Chương 170: Nuốt một viên Kim Đan vào bụng, mới biết mệnh ta không do trời
Chương 170: Nuốt một viên Kim Đan vào bụng, mới biết mệnh ta không do trời
Trước Thời Gian Tiểu Ốc, Từ Cương dẫn theo các sư đệ khác canh giữ trước cửa để hộ pháp, đồng thời chiêm ngưỡng dị tượng trên bầu trời.
Ngay khi dị tượng bắt đầu, Bồ Đào đã lập tức khởi động trận pháp Từ Phàm đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, một trận Phong Linh siêu lớn lập tức bao vây tất cả dị tượng.
Lần trước dị tượng Trúc Cơ Kỳ mà Từ Phàm đột phá dù bị hệ thống che dấu không để đại năng phát hiện, nhưng linh lực dao động dị thường kia vẫn bị một số người phát hiện, sau đó Khuyết Thiên Môn gặp phải Yêu Tộc xâm lấn giải tán, không giải quyết được gì cả.
Lần này Từ Phàm đã sớm có chuẩn bị.
“Rốt cuộc sư phụ tinh thông bao nhiêu đại đạo thần thông vậy, lúc đột phá dị tượng này khiếp người quá rồi.” Vương Hướng Trì nhìn bầu trời thán phục, lúc hắn đột phá Trúc Cơ lên Kim Đan, dị tượng cũng chỉ có một thanh Thiên Kiếm ấn trên Kim Đan, thời gian duy trì còn rất ngắn.
Dị tượng trên bầu trời lại xuất hiện thêm một loại, một cuốn sách một cây bút lập tức bao phủ tất cả dị tượng.
Bút Thông Thiên bắt đầu phổ đạo vận đại đạo thần thông, lập tức tất cả đệ tử ngẩng đầu nhìn bầu trời dị tượng lâm vào trong giác ngộ.
Lúc này trong đầu Lý Huyền chỉ có một chuỗi “Ôi trời” có thể hình dung tâm trạng hiện tại của hắn.
Hắn là người duy nhất trải sự đời ở Ẩn Linh môn, hắn biết dị tượng trên bầu trời đại diện cho điều gì, hiện tại dị tượng trên bầu trời kéo dài cùng thời gian, sau này chiếc đùi lớn này ít nhất phải cao hơn Kim Tiên mấy bậc.
“Đùi lớn lại trở nên thô, xem ra sau này phải suy nghĩ làm thế nào để bám đùi cho chắc rồi.” Lý Huyền thở dài một hơi suy nghĩ, cảm giác chút tác dụng của mình không xứng được treo lên đó.
Theo thời gian dịch chuyển, dị tượng kéo dài chín ngày, bầu trời mới xuất hiện viên Kim Đan như mặt trời.
Khi Kim Đan xuất hiện, tất cả dị tượng dường như tìm thấy điểm kết thúc, hội tụ về phía Kim Đan tạo thành một đạo vận phù văn kỳ dị bám vào bề mặt của Kim Đan.
Kim Đan mang theo linh quang lấp lánh thế nhân, bắt đầu từ từ trở nên nhỏ hơn, từ từ rơi xuống Thời Gian Tiểu Ốc.
Chính là cái nuốt một viên Kim Đan vào bụng, mới biết mệnh ta không do trời.
Từ Phàm vốn già yếu chậm rãi biến thành dáng vẻ ban đầu, ánh mắt đục ngầu cũng bắt đầu trở nên sáng tỏ, sau đó trở nên cực kỳ huyền diệu, đôi mắt ẩn chứa muôn vàn đại đạo.
“Mùi vị trở thành ông già thật sự không dễ chịu.”
Từ Phàm đứng dậy duỗi thắt lưng, nhấc chân đi ra ngoài Thời Gian Tiểu Ốc.
Vừa ra khỏi cửa, đầu tiên là đệ tử đứng trước Thời Gian Tiểu Ốc hành đại lễ cao giọng nói: “Chúc mừng sư phụ thăng cấp Kim Đan Kỳ!”
Sau đó toàn bộ tông môn hơn hai nghìn hai trăm đệ tử tụ tập dưới ngọn núi chính, quỳ bái cao giọng đồng thanh nói: “Chúc mừng đại trưởng lão thăng cấp Kim Đan Kỳ!!!”
Âm thanh vang vọng khắp đảo Ẩn Linh, ngay cả Thụy Thú Tiểu Hoa bình thường kiêu ngạo và Thiên Cát Quy hiện tại cũng xuất hiện ở dưới ngọn núi chính quỳ lạy, cũng phóng ra ánh sáng chúc phúc ba màu lấp lánh cả bầu trời.
Từ Phàm nhìn cảnh xuất quan phô trương của mình, hơi không quen, chỉ là đột phá Kim Đan Kỳ, các ngươi phô trương như vậy giống như là ta đột phá qua cửu tử vạn nạn vậy.
“Tất cả đứng lên đi, chỉ là đột phá Kim Đan Kỳ, mọi người không cần ra quân ồ ạt như vậy đâu.” Âm thanh hiền hòa của Từ Phàm truyền đến bên tai mọi người.
Sau khi đột phá đến Kim Đan Kỳ, hiện tại Từ Phàm cảm giác mình hơn gấp trăm lần trước đây, ở khu vực bản thân có thể cảm nhận được, hắn giống như là thần minh vậy.
Trong đạo tràng của ngọn núi chính, Từ Phàm nhìn sáu đệ tử của mình, hài lòng gật đầu.
“Vi sư thăng cấp Kim Đan Kỳ, Luyện Đan và Luyện Khí đều đã bước vào cấp bậc Tông Sư.”
“Hiện tại công pháp tu luyện của các ngươi dừng lại một chút, sau khi thăng cấp Kim Đan Kỳ vi sư lại có cảm ngộ mới đối với “Ngũ Hành Quyết”, đến lúc đó các ngươi đều tu luyện lại, để xây dựng lại căn cơ Tiên Đạo của các ngươi.”
“Còn về những thứ khác, vi sư cũng không có gì để nói, tu vi và chiến lực trước mắt của các ngươi đều khiến vi sư rất hài lòng.”
“Gần đây không cần ra khỏi tông môn, thành thật ở tông môn đợi đi, đợi vi sư trau chuốt thần thông của các ngươi thăng cấp một lần sau đó các ngươi lại đi ra ngoài, như vậy lỡ đụng phải đại yêu ở bên ngoài còn có thể chạy trốn.”
“Tuân mệnh sư phụ.” Sáu đồ đệ ngoan ngoãn nói.
Ba tháng sau, trên một cự hồ mười vạn dặm, Từ Phàm ngồi câu cá trên một chiếc mai rùa màu tím.
“Cuối cùng có thể sống cuộc sống bình thường như cá muối rồi.”
Sau khi Từ Phàm thăng cấp lên Kim Đan Kỳ ổn định tu vi lập tức thưởng cho mình ba tháng nhàn nhã, cũng giao chuyện quan trọng cho phân thân của mình.
“Nhưng mười mấy năm không quan tâm đến môn phái, cảm thấy thay đổi hơi lớn.” Từ Phàm nhìn con rùa mình đang ngồi lên nói.
“Linh quy thuộc tính không gian màu tím, hình như chưa xuất hiện ở giới Tu Tiên, vậy có phải ta nên đặt cho ngươi cái tên hay không.” Từ Phàm nhìn chằm vào hồ nói.
Đúng lúc này, phân thân Từ Phàm xuất hiện phía sau bản thể Từ Phàm.
“Bản thể, đã luyện xong con rối Hóa Thần Kỳ mà ngươi muốn, lần sau có lời ngươi cứ giao cho phân thân đi.” Phân thân Từ Phàm thản nhiên nói xong, lập tức hóa thành một luồng sáng xanh nhập vào trong cơ thể Từ Phàm.
“Một phân thân như ngươi có thể đừng kiêu ngạo như vậy được không.” Từ Phàm cười nói, nhưng sau đó nhíu mày, thì ra là toàn bộ ký ức phân thân truyền vào trong đầu Từ Phàm.
“Vốn định dùng phân thân để làm biếng, không ngờ cảm giác thân thể lại không tốt như vậy.” Từ Phàm có chút thất vọng, hoàn toàn không giống với tưởng tượng của mình, xem ra sau này phải hoàn thiện công pháp hơn.
Từ Phàm cầm lấy túi trữ đồ do phân thân để lại trên bàn, lấy ra sáu con rối Hóa Thần Kỳ phiên bản tăng cường.
“Không ngờ chi phí của con rối Hóa Thần Kỳ lại gấp hơn hai mươi lần Nguyên Anh Kỳ, muốn chế tạo quy mô lớn xem ra còn cần thời gian.” Từ Phàm tiếc nuối nói, nhưng điều này cũng nằm trong dự đoán của hắn.
“Bồ Đào.” Từ Phàm gọi.
“Chủ nhân, có ta.”
“Tu sĩ đánh lén Tiên Nhi hiện đang ở Tiên Thành Cửu Xích, ngươi điều khiển mấy con rối này đi giết hắn đi.”
“Ta đã nhập khí tức linh hồn của người đó vào trong con rối, bắt sống được cứ bắt sống, làm không được thì mang thủ cấp về đây.”
Thù của Từ Nguyệt Tiên đã được Từ Phàm ghi lại trên người, cũng là chuyện mà hắn muốn làm khi thăng cấp đến Kim Đan Kỳ, ngay cả thăng cấp hệ thống phòng ngự tông môn hắn cũng đặt phía sau.
“Tuân mệnh.”
Bồ Đào lập tức điều khiển sáu con rối bay về phía Tiên Thành Sâm Lâm, nơi đó có Luân Hồi Nô của Lý Tinh Từ tiếp ứng, hắn sẽ phụ trách dẫn những con rối này vào trong Tiên Thành Cửu Xích.
“Được rồi, nhàn rỗi suốt ba tháng, đã đến lúc nên làm chuyện chính rồi.”
“Chuyện đầu tiên là thăng cấp Bồ Đào, cái này thì dễ, đã chuẩn bị vật liệu đầy đủ rồi.”
“Chuyện thứ hai chính là luyện ra mấy tòa vũ khí Thiên Cơ cấp Đạo Khí, hiệu quả của vệ tinh vũ khí Thiên Cơ cấp Bảo Khí không tồi, chỉ là phạm vi ảnh hưởng có chút lớn, lần này sẽ làm cái tổng hợp gia tăng thêm Kích Quang Pháo và pháo quỷ đạo.”
“Chuyện thứ ba chính là thăng cấp đại trận tông môn và thiết lập nền móng nội môn.”
Từ Phàm còn muốn sắp xếp xuống dưới, kết quả phát hiện sau khi làm xong những chuyện này thì hắn lại hết linh thạch.
“Hây, mỗi lần thăng cấp đều phát hiện không đủ linh thạch.” Từ Phàm thở dài nói.
Chính ngay lúc này, ba luồng sáng lấp lánh chiếu vào trong mắt Từ Phàm từ xa xa.
Từ Phàm vừa nãy vẫn còn thở dài sau khi nhìn thấy ba luồng sáng đó, bỗng chốc một cách kiếm tiền xuất hiện trong đầu Từ Phàm.