Chương 1571: Trăm tỉ năm
Chương 1571: Trăm tỉ năm
“Bồ Đào, thiết lập hàng tuyến, nối liền tất cả vùng Hỗn Độn đã phát hiện cho ta.”
Đứng trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa, Từ Phàm lạnh nhạt nói.
Nó đã lấy pháp tắc Không Gian chí cao đột phá đến cường giả nhị cảnh, cảm ngộ pháp tắc Không Gian chí cao đã đạt đến trạng thái đỉnh cấp nhất.
Toàn bộ khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá, chỉ cần có tọa độ là có thể bước ra ngoài.
Một tấm bản đồ Hỗn Độn chưa khai hóa lập thể giả lập xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
Trên bản đồ có một đường dây ảo, bắt đầu nối liền tất cả vùng Hỗn Độn.
Từ Phàm nhìn thoáng qua rồi bước ra một bước, đi tới bên ngoài một vùng Hỗn Độn.
Hắn không đi vào, chỉ lẳng lặng ngồi xếp bằng trên vùng Hỗn Độn này cảm ngộ.
“Thời gian cách lúc thủy triều lần thứ chín còn ba trăm tỷ năm nữa, cường giả nhị cảnh còn dễ nói, đến nỗi tam cảnh...”
Sau khi cảm ngộ pháp tắc đặc thù chí cao của vùng Hỗn Độn này, Từ Phàm triệu hồi ra đại dương thời gian lẳng lặng nhìn ở bên ngoài, vẻ mặt có phần cay đắng.
Hắn có bản tính cá mặn, có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có thể nằm thì không ngồi.
Vốn cho rằng sau khi trở thành Thánh chủ, cuộc sống sau này sẽ như hắn tưởng tượng.
Nào nghĩ đến, hệ thống mà mình mang theo lại cho hắn niềm vui bất ngờ lớn như thế, trực tiếp tìm cho hắn một cường giả tam cảnh.
“Vùng Hỗn Độn bản nguyên kia nhất định phải cứu, còn có hai vị cường giả nhị cảnh đó nữa.”
“Trụ, thú vị, không biết có phải là Trụ trong tưởng tượng của ta không.”
Từ Phàm đứng dậy bước tới vùng Hỗn Độn kế tiếp, lẳng lặng ngồi xếp bằng cảm ngộ.
Cứ như vậy, sau khi Từ Phàm đi qua mấy trăm vạn vùng Hỗn Độn, phía sau đột nhiên xuất hiện một thác nước năm màu to lớn không biết xuyên qua bao nhiêu khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá.
Ngũ Hành chí cao chi lực vô tận, hội tụ trong cơ thể Từ Phàm.
Lấy Từ Phàm làm trung tâm, mấy chục vạn vùng Hỗn Độn xung quanh đều đang run lên, tựa như run sợ, tựa như thần phục.
Đại dương thời gian vô tận xuất hiện trên không Từ Phàm, phía trên đại dương thời gian đó có một đôi mắt bình tĩnh lạnh lùng nhìn chằm chằm Từ Phàm.
“Đạo hữu, hiện thân gặp một lần, thế nào?” Từ Phàm nhìn đôi mắt đó, gọi với lên.
Một bóng dáng hiện lên trước mặt Từ Phàm, quanh người có một luồng thánh quang bao phủ.
“Đại dương thời gian, Thánh Dương sơn, ngươi có thể gọi ta là Quang.”
“Vừa tấn cấp cường giả nhị cảnh không bao lâu, ngươi có thể gọi ta là Phàm.” Từ Phàm nói.
“Trên người ngươi có nhân quả của tộc Mộ Thần, tốt nhất đừng tới gần mục khu của hắn, nếu không sẽ bị để mắt tới.” Quang nói.
“Đa tạ đạo hữu nhắc nhở, đạo Thánh Dương ta cũng có kiêm tu, gặp nhau chính là duyên phận, luận đạo một trận thì thế nào.”
“Được!”
Từ Phàm nhẹ vung tay, một vùng đạo trường không gian thành hình.
Hai bên tiến vào, đạo trường không gian gia tốc thời gian.
Một trăm vạn năm sau, đạo trường không gian tiêu tán, cường giả nhị cảnh Quang hóa thành từng điểm tinh quang, tiêu tán trước mặt Từ Phàm.
Lúc này, lấy Từ Phàm làm trung tâm, khu vực trăm vạn vùng Hỗn Độn xung quanh chiếm giữ sáng lên.
Từ Phàm giống như một ngọn đèn sáng trong bóng tối.
Sau đó ngọn đèn sáng lại hóa thành Thánh Dương, làm cho tất cả vùng Hỗn Độn được ánh sáng bao phủ, cảm nhận được một luồng ấm áp trước đó chưa từng có.
Lúc này dưới ánh Thánh Dương chiếu rọi, có rất nhiều vùng Hỗn Độn gần sát tiết điểm bắt đầu tấn cấp thăng hoa.
Vạn năm sau, Thánh Dương tiêu tán.
Từ Phàm lại lần nữa bước lên hành trình, cảm ngộ một vùng lại một vùng Hỗn Độn.
Dần dần ánh mắt Từ Phàm bắt đầu trở nên đạm mạc, chỉ khi ngẫu nhiên gặp được chuyện bản thân cảm thấy hứng thú trong vùng Hỗn Độn, hai mắt mới có sắc thái tình cảm.
Không biết đã qua mấy trăm tỷ năm, khí thế trên người Từ Phàm càng ngày càng mãnh liệt.
Dường như bao trùm trên đông đảo pháp tắc chí cao, trong đại dương thời gian, khu vực chỗ Từ Phàm đang chậm rãi cảm nhiễm khí tức của hắn.
Những năm này, Từ Phàm cũng đụng phải rất nhiều cường giả nhị cảnh.
Hợp tính tương giao một trận, không hợp trực tiếp đại chiến một phen trong đại dương thời gian.
Trong một vùng Hỗn Độn cỡ lớn, Từ Phàm ngồi xếp bằng trên đó.
Mấy cường giả Thánh chủ đỉnh phong cảnh xuất hiện trước mặt Từ Phàm, ánh mắt đặc biệt cảnh giác.
“Ngộ được pháp tắc chí cao thì ta rời đi, lại nói, các ngươi có thể phản kháng được sao?”
Từ Phàm ngước mắt nhìn cường giả Thánh chủ dị tộc trước mắt, mỉm cười hỏi.
Trong nháy mắt, vẻ mặt tất cả Thánh chủ dị tộc đều trở nên hoảng sợ.
Bọn họ cảm giác trong cơ thể có một cái khóa, khóa lại tất cả năng lực của họ lại, hiện tại ngay cả những con sâu kiến cường tráng phàm trần mà bọn họ cũng không bằng.
“Làm cho ta mấy món mỹ thực đặc sắc của vùng Hỗn Độn các ngươi.” Từ Phàm nói, cởi bỏ uy áp với bọn họ.
Lúc Từ Phàm tham ngộ xong pháp tắc chí cao và đang hưởng thụ mỹ thực, một bóng dáng bỗng nhiên phá không đi tới.
“Sư phụ, ta tấn cấp thành cường giả nhị cảnh rồi.” Từ Cương tưởng niệm nhìn sư phụ nhà mình.
“Ngũ Hành chí cao chi đạo nhập nhị cảnh, không tệ.”
Nhìn đồ đệ bảo bối nhà mình, Từ Phàm hài lòng gật đầu.
“Sư phụ, vậy ta có thể kề vai chiến đấu với ngươi không?” Từ Cương mong chờ hỏi.
Ở nơi này mấy năm, động lực duy nhất có thể chống đỡ hắn tu luyện đó là kề vai chiến đấu với sư phụ nhà mình.
“Có thể, nhưng ngươi cần chờ vùng Hỗn Độn kia xuất hiện thêm một cường giả nhị cảnh nữa mới có thể kề vai chiến đấu với ra.” Từ Phàm cười nói.
“Sư phụ, rất nhanh thôi, Tinh Từ và Huyền Tâm không cần bao nhiêu năm nữa là sẽ tấn cấp thành cường giả nhị cảnh.” Từ Cương nói.
Trong những năm Từ Phàm cảm ngộ pháp tắc chí cao, một khi sau khi có một loại pháp tắc tấn cấp thành nhị cảnh, thì sẽ truyền lượng lớn bản nguyên đến vùng Hỗn Độn chỗ Ẩn Linh môn.
Vì thế, Đại đồ đệ trước mắt hắn, mới có thể trở thành cường giả nhị cảnh.
“Vậy được, ngươi cũng đã trở thành cường giả nhị cảnh, vừa vặn theo bên cạnh ta, mở mang kiến thức.”
Từ Phàm nói, đứng dậy bước ra một bước, mang theo Từ Cương lại xuất hiện ở vùng Hỗn Độn tiếp theo.
Trăm tỷ năm chậm rãi trôi qua, khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá vẫn như dĩ vãng, vật chất của nó lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn.
Lúc này, bên cạnh Từ Phàm đã đi theo tám cường giả nhị cảnh.
Đi theo Từ Phàm cảm ngộ một vùng lại một vùng Hỗn Độn.
“Sư phụ, trong uông dương thời gian, khí tức của ngươi đã lây nhiễm tất cả ngàn vạn vùng Hỗn Độn xung quanh.”
“Nếu như đi về trước, sẽ đụng phải tộc Thiên Luân trong đại dương thời gian, có nên thôn tính tiêu diệt không?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.
Nàng là sự tồn tại trở thành cường giả nhị cảnh cuối cùng trong những người này.
“Tiếp tục tiến lên, che giấu khí tức, làm việc khiêm tốn.” Từ Phàm suy nghĩ nói.
Từ Phàm tính toán thời gian, còn hơn một trăm sáu mươi tỷ năm, thủy triều thời gian lần thứ chín sẽ bộc phát.
Nếu như trước đó chưa thể tìm được biện pháp cứu vãn vùng Hỗn Độn cỡ lớn của Nhân tộc kia.
Vậy vùng Hỗn Độn bản nguyên thuộc về chính hắn sẽ bị cường giả tộc Mộ Thần tam cảnh cắn nuốt trong đại dương thời gian.
“Một trăm sáu mươi tỷ năm, đủ rồi.”
“Dù không thể ngăn cản cường giả tam cảnh, nhưng che giấu thiên cơ Hỗn Độn ở trước mặt cường giả tam cảnh toàn tri thì vẫn có thể làm được.”
Từ Phàm nhìn vùng Hỗn Độn phía dưới chậm rãi nói.
Ngay từ đầu mục tiêu của hắn chính là cứu vớt vùng Hỗn Độn bản nguyên cỡ siêu lớn trong tay cường giả tam cảnh.
Đến nỗi trấn áp hoặc là chém giết cường giả tộc Mộ Thần tam cảnh, Từ Phàm chưa từng nghĩ đến.
Sau khi hắn trở thành cường giả nhị cảnh, mới cảm giác được sự khủng bố của cường giả tam cảnh.
So với nắm giữ đông đảo pháp tắc chí cao, cường giả tam cảnh lại trở thành một loại tồn tại toàn năng toàn tri.
Bất kể là khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá hay là đại dương thời gian, trong mắt hắn chỉ giống như một căn phòng trong suốt.
Nếu như không có hạn chế của đại dương thời gian, tộc Mộ Thần có thể thôn tính tiêu diệt toàn bộ vùng Hỗn Độn chỗ hắn.
Nghĩ tới đây, xung quanh Từ Phàm bắt đầu biến hóa, chớp mắt lại trở về vùng Hỗn Độn chỗ Ẩn Linh môn.
Lúc này vùng Hỗn Độn chỗ Ẩn Linh môn đã mở rộng hơn ban đầu gấp mấy trăm ngàn lần.
Mà vùng Hỗn Độn chỗ hắn, cũng được hắn đặt tên là Ẩn.
“Những năm này không có đây, không nghĩ tới vùng Hỗn Độn đã có biến hóa như thế.” Từ Phàm cảm khái nói.
Dựa theo thống kê của Bồ Đào, mấy chục vạn vùng Hỗn Độn xung quanh vùng Hỗn Độn Ẩn, toàn bộ đều đã biến thành địa bàn của Nhân tộc.