Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 158 - Chương 158: Về Nhà

Chương 158: Về nhà Chương 158: Về nhà

Tại trung tâm trao đổi trong doanh trại lớn ở biên giới Thịnh Linh Châu.

“Đây là Tiên Văn Linh Bảo do hai vị đổi được, hãy cầm lấy.”

Quản sự ở trung tâm trao đổi trịnh trọng giao Tiên Văn Linh Bảo cho hai huynh muội Từ Cương.

“Cảm ơn tiền bối.” Từ Cương nói.

“Nếu như không có kế hoạch diệt yêu trong khoảng thời gian tới, vậy thì nên sớm ra tay với Tiên Văn Linh Bảo đi, nhẫn không gian bình thường không thể che giấu khí tức của thứ này đâu.”

“Với tu vi của các ngươi mà đụng phải tu sĩ mạnh từ Hợp Thể Kỳ trở lên ở bên ngoài, thì chắc chắn là không thể chạy thoát.” Quản sự Hóa Thần Kỳ mở miệng nói, Tiên Văn Linh Bảo này đã là thứ quý giá nhất có thể trao đổi ở bên ngoài.

“Cảm ơn tiền bối đã nhắc nhở.” Từ Cương nói.

Từ Nguyệt Tiên ở bên cạnh lộ ra vẻ rất nhẹ nhàng, việc mang theo bảo vật quý giá đi dạo khắp giới Tu Tiên cũng không phải lần một lần hai.

Nàng đã tập luyện suy tính cách mang bảo vật quý giá về nhà không biết bao nhiêu lần.

Hai huynh muội vừa ra khỏi môn phái, Từ Nguyệt Tiên đã nhanh chóng nháy mắt với Từ Cương.

Từ Cương hiểu ngầm, hai người trực tiếp đi thẳng đến một tòa nhà thương mại tổng hợp có quy mô lớn.

“Có người theo dõi chúng ta không.” Từ Cương truyền âm qua.

“Một vị Luyện Hư Kỳ, ba vị Hóa Thần Kỳ, thấy chúng ta được quản sự chào đón cho nên mới theo dõi.”

“Không sao, chỉ là vấn đề nhỏ.” Từ Nguyệt Tiên đáp lại, từ khi nàng ra khỏi bí cảnh, mười lần thì có thể hết tám lần đã gặp loại chuyện thế này.

Đến cổng sau của tòa nhà thương mại tổng hợp, hai huynh muội đã trực tiếp khởi động Ẩn Linh môn phóng ra chức năng của bảo khí mặt nạ.

Biến đổi diện mạo và hơi thở linh hồn hòa vào dòng người trong tòa nhà thương mại một cách tự nhiên.

Bởi vì doanh trại lớn ở biên giới Thịnh Linh Châu do hội trưởng lão quản lý, mà đây cũng là chỗ các loại tu sĩ tập trung lại, cho nên bình thường tu sĩ sẽ không phóng Thần thức ra để tra xét đám đông, trừ khi là muốn tìm đường chết.

“Trong giới Tu Tiên, ngoại trừ người đi săn bảo vật thì cũng có tu sĩ chuyên đi săn người săn bảo vật, nếu tốt một chút thì sẽ dùng linh thạch để đổi tất cả bảo vật trên người của ngươi, ác liệt nhất chính là giết người cướp bảo vật.”

“Nếu vài tu sĩ vừa gặp lúc nãy không có sư phụ dạy Thần thông cho, có lẽ là đã chết rồi.” Từ Nguyệt Tiên dẫn Từ Cương một một cửa hàng, sau đó hai con rối thế thân cũng xuất hiện.

Trong một tòa Tiên Thành gần danh trại lớn nhất, hai huynh muội Từ Cương bước vào Truyền Tống Trận.

Một tháng sau, hai người Từ Cương lại xuất hiện ở trên không hồ nước rộng mười vạn dặm, nhìn Lôi Văn Khê đang cho rùa đen ăn ở bên kia, Từ Cương nói: “Rốt cuộc cũng về đến nhà.”

“Xin chào sư bá, xin chào chưởng môn.”

Lôi Văn Khê đang cho rùa đen ăn nhìn hai người đã khôi phục hình dáng ban đầu, vội vàng chào hỏi.

“Văn Khê, những con rùa đen này có thể trở thành Thần Thú không.” Từ Cương cười hỏi.

Từ Nguyệt Tiên cũng ở bên cạnh nhìn những con rùa đen đầy màu sắc, có vẻ như huyết mạch của những con rùa đen này không đơn giản.

“Đại trưởng lão nói có thể được, chỉ cần ta luôn kiên trì cho ăn, một ngày nào đó chúng nó sẽ trở thành Thần Thú thật sự.” Lôi Văn Khê kiên định nói.

Đàn rùa đen này được mình cho ăn từ Luyện Khí Kỳ đến Trúc Cơ Kỳ, khi cho ăn đến Đại Thừa Kỳ, chắc là đều sẽ trở thành Thần Thú.

“Vậy ngươi hãy cố lên, ta về môn phái trước.” Từ Cương nhìn tiểu cô nghiêm túc nói, hắn đã rất nôn nóng muốn quay lại môn phái hiến Tiên Văn Linh Bảo cho sư phụ.

“Tạm biệt sư bá, tạm biệt chưởng môn.” Lôi Văn Khê hành lễ chào tạm biệt.

Hai huynh muội Từ Cương bay về hướng đảo Ẩn Linh.

“Ta cũng sắp quên mình là chương môn của Ẩn Linh môn.” Từ Nguyệt Tiên cười nói.

“Ngươi cũng không làm chưởng môn được bao lâu nữa đâu, sư phụ đã chọn ra người thích hợp, đến lúc đó ngươi có thể bình yên thoái vị.” Từ Cương nói, hắn cũng đã gặp qua đệ tử tên tên Khâu Tự Viễn kia, thật sự có năng lực quản lý mọi chuyện trong môn phái một cách gọn gàng ngăn nắp.

“Như vậy là tốt nhất, với tư cách là chưởng môn mà đi tìm bảo vật trong giới Tu Tiên sẽ rất thú vị.” Từ Nguyệt Tiên nói, nàng còn nghĩ phải tìm tìm một con thuyền Tiên Khí có thể phá giới cho sư phụ.

Hai người vừa tiếp xúc với trận pháp lớn bảo vệ núi, thì đã lập tức biến mất trên không trung.

Tiến vào một thế giới khác trong chớp mắt.

Nhìn tông môn giống như thánh địa của tiên ở trước mắt, lúc này Từ Cương mới có cảm giác đã về nhà.

Từ Phàm biết là đại đệ tử và nhịn đệ tử của mình về rồi, cho nên cũng khó có một lần bước ra khỏi Thời Gian Tiểu Ốc như bây giờ.

“Từ Cương, đi ra ngoài một chuyến có cảm giác như thế nào.” Từ Phàm cười hỏi.

“Vẫn là tông môn tốt nhất.” Từ Cương nói cộc lốc, tuy rằng mảnh thủy triều quỷ kia có thể cho mình tận tình thi triển Thần thông, nhưng cũng có lúc đánh đến ngán.

“Ha ha, không cần học theo sư phụ, sau này ngươi nên đi ra ngoài nhiều một chút.”

Lúc này, Từ Nguyệt Tiên lấy ra một cái rương nhỏ được cấu thành từ Linh Kim Ngọc, đưa cho Từ Phàm.

“Sư phụ, đây là quà của ta và tiểu muội tặng cho ngươi.” Từ Cương nói.

“Chà, còn có quà nữa sao.”

Từ Cương vừa mở rương ra nhìn, lập tức đôi mắt cũng ngừng lại.

Chỉ thấy trong cái rương có cục đá màu vàng nhạt, tản mát ra cảm giác vô cùng dày nặng, chỉ một cục đá nho nhỏ, liền có loại người làm người đối mặt với một mảnh đại lục rộng lớn vô biên vậy.

“Đây là thành quả ra ngoài hơn nửa năm của các ngươi sao.”

“Đúng vậy.”

“Các ngươi có tâm.”

Từ Phàm nhìn hộp Tiên Văn Linh Bảo, lập tức có cảm giác mình thu đồ đệ không hề uổng phí.

“Ta và tiểu muội nghe nói, việc luyện chế đạo khí cần rất nhiều Tiên Văn, vừa vặn có thể dùng điểm diệt yêu của chúng ta để đổi, cho nên chúng ta đã đổi để tặng cho sư phụ.” Từ cương cười nói.

“Thật ra không có Tiên Văn vẫn có thể luyện chế được đạo khí, chỉ là thiếu một chút so với có Tiên Văn mà thôi.” Từ phàm cầm Tiên Văn Linh Bảo bắt đầu quan sát tỉ mỉ.

“Vi sư đã có Tiên Văn rồi, chờ đến khi ta lên đến Kim Đan Kỳ, mỗi người các ngươi sẽ có một đạo khí Tiên Văn.”

Từ Phàm trịnh trọng đặt Tiên Văn Linh Bảo vào trong rương rồi cất kỹ, từ khi đồ đệ lớn lên, khi tặng quà không có cái nào là đơn giản cả.

Tiên Văn, Mộc Chi Bản Nguyên, thuyền Vạn Tinh, mấy thứ này đều không phải là đồ vật tầm thường.

Không nói đến tình cảm, thì những thứ bọn họ cho mình đã hơn những thứ mình cho bọn họ gấp trăm lần.

Buổi tối, Từ Nguyệt Tiên đích thân vào bếp, gọi tất cả đồ đệ của Từ phàm đến cùng ăn một bữa tối.

Sau đó Từ Phàm lại bắt đầu cuộc sống bế quan dài đằng đẵng, hai giới dung hợp, Yêu tộc đột kích, khi chưa xác định được mình đã an toàn, thì chắc chắn là không có ngày rãnh rỗi.

Trong Thời Gian Tiểu Ốc, Từ Phàm nhìn khối Tiên Văn Linh Bảo trên tay, bên cạnh còn có đồ nhi ngoan Lý Huyền mở miệng nói.

“Sư phụ, Tiên Văn này có nghĩa là chữ thổ trong ngũ hành.”

“Là Tiên Văn tương đối cơ sở trong thế giới Đại Thiên.” Lý Huyền lại bổ sung thêm: “Cơ sở mà ta nói là tương đối với Chân Tiên.”

Hắn sợ sư phụ của mình hiểu sai.

“Chính là tương đương với phù văn chữ Thổ, ta hiểu.”

“Ngươi tới tìm ta có việc gì sao.” Từ Phàm hỏi, lúc hắn đang tìm hiểu Tiên Văn thì biết được tin tức Lý Huyền muốn gặp mình.

“Ta nghĩ, nếu đã gia nhập Ẩn Linh môn, thì cũng không thể ăn không không trả tiền.”

“Cho nên ta sẽ sửa công pháp Thần thông, Tiên Văn, phương pháp luyện đan và phương pháp luyện chế mười mấy loại Tiên Khí lại một chút, đặc biệt tặng cho sư phụ.”

“Tuy rằng cái đó cũng rất phổ biến ở thế giới Đại Thiên, nhưng vẫn có một chút giá trị trong giới Tu Tiên.” Lý Huyền nói.

Hắn sống ở thế giới Đại Thiên lâu như vậy, cho nên cũng biết những thứ phổ biến này.
Bình Luận (0)
Comment