Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 1546 - Chương 1546: Một Phần Mười Khu Vực

Chương 1546: Một phần mười khu vực Chương 1546: Một phần mười khu vực

“Đa tạ Từ đạo hữu xuất thủ.” Phần Thiên Thánh chủ cảm kích nói, cương vực này là khu vực mạch Nhân tộc của hắn.

Hắn xuất hiện trễ một phút, sẽ có hơn mấy trăm ngàn đại thế giới bị hủy.

“Tiện tay mà thôi, đều là Nhân tộc cũng không thể nhìn dị tộc gây hoạ cho vùng Hỗn Độn này của chúng ta.”

“Lao lung này của ta chỉ có thể trấn áp hắn một năm, nếu như muốn cởi bỏ lao lung, chỉ cần dùng khối thủy tinh này đụng vào lao lung là được.” Từ Phàm nói, vung tay ném ra một khối thủy tinh màu tím.

Phần Thiên Thánh chủ sau khi đón lấy, tỏ vẻ cảm tạ với Từ Phàm.

“Nhân tình này Phần Thiên ta ghi nhớ, ngày sau mời Từ đạo hữu uống rượu.” Phần Thiên Thánh chủ gật đầu, bèn tiêu tán không thấy đâu nữa.

“Từ đại ca, ngươi giúp hắn việc lớn như thế, hắn cũng không biểu hiện gì, dù sao cũng cho một, hai món Hồng Mông chí bảo gì đó chứ.” Vương Vũ Luân có chút không cân bằng.

“Thật ra thì cũng không giúp bao nhiêu, cho dù để Thánh chủ dị tộc kia hủy diệt nhiều thêm hơn chục hay trăm đại thế giới, đối với Phần Thiên Thánh chủ mà nói cũng không có quá nhiều tổn thất.”

“Đến lúc đó trực tiếp nghịch chuyển dòng sông thời gian trong cương vực này, hao phí một ít thủy tinh pháp tắc chí cao Thời Gian là được thôi.” Từ Phàm nói, đây cũng chính là một trong những thủ đoạn độc hữu của cường giả Thánh chủ.

“Từ đại ca, vậy bây giờ ngươi có thể nghịch chuyển dòng sông thời gian Hỗn Độn không?” Vương Vũ Luân tò mò hỏi.

“Không thể, cho dù trở thành cường giả cấp Thánh chủ, ta nghịch chuyển dòng sông thời gian Hỗn Độn vùng Hỗn Độn này đều hơi quá sức.” Từ Phàm nói.

“Phải là Thánh chủ có nhân quả bản nguyên ở trong đó sao?”

“Đúng vậy.”

Tiên chu tiếp tục xuôi theo Thất Thải thiên hà đi tới, không qua bao lâu, Từ Phàm chợt cảm nhận được một trận dao động không gian, ở bên ngoài tiên chu dâng lên.

Một Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cung kính mà xuất hiện bên ngoài tiên chu.

“Gia sư lệnh ta đưa tới chí bảo không gian này.” Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cung kính nói.

Từ Phàm vung tay lên, chí bảo không gian trong tay Hỗn Độn Đại Thánh Nhân xuất hiện trong tay hắn, cuối cùng hắn nhận được một tin tức.

Nói là chí bảo không gian này là đồ vật của Thánh chủ dị tộc, đặc biệt làm thành chiến lợi phẩm đưa tới đây cho Từ Phàm.

Từ Phàm nhìn qua, ngoài một chiếc cự chu Hồng Mông chí bảo phẩm chất chẳng ra gì ra, đồ vật khác, ở trong mắt hắn đều không có bao nhiêu giá trị.

“Từ đại nhân, tại hạ cáo lui.” Hỗn Độn Đại Thánh Nhân sau khi hành lễ xong bèn biến mất.

“Ngươi có thể đổi tiên chu rồi.” Từ Phàm cười vung tay lên.

Một chiếc cự chu lớn hơn tiên chu bọn họ ngồi gấp mấy lần xuất hiện.

“Chiếc cự chu cấp Hồng Mông chí bảo tặng ngươi, sau này nếu không tìm được Hỗn Độn chi chu, ở phía trên khắc lên pháp trận tương ứng, cũng có thể di chuyển trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa.” Từ Phàm nói.

“Từ đại ca, vậy ta không khách khí.” Vương Vũ Luân cười xoa tay nói, tiên chu hắn ngồi hiện tại là cấp Huyền Hoàng chí bảo, tuy là đủ dùng ở vùng Hỗn Độn.

Nhưng vừa vào khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, thì sẽ từ từ bị ăn mòn.

“Trước tiên chờ một chút lại vào, ta cải tạo chiếc cự chu này một phen trước, hình dáng bên ngoài này hơi khó coi.” Từ Phàm vươn tay điểm ra một quang đoàn màu xanh.

Sau đó quang đoàn dần mở rộng, nhanh chóng bao phủ cả cự chu.

“Một năm là có thể cải tạo xong, trước tiên chờ một chút.” Từ Phàm nói.

“Vậy đa tạ Từ đại ca.”

Nhìn cự chu bị quang đoàn màu xanh bao bọc, Vương Vũ Luân rất vui mừng, giống như hài tử nhận được một món đồ chơi.

Lúc này, Trương Vi Vân và đám hồng nhan tri kỷ của Vương Vũ Luân đã trở lại trên tiên chu.

“Phu quân, Thánh chủ dị tộc kia bị ngốc à, dám xông thẳng đến vùng Hỗn Độn bên này?” Trương Vi Vân tò mò hỏi.

“Hắn ngốc rồi, cả tộc đàn chỉ còn lại một mình Thánh chủ hắn, vì báo thù, hắn lựa chọn đồng quy vu tận cùng Nhân tộc.”

“Chỉ tiếc gặp phải ta, nếu thật sự có thể để Thánh chủ dị tộc đó vọt vào trung tâm Hỗn Độn, tổn thất có lẽ còn lớn hơn.” Từ Phàm nói.

Lúc này, trong vùng Hỗn Độn vô danh, đông đảo Thánh chủ Nhân tộc nhìn Thánh chủ dị tộc trong lao lung chí cao.

Chỉ là, thứ những Thánh chủ này thưởng thức không phải Thánh chủ dị tộc trong lao lung, mà là lao lung phong ấn hắn.

“Lao lung từ ba mươi loại phong ấn pháp tắc chí cao ngưng tụ mà thành, hơn nữa ba mươi loại pháp tắc chí cao này thế mà có thể hoàn mỹ dính sát vào nhau, vĩ lực tăng thêm gấp mấy lần, thật lợi hại.” Một vị Thánh chủ Nhân tộc tinh thông pháp tắc Phong Ấn chí cao thán phục nói.

“Cường giả nhị cảnh kinh khủng như vậy, phân thân Hỗn Độn Đại Thánh Nhân cảnh cũng có vĩ lực như thế, dễ dàng trấn áp Thánh chủ dị tộc.” Thiên Âm Thánh chủ nói.

“Bây giờ đừng thảo luận những chuyện này nữa, trước mắt danh ngạch Thánh chủ sau khi tiêu diệt cho ai đây.” Phần Thiên Thánh chủ nói.

“Thực ra đề nghị, vẫn là đưa danh ngạch cho Từ đạo hữu đi.”

“Khoảng thời gian trước liên minh Nhân tộc đã xác nhận, tin tức kia, cho dù xâm chiếm tất cả vùng Hỗn Độn trong phong tỏa, cũng không cách nào thúc đẩy sinh ra một cường giả nhị cảnh.”

“Đến lúc đó, thứ chúng ta phải đối mặt là gì các ngươi hẳn hiểu rõ, đến khi đó đã không phải là chuyện nhiều thêm một vị hoặc là ít đi một vị Thánh chủ có thể giải quyết nữa.” Âm Vân Thánh chủ nói.

“Danh ngạch này giữ lại trước, đợi sau này xem thời cơ đưa cho Từ đạo hữu, cưỡng ép đưa như thế thì lộ vẻ quá mức cố ý rồi.” Thiên Âm Thánh chủ nói.

“Vậy được, bây giờ chúng ta xử lý Thánh chủ dị tộc trước mắt này trước đã.”

“Quả nhiên là ý nghĩ hão huyền, thế mà muốn xuông vào trung tâm Hỗn Độn tự bạo, chấn thương bản nguyên vùng Hỗn Độn ta.”

“Vùng Hỗn Độn vô danh, đúng là vùng Hỗn Độn vô danh, dù là trở thành Thánh chủ, cũng là một đám ếch ngồi đáy giếng.” Phần Thiên Thánh chủ nhìn Thánh chủ dị tộc trong lao lung, khinh thường nói.

Sau đó, dưới trấn áp của mấy Thánh chủ Nhân tộc, Thánh chủ dị tộc lặng lẽ bị mẫn diệt trong vùng Hỗn Độn vô danh.

Lúc này cả vùng Hỗn Độn vô danh lần nữa vang lên một tiếng thở dài.

Phần Thiên Thánh chủ đưa mắt nhìn về phía trung tâm vùng Hỗn Độn vô danh cười nói: “Ý chí vùng Hỗn Độn, chấp nhận hiện thực, nương nhờ Nhân tộc ta mới là lối ra duy nhất của ngươi.”

“Nghe lời, vùng Hỗn Độn này củ người sẽ ngày càng lớn mạnh, cũng có thể yên ổn trưởng thành, nếu như không nghe lời, vậy thì đổi lại ý chí vùng Hỗn Độn mới.”

Trong nháy mắt khi Phần Thiên Thánh chủ nói ra những lời này, cả vùng Hỗn Độn khẽ run một hồi, sau đó một cơn Hỗn Độn chi vũ hiếm thấy bao phủ toàn bộ vùng Hỗn Độn.

“Thánh chủ bản địa không còn mấy người, lại không nương nhờ thì không còn cơ hội nữa đâu.” Giọng Thiên Âm Thánh chủ vang lên.

Sau đó, lực lượng bài xích vẫn đặt trên người Thánh chủ Nhân tộc tiêu tán không thấy.

Đông đảo Thánh chủ Nhân tộc nhìn nhau cười một tiếng, vùng Hỗn Độn vô danh đã nằm trong tay Nhân tộc.

“Chuẩn bị kế hoạch di chuyển, ngoài ra chia một phần mười khu vực cho Từ đạo hữu.”

“Trực tiếp, gián tiếp tiêu diệt hai Thánh chủ, công lao này không thể không tính.” Một vị Thánh chủ trong đó đề nghị.

“Đó là đương nhiên.”

Lúc này, Từ Phàm đang ở trên tiên chu uống chút rượu với với huynh đệ tốt, nhận được tin tức từ vùng Hỗn Độn vô danh, lập tức nở nụ cười.

“Từ đại ca, sao thế?” Vương Vũ Luân tò mò hỏi.

“Vùng Hỗn Độn vô danh đã coi như là rơi vào trong tay Nhân tộc, dựa vào cống hiến của mạch Nhân tộc chúng ta, vùng Hỗn Độn vô danh sẽ chia một phần mười khu vực cho mạch Nhân tộc chúng ta khai phá.”
Bình Luận (0)
Comment