Chương 186: Nhỏ rồi, kết cấu nhỏ rồi!
Chương 186: Nhỏ rồi, kết cấu nhỏ rồi!
Trung tâm đại lục, Kiếm Vương tông.
Một bóng kiếm xẹt qua không gian trời đất rồi từ từ biến mất, dưới bóng kiếm, Diệp Tiêu Dao chậm rãi mở mắt, khóe miệng nhếch lên.
“Hóa Thần Kỳ, cuối cùng cũng thăng cấp.” Diệp Tiêu Dao nói.
Cũng chính lúc này đồng phục của Kiếm Vương tông mà Diệp Tiêu Dao đang mặc trên người, xung quanh có ba trăm sáu mươi hình bóng của linh kiếm đang chuyển động xoay quanh người của Diệp Tiêu Dao.
“Chỉ mới thăng cấp Hóa Thần Kỳ, ngươi vui mừng gì chứ.”
“Nguyên liệu để luyện chế đạo khí linh kiếm ngươi đã có đủ chưa? Một vạn bảo khí linh kiếm cấp năm ngươi đã tìm được bao nhiêu rồi? Luyện hóa được bao nhiêu rồi?”
Lão Kiếm ở tận sâu trong lòng của Diệp Tiêu Dao chưa hài lòng nói.
“Lão Kiếm, ta đã rất khó khăn rồi, một vạn bảo khí linh kiếm cấp năm ta đã tìm được sáu trăm bốn mươi sáu thanh rồi.”
“Sau này thời gian vẫn còn nhiều, ta tin sau khi ta đạt đến Hợp Thể Kỳ, ta cũng có thể dùng thế trận vạn kiếm cơ bản này.” Diệp Tiêu Dao thở dài một hơi, Lão Kiếm luôn công kích hắn những lúc hắn đắc ý nhất.
“Thời gian sau này còn dài, nếu ngươi muốn trở thành tiểu chân tiên trong thế giới Đại Thiên, thì quả thật thời gian còn nhiều.”
“Nhưng nếu ngươi muốn trở thành nhân vật bá chủ trong thế giới Đại Thiên, vậy thì giai đoạn hiện tại là lúc ngươi có thể dễ dàng thành tiên thông qua công đức.” Lão Kiếm thản nhiên nói với Diệp Tiêu Dao.
“Dễ dàng, giết Yêu Tôn của một nửa Yêu Tộc gọi là dễ dàng ư!” Diệp Tiêu Dao thét lên từ tận đáy lòng, có cảm giác như đứa học kém nghe được học bá nói vài câu là có thể đạt tròn điểm.
“Chuyện này chỉ có một lần hoặc vô số lần.”
“Sau khi ngươi hoàn thành lần đầu tiên, ngươi sẽ thấy vô số những lần sau chẳng là vấn đề gì.” Lão Kiếm nói.
Diệp Tiêu Dao lại thuyết phục Lão Kiếm thêm lần nữa.
“Bước tiếp theo chúng ta làm gì, là tiếp tục tìm kho báu, hay là đi làm nhiệm vụ của hội trưởng lão?”
Một cơ duyên tình cờ Diệp Tiêu Dao lại trở thành thành viên ngoại môn của hội trưởng lão, hắn có tư cách tiếp nhận và hoàn thành nhiệm vụ hội trưởng lão, đây cũng chính là lý do vì sao Diệp Tiêu Dao có thể thăng cấp nhanh như vậy.
“Đừng lo lắng, sau khi ổn định tu vi, ta sẽ truyền cho ngươi ít pháp thuật, sau khi xong, chúng ta sẽ đến Yêu Giới vùng vẫy một chuyến.” Lão Kiếm nói trong lòng Diệp Tiêu Dao.
“Yêu Giới…” Lúc này sắc mặt Diệp Tiêu Dao trở nên ảm đạm, lần trước sau khi trở lại từ Yêu Giới, đã hại mấy phàm nhân tu sĩ của Nhất Châu.
Nhìn thấy sắc mặt của Diệp Tiêu Dao, Lão Kiếm biết hắn đang nghĩ gì.
“Đây là tâm ma của ngươi, chuyện này ngươi chỉ là một ngòi nổ, chỉ là thời gian nổ sớm hơn chút thôi.”
“Nếu trong lòng ngươi cảm thấy không hổ thẹn, vậy thì đi giết sư phụ yêu quái kia của ngươi đi, Cự Đồ Yêu Tôn.” Lão Kiếm nói.
Nhắc tới Cự Đồ Yêu Tôn, Diệp Tiêu Dao chỉ hận không thể chém hắn ngàn đao.
“Đợi ta luyện xong pháp thuật thì đến Yêu Giới” Diệp Tiêu Dao nghiến răng nói.
“Có tinh thần chiến đấu thì tốt.”
Đảo Ấn Linh, thác nước linh dịch trong hoa viên.
Một thiếu nữ mặc hồng y, đang cầm linh thảo đút cho hai con thụy thú linh hàm ăn, mà Lý Tinh Từ thì đứng sau thiếu nữ kia.
“Tại sao con nai nhỏ này lại nhìn quen mắt đến vậy.” Tô Nhiễm Thiên dường như đã gặp nó nơi nào đó.
“Con nai Vân Hoa này là do sư phụ ta thu phục được, con còn lại là bị Vân Hoa dụ dỗ đến.” Lý Tinh Từ giải thích ở bên cạnh.
“Hai tiểu thụy thú này rất dễ thương, đúng lúc ở đây ta cũng có một con, thả ra cho bọn chúng làm bạn với nhau có được không?” Tô Nhiễm Thiên nhìn hai con nai đang ăn cỏ rồi nói.
Con Vân Hoa ngẩng đầu lên nhìn Tô Nhiễm Thiên, gật đầu, dùng thân của nó cạ cạ vào đôi chân xinh đẹp của Tô Nhiễm Thiên, biểu thị sự đồng ý.
“Tiểu Hắc của ta đã lâu lắm không đi ra khỏi đạo khí linh nguyên, hôm nay thả ra cho nó hóng gió vậy.” Tô Nhiễm Thiên cười nói.
“Gầm!”
Một âm thanh lớn vang lên, tiếng gầm rú vang động đất trời, truyền khắp đảo Ấn Linh.
“Kỳ Lân Mặc Ngọc, Tiểu Hắc.” Tô Nhiễm Thiên giới thiệu, dùng tay xoa xoa đầu gối của Tiểu Hắc.
Tại sao là đầu gối, bởi vì chỉ có thể là đầu gối.
Hai con nai nhỏ đang ăn, bỗng ngẩng đầu lên nhìn sự xuất hiện của người bạn mới này.
“hừ, hừ hừ, hừ hừ hừ hừ.” Tiểu Hoa vội vàng hừ hừ với Lý Tinh Từ.
“Sao vậy?”
Tô Nhiễm Thiên nhìn thấy Tiểu Hoa lo lắng nên tò mò hỏi.
“Tiểu Hoa đang hỏi, liệu tên nhóc kia có ăn hai đứa nó hay không.” Nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của hai thụy thú, Lý Tinh Từ cười nói.
“Ồ, ta đã nói với Tiểu Hắc rồi, nó sẽ không ăn bọn nó đâu.” Tô Nhiêm Thiên cười nói, dáng vẻ nàng xinh đẹp khiến Lý Tinh Từ không khỏi muộn phiền.
Lúc này, từ xa có một bóng người chạy đến.
Khâu Tự Viễn xuất hiện bên cạnh hai người họ.
“Chào Tô tiền bối, Lý phong chủ.” Khâu Tự Viễn cất giọng chào, không kiêu ngạo cũng không khiêm tốn.
“Tiền bối, sau này linh thú này có nuôi dưỡng ở đảo Ấn Linh không, ta sẽ sắp xếp chuyện nuôi dưỡng thụy thú cho tiền bối.”
Nhìn thấy thái độ đúng mực của Khâu Tự Viễn, trong mắt Tô Nhiễm Thiên hiện lên sự kỳ lạ.
“Tạm thời cứ để ở đảo Ấn Linh nuôi dưỡng đi, về việc cho ăn, các ngươi có thể bắt quái vật trong hồ cách đây một ngàn dặm cho nó ăn.” Tô Nhiễm Thiên nói.
“Hiểu rồi.”
Khâu Tự Viễn lập tức điều động quyền thế của mình, sắp xếp các công cụ dùng để phục vụ con Kỳ Lân Mặc Ngọc Tiểu Hắc này, tiện đó xây dựng một chỗ ở cho nó ở thác linh dịch phía trước.
“Tinh Từ, người của tông môn các ngươi không ít nhỉ.” Sau khi Khâu Tự Viễn rời đi chưa xa, Tô Nhiễm Thiên nói.
“Đệ tử của tông môn đều là do sư phụ tận tâm lựa chọn ra, nếu tiền bối quan sát kỹ, mỗi đệ tử của tông môn trong tương lai đều sẽ có những thành tích đáng kinh ngạc.” Lý Tinh Từ nói.
“Ngươi rất có lòng tin vào với tông môn của ngươi nhỉ.” Tô Nhiêm Thiên nói.
“Nếu cho ngươi một cơ hội gia nhập vào hội trưởng lão, ngươi có muốn gia nhập không.” Tô Nhiễm Thiên tiếp tục hỏi.
“Không, sư phụ ở đâu thì ta ở đó.” Lý Tinh Từ không cần suy nghĩ mà nói.
“Có thể ngươi không biết khi trở thành thành viên cốt lõi của hội trưởng lão, ta đã là thành viên cốt cán của hội trưởng lão, tương lai sau này sẽ trở thành Đại Thừa Tôn giả bay lên thế giới Đại Thiên.”
“Hội trưởng lão đang kiểm soát một khu vực trong thế giới Đại Thiên, trên đó có mười Kim Tiên, sau khi ta bay lên đó gia nhập với bọn họ thì sẽ trở thành đệ tử chính thức.”
“Vật liệu tu luyện Tiên Giới cũng sẽ do bọn họ cung cấp, để một người gần trở thành tiên sẽ thành tiên thật sự.”
“Đối đãi tốt như vậy mà ngươi cũng không muốn sao?” Tô Nhiễm Thiên nhìn Lý Tinh Từ với ánh mắt đầy hy vọng và cám dỗ.
“Ý của ngươi là muốn ta từ bỏ tông môn, để gia nhập hội trưởng lão.” Lý Tinh Từ bình tĩnh nhìn Tô Nhiễm Thiên.
“Ta tôn trọng mong muốn của ngươi, nhưng ta cũng muốn ngươi làm như vậy.”
Vừa nãy Tôn Nhiêm Thiên vừa ra dáng tiền bối thì bây giờ lại giống như một nữ sinh, có chút bất an nhìn Lý Tinh Từ, dường như bị sự bình tĩnh của Lý Tinh Từ dọa cho sợ hãi.
Cũng giống như một nữ sinh chỉ vì nói một câu mà đã chọc giận nam thần của mình, trong lòng lo lắng, sợ sau này nam thần đó không thèm quan tâm đến mình thì phải làm sao.
“Ý tốt của ngươi ta xin nhận, sư phụ đối với ta ơn nặng như núi, ta đã nguyện phần đời còn lại sẽ ở bên cạnh sư phụ.”
“Còn chuyện ngươi nói bay đến thế giới Đại Thiên, chính thức trở thành tiên, điều tốt khi trở thành chân tiên.”
“Cũng giống như lời sư phụ ta đã nói.”
“Nhỏ rồi, kết cấu nhỏ rồi…”