Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 187 - Chương 187: Trò Chơi Phần Thưởng Điểm Cao Của Người Ẩn Nấp

Chương 187: Trò chơi phần thưởng điểm cao của người ẩn nấp Chương 187: Trò chơi phần thưởng điểm cao của người ẩn nấp

Lúc này Từ Phàm đang chơi trò chơi thăm dò Yêu Giới lập tức ngây ra.

“Ngươi muốn cùng đồ đệ ta cùng ở cùng bay cũng không ảnh hưởng đến hắn ở Ẩn Linh môn, lẽ nào là chê tiểu môn tiểu hộ ta đây sao.” Từ Phàm nghe được báo cáo của Bồ Đào nói.

“Cũng không có chút dè dặt, chẳng lẽ chính là để cho ta nhìn thấy.” Từ Phàm lại nghĩ đến ý tứ sâu xa hơn một tầng.

“Bỏ đi, giao cho Tinh Từ tự xử lý đi.”

“Chuẩn tiên, chân tiên.”

“Buồn cười, những đồ nhi tốt của ta, ít nhất cũng bắt đầu từ Đại La Kim Tiên đó.”

“Nếu không sao sư phụ có thể bảo vệ bọn nó hao tâm khổ tứ dẫn bọn họ ra ngoài chứ.”

Từ Phàm lắc đầu, không ngờ những chuyện này.

“Đã một ngày rồi, sao không có chút thu hoạch nào vậy.”

“Có muốn luyện ra nhóm pháp bảo thăm dò linh quáng hay không.” Từ Phàm điều khiển con rối đào hang người đào bới loại một trong màn sáng nói.

Đây là con rối mà Từ Phàm bảo phân thân số một lúc luyện chế con rối thuận tiện luyện chế ra để chuyên đào hang, hiệu suất đào bới dưới lòng đất lớn hơn rất nhiều so với con rối công cụ.

Lúc này, linh quang trong tiểu viện của Từ Phàm chợt lóe, phân thân số hai xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

‘Xong rồi sao.” Từ Phàm hỏi.

“Tự mình cảm nhận đi.”

Phân thân số hai lập tức hóa thành một luồng sáng trở lại trong cơ thể Từ Phàm.

Sắc mặt Từ Phàm biến ảo một trận, tất cả kinh nghiệm của phân thân số hai truyền đến trong đầu Từ Phàm, trong nháy mắt khiến hắn không có tâm trạng chơi trò chơi.

“Cảm giác này, giống như chơi trò chơi suốt đêm vậy.”

Từ Phàm giao quyền điều khiến con rối người đào hang loại một cho Bồ Đào, bản thân ngồi xếp bằng bắt đầu khôi phục trạng thái.

Ẩn Linh môn, tại tháp thí luyện.

Lúc này đã có hơn hai mươi đệ tử một thế hệ tập trung ở tháp thí luyện.

“Quy tắc trò chơi chiến đấu sinh tồn, người thứ nhất thưởng một nghìn điểm tích lũy, cứ như vậy, người thứ mười thưởng một trăm điểm tích lũy.” Một đệ tử nhìn trò chơi mới trên tháp thí luyện giới thiệu nói.

“Một nghìn điểm tích lũy, nhiều như vậy sao!” Chúng đệ tử kinh ngạc hét lên.

Hiện tại đệ tử Trúc Cơ Ẩn Linh môn dưới tình hình không làm nhiệm vụ, một tháng cũng chỉ có hai trăm điểm tích lũy, mà hai trăm điểm tích lũy có thể đổi hai nghìn linh thạch.

“Ở thế giới giả định, tất cả đệ tử sẽ đáp xuống trong thế giới chiến đấu sinh tồn.”

“Trong chiến đấu sinh tồn, có con rối chiến đấu hình người mang trọng bảo, còn có các loại linh đan pháp bảo, dùng để tăng thực lực chiến đấu của ngươi.”

“Nhiệm vụ duy nhất của ngươi ở nơi này chính là giết sạch tất cả đệ tử dự thi, sống đến cuối cùng.”

“Ở đây…”

Đệ tử tông môn tập trung ở tháp thí luyện ngày càng nhiều, có con rối công cụ bắt đầu giảng giải trả lời quy tắc trò chơi chiến đấu sinh tồn này.

“Nghe có vẻ thú vị.”

“Vậy chơi thử xem sao.”

“Trò chơi chiến đấu sinh tồn này mỗi ngày đều tổ chức một lần, nếu như ta đứng nhất mấy lần liên tiếp, vậy chẳng phải một tháng sẽ có ba mươi nghìn điểm tích lũy sao.” Một đệ tử ảo tưởng nói.

“Muốn ăn rắm à, thứ hạng top mười trong trò chơi này, nhất định là sư huynh có thực lực mạnh nhất mới lấy được.”

“Cũng không chắc.”

Đang lúc giữa trưa, dường như hơn chín phần đệ tử một thế hệ đều tiến vào tháp thí luyện, bắt đầu chuẩn bị tiến vào trò chơi chiến đấu sinh tồn mới trong tông môn.

Hiện tại Vu Nam đang ở đỉnh chiến đấu sinh tồn của thế giới giả định.

Nhìn ở tầng trên, diện tích thế giới giả định giống như đảo Ẩn Linh vậy, bốn phía đều được nước biển vờn quanh.

Nếu như nhìn kỹ, ở trong nước biển còn có vô số yêu thú cuồng bạo.

“Xem ra không thể đi trong biển, dựa theo quy tắc tông môn giới thiệu, sau khi trận đấu bắt đầu, toàn bộ chiến đấu sinh tồn trong thế giới giả định sẽ bị một tầng độc chọc thủng vây quanh, tu vi Trúc Cơ cùng lắm có thể ở trong đó một khắc đồng hồ.”

“Vượt quá thời gian, sẽ trúng độc bỏ mình.”

Nghĩ đến quy tắc thi đấu, Vu Nam bắt đầu cẩn thận suy đoán.

“Tông môn tổ chức trò chơi này mục đích không phải đơn thuần để những đệ tử có thực lực mạnh nhất thắng lợi, vậy mục đích của tông môn là gì.”

Vu Nam nói xong lại nhìn một lần quy tắc của trò chơi chiến đấu sinh tồn.

“Sống, sống đến cuối cùng.” Nhìn thấy câu cuối cùng của quy tắc trò chơi, Vu Nam dường như hiểu được điều gì đó.

Giữa trưa vừa đến, thân thể tất cả đệ tử chờ ở trên đỉnh thế giới giả định phảng phất không khống chế được hướng về phía thế giới giả định.

Giữa không trung, mọi người chỉ có thể khống chế phương hướng bản thân đáp xuống.

Xâm nhập vào, toàn cảnh thế giới giả định cũng đều trở thành hiện tại trước mặt mọi người.

Toàn bộ hải đảo khổng lồ, có rất nhiều nơi có trụ linh khí lóng lánh, quy tắc trò chơi nói rõ, những thứ này đều là nơi có pháp bảo lợi hại.

Khu vực trung tâm của hải đảo, có một trụ linh khí vô cùng to lớn, đây là món bảo khí cao cấp nhất trong khắp thế giới giả định, có thể biến thành bảo khí thích hợp nhất với mình.

Vu Nam nhìn phần lớn đệ tử đều bay về phía trụ linh khí lớn nhất kia, biết ngay nơi đó nhất định là một khối đất thị phi, vì thế đã sớm né tránh, đáp xuống hướng của một trụ linh khí khiêm tốn khác.

“Bịch!”

Vu Nam đáp xuống một nơi linh quang lóe ra, bắt đầu cẩn thận quan sát bốn phía.

Ở thế giới giả định, con rối hình người canh giữ bên cạnh pháp bảo linh đan cũng cần chú ý hơn.

Cách đó không xa, một cái rương nhỏ khảm linh thạch xuất hiện trước mặt Vu Nam.

Hắn cẩn thận chậm rãi tới gần phía chiếc rương, ánh mắt nhìn chằm chằm bốn phía.

Mãi đến khi tay tiếp xúc với rương, hắn mới thở ra một hơi, xem ra nơi này không có nguy hiểm gì.

Đang lúc Vu Nam định mở rương ra.

Một bóng dáng hiện hình ở phía sau Vu Nam, tay cầm một thanh lợi kiếm cấp tốc vọt về phía Vu Nam.

Chỉ thấy kiếm quang lóe ra, cánh tay Vu Nam mở rương trực tiếp bị chém xuống.

“Mẹ kiếp, ngươi đánh lén ta.”

Vu Nam chịu đựng đau đớn, bóng dáng lập tức biến mất tại chỗ, hơn nữa còn bỏ chiếc rương kia vào trong túi trữ đồ phát trong thế giới giả định.

Trong chiến đấu sinh tồn thế giới giả định, mỗi người đều có một bộ y phục và túi trữ đồ nguyên thủy nhất, nhẫn không gian pháp bảo mà trước đây mình từng có đều bị chặn lại.

Trong một căn phòng bỏ hoang, Vu Nam chịu đựng đau đớn kiểm tra đồ vật trong rương báu.

“Một cự rìu báo khí cấp một và một bình đan giảm đau.”

Một tay Vu Nam lấy ra một viên đan giảm đau rồi uống vào, sau đó lập tức luyện bảo khí cự rìu.

Nhưng chưa đợi Vu Nam thở dốc, con rối kiếm khách đã chém đứt tay hắn lại xuất hiện cách đó không xa.

Vu Nam nổi dậy, trực tiếp hiến tế bảo khí cự rìu chém nát con rối tập kích hắn.

“Một con rối có chiến lực Luyện Khí Hậu Kỳ, còn có thể khiến ta thiệt thòi hai lần, ta…”

Vu Nam vẫn chưa nói xong, lại có một bóng dáng xuất hiện phía sau Vu Nam.

Chém một kiếm xuống, một cái đầu to lớn rơi xuống mặt đất.

Sắc mặt Vu Nam khó coi nhìn thế giới lại xuất hiện một mảng trắng xóa.

“Ngươi là đệ tử thứ hai mươi lăm bị loại trong trò chơi chiến đấu sinh tồn lần này, được thưởng mười điểm an ủi.”

Nghe thấy bản thân là đệ tử thứ hai mươi lăm bị loại, tâm trạng Vu Nam cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng rất khó chịu khi nghĩ đến bản thân lại bị loại bởi hai con rối Luyện Khí Kỳ.

Mặc dù chiến lực của hắn không mạnh trong thế hệ đệ tử, nhưng tốt xấu gì cũng có thể dựa vào bản lĩnh của mình đánh bại được con rối, không ngờ hôm nay lại dễ dàng bị con rối Luyện Khí Kỳ loại bỏ.

“Ta có thể xem trận đấu phía sau không?” Vu Nam hỏi, hắn muốn xem phản ứng của sư huynh đệ khác.

“Được.”

Một màn sáng xuất hiện trước mặt hắn, mọi góc nhìn của thế giới giả định hiện tại xuất hiện trước mặt hắn.

“Hãy chuyển sang góc nhìn của Hùng Lực.” Vu Nam nói.

Màn sáng nhanh chóng chuyển đổi, toàn bộ trọng giáp đen huyền bí, tay Hùng Lực cầm cự côn đang một mình đối mặt với hàng trăm cuộc tấn công của những con rối Trúc Cơ Kỳ.

Mượn vào tu vi luyện thể, Hùng Lực giống như một chiếc xe tăng hình người, nghiền ép đánh tan các con rối này.

“Đều vào cùng một lúc, sao chênh lệch lớn như vậy.” Vu Nam nhìn Hùng Lực bất khả chiến bại trong màn sáng nói.

Nhưng chưa đợi Vu Nam than thở xong, một tiếng nổ lớn, chỉ thấy Hùng Lực vừa càn quét mọi thứ, đã trực tiếp bị một trận hỏa pháo nổ thành cặn bã.

“Chết tiệt, thế giới này nguy hiểm như vậy sao.” Vu Nam khiếp sợ nói.

Cùng lúc này, Từ Phàm đang xem phát sóng trực tiếp trên thế giới giả định cũng nhìn thấy cảnh này.

“Không tồi, cứ làm như vậy, cứ nghĩ mình là người có năng lực cao nhất, thì sẽ vô địch vượt qua tất cả, tính cách như vậy sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt thòi.”

“Phải khiến các đệ tử biết trước những hiểm nguy của xã hội, nếu không sau này chịu nhiều thiệt thòi trong Tu Tiên giới mới hiểu được điều này.” Từ Phàm cười nói.

“Bồ Đào.”

“Có ta!”

“Hãy tiếp tục duy trì phong cách này để các đệ tử tham gia chiến đấu sinh tồn hiểu được sự nguy hiểm của xã hội.”

“Nhưng đừng quá dữ dội, hãy tăng từng cấp một, nếu không sẽ dễ bị tổn thương.” Từ Phàm nói.

“Hiểu rồi, đã chia ra năm cấp bậc nguy hiểm xã hội mà chủ nhân đã nói đến, dự kiến nâng cấp hết trong vòng một năm.”

“Được.”

Ngay lúc này, có rất nhiều đệ tử bị loại ra khỏi tháp thí luyện, đứng xem phát sóng trận đấu tại quảng trường phía trước tháp thí luyện.

Hùng Lực mặt tối sầm đi ra khỏi tháp thí luyện, trước khi chơi trò chơi này, hắn đã nghĩ ra nhiều cách chiến thắng và cũng nghĩ ra nhiều cảnh bị loại.

Nhưng hắn không ngờ mình lại bị hai con rối Luyện Khí Kỳ làm cho nổ tung trong chiến đấu sinh tồn của thế giới giả định.

Khi các đệ tử xem phát sóng ở quảng trường, các đệ tử nhìn thấy Hùng Lực bước ra ngoài nên bắt đầu trấn an, dù sao thì cũng khá đau buồn khi bị pháo kích.

“Hùng ca, không sao, lần sau thắng lại.”

“Huynh đệ, dù chúng ta có luyện thể lợi hại đến đâu cũng không thể chọi lại đại bác được.”

“Hùng ca, ban đêm làm một ly.”

Hùng Lực chỉ trả lời vài câu đơn giản, rồi bắt đầu xem phát sóng với đám đệ tử bị loại.

Thời gian trôi qua, trong chiến đấu sinh tồn của thế giới giả định, chỉ còn lại ba mươi đệ tử của thế hệ này.

Còn những người bị loại, ít nhất hơn một nữa là bị con rối tấn công hoặc bị vây hãm đến chết.

Nhìn chiến đấu sinh tồn trong thế giới giả định, đủ mọi cách chết khiến các đệ tử được xem phát sóng bên ngoài xôn xao.

Một số khác bị cám dỗ bởi các bảo vật giả tưởng, bị tập kích chết vào lúc quan trọng nhất khi có được pháp bảo.

Một số vô tình đột nhập vào nơi tụ tập của những con rối, bị các con rối gần đó phối hợp làm chết.

Một số khác là bị pháo bảo con rối mang bên mình thu hút, rượt đuổi vào bẫy mà chết.

Các đệ tử thực sự gặp nhau bị loại bỏ không nhiều.

Trò chơi thu hẹp dần về sau, người chiến thắng lại là đệ tử trốn đi xem kịch ngay từ lúc bắt đầu.

Đệ tử đó chạy vào chiến đấu sinh tồn trong thế giới giả định, không đi đâu cả, chỉ ẩn mình trong một bụi cỏ để phơi nắng, rồi chiến thắng.

Cho đến khi đệ tử đó bước ra ngoài, còn có chút ngây ra.

Thắng rồi sao?

Mọi người nhìn lấy đệ tử may mắn này, thề ngày mai phải tìm lại vinh quang cho chính mình.
Bình Luận (0)
Comment