Chương 169: Dị tượng
Chương 169: Dị tượng
“Nước Vạn Sâm, trận chiến Yêu Tộc xâm lược đã kết thúc.”
Lúc này một luồng ánh sáng xuất hiện trước mặt bốn người họ, phía trên phát ra chuyện sau khi con rối có mặt.
“Chiến lực đơn thể của U Lang Tộc cũng không mạnh cho lắm.”
“Chỉ là liên hợp pháp tướng thần thông này có chút thú vị, đến lúc đó cũng để sư phụ làm một cái.”
“Uy lực pháo điện từ của tông môn chúng ta còn được, ít nhất đánh trúng yêu tộc Hóa Thần Kỳ chính diện có thể dùng một pháo giải quyết ngay.”
“Pháo điện từ không tính là gì, sư phụ còn nói có một loại đồ vật gọi là pháo quỹ đạo, sau này sư phụ thăng cấp Kim Đan Kỳ nói không chừng sẽ luyện ra nó.”
“Yêu Tộc này cũng nhát quá rồi, vinh quang của Yêu Tộc các ngươi đi đâu cả rồi, sao nói thần phục là thần phục ngay vậy.”
Bốn người họ nhìn hình ảnh trong màn ánh sáng lần lượt nghị luận.
“Còn tưởng rằng có thể chiến đấu một trận, hiện tại xem ra không có kịch nữa rồi.”
“Nếu không còn việc gì vậy ta trở về tu luyện đây.” Từ Cương có chút thất vọng nói.
Lúc này Từ Nguyệt Tiên nói: “Đại ca, nếu đã tụ tập với nhau, vậy thì chúng ta bàn luận xem bốn người chúng ta ai mới là đệ nhất chiến lực.”
“Vừa hay lôi đài giả định trong tháp thí luyện có thể chứa bốn Nguyên Anh Kỳ chiến đấu.”
Vương Hướng Trì và Lý Tinh Từ cũng đều lộ ra ánh mắt động lòng, là bốn đồ đệ đầu tiên của Từ Phàm nhưng bọn họ lại chưa từng tiếp xúc với nhau lần nào.
“Không cần đấu, ta tất thắng, sư phụ đã nói tiền kỳ luận chiến lực, một mình ta có thể gánh ba người các ngươi.”
“Nếu thật sự là cương cứng thì người sống sót cuối cùng nhất định là ta.” Từ Cương tự tin nói, thân là đại sư huynh, ở phương diện chiến lực nhất định là đè bẹp các sư đệ khác.
Lúc này, ánh mắt ba người khác bắt đầu không thiện lành.
“Đại sư huynh, nói chuyện đừng tự tin quá, tâm kiếm của ta ở cùng cấp bậc được công nhận trước tiên, lời nói của đại sư huynh khó tránh hơi xem thường ta đó.”
“Đại sư huynh, ngươi xem ánh mắt của ta đi.” Trong mắt Lý Tinh Từ xuất hiện đạo vận luân hồi thần thông.
“Ta chưa từng thấy Nguyên Anh Kỳ có thể đỡ một thương của ta đó.” Từ Nguyệt Tiên nhìn Từ Cương tự đại nói.
“Các ngươi không tin lời sư phụ nói vậy chúng ta hãy đi thử xem, sư phụ đã nói thần thông đạo thuật của ta vừa hay là tiền kỳ khắc chế sự tồn tại của các ngươi.” Từ Cương nói.
Đảo Ẩn Linh, thí luyện trong lôi đài thế giới giả định của đỉnh tháp thí luyện.
Lúc này trong lôi đài thế giới giả định, hơn phân nửa đã bị nham thạch nóng chảy bao trùm, vô số Yêu thú do nham thạch nóng chảy tạo thành tràn ngập thế giới giả định này.
Tượng giả định nghìn tay cao trăm mét đang không ngừng thi triển pháp thuật thần thông với uy lực rất lớn, chỉ thấy từng con cự long bao gồm nham thạch nóng chảy gầm thét giữa trời đất, lại có vô số ác quỷ nham thạch nóng chảy tự bạo đang chờ kẻ địch xuất hiện.
Đằng sau tượng giả định nghìn tay có mười trường thương khổng lồ được tạo thành từ nham thạch, mỗi một thương đều không thua kém một đòn của cường giả Hóa Thần Kỳ.
Lúc này, Từ Nguyệt Tiên dẫn theo hai sư đệ trốn ở nơi đâu đó.
“Sư phụ thiên vị.” Từ Nguyệt Tiên bất đắc dĩ nói.
“Quả thật là thiên vị, không tìm được chân thân của đại sư huynh, cho dù chúng ta có trăm thủ đoạn cũng không thi triển ra được.” Vương Hướng Trì nhìn biển nham thạch nóng chảy có thể ăn mòn toàn bộ thế giới giả định nói.
“Ta lại có cách dẫn chân thân của đại sư huynh ra đây, nhưng điều kiện là phải biết nội tâm đại sư huynh khát vọng nhất là gì.” Lý Tinh Từ chậm rãi nói, hắn cũng rất đau đầu việc không tìm ra được chân thân của Từ Cương.
Lúc này vẻ mặt Từ Nguyệt Tiên khẽ động, chậm rãi nói ra bí mật sâu trong nội tâm Từ Cương.
“Đại sư huynh các ngươi nằm mơ cũng muốn cố gắng điên cuồng vượt qua sóng to cứu sư phụ.”
Giấc mơ này của đại ca hắn, nàng luôn không biết nên làm sao.
Vương Hướng Trì và Lý Tinh Từ ngây ra, chuyện này nghe có vẻ rất hăng hái, điên cuồng cứu sư phụ, nghĩ lại đã cảm thấy rất kích thích.
“Giao cho ta đi.” Lý Tinh Từ nói.
Hắn nói xong kết tay luân hồi pháp ấn, lập tức toàn bộ thế giới giả định trong lôi đài bắt đầu thay đổi, một tòa thế giới giả định bắt đầu diễn hóa.
Bên ngoài đảo Ẩn Linh, Yêu Tộc ùn ùn kéo đến từ hồ lớn mười vạn dặm chui ra tấn công đảo Ẩn Linh, lúc này Từ Phàm dẫn theo Từ Nguyệt Tiên, Vương Hướng Trì và Lý Tinh Từ trấn giữ bên ngoài đảo Ẩn Linh, chỉ huy con rối vô hạn phòng ngự Yêu Tộc tấn công.
“Hiện tại chính là lúc quan trọng để đại sư huynh các ngươi thăng cấp Hóa Thần Kỳ, tuyệt đối không thể để Yêu Tộc quấy rầy hắn.” Từ Phàm kiên định nói.
“Chỉ cần đại sư huynh các ngươi thăng cấp Hóa Thần Kỳ, vậy thì lần này Ẩn Linh môn chúng ta đã có thể vượt qua làn sóng Yêu Tộc này.” Từ Phàm nói xong ánh mắt nhìn về phía thập đại Yêu Tộc Luyện Hư Kỳ dưới toàn bộ chiến trường không xa.
Từ Cương trốn trong bóng tối lập tức bị hai câu này hấp dẫn, mặc dù biết cảnh này là giả nhưng tâm thần vẫn không tự chủ được bị kéo vào trong đó.
Sau đó phát triển theo tình tiết, số lượng lớn đệ tử Ẩn Linh môn chết, trên người Từ Phàm cũng có nhiều vết thương.
Lúc Từ Phàm bị thập đại Yêu Tộc Luyện Hư Kỳ vây công sắp chết, Từ Cương trốn trong bóng tối không nhịn được đã ra tay.
Ngay lập tức, cả thế giới này tan vỡ.
Từ Nguyệt Tiên nâng thương, Vương Hướng Trì cầm kiếm phát động một đòn mạnh nhất về phía Từ Cương.
“Đại địa nhất sắc.”
“Điểm hồn.”
Một Từ Nguyệt Tiên nâng thương, lại có hai Từ Nguyệt Tiên xuất hiện phía sau Từ Cương, Từ Cương trong nháy mắt chết trận.
Trận chiến kết thúc, toàn bộ lôi đài thế giới giả định sụp đổ.
“Đội xanh giành chiến thắng.”
Bóng dáng bốn người họ đi ra từ trong pháp trận chuyên môn.
“Vẫn là ta đã mềm lòng.” Từ Cương nói, trong lòng có chút tiếc nuối, cuối cùng không thể cứu được sư phụ trong thế giới giả định kia.
“Đại ca, quả thật thần thông của ngươi đã khắc chế bọn ta, là sư phụ thiên vị.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Đại sư huynh, nếu không phải sau đó chân thân của ngươi xuất hiện thì bọn ta sẽ không thắng được ngươi.” Vương Hướng Trì nói.
“Đại sư huynh lợi hại.” Lý Tinh Từ nói.
“Ha ha, sư phụ cũng không thiên vị, hiện tại dựa theo cách nói của sư phụ, ta là tiền kỳ thắng hậu kỳ thua.”
“Các ngươi là tiền kỳ thiếu một chút, hậu kỳ thắng.” Từ Cương cười nói, hắn từng hỏi sư phụ hậu kỳ là lúc nào, nhưng chỉ có được một câu đáp án là bản thân tự đi lĩnh ngộ.
Ba người họ gật đầu chấp nhận cách nói này của Từ Cương, bọn họ cũng đã từng nghe qua lời như vậy từ trong miệng Từ Phàm.
Chính ngay lúc này, trên trời bỗng nhiên có dị tượng xuất hiện.
Một tiếng rồng phượng kêu lên, một con rồng dài nghìn mét và một con phượng nhiều màu sắc cực lớn xuất hiện trên không trung, bắt đầu vờn quang đảo Ẩn Linh. Sau đó có ngũ hành Thánh Thú hiện thân xuất hiện bên trên rồng phượng, từng luồng Thánh quang chiếu lên đảo Ẩn Linh.
“Keng!!!”
Một tiếng chuông vang vọng trong thiên địa, một cự chuông cổ xưa xuất hiện trên không trung, trên thân chuông còn khắc vạn khí vạn vật.
Lúc này lại có đan hương tràn ngập khắp đảo Ẩn Linh, một lò đan xuất hiện bên cạnh cự chuông, tranh nhau phát sáng.
Lúc này, những đệ tử đang khổ cực áp chế cảnh giới ở Ẩn Linh môn, một luồng đan hương đã trực tiếp đưa bọn họ lên tầng cảnh giới cao hơn, lập tức đệ tử của khắp Ẩn Linh môn đều nở ra nụ cười đắng, không qua được khảo hạch tông môn rồi.
Sau đó qua mấy ngày, đệ tử Ẩn Linh môn từ từ bắt đầu khiếp sợ, đến cuối cùng trở thành chết lặng, một là ý tượng trên bầu trời thật sự nhiều chuyện, mà dị tượng dẫn đến kết quả là tất cả đệ tử đều không dám tu luyện, chỉ sợ một khi xúc động bản thân sẽ đột phá bình cảnh.