Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176: Tiền Bối, Ngươi Nhớ Nhầm Giá Rồi

Chương 176: Tiền bối, ngươi nhớ nhầm giá rồi Chương 176: Tiền bối, ngươi nhớ nhầm giá rồi



Từ Phàm quay đầu nhìn lại mấy đồ đệ của mình, rồi lại nhìn Lý Tinh Từ.

“Không ngờ tiền bối lại có hứng thú với mấy đồ đệ này của ta.” Từ Phàm nói với bốn đồ đệ phía sau: “Tự giới thiệu bản thân với tiền bối đi nào.”

“Chỉ cần cho các ngươi vài câu, cũng đủ để các ngươi hưởng thụ cả đời”. Từ Phàm nói trái lương tâm.

“Từ Cương, đại đệ tử của môn hạ sư phụ”. Từ Cương vô cảm nói, hắn nghĩ thầm trong lòng là sau khi mình thăng cấp đến Luyện Hư Kỳ thì đoán chừng là có thể đánh thắng được vị nữ tu này.

“Từ Nguyệt Tiên, nhị đệ tử của môn hạ sư phụ”. Từ Nguyệt Tiên nói, nhìn ánh mắt của nữ tu hồng y nhìn Lý Tinh Từ, nàng bắt đầu suy nghĩ một vấn đề, không ngờ thiên phú này cũng có thể di truyền được.

“Vương Hướng Trì, tam đệ tử của môn hạ sư phụ”. Vương Hướng Trì thản nhiên nói, trong đầu vẫn nghĩ tới những kiếm pháp bí hiểm vừa nãy của tu sĩ trung niên Hợp Thể Kỳ kia.

“Lý Tinh Từ, tứ đệ tử của môn hạ sư phụ”. Lý Tinh Từ nhạt nhẽo nói, mấy đời này của hắn vẫn chưa từng ăn cơm mềm, nhưng lần sau sẽ thử một lần.

Nữ tu hồng y cho Lý Tinh Từ một cái liếc mắt thật sâu, nàng cảm thấy trên người Lý Tinh Từ có một sức hấp dẫn đặc biệt thu hút nàng thật sâu, nhất là đôi mắt sâu thẳm kia, dường như muốn hấp dẫn nàng phải gạt từng tầng sương mù dưới ánh mắt này ra, rồi trực tiếp khám phá bản tâm của Lý Tinh Từ.

Ánh mắt say đắm của nữ tu kia làm cho Từ Phàm cảm thấy có gì đó không ổn, biểu cảm chân thành này của ngươi đâu có phù hợp với thân phận là Hợp Thể Kỳ hả.

Với tư cách là đồng nghiệp lâu năm và là bạn tốt của nữ tu hồng y, sau khi tu sĩ trung niên nhìn thấy ánh mắt của bạn tốt thì đã biết, hắn bất ngờ liếc nhìn Lý Tinh Từ.

Rốt cuộc thì lão xử nử gần 500 tuổi này cũng đã động lòng, làm đồng sự 300 năm nay, hiện tại rốt cục cũng có thể yên lòng, tu sĩ trung niên nghĩ thầm.

Nữ tu hồng y nhìn Lý Tinh Từ, nói với Từ Phàm bằng giọng điệu nhẹ nhàng: “Từ trưởng lão, ta rất thích thánh địa tiên gia này, không biết ngươi có thể sắp xếp một chỗ tu dưỡng cho ta không.”

“Lúc nãy quyết đấu với mấy con lửng mật giáp dày kia, ta sử dụng nhiều sức lực quá, hiện tại ta cảm thấy linh khí chuyển vận không thuận lắm.”

Ta tin cái quỷ của ngươi á, lý do này của ngươi không được tự nhiên lắm nhỉ.

Với ý nghĩa cầu cứu, Từ Phàm quan sát tu sĩ trung niên, hắn nghĩ là ngươi có thể quản đồng sự của ngươi hay không.

Tu sĩ trung niên chỉ vứt cho Từ Phàm một cái ánh mắt mà mọi nam nhân đều có thể hiểu được, hơn nữa hắn còn truyền âm cho Từ Phàm, để hắn đồng ý trước.

“Thật đúng lúc, môn phái của Từ trưởng lão không có chiến lực của Hợp Thể Kỳ.”

“Nếu như Từ trưởng lão không chê, có thể cho Nhiễm Thiên đạo hữu một thân phận trưởng lão”. Tu sĩ trung niên đáp lại lời Từ Phàm.

“Thôi được.”

Trong lòng Từ Phàm xem náo nhiệt thôi chứ cũng không quá coi trọng: “Nếu tiền bối đã muốn tìm một nơi để nghỉ ngơi ở đây, vậy thì Tinh Từ, ngươi dẫn tiền bối đi chọn chỗ đi, thuận tiện làm thiết kế luôn.”

“Đồ nhi này của ta trời sinh đã thích nghĩ mọi thứ theo lẽ tự nhiên, tông môn có thể có được phúc cảnh như bây giờ đều là nhờ công lao của đồ đệ ta”. Từ Phàm nói với tu sĩ trung niên và nữ tu hồng y.

Lúc này nữ tu hồng y đứng dậy nói với Lý Tinh Từ: “Đi thôi, dẫn ta đi chọn địa điểm đi.”

Lý Tinh Từ, người đang ngồi phía sau Từ Phàm, hắn nhìn sư phụ của mình, sau đó nhìn vào nữ tu hồng y, đột nhiên hắn cảm thấy mình giống như một cô nương bị tú bà đẩy ra bán vậy.

“Tuân lệnh”. Lý Tinh Từ bất đắc dĩ đứng dậy hành lễ với Từ Phàm.

“Tiền bối, mời đi theo ta”. Lý Tinh Từ nói với nữ tu hồng y, hắn còn đang nghĩ lỡ như nữ nhân này thật sự vừa ý hắn thì hắn phải làm sao bây giờ.

Ta đây là muốn nhưng vẫn xấu hổ đó, nên biết thời biết thế, Lý Tinh Từ rơi vào trầm tư.

Sau khi nữ tu hồng y và Lý Tinh Từ rời đi rồi, tu sĩ trung niên lấy linh kiếm của mình ra.

“Từ trưởng lão, mời ngươi đánh giá thử thanh kiếm này đi.”

Từ Phàm nhận lấy linh kiếm tu sĩ trung niên đưa tới.

“Huyền thái kép làm chủ thể, được bổ sung Thiên Tinh Thạch và có thêm Toái Tinh Thiết phụ trợ, pháp trận phù văn của bản thân linh kiếm này có phá linh, trảm tà, hóa kiếm và năng lực thiên tru.”

Sau đó Từ Phàm lại chỉ vào lưỡi kiếm và mũi kiếm của linh kiếm.

“Có một chút tổn hại, hẳn là do va chạm với đạo khí cùng cấp, hiện tại không phải là vấn đề gì lớn.”

Từ Phàm nói ra một vài từ, đã nói ra tất cả thông tin về linh kiếm, chỉ thiếu điều bình phẩm luôn về trình độ của Luyện Khí Tông Sư luyện chế ra linh kiếm này, lúc luyện chế thì nghĩ cái gì.

Sau khi nghe xong lời Từ Phàm nói, sắc mặt của tu sĩ trung niên hơi tối sầm lại.

Sao lại giống y chang lời nhận xét của Luyện Khí Tông Sư trong hội vậy, ngay cả giọng điệu cũng có chút tương tự luôn, rõ ràng đây là một đạo kiếm khí rất lợi hại, tại sao lại bị các ngươi nói bình thường như thế được.

“Từ trưởng lão, ngươi có thể bình luận sâu hơn một chút được không”. Tu sĩ trung niên nói.

Từ Phàm nhìn linh kiếm, vẻ mặt sửng sốt một chút, chẳng lẽ thanh kiếm này còn giấu càn khôn khác à?

“Đây chỉ là một đạo kiếm linh rất bình thường, nếu muốn đi sâu hơn, đó là Luyện Khí Tông Sư luyện chế ra linh kiếm này đã hơi bất cẩn khi luyện chế đạo linh kiếm này.”

“Chuyện này cũng khó trách, dù sao Luyện Khí Tông Sư của linh kiếm chỉ ở cấp nhập môn thì cũng không quá để tâm vào nó”. Sau khi nhìn linh kiếm này một hồi lâu, Từ Phàm mới chính thức nói.

“Từ trưởng lão, ngươi có thể sửa lại linh kiếm này được không?”. Tu sĩ trung niên nói.

“Tạm thời không cần thiết phải bảo dưỡng”. Từ Phàm nói, theo như lời trong trò chơi thì tình trạng hiện giờ của linh kiếm này vẫn còn hơn phân nửa độ bền, bảo dưỡng cái rắm á.

“Ta muốn tìm người sửa lại linh kiếm này”.Tu sĩ trung niên có chút bất lực nói, những Luyện Khí Tông Sư ở tổng bộ hội trưởng lão trước đây cũng có chút thời gian rảnh rỗi.

Nhưng kể từ khi hai giới bắt đầu hợp nhất, đơn đặt hàng của những Luyện Khí Tông Sư đó được sắp xếp trực tiếp tới nhiều thập niên sau đó, điều này khiến cho một kiếm tu trạch nam không thích kết bạn như hắn được trải nghiệm sự hiểm ác của nhân gian này.

“Có thể, nếu tiền bối giao linh kiếm này cho ta sửa chữa, 5 triệu linh thạch”. Từ Phàm chuyên nghiệp nhuần nhuyễn nói, dựa vào tay nghề kiếm sống của bản thân, kiếm một cái giá chênh lệch hơn mười lần, chắc không tính là lòng dạ hiểm độc đâu nhỉ.

“Ta cũng có thể giúp tiền bối thăng cấp đạo linh kiếm của ngươi, làm cho uy lực của linh kiếm có thể tăng lên 20%, 50 triệu linh thạch”. Từ Phàm cười nói.

“Không thể rẻ hơn được sao?”. Vẻ mặt của tu sĩ trung niên rất bình thản, nhưng trong lòng đã có một chút quẫn bách, trước đây hắn vì đạo khí linh kiếm này mà dồn hết của cải vào nó.

“Tiền bối muốn bao nhiêu?”. Từ Phàm hỏi, tiền bối hào khí muôn trượng khi nãy đã thay đổi rồi sao?

“50 triệu linh thạch sẽ có tác dụng sao?”. Tu sĩ trung niên nói ra một con số khiến Từ Phàm kinh ngạc.

“Tiền bối, ngươi…”

“Nếu linh thạch không có tác dụng, vãn bối sẽ giúp tiền bối sửa chữa và nâng cấp miễn phí, coi như kết giao bằng hữu với tiền bối vậy”. Lúc đầu Từ Phàm định phun tào, nhưng sau đó đã kìm lại.

“Thật là xấu hổ”. Vẻ mặt của tu sĩ trung niên hơi kinh ngạc.

“Tiền bối, vừa rồi chúng ta thương lượng giá cả của Tuần Thiên Vệ là bao nhiêu ấy nhỉ”. Từ Phàm đột nhiên hỏi một câu không liên quan.

“Không phải là 50 triệu linh thạch một tòa sao?”. Tu sĩ trung niên nói, hắn không hiểu vì sao đột nhiên Từ Phàm lại hỏi vấn đề này.

“Không, tiền bối nhớ lầm rồi, là 60 triệu linh thạch một tòa.”


Bình Luận (0)
Comment