sức chơi.” Từ Phàm cười nói.
Nghe thấy lời của Từ Phàm, số một, số hai dùng ánh mắt nhìn quỷ nhìn Từ Phàm.
“Ngươi sẽ không bị hệ thống đoạt xá đấy chứ?” Phân thân số một cảnh giác nhìn Từ Phàm, ngờ vực hỏi.
“Đừng nói như vậy, lúc bản thể phát hiện lương tâm cũng có, chỉ là không nhiều lắm thôi.” Phân thân số hai ở bên cạnh nói.
Từ Phàm vung tay lên, một món linh bảo không gian quăng vào trong tay phân thân số hai, bên trong chưa thuỷ tinh pháp tắc chí cao và thủy tinh Hồng Mông Tử khí vừa nói.
“Trong khoảng thời gian này các ngươi đều cực khổ, thế nên cho các ngươi nghỉ phép dài ngày.”
“Ngoài ra, các ngươi lại nghĩ biện pháp ở bên đó đứng vững bước chân cho ta, vì có thể làm Tam Thiên giới đến vùng Hỗn Độn Đạo nhanh hơn, các ngươi còn phải ở bên đógiúp ta.” Từ Phàm nói.
“Vậy ngươi cho bọn ta nghỉ phép bao lâu?”
Phân thân số một nhìn linh bảo không gian trong tay số hai, có phần hối hận.
“Trước tiên một ngàn năm đã, thời gian này các ngươi nên chơi gì thì chơi hết đi, tiếp sau đó lại làm việc.” Từ Phàm khẽ mỉm cười.
Nháy mắt cả không gian dưới lòng đất xuất hiện một tấm tinh đồ lớn.
Trên tinh đồ có một điểm lập lòe phát sáng, sau đó trên vị trí điểm này hóa thành một tinh môn.
“Đi đi.” Từ Phàm phất tay nói.
“Bản thể, đủ loại trước kia ngươi áp bức ta, xóa bỏ tại đây!” Phân thân số hai nói, mang theo phân thân số một tiến vào trong tinh môn.
Trên Sinh Cơ tinh thần, cạnh hồ Sinh Mệnh Vương Vũ Luân câu cá hàng ngày.
Một đám tiểu hài đang ở bên đó vui vẻ chơi đùa.
“Từ bá bá…”
Sau khi thấy Từ Phàm tới đây, một đám tiểu hài chạy tới bên này.
Vương Vũ Luân đang câu cá ngẩng đầu nhìn về phía Từ Phàm, giống như đang nói, lợi hại không, mấy đứa này đều là con ta.
Nhìn tiểu hài vây quanh bên người, Từ Phàm tiện tay ôm lấy tiểu cô nương đáng yêu nhất.
Trong tay nhiều ra mấy món Huyền Hoàng chí bảo, chia cho mỗi đứa một món.
“Ngươi tên gì nè?”
“Từ bá bá, ta tên Vương Y Y, mẹ ta tên là Tiểu Thanh.” Tiểu nữ hài ánh mắt cực kỳ đáng yêu nói.
“Ta nói làm sao trong cơ thể ngươi có một luồng kiếm ý Hỗn Độn đang dựng dục.”
Từ Phàm nói, trong tay nhiều ra một thanh kiếm nhỏ nhắn, vừa lúc có thể để tiểu nữ hài nắm được.
“Tặng ngươi, sau này tu luyện cho tốt, tranh thủ trở nên lợi hại hơn nương ngươi.” Từ Phàm nhẹ nhàng đặt tiểu nữ hài xuống.
“Không, ta muốn lợi hại giống như Từ bá bá cơ.” Tiểu nữ hài giơ lên đoản kiếm trong tay, nãi thanh nãi khí hô lên.
“Đúng vậy, sau này bọn ta cũng muốn lợi hại giống như Từ bá bá!” Những tiểu hài khác cũng theo đó hô lên.
“Tốt, vậy các ngươi phải cố lên!”
Sau khi Từ Phàm ứng phó xong một đám tiểu hài tử, ngồi xuống bên cạnh Vương Vũ Luân.
“Sao lại nhiều thêm một đám, bởi vì chân ái sao?” Từ Phàm cười trêu ghẹo.
“Không phải, lần đó có hồng nhan tri kỷ chưa sinh, thấy nhiều năm như vậy, thật ra thì có một hài tử rất tốt, cho nên tổ chức thành đoàn thể kéo ta qua.” Vương Vũ Luân ung dung nói.
“Ngươi…” Trong nhất thời Từ Phàm cũng không biết hình dung thế nào.
Thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng đều quy thành ba chữ.
“Thật ngựa giống!”
Vương Vũ Luân quay đầu nhìn về phía Từ Phàm, lộ ra một nụ cười không thể phát hiện.
“Từ đại ca đây là hâm mộ rồi?”
“Cũng có chút ít.”
“Ta tới đây là muốn hỏi ngươi, có muốn mang theo những hồng nhan tri kỷ của ngươi đi vùng Hỗn Độn Đạo trước không?”
“Chỉ ở Tam Thiên giới, cũng không thú vị lắm.” Từ Phàm nói.
Bây giờ mặc dù Tam Thiên giới đã mở rộng mấy lần, đối với những tồn tại cấp Thánh Nhân, Đại Thánh Nhân mà nói, đã xem như đủ rồi.
Nhưng hướng lên, đối với Hỗn Độn Thánh Nhân, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân mà nói, lại có vẻ hơi nhỏ.
Vây trong không gian này, thời gian dài dễ ảnh hưởng đạo tâm.
Đúng lúc này, dây câu đột nhiên căng chặt, Vương Vũ Luân ngồi ổn trên chỗ câu cá, không chút hoang mang thu cần.
Một thi thể đầu người thân ngựa bị câu lên.
Mặc dù đã chết, nhưng thân thể tản ra uy áp to lớn, khiến cho cả Sinh Cơ tinh thần cũng bắt đầu vặn vẹo.
“Thi thể cấp Thánh chủ?” Từ Phàm nhìn hai vòng mới chậm rãi nói.
Vương Vũ Luân bên cạnh cũng sửng sốt.
“Đây là lần đầu ta câu lên thi thể, thật không may mắn.” Vương Vũ Luân khẽ cau mày.
Từ Phàm thăm dò thi thể Thánh chủ này, kết quả ngoài y phục mặc trên người ra, không có bất kỳ tồn tại nào khác.
“Từ đại ca, thi thể này hữu dụng không!” Vương Vũ Luân hỏi.
“Đương nhiên là hữu dụng, nhưng bây giờ ta tò mò, hắn làm sao chết, vậy mà trong nháy mắt bị mẫn diệt tất cả tồn tại, chỉ để lại thân thể.”
Một luồng linh quang rơi vào trên thi thể đầu người thân ngựa, bắt đầu tỉ mỉ dò xét.
“Đây là một thi thể cụ ở trạng thái đỉnh phong của bản thân, quá quỷ dị.”
“Chẳng qua tác dụng quả thật cực kỳ lớn, cái khác không nói, chỉ trấn ở Tam Thập Lục Chu Thiên Tinh Thần đại trận làm hạch tâm nguồn năng lượng, là có thể làm cho tốc độ của Tam Thiên giới tăng lên vạn lần.” Từ Phàm nhìn thi thể Thánh chủ này nói.
“Cho Tinh Từ, có thể làm hắn trở thành thủ hạ của Tinh Từ không?” Vương Vũ Luân hỏi.
“Khống chế không được, cho dù luyện chế thành con rối, cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.” Từ Phàm nói.
“Thực lực Hỗn Độn Đại Thánh Nhân còn chưa đủ sao? Một trăm năm làm nguồn nhiên liệu, vừa làm con rối của lão Nhị.”
Nghe được lời này, Từ Phàm sửng sốt, sau đó nở nụ cười.
“Cho Tinh Từ để hắn từ từ nghiên cứu đi.” Từ Phàm nói, bèn gọi Lý Tinh Từ qua.
“Đây là một thi thể cấp Thánh chủ Vương trưởng lão câu lên, ngươi lấy về nghiên cứu, xem thử có thể làm thành con rối hay không.” Từ Phàm nói.
“Tuân lệnh, sư phụ.”
Sau khi Lý Tinh Từ nói xong lại chuyển qua Vương Vũ Luân.
“Cảm tạ Vương trưởng lão.”
Nghe được lời cảm tạ của lão Nhị nhà mình, trong lòng Vương Vũ Luân ngọt ngào giống như được tưới một xe mật ong.
“Đều là người một nhà, không cần khách khí như thế.” Vương Vũ Luân cười nói.
Sau đó Lý Tinh Từ thu lại thi thể Thánh chủ kia rồi rời đi.
“Từ đại ca ngươi xem, ta nói người một nhà, lão Nhị không phản đối.”