Chương 164: Bách Thế Luân Hồi phiên bản cải tiến.
Chương 164: Bách Thế Luân Hồi phiên bản cải tiến.
Luyện Hư tu sĩ mới hồi phục tí linh lực, đã đổi một bộ mặt, bước vào Truyền Tống Trận của Hắc Hải Tiên Thành, truyền tống đến một tiên thành hẻo lánh.
Ngoài biên giới Phi Vũ Giới, sợi dây xích siêu khổng lồ đang xiết lại, lúc này do là hai giới đang sát lại gần nhau, giữa hai giới nảy sinh ra một linh lực áp đẩy kinh khủng, bây giờ không có bất cứ con tàu vũ trũ nào dám xuất hiện tại khu vực giữa hai giới.
Giữa hai giới hình thành một phong ấn khác đặc biệt và độc đáo, người bên trong đó không ra được, trừ phi muốn bị ép thành bột, người bên ngoài cũng vào không được.
Một nơi biên giới bên trong Cực Không Chi Vực, có một tòa tinh cầu cực lớn trấn giữ tại đây.
Trong tinh cầu có vô số đạo trường linh sơn, trong đó có đến hàng vạn tu sĩ sinh sống như những người quân nhân.
Lúc này tại nơi đỉnh núi cao nhất của Tinh Cầu, có một tòa cung điện.
Bên ngoài cung điện, một người lớn tuổi một người thiếu niên đang ngồi yên tĩnh uống trà, thưởng ngoạn cảnh đẹp hùng vĩ tráng lệ.
“Tất cả đều bố trí xong hết rồi, sao bề trên vẫn còn chút tâm trạng thế.” Người lớn tuổi cung kính rót trà cho người thiếu niên.
“Ta từ khi sinh ra thì vạn sự tùy tâm, đạo thể thiên thành, mọi chuyện trong giới tu tiên này, chỉ cần ta muốn, đều không thoát khỏi tầm nhìn của ta.”
“Yêu Giới cũng như vậy, tuy rằng thực lực lớn mạnh hơn chúng ta rất nhiều, nhưng trong mắt ta thì cũng tính là một mãng phu không có não mà thôi.”
“Nhưng chỉ có con chim ngu ngốc đó, vẫn là một nguyên tố không xác định.”
“Kim Sí Đại bàng Huyết Mạch, ta chỉ sợ đánh hắn ta dữ dằn quá, hắn sẽ kêu gọi ba ba tại Thế Giới Đại Thiên của hắn đến.” Thiếu niên Tinh Mâu đau đầu nói.
Chim ngốc tuy là ngốc nghếch, nhưng chiến lực cao hơn hắn, chỉ là đầu óc không linh hoạt, khi hắn vào Yêu Giới bố trí cục diện, xưng huynh gọi đệ với chim ngốc, cũng chưa là gì cả, con chim ngốc ấy lại giao phó tất cả, đó mới chính là nguyên nhân khiến hắn đau đầu.
“Tôn thượng chả lẽ một chút biện pháp cũng không có sao.” Gã lớn tuổi hỏi, trong mắt hắn, trên thế giới này không có gì có thể làm khó tôn thượng.
“Có đấy, ta đã sắp xếp trên người con chim ngốc ấy nhiều năm rồi, chính là vì để hắn đi tìm cha của hắn, nhưng tuyệt không ngờ là, thời kỳ động đực của con chim ngốc ấy lại đến, nhắm đến một con Huyết Phượng ở Yêu Tộc bọn chúng, bây giờ nếu không có gì ngoài dự đoán, con chim ngốc ấy đang ấp trứng đấy.”
Giọng nói của Tinh Mâu Thiếu Niên có chút chán nản, bố cục nghìn năm lại bị phá như thế.
“Ta bây giờ đang sắp xếp vài con cờ Yêu Tộc đi tìm con Huyết Phượng ấy, tìm cách để cho nàng bay đến Thế Giới Đại Thiên.”“
“Như vậy thì biến số sẽ rất nhiều, nhưng cũng không ảnh hưởng Da9i6 Giác.”
“Yêu Tộc có nhiều nhánh, đa số đều là thứ tự tư tự lợi, giải quyết xong chim ngốc, việc còn lại chỉ là vấn đề thời gian thôi.” Tinh Mâu Thiếu Niên bình thản nói, phảng phất như là mọi sự vật sự việc đều không thể làm hắn ta kinh động.
“Thiên Hồn à,”
“Có thuộc hạ.” Một vệ sĩ mặc áo giáp màu lục xuất hiện ngay bên cạnh Tinh Mâu Thiếu Niên.
“Ủy toàn bộ quyền hạn cho các trưởng lão đi tuần tra Thiên Nghi và Tứ Kính, rút hết toàn bộ thế lực Yêu Tộc đang ẩn nấp trong Đại lục trung tâm trước đã.”
“Ngoài ra thông báo cho Thiên Khí Tông, giảm giá của thuyền Hải xuống còn 30 phần trăm của giá gốc, thuyền Tinh xuống còn 50 phần trăm của giá gốc.”
“Kho tồn cũ cũng nên thanh lý tí đi, như vậy thì Vô Tận Chi Hải và Cực Không Chi Vực sau này cũng sẽ náo nhiệt lên tí.”
“Như vậy đánh nhau với Yêu Tộc mới không nhàm chán.” Tinh Mâu Thiếu Niên cười nói.
Thuyền Hải và thuyền Tinh vô cùng quý giá ở giới bên ngoài trong mắt hắn chỉ là những thứ đồ chơi nhỏ bé, khống chế Tông Môn đứng đầu sẽ không gây ra cuộc chiến quy mô lớn về tài nguyên.
“Tuân luyện ạ.” Vệ sĩ sau khi nói xong, đã biến mất trong không trung.
Lúc này, Từ Phàm đã bế quan được 10 năm trong Thời Gian Tiểu Ốc, cũng tại năm này, Lý Tinh Từ nhận được ngọc giản của Từ Phàm gửi cho hắn.
Bách Thế Luân Hồi phiên bản cải tiến.” Lý Tinh Từ mờ ngọc giản ra xem.
“Bách Chuyển Luân Hồi, bổn sơ nhất nhân, bổn hồn nhất tâm, bách niệm thiên chuyển, du hí nhân sinh.”
Đọc những lời nói đầu của Thần Thông phiên bản cải tiến, trong mắt Lý Tinh Từ lóe sáng, thì ra tu luyện Bách Thế Luân Hồi, tu luyện càng lâu, tâm của hắn càng đóng chặt.
Hắn đã trải qua mười một kiếp luân hồi, trong đó có đau khổ, ngọt ngào, thắt lòng, bàng hoàng, bá đạo, ôn hòa….
Những việc trải qua đã nhiều rồi, hắn mới phát điềm lành, nếu bách thế này hắn đều trải qua hết, thì sẽ bước lên một con đường Thái Thượng Vô Tình.
Đây là điều mà hắn không hề muốn nhìn thấy.
“Không biết là công pháp sư phụ cải tiến ra sao nhỉ.”
Lý Tinh Từ ngồi xếp bằng trên giường, lập tức tu luyện Bách Thế Luân Hồi phiên bản cải tiến, tiện thể phát động Kiếp Luân Hồi thứ mười hai.
Ngay khoảnh khắc Lý Tinh TỪ phát động Kiếp Luân Hồi thứ mười hai, có một lực Luân Hồi, ngay lập tức lôi kéo một chút linh niệm Lý Tinh Từ, bay về hướng không rõ.
Trong thế giới luân hồi thu nhỏ, tại Phủ tướng Quân thủ đô nước Tấn, vàng lên tiếng khóc của một đứa trẻ sơ sinh.
“Chức mừng tướng quân, là một thằng cu ạ.”
“Ha ha, thưởng, ai nấy đều thưởng hết, hôm nay tất cả người làm trong phủ mỗi một người năm lượng bạc, quản gia cấp một mười lượng.”
Tiếng hoan hô cực lớn vang khắp trong phủ.
Lúc này Lý Tinh Từ chỉ cảm thấy mình bước ra từ một nơi ấm áp, sau đó có người đánh vào đít của mình.
Lý Tinh Từ kinh ngạc khi phát hiện bản thân lại bắt đầu khóc một cách không kiểm soát.
Dằn vặt một lúc, ngay bên miệng Lý Tinh Từ truyền đến một cảm giác mềm mại tê dại.
Mở mắt ra , hắn phát hiện có một linh phong, tiếp đó cơ thể làm theo xu hướng của dục vọng bèn chu mỏ lại.
Lúc này, một giọng nói nghe như giọng của sư phụ vang lên trong đầu của Lý Tinh Từ.
“Đại Đạo Bách Chuyển, Du Hí Nhân Sinh.”
Lúc này đang hấp thụ lấy dinh dưỡng, Lý Tinh Từ đột nhiên phát hiện rằng, kiếp này hắn mang theo ký ức mà đi vào.
Ngay lúc xác định là ký ức của bản thân không bị phong ấn, Lý Tinh Từ lập tức vui vẻ ngất ngây hẳn lên, sự kích động trong nội tâm không có chỗ nào để trút ra hết, nếu như luân hồi là mang theo ký ức, vậy thì di chứng sau khi xuất thế sẽ hoàn toàn không có nữa.
Lúc trước khi luân hồi, ký ức của Lý Tinh Từ đều sẽ bị phong ấn, mà tất cả tình cảm và trải nghiệm trong thế giới luân hồi, sẽ phản ứng lại Lý Tinh Từ sau khi hắn xuất thế.
Chua Cay ngọt đắng của một đời người, cho dù là kẻ tu tiên, thì cũng là khó chịu đựng được, đặc biệt là những cung bậc cảm xúc đa dạng trong chuyện tình cảm, đả kích mạnh nhất đối với trái tim và tinh thần người tu tiên, nghiêm trọng hơn thậm chí là làm cho đạo cơ không vững.
Thì ra, lúc Từ Phàm chưa có được Cửu Thế Kiêm Tiên Quyết, cải biến Bách Thế Luân Hồi đã là một trong những đề tài quan trọng của Từ Phàm, chỉ là không có nhiều nguồn tham khảo, nên vẫn chưa cải tiến được lý tưởng nhất.
Cho đến bây giờ, Từ Phàm tham khảo xong Cửu Thế Kiêm Tiên Quyết, lại tốn thời gian vài năm mới tính là thành công.
Khoảnh khắc này, Lý Tinh Từ đã hoàn toàn buông bỏ tất cả cuộc sống và cảm xúc đã phải chịu đựng trong quá khứ, một trái tim sắp đóng lại, cũng đã dần dần mở ra.
Lý Tinh Từ trong bộ dạng trẻ sơ sinh bỏ ngực thánh nữ ra, bắt đầu quay đầu sang dò xét xung quanh.
“À, người phụ nữ xinh đẹp đang nằm trên giường chắc là mẹ ta, xem ra đại vị không thấp.”
“Nhìn cách bày trí xung quanh đây, chắc là thế giới của triều đại thế tục vương triều mà ta quen thuộc đây, chì là không biết có Tu Tiên Giả không.”
“Mấy con nha hoàn kế bên cũng đẹp nhở.”
Lúc này một bàn tay trắng như ngọc, đưa cái đầu đang lắc lư nhìn xung quanh của Lý Tinh Từ quay trở lại.
“Ngươi đang ngắm ngôi nhà sau này của ngươi đấy à.”
“Vậy ngươi phải ăn cho no cái đã, vì nhà của chúng ta rất to đấy.” Nữ tử nằm trên giường nói một cách dịu dàng, và lại nhét ngực thánh nữ tới bên miệng Lý Tinh Từ.
Đã đến rồi thì an phận thôi, Lý Tinh Từ nghĩ vậy, một cánh tay nhỏ đặt lên ngực thánh nữ, chuyển mình một cái, đổi tư thế thoải mái nhất, bắt đầu bú ngon lành.