Chương 1570: Càng nhiều pháp tắc chí cao
Chương 1570: Càng nhiều pháp tắc chí cao
Tam Thiên giới tiến vào vùng Hỗn Độn, lại trở về nơi ban đầu.
Sau đó giống như một đoá bồ công anh tản ra hạt giống, tất cả thế lực Nhân tộc đều từ từ mở rộng ra phía ngoài.
Mà lúc này, vùng Hỗn Độn cũng bắt đầu ngưng tụ đại thế giới của bản thân.
Bên ngoài vùng Hỗn Độn, Trương Vi Vân cùng Từ Phàm xem sự phát triển của cả vùng Hỗn Độn.
“Phu quân, ta cứ có cảm giác ngươi muốn cách ta mà đi.” Trương Vi Vân mặt đầy lo lắng nói.
“Sao lại thế, bên ta chỉ có một chuyện rất quan trọng phải làm.” Từ Phàm ngẩng đầu nhìn về hướng vùng Hỗn Độn cỡ siêu lớn.
Từ Phàm chợt có cảm giác túc mệnh luân hồi.
Hắn bây giờ đã là cường giả nhị cảnh, trong khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá rất to lớn xung quanh đều thuộc tồn tại mạnh nhất.
Trong thời gian vô tận này, dưới sự dẫn dắt của chính mình, vùng Hỗn Độn nhất định sẽ chống đỡ được thủy triều biển thời gian lần thứ chín, đến khi đó, hắn rất có thể sẽ gặp phải tộc Mộ Thần nọ.
“Bất kể là chuyện gì, cho dù là chết, ta đều muốn bầu bạn bên cạnh phu quân.” Trương Vi Vân nhẹ nhàng tựa đầu vào trên vai Từ Phàm.
“Không có khoa trương như vậy.” Từ Phàm híp mắt nói.
Lúc này Từ Phàm nhẹ nhàng vung tay, một vùng biển thời gian xuất hiện.
Trong biển thời gian, Từ Phàm toả định một lão khất và một nữ tử trẻ tuổi.
Nữ tử trẻ tuổi diện mạo có tám phần tương tự với Lý Tinh Từ.
Sau đó Từ Phàm nghĩ, lại lần nữa toả định một nữ tử Yêu tộc.
Một luồng vĩ lực vô thượng, cố định ba người kéo ra bên ngoài biển thời gian.
Một luồng lực lượng thiên đạo luân hồi sâu xa thăm thẳm đè lên người Từ Phàm.
Hai tầng pháp tắc chí cao Thời Gian, Nhân Quả, tựa như sức nặng của cả vùng Hỗn Độn.
Nhưng sức nặng này đối với Từ Phàm mà nói, quả thực giống như không có.
Luồng vĩ lực vô thượng kia trực tiếp kéo ba sinh linh rời khỏi biển thời gian.
Một hộ tráo trong suốt bảo vệ ba người.
“Đây là đâu?” Lão khất cái nghi hoặc hỏi.
Từ Phàm mỉm cười, thân hình biến hóa thành dáng vẻ lúc lão khất cái sắp đi.
“Ngươi là, Tiểu Phàm?” Lão khất cái ngờ vực hỏi.
“Chính là ta, lão đầu, trước đây ta từng nói, chờ sau khi ta tu tiên có thành tựu sẽ phục sinh ngươi, để ngươi hưởng thụ vạn năm phú quý.” Từ Phàm mỉm cười.
“Nào hưởng được vạn năm phú quý, hai năm ngày lành kia ta đã thỏa mãn rồi.” Lão khất cái nói.
“Ngươi bây giờ làm ta phục sinh, đây là tu tiên có thành tựu rồi?
“Đúng vậy, cuộc sống của hoàng đế, tam cung lục viện bảy mươi hai phi khi đó ta nói với ngươi, ngươi rất hâm mộ.”
“Hiện tại, ngươi chính là hoàng đế.”
Từ Phàm nhẹ nhàng vung tay, lão khất cái biến mất.
Chờ sau khi lão khất cái lấy lại tinh thần, phát hiện hắn đã biến thành bộ dáng trẻ tuổi, trên người còn khoác một bộ long bào.
“Thần hoàng chí tôn, xin ngươi đăng cơ!” Một thị vệ hùng tráng bên cạnh cung kính nói.
Lão khất cái bộ dáng trẻ tuổi, trong đầu nhiều thêm rất nhiều tri thức, ngẩng đầu nhìn về phía thần vị cao cao tại thượng, cười cất bước đi thẳng về phía trước.
Mà lúc này, nữ tử và nữ tử Yêu tộc phục sinh khác đều cung kính hành lễ với Từ Phàm.
“Bái kiến tiền bối (sư phụ).”
Bọn họ khi còn sống đều là người tu luyện, sau khi chết lần nữa phục sinh, hiểu ngay là chuyện gì xảy ra.
“Ta là sư phụ của nhi tử ngươi Tinh Từ, phục sinh ngươi là tâm nguyện lớn nhất cuộc đời hắn, ta giúp hắn giải quyết.”
Một cánh cửa truyền tống xuất hiện trước mặt nữ tử.
“Đi vào cánh cửa này, ngươi có thể nhìn thấy nhi tử ngươi sau khi lớn lên.”
Từ Phàm nói, quay đầu lại nhìn về phía nữ tử Yêu tộc.
“Dù sao ngươi cũng là đệ tử chưa ký danh của ta, về sau gia nhập Yêu bộ Ẩn Linh môn ta.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân lệnh sư tôn.”
Sau khi Từ Phàm làm xong mọi chuyện, triệu tập tất cả đồ đệ đến bên cạnh mình.
“Quê nhà của vi sư đã tìm được, nhưng quê nhà đứng trước hiểm cảnh nguy cơ tồn vong.”
“Cho nên khoảng thời gian này, vi sư sẽ để lại phân thân, chân thân đi du lịch nơi khác tìm kiếm biện pháp giải cứu nguy cơ.” Từ Phàm còn chưa nói xong, đông đảo đệ tử đã nôn nóng muốn đi chung với Từ Phàm.
“Đừng thêm phiền, người ta phải đối mặt là cường giả tam cảnh, mà các ngươi ngay cả Thánh chủ đỉnh phong cũng chưa đến, đi với ta chỉ thêm phiền phức.”
“Lúc ta không có ở đây, an tâm phát triển vùng Hỗn Độn này.”
“Trước khi ta đi, sẽ để lại truyền thừa ba ngàn đạo đại ở toàn bộ vùng Hỗn Độn, trợ giúp Nhân tộc phát triển.”
“Các ngươi phải chăm chỉ tu luyện, muốn giúp ta, ít nhất phải trở thành cường giả nhị cảnh.”
Từ Phàm nói xong lại cùng đông đảo đồ đệ ăn một bữa cơm.
Trong ánh mắt không nỡ của tất cả đồ đệ, Từ Phàm rời khỏi vùng Hỗn Độn này.
Từ Phàm rời đi, để lại toàn bộ phân thân từ số một đến số năm.
Trong cương vực của liên minh Nhân tộc.
Lúc này Đạo Vân Thánh chủ nhìn cường giả nhị cảnh bị vây hãm, trong ánh mắt có phần hỗn loạn.
Hắn là dựa vào Hồng Mông chí bảo nhị cảnh chế trụ cường giả nhị cảnh này.
Nhưng loại áp chế này chỉ là tạm thời, nhiều nhất vạn năm, cường giả nhị cảnh trong lao lung sẽ phá phong tỏa mà ra.
Đến khi đó, Hồng Mông chí bảo nhị cảnh trong tay hắn, cũng không ngăn được cường giả nhị cảnh trước mắt này nữa.
“Ngươi nhìn rất lo lắng ha!”
Giọng nói nhẹ nhàng của Từ Phàm vang lên, kèm theo một luồng uy áp cường đại.
Hồng Mông chí bảo nhị cảnh trong tay Đạo Vân Thánh chủ nhẹ nhàng thoát ly, rơi xuống trong tay Từ Phàm.
Dưới ánh mắt kinh hãi của Đạo Vân Thánh chủ, tất cả ý niệm bản thân lưu lại trên pháp bảo nhị cảnh đều bị loại bỏ.
Trong nháy mắt, trên mặt cường giả nhị cảnh bị vây hãm lộ ra vẻ sợ hãi.
Hắn phát hiện lao lung này đang chậm rãi co lại, hơn nữa còn đang nén lại thực lực của hắn và đại đạo hắn lĩnh ngộ.
“Cho ngươi một lựa chọn, đưa Hồng Mông chí bảo nhị cảnh cho ta, ta giúp ngươi thu thập cường giả nhị cảnh kia, thế nào?” Từ Phàm cười hỏi.
Đạo Vân Thánh chủ tức khắc vùng vẫy, muốn mở miệng lại bị một luồng lực lượng vô hình phong ấn lại.
“Có lẽ ngươi đồng ý rồi, vậy món Hồng Mông chí bảo nhị cảnh này ta lấy đây.”
“Đại địch này, ta sẽ giúp ngươi thu thập.”
Lúc Từ Phàm nói chuyện, lao lung vây hãm cường giả nhị cảnh, đã biến thành kích cỡ một viên thủy tinh, rơi xuống trong tay Từ Phàm.
“Bồ Đào, truyền tống về vùng Hỗn Độn, hóa thành vùng đất truyền thừa.” Từ Phàm phân phó nói.
“Tuân lệnh.”
Nhìn thấy Từ Phàm vẫy tay một cái là giải quyết một cường giả nhị cảnh, Đạo Vân Thánh chủ dáng vẻ như chính mình chết chắc.
“Yên tâm, dù sao đều là Nhân tộc, ngươi dẫn dắt nhiều vùng Hỗn Độn như vậy phát triển cũng không tệ.”
“Nể tình này, tha cho ngươi một mạng.” Từ Phàm khoan thai nói.
Hắn tới đây chỉ là vì giải quyết phiền phức nhỏ này, để liên minh Nhân tộc đạt được phát triển tốt hơn.
“Đa tạ tiền bối.” Đạo Vân Thánh chủ vô cùng cảm kích nói.
Bóng dáng Từ Phàm biến mất, đi đến nơi tiếp theo.
Sau khi trải qua truyền thừa, Từ Phàm hiểu được tư chất đứng đầu toàn diện trên người mình, là do vùng Hỗn Độn ngưng tuyệt ban tặng.
Cho nên muốn phát huy lực lượng lớn nhất của truyền thừa, vậy nhất định phải lĩnh ngộ càng nhiều pháp tắc chí cao.
Mà trong mắt hắn, toàn bộ khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá, giống như đại lục địa mạo đa dạng, nơi khác nhau pháp tắc chí cao ngưng tụ cũng khác nhau.
Cho nên Từ Phàm muốn du đãng toàn bộ khu vực Hỗn Độn chưa khai hoá, lĩnh ngộ càng nhiều pháp tắc chí cao.