Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 189 - Chương 189: Luyện Khí Chi Đạo Của Sa Điêu

Chương 189: Luyện Khí chi đạo của Sa Điêu Chương 189: Luyện Khí chi đạo của Sa Điêu

Sau khi thấy Sa Điêu lấy ra mười đôi Phong Dực đồng bộ với Thiên Lực Hành Châu, Từ Phàm hít một hơi.

“Sa phong chủ, rốt cuộc thì Thiên Lực Hành Châu này là cấp bảo khí, cũng chỉ vui đùa một chút ở gần bãi phụ cận biển Vô Tận, gặp phải Thú triều hơi lớn một chút cũng sẽ bật ra.”

“Tính nguy hiểm quá lớn, tính thực dụng lại hơi thấp một chút.”

“Thế nhưng đến lúc đó vô địch ở trên Thập Vạn Lý Cự Hồ.” Từ Phàm bình luận.

“Ta biết, thiên phú của ta không biết bao nhiêu năm nữa mới thăng cấp lên Đạo Luyện Khí Tông Sư.”

“Giống như thuyền Phù Thiên vậy, nhất thời không thể luyện chế ra ngay được, nên bây giờ chỉ có thể luyện chế ra cái đồ chơi này cho đỡ thèm.” Sa Điêu thở dài một cái nói.

Nhìn ánh mắt rất tịch mịch của Sa Điêu, Từ Phàm nghĩ tới cảnh tượng lúc hai người bọn họ vừa mới gặp mặt.

Khi đó Sa Điêu hăng hái biết bao, là người tương lai sẽ dẫn đầu toàn bộ Luyện Khí Nhất Đạo của Khuyết Thiên Môn, một người tin chắc rằng tương lai mình có thể trở thành Luyện Khí Tông Sư.

“Sa sư huynh, gần đây gặp chuyện gì sao.” Từ Phàm hỏi, có thể khiến cho một người đàn ông tịch mịch cũng chẳng có mấy chuyện, một là sự nghiệp, hai chính là phụ nữ.

“Hơn mười năm gần đây, ta phát hiện ta đã nghẽn ở Luyện Khí Nhất Đạo.”

“Cảm giác con đường Luyện Khí Tông Sư phía trước bị một tầng sương mù dày đặc không nhìn thấy được bao phủ.”

“Loại chuyện này ban đầu sư phụ ta cũng gặp qua, hắn nói với ta, nếu như Luyện Khí Sư cứ ở cái trạng thái này trong thời gian trăm năm, vậy thì con đường Luyện Khí Tông Sư tương lai của hắn, rất có thể là sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt.”

“Bây giờ cũng đã sắp hai mươi năm rồi.” Sa Điêu nói.

Lúc này, bàn tay Từ Phàm nặng nề vỗ lên bả vai của Sa Điêu.

“Sa phong chủ, ta nghĩ là ngươi đã lầm rồi.”

“Con đường Luyện Khí Tông Sư của ngươi không bị sương mù dày đặc ngăn trở, chẳng qua là ngươi bị lạc phương hướng thôi.”

Trong tay Từ Phàm xuất hiện một khối hợp kim linh thiết và một ngọc giản.

“Mặc dù ta không thể chỉ rõ con đường tương lai cho Sa phong chủ, nhưng có thể cho ngươi một gợi ý.”

Từ Phàm đưa hợp kim linh thiết và cách điều chế cho Sa Điêu.

“Nghĩ lại về vách ngoài thuyền Phù Thiên trước đây của chúng ta.” Sau khi nói xong Từ Phàm liền rời khỏi Luyện Khí Phong.

Sa Điêu nhìn khối hợp kim linh thiết trước mắt này, lại tra xét ngọc giản trong tay.

Trong nháy mắt, trong mắt hắn ánh lên thần thái vô tận, cả người đểu xảy ra biến hóa cực lớn.

“Con đường Luyện Khí Tông Sư ta không bị cắt đứt, chỉ là mất đi sự yên tâm.”

Từ Phàm đang bay ở giữa không trung quay đầu nhìn Luyện Khí Phong một chút.

“Không biết nói bừa một trận, có thể gợi ý cho Sa sư huynh hay không.” Từ Phàm nói.

Từ Phàm từ trước đến giờ hoàn toàn không có một khái niệm xác thực về cái việc bị tắc nghẽn.

Đây là cái đồ chơi gì, có thể ăn được không?

Bây giờ có thể hạn chế hắn cũng chỉ có cái tu vi đáng chết này.

“Chủ nhân, ngoại môn thu nhận ba trăm tu sĩ Kim Đan đã vào vị trí.” Bồ Đào nói.

“Vậy cứ dựa theo kế hoạch đi, cho một đợt ban thưởng đánh một chút máu gà给一波奖励打打鸡血, những người còn lại thì giao cho một ít nhiệm vụ dài hạn.” Từ Phàm nói.

“Đã rõ.”

“Chủ nhân, Bàng Phúc đã trở về Ẩn Linh môn rồi.”

“Cuối cùng đã tới rồi.” Từ Phàm có chút kích động nói.

Trong tiểu viện của Từ Phàm.

Ba bốn đĩa thức ăn, một bầu linh tửu nhỏ, hai người ngồi đối diện.

Từ Phàm nhìn Bàng Phúc tròn vo mập mạp, cười nói: “Lúc nào thì Bàng các chủ thăng cấp lên Nguyên Anh Kỳ.”

Lúc này tu vi của Bàng Phúc đã đến Cấp Đỉnh Phong của Kim Đan Kỳ, chỉ thiếu chút nữa là có thể thăng cấp lên Nguyên Anh Kỳ.

“Không cần vội, thăng cấp lên Nguyên Anh Kỳ là thời kỳ mấu chốt nhất của Thương Đạo nhất mạch, căn cơ nhất định phải ổn định vững chắc.” Bàng Phúc cười nói.

“Cũng đúng, dù sao thì Đạo này của các ngươi cũng lấy Thiên Đạo bản giới hành thương.” Từ Phàm nói, mặc dù hắn chưa từng tiếp xúc với Thương Đạo, nhưng mà hình thức thăng cấp của Thương Đạo hắn cũng coi như là có biết một chút.

“Sau này nếu như cần hỗ trợ cái gì, cứ việc nói, chúng ta không phải là người ngoài.”

“Ha ha, vậy thì cám ơn Từ trưởng lão nhiều nhớ.” Bàng Phúc nhoẻn miệng cười.

Bàng Phúc đưa cho Từ Phàm một cái nhẫn không gian lớn.

“Đại trưởng lão, đây là đồ ngươi nhờ ta mua.” Bàng Phúc có chút đau lòng nói, phàm là những thứ đồ này đều ngốn tám phần mười của cải của thương hội Ẩn Linh.

“Không phải đau lòng, bây giờ bối cảnh của Ẩn Linh môn chúng ta vẫn rất nông, có một số đồ nhất định phải làm được.” Từ Phàm an ủi.

“Ta biết, Đại trưởng lão đã thăng lên Luyện Khí Tông Sư cần phải luyện chế mấy món đạo khí trấn tông cho tông môn.”

Bàng Phúc bày tỏ đã hiểu, chỉ tiếc là mình ít liên thủ với mấy thương hội自己与那几家商会联手坐的庄, lợi nhuận béo bở cũng không ăn được.

“Ha ha, ngươi hiểu là tốt, vừa rút đã là tám phần mười linh thạch, ta cũng không biết làm sao cả.”

“Chờ đấy, ngày sau ta rảnh tay, luyện chế mấy món đạo khí cho ngươi đi bán.”

Sau khi nghe Từ Phàm nói, ngay lập tức ánh mắt Bàng Phúc sáng lên, nếu như trong tay mình thật sự có mấy món đạo khí có thể bán ra, vậy thì không phải là tồn tại cấp bố trong vòng thương hội à那在商会圈子里还不是爸爸级别的存在.

“Thật sao!”

“Ta đã lừa ngươi bao giờ chưa.” Từ Phàm liếc Bàng Phúc một cái nói, sau khi luyện chế ra Cự Thuẫn mười hai mặt vẫn còn thừa rất nhiều linh khoáng Thái Tâm, hắn định luyện chế mấy món đạo khí phòng ngự truyền thống đưa cho Bàng Phúc đi bán.

Ăn chút thức ăn, Từ Phàm và Bàng Phúc nói tới tương lai.

Kế hoạch tương lai của Từ Phàm, khiến Bàng Phúc nghe đến say mê, đặc biệt là sau khi luyện chế ra tiên khí Vũ Châu, kế hoạch làm giao dịch với các thế giới Trung Thiên lớn và thế giới Đại Thiên, làm Bàng Phúc dao động mạnh.

Mặc dù Bàng Phúc biết Từ Phàm đang khoác lác, thế nhưng loại chuyện trâu bò này đến nghĩ hắn cũng không dám nghĩ.

“Bàng Phúc, đi theo ta, sau này ta sẽ giúp ngươi trở thành tu sĩ Thương Đạo phi thăng đầu tiên trong vạn năm nay.”

“Chỉ sợ phi thăng tới thế giới Đại Thiên, ta vẫn tiếp tục làm ông chủ của ngươi.” Từ Phàm nói.

Chẳng biết tại sao, Từ Phàm cảm giác ham muốn nói chuyện của mình hôm nay vô cùng lớn, một mực lôi kéo Bàng Phúc đến tận đêm khuya, nói một lượt tất cả các kiến thức về buôn bán ở kiếp trước cho Bàng Phúc nghe.

Làm cho nhiệt huyết của Bàng Phúc sôi trào, trở về liền muốn làm một phen sự nghiệp lớn.

Đêm khuya, sau khi Bàng Phúc rời đi, Từ Phàm ngồi ở trong tiểu viện khắp trời đầy là sao, đợi đến khi hai phân thân kia hết giờ làm việc.

Từ Phàm đang ngắm sao trong tiểu viện, đột nhiên nhận được thông báo của Bồ Đào, nói là chỗ ba mươi vạn dặm nam bộ Tiên Thành Lâm Sâm, có mười một khối trận bàn Truyền Tống của Yêu tộc sắp hạ xuống.

“Thông báo cho hội trưởng lão Tiên Thành Lâm Sâm chưa.” Từ Phàm hỏi.

“Trước tiên thông báo, chỉ là nhóm trận bàn Truyền Tống của Yêu tộc lần này hơi khác với trước kia.” Bồ Đào nói.

“Yêu tộc bên kia cũng không phải là kẻ ngốc, sau khi biết trận bàn Truyền Tống của mình có vấn đề thì đương nhiên là muốn cải tiến, ngươi chỉ cần có thể phong tỏa vị trí trận bàn Truyền Tống của Yêu tộc là được.” Từ Phàm nói.

Ngay lúc này, cái đuôi của sao băng lúc nãy vẫn ở trên bầu trời đã đột nhiên biến mất không thấy đâu, tựa như vừa nãy tất cả chỉ là ảo giác mà thôi.

Một bóng người màu đỏ xuyên qua không gian, xuất hiện ở trong tiểu viện của Từ Phàm.

“Trận bàn Truyền Tống của Yêu tộc lần này hơi khác một chút, ngươi có thể giải quyết được không.” Tô Nhiễm Thiên nhìn theo phương hướng của đuôi sao băng mới vừa biến mất nói.

“Chỉ có thể dự trù phương vị đại khái, một khi trận bàn Truyện Tống của Yêu tộc có chỗ bị chập chờn, có thể phá hủy trước.” Từ Phàm nói.

“Cho ta phương vị đại khái, ta muốn dẫn theo Trấn Thủ Sử đi trấn áp.” Vẻ mặt của Tô Nhiễm Thiên có chút ngưng trọng nói, mới vừa rồi trên trời tổng cộng có mười một hỏa tuyến, vậy đã nói rõ có mười một cái trận bàn Truyền Tống của Yêu tộc.

“Phía đông nam Tiên Thành Lâm Sâm, phạm vi đại khái ở khu vực Thiên Quyền Quốc, Linh Mộc quốc, Vạn Hâm quốc.” Từ Phàm nhanh chóng nói ra ba vị trí.

“Ta biết rồi.”

Sau khi Tô Nhiễm Thiên nói xong, thì biến mất tăm.

“Vị Tô tiền bối này còn lợi hại hơn trong tưởng tượng của ta.” Từ Phàm nói.

“Tô tiền bối, là thân truyền của vị trưởng lão thứ tám trong hội trưởng lão, trình độ chiến lực, pháp bảo đều đứng đầu trong cùng cấp.”

Không biết lúc nào, Lý Tinh Từ xuất hiện trong tiểu viện của Từ Phàm.

“Chiến lực vô song, có tiền, lại còn mê luyến ngươi như vậy, nếu như đổi lại là tu sĩ bình thường khác, đã dâng hiến cả thể xác lẫn tâm hồn lâu rồi.” Từ Phàm nhìn Lý Tinh Từ trêu đùa nói.

“Haiz, nếu như mắt nhìn của Tô tiền bối không khác thường như vậy, thì bây giờ ta cũng không phải phiền não thế này rồi.” Lý Tinh Từ thở dài một cái nói.

“Bách Dục chi đạo, tu đến cuối cùng chính là Thái Thượng vô tình. Nói không chừng sau này còn sẽ sát phu chứng đạo.”

“Ta biết chứ, nhưng đừng có chuyện gì cũng nghĩ theo hướng bi quan.”

“Cũng không nhất định là phải đi theo con đường Thái Thượng vô tình này, đến nỗi sát phu chứng đạo, sư phụ tin tưởng đến lúc đó ngươi có thể giải quyết cái vấn đề này.” Từ Phàm vỗ vỗ bả vai Lý Tinh Từ nói.

“…”

“Ha ha, tốt lắm, không nói đùa với ngươi nữa.”

“Từ sau khi Tô tiền bối kia chọn trúng ngươi, ta đã đi nghiên cứu sâu Bách Dục chi đạo một chút, ngươi biết tại sao nàng vừa nhìn đã chọn trúng ngươi không.”

“Bởi vì ngươi tu công pháp, có hiệu quả bổ sung với Tô tiền bối kia, có phải rất thần kỳ hay không, đến người sáng tạo như ta cũng không nghĩ tới.”

“Nếu như ngươi có lòng, tương lai các ngươi sẽ có một kết quả tốt, cùng lắm thì giai đoạn trước phải bám váy một chút thôi.”

“Những tu sĩ dạ dày không tốt mà còn muốn ăn bám kia, nhiều lắm luôn, không có gì mà phải có gánh nặng trong lòng cả.” Từ Phàm nói.

“Sư phụ, ngươi vội vàng khuyên ta như vậy, có phải muốn bán ta đi hay không.” Lý Tinh Từ cau mày nói.

“Không được vu cáo hãm hãi vi sư, vi sư không phải là người như vậy.” Từ Phàm vội vàng giải thích.

“Vậy được, ta sẽ tìm cách để từ chối nàng.”

“Sư phụ, bây giờ ngươi có thể trấn áp tu sĩ Hợp Thể không.” Lý Tinh Từ nghiêm túc nói.

“…”

Ngươi không biết sao, bây giờ sư phụ ngươi chỉ là một tu sĩ Kim Đan Kỳ nhỏ bé đáng thương thôi.

“Tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường thì phải cần ba năm nữa.”

“Còn nếu là vị này thì ta cần phải chuẩn bị mười năm.”

Mặc dù biết Lý Tinh Từ đang đùa giỡn hắn, nhưng hắn vẫn nghiêm túc trả lời vấn đề này.

“Được. Ta sẽ tận lực mười năm.” Lý Tinh Từ cười nói.

Ba ~

Từ Phàm tát một cái vào đầu Lý Tinh Từ.

“Có tin không cần Tô tiền bối kia xuất thủ, ta sẽ thanh lý môn hộ trước hay không!”

Cái tên nghịch đồ này dám trêu đùa sư phụ, cái loại nề nếp này nhất định phải áp chế xuống, bằng không sau này mình còn có thể uy nghiêm ở đâu.

“Ta chỉ nói giỡn với sư phụ một tí thôi mờ.” Lý Tinh Từ che đầu nói, trong lòng hắn sớm đã có quyết định, nhất định đều sẽ không dính líu đến sư phụ.

“Học được nói giỡn với sư phụ rồi à.” Từ Phàm híp mắt nhìn Lý Tinh Từ nói.

Hư ảnh của một con vịt da vàng cực lớn chậm rãi xuất hiện sau lưng Từ Phàm.

Lúc này, Lý Tinh Từ lại nhớ lại cái cảm giác khủng bố bị con vịt chi phối.

Lý Tinh Từ nhìn hư ảnh của con vịt cao mấy trăm thước sau lưng Từ Phàm lâm vào ảo cảnh.

Trong thế giới trắng tinh, hội tụ hơn mười triệu con vịt, đoàn đoàn bao vây Lý Tinh Từ vào giữa.

Giờ phút này, Lý Tinh Từ cực hận cái miệng của mình.
Bình Luận (0)
Comment