Chương 1547: Tấn cấp Thánh chủ
Chương 1547: Tấn cấp Thánh chủ
“Ta nhớ tới một câu nói Từ đại ca từng nói, khi thực lực của bản thân ngươi cường đại, không người nào dám ngầm chiếm ích lợi của ngươi.” Vương Vũ Luân nói.
“Đúng vậy, sau khi thực lực bản thân cường đại, cái gì cũng công bằng thôi.” Từ Phàm nhìn Thất Thải thiên hà lộng lẫy nơi xa nói.
Một năm sau, Vương Vũ Luân thu hồi tiên chu, bước lên một chiếc cự chu cấp Hồng Mông chí bảo.
Mà Từ Phàm cũng nhận được tin tức, vùng Hỗn Độn vô danh đã hoàn toàn bị Nhân tộc nắm giữ, một phần mười khu vực thuộc về mạch Nhân tộc hắn đã chuẩn bị xong.
Một màn sáng hiện lên trước mắt Từ Phàm, bên trên là bản đồ của cả vùng Hỗn Độn vô danh.
Giống như cắt bánh ngọt, mạch Nhân tộc của Từ Phàm được chia một khu vực hình quạt, từ chỗ trung tâm vùng Hỗn Độn liên tục kéo dài đến ranh giới vùng Hỗn Độn.
Vương Vũ Luân cũng nhìn thấy tấm bản đồ này.
“Một phần mười khu vực này phân chia như vậy, rất công bằng.”
“Nếu như vậy, Bồ Đào, từ trong tông môn lựa chọn một phần đệ tử tiến hành kêu gọi mạch Nhân tộc Tam Thiên giới, tự nguyện đến khu vực đó phát triển.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Lúc này trong mọot đại thế giới cách Tam Thiên giới không xa.
Một nam tử dung mạo anh tuấn, nhìn tin tức trong máy truyền tin trong tay.
“Đi vùng Hỗn Độn vô danh phát triển?”
Ánh mắt nam tử có phần tang thương, nhìn tin tức này, cuối cùng suy nghĩ, triệu tập hết tất cả mọi người trong tiểu tông môn này của hắn.
“Từ Thánh chủ ở vùng Hỗn Độn vô danh nhận được một phần mười cương vực, bây giờ kêu gọi chúng ta qua đó khai phá.”
“Các ngươi có ai muốn đi không?” Diệp Tiêu Dao hờ hững hỏi.
Kể từ sau khi hắn nuốt lão Kiếm, bèn ở trong Tam Thiên giới sống cuộc sống của ẩn sĩ, đợi sau khi tới vùng Hỗn Độn, hắn lại tìm một đại thế giới ẩn cư, cuối cùng rảnh rỗi nhàm chán, lập nên một tiểu tông môn.
“Tông chủ, ngươi rốt cuộc muốn chính thức phát triển tông môn chúng ta rồi sao?” Đại đệ tử dẫn đầu kích động hỏi.
Tông môn này của bọn họ rất nhỏ, tổng cộng không tới trăm người.
“Không phải ta, là các ngươi, từng người vừa vặn đều đã tu luyện đến cảnh giới Đại La Kim Tiên, chính là lúc có thể xông xáo.”
“Thế nên ta dự định mang các ngươi đi đại thế giới mới phát triển, nhiệm vụ lớn mạnh tông giao lại cho các ngươi.” Diệp Tiêu Dao hơi mỉm cười nói.
“Tông chủ, ngươi ở trong cảnh giới Hỗn Độn Thánh Nhân rõ ràng mạnh như vậy, vì sao không muốn lại tiến lên một bước.”
“Chỉ cần ngươi có thể trở thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, tông môn chúng ta thống nhất một đại thế giới không thành vấn đề.” Một đệ tử trong đó hỏi.
“Loại chuyện này thuận theo tự nhiên đi.”
“Bây giờ, ta mang các ngươi đi đại thế giới mới phát triển.” Diệp Tiêu Dao cười nói, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Tam Thiên giới, ánh mắt rất phức tạp.
Tất cả chuyện này Từ Phàm đều không biết được, hắn vẫn đang xuôi theo Thất Thải thiên hà thuận thế đi xuống.
Trong nháy mắt tám vạn năm đã qua.
Ngày này, Từ Phàm phất tay dẫn tiên chu tới bên ngoài Tam Thiên giới.
Mà lúc này tất cả cường giả Nhân tộc trong Tam Thiên giới đều nghiêm túc đứng bên ngoài Tam Thiên giới.
Cùng lúc đó, một luồng dao động mờ nhạt từ hướng Tam Thiên giới khuếch tán đến cả vùng Hỗn Độn Đạo.
Mà trong đó ngưng tụ ánh mắt của tất cả Thánh chủ của cả vùng Hỗn Độn đến.
Ba mươi hai Thánh chủ, phân thân thần niệm đồng loạt giáng lâm bên ngoài Tam Thiên giới.
Một luồng ánh sáng vùng Hỗn Độn vươn ra bắn tới, bao phủ khu vực bên ngoài Tam Thiên giới này.
Mà Hùng Lực thì ở trung tâm luồng ánh sáng.
Biển năm loại pháp tắc chí cao hiện lên trên không Hùng Lực, sau đó như nước biển chảy ngược mãnh liệt chảy vào thân thể Hùng Lực.
“Đây là Đại sư huynh của tông môn Từ đạo hữu sáng lập, không nghĩ tới cuối cùng sẽ là hắn có thể trở thành Thánh chủ.” Âm Vân Thánh chủ tương đối hiểu rõ Ẩn Linh môn nói.
“Ta còn tưởng rằng sẽ là Đại đồ đệ của Từ đạo hữu, đáng tiếc, người nọ muốn trở thành Thánh chủ, cho thêm chút thời gian nhất định sẽ trở thành đảm đương chuyển vận của vùng Hỗn Độn chúng ta.” Thiên Âm Thánh chủ có phần tiếc nuối.
“Đại sư huynh của Ẩn Linh môn tên là Hùng Lực, chiến lực sở hữu cũng không yếu hơn Đại đệ tử của Từ đạo hữu.”
“Hơn nữa Hùng Lực từ lúc tu đạo cho tới bây giờ, vẫn luôn chuyên tâm mạch Luyện Thể, pháp tắc chí cao tu luyện, đều có liên quan đến luyện thể.”
“Người này trở thành Thánh chủ, dựa theo thực lực của những Thánh chủ vùng Hỗn Độn vô danh mà nói, cùng xuất thủ đều không thể rung chuyển vị này chút nào.”
“Trong chiến đấu sau này, ít nhất hàng trước là có rồi.” Một vị Thánh chủ trong đó cười ha ha nói.
Biển pháp tắc chí cao chảy ngược, ước chừng kéo dài mười năm.
Theo cả vùng Hỗn Độn chấn động, vùng Hỗn Độn Đạo lại nhiều thêm một cường giả cấp Thánh chủ.
Lúc này chân thân Hùng Lực đã có thể so với kích cỡ tinh thần.
Chuyện đầu tiên khi trở thành cường giả cấp Thánh chủ, Hùng Lực chuyển hướng về phía Từ Phàm ba quỳ chín lạy.
“Đại trưởng lão, ta nguyện suốt đời bảo vệ tông môn, bảo vệ trước người Đại trưởng lão.” Hùng Lực giọng điệu kiên định, một loại xiềng xích lời thề từ pháp tắc chí cao ngưng tụ chui vào trong cơ thể Hùng Lực.
Lúc này, Từ Cương đứng phía sau Từ Phàm trong lòng chợt đau xót, cảm giác tất cả lời kịch của mình đều bị Hùng Lực cướp mất.
“Đứng lên đi, giữ vững bản tâm là được.” Từ Phàm cười ha ha nói, trong lòng rất vui mừng.
Hôm nay tông môn bọn họ rốt cuộc xuất hiện một cường giả cấp Thánh chủ.
Ẩn Linh môn coi như chính thức trở thành một thế lực đứng đầu của vùng Hỗn Độn Đạo.
Hùng Lực đứng dậy, tức khắc vô số lời chúc mừng vang lên.
Các thế lực Nhân tộc trong vùng Hỗn Độn Đạo, tất cả đều đưa tới hạ lễ.
Hai thế giới tạm thời cỡ siêu lớn thành hình, chiêu đãi người tới đây chúc mừng.
Trong đại thế giới tạm thời, vô số dòng sông mỹ thực cấp Hỗn Độn Đại Thánh Nhân phiêu động, món ăn tiên phẩm làm cho người ta cực kỳ thèm ăn nhanh chóng rơi xuống trên bàn ăn của các yến hội phía dưới.
Không quá lâu sau, người tới chúc mừng chật kín cả đại thế giới tạm thời.
Bồ Đào lại xây thêm hai đại thế giới tạm thời, dùng để chiêu đãi người tới chúc mừng.
Tất cả đệ tử Ẩn Linh môn đều bị phái ra ngoài, chiêu đãi những người tới đây chúc mừng.
Khánh Công yên ước chừng tiến hành năm năm mới xong.
Sau đó, cả Ẩn Linh môn và mạch Nhân tộc các đại thế giới bắt đầu cuồng hoan.
Chúc mừng mừng mạch bọn họ nhiều ra một cường giả cấp Thánh chủ.
Vùng Hỗn Độn Đạo mặc dù cơ bản hòa bình, nhưng những thứ này cũng chỉ là nhằm vào thế lực chỗ Thánh chủ mà nói.
Những thế lực không có Thánh chủ toạ trấn, ngoài sáng ngầm vì thời gian sinh tồn đều đang xảy ra chiến đấu.
Mà những thế lực có Thánh chủ toạ trấn lại hưởng thụ tài nguyên tốt nhất, cách biệt với thế ngoại.
Mạch Nhân tộc của Tam Tiên giới, có tồn tại của Hùng Lực, thì có thể vượt xa thế lực bình thường.
Sau khi Từ Phàm chúc mừng Hùng Lực xong, lại ngồi tiên chu tiếp tục đi tới Thất Thải thiên hà lúc trước.
Ngày này, Từ Phàm đang câu cá với huynh đệ tốt chợt cảm nhận được một cơn buồn ngủ, cho nên dặn dò huynh đệ tốt một phen rồi đi vào trong phòng ngủ.
Mà trùng hợp vào lúc này, bóng dáng Hùng Lực xuất hiện bên ngoài tiên chu.
“Vương trưởng lão, Đại trưởng lão có đó không? Có tiện gặp ta không?” Hùng Lực cung kính hỏi.
“Đại trưởng lão mới vừa ngủ, phỏng chừng một năm sau sẽ tỉnh lại, đến lúc đó ngươi nữa lại bái phỏng đi.” Vương Vũ Luân nói.
Hùng Lực gật đầu, sau đó đứng bên ngoài tiên chu chờ đợi.
“Ngươi không đi thì đi vào, để một Thánh chủ như ngươi canh giữ bên ngoài tiên chu thì thành cái gì.”