Chương 192: Lưu ảnh thạch của thánh địa Hợp Hoan
Chương 192: Lưu ảnh thạch của thánh địa Hợp Hoan
Hỗn chiến bắt đầu, nhiều loại linh lực hỗn tạp bắt đầu tăng nhanh tốc độ co rút lại của vòng độc. 加速了毒圈的收缩速度.
Lúc này Thiên Vạn Binh đang núp trong bóng tối cau mày nhìn chiến trường hỗn chiến phía xa.
“Cái tên gấu ngốc này sao vẫn chưa ra nhỉ. Hay là bị đào thải rồi.” Thiên Vạn Binh lẩm bẩm.
Hắn thao túng con rối khống chế phương hướng họng đại bác của pháo Băng Tinh nhắm ngay về phía hai vị đệ tử Lưu phái tháp phòng xa xa đang được bảo vệ trong năm tòa tháp phòng ngự, đây là chướng ngại vật lớn thứ hai trên con đường đến hạng nhất của hắn, thậm chỉ có khi lực uy hiếp của bọn họ còn hơn cả Hùng Lực.
“Nếu Hùng Lực không ra, vậy ta sẽ khai đao với các ngươi.” Thiên Vạn Binh nói.
Bây giờ hắn không thể không xuất thủ, bởi vì vòng độc sau lưng đã sắp bao trùm lấy hắn rồi, nếu như mình còn bất động, vòng độc của vòng chung kết, hắn chỉ có thể kiên trì một phút nữa.
Ngay tại lúc này, Thiên Vạn Binh đột nhiên nghĩ ra một cách, hay là lấy mình làm mồi để dụ Hùng Lực ra, nổ pháo hắn rồi nói sau, dẫu sao thì Hùng Lực vẫn là uy hiếp lớn nhất.
Thiên Vạn Binh để lại hai con rối điều khiển pháo Băng Tinh, hắn dẫn con rối còn lại xông vào trong trung tâm hỗn chiến.
Kết quả Thiên Vạn Binh vừa mới hiện thân, thì cách đó không xa Hùng Lực cũng xuất hiện chĩa cương khí chiến thể năm thước xông về phía Thiên Vạn Binh.
“Thiên Vạn Binh, đi chết đi.”
Mặc dù Hùng Lực là tu sĩ luyện thể, nhưng mà tốc độ vẫn nhanh như tu sĩ đồng kỳ.
Lúc này, mọi người vẫn đang ở trong hỗn chiến trong nháy mắt dừng chiến đấu, ánh mắt cũng không có ý tốt nhìn chằm chằm vào Hùng Lực.
Ở bên ngoài trò chơi, ngươi là Hùng ca mà mọi người kính ngưỡng.
Còn ở trong trò chơi, xin lỗi nha, chiến trường không có huynh đệ.
Oanh
Hùng Lực một quyền đánh ra một đạo cương kình, cương khí cực lớn dấu quyền拳印, làm cho tất cả mọi người cũng kinh hồn bạt vía ngay tại chỗ.
“Không hổ là đệ nhất chiến lực của tông môn tương lai, quyền này đoán chừng chẳng có mấy ai đồng kỳ trong tông môn mà đỡ được.”
“Một quyền này đánh lên người ta, chắc là đến mảnh xương vụn của ta cũng không còn.”
“Hùng đại ca trâu bò ~, các huynh đệ, còn đứng ngây ở đó làm gì, mau cung tiễn Hùng đại ca ra khỏi cuộc chơi nhanh.”
Lúc Hùng Lực đánh ra một quyền kia, thì có ba con rối Cự Thuẫn Trúc Cơ Kỳ chắn phía trước Thiên Vạn Binh.
Oanh
Hai tiếng nổ đồng thời vang lên.
Một quyền kia của Hùng Lực trực tiếp xuyên qua ba con rối Cự Thuẫn xuyên vào bụng của Thiên Vạn Binh, mà Hùng Lực cũng trực tiếp bị pháo Băng Tinh đánh thành vụn băng.
Bên trong tháp thí luyện, Thiên Vạn Binh và Hùng Lực đồng thời mở mắt ra, sau đó ra khỏi phòng liên kết linh hồn với thế giới ảo thuật灵魂幻术世界链接室.
Hùng Lực chậm rãi vận hành linh lực đi khắp bốn phía trong cơ thể, để cho mình ấm lên, bây giờ hắn cảm giác như mình đang ở trong bình nguyên Huyền Băng nghìn năm.
Mà Thiên Vạn Binh lại ôm bụng, mặt đầy thống khổ đi ra khỏi phòng liên kết.
Trong trò chơi chiến đấu sinh tồn, cảm giác đau là thật 100%, mặc dù sau khi đi ra cảm giác đau đớn sẽ biến mất, nhưng tác dụng của cảm giác linh hồn vẫn sẽ tồn tại một lúc nữa.
Sau khi Thiên Vạn Binh nhìn thấy Hùng Lực, lập tức đổi thành một gương mặt nịnh hót, cưới đón hoan nghênh.
“Hùng ca, ngươi nhìn xem ta cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ, dù sao thì trong thế giới trò chơi, nếu không đào thải ngươi thì các đệ tử khác sẽ không có cơ hội.” Thiên Vạn Binh lấy lòng nói, hắn biết rõ, mặc dù ở trong thế giới trò chơi hắn có thể đào thải được Hùng Lực, thế nhưng trong hiện thực thì hắn lại bị Hùng Lực khắc chế 100%.
“Đây chính là lý do ngươi nổ pháo bắn ta ba lần sao.” Hùng Lực mặt không cảm xúc nhìn Thiên Vạn Binh nói.
“Ha ha, ta đây cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ, Hùng Lực đại ca là vô địch, trừ pháo ra, ta cũng không nghĩ ra được cách nào để khắc chế Hùng ca nữa.”
“Nhưng cái này cũng chứng mình được sự bất phàm của Hùng ca.” Thiên Vạn Binh nịnh hót nói.
“Được, ân oán giang hồ là giang hồ江湖恩怨江湖了, sau này trong trò chơi cẩn thận một chút.”
Hùng Lực vỗ bả vai Thiên Vạn Binh một cái rồi đi ra khỏi tháp thí luyện.
Trong trò chơi chiến đấu sinh tồn, lúc này chỉ còn lại năm người trong vòng độc, bước vào trận quyết đấu cuối cùng.
Hai vị đệ tử Lưu phái tháp phòng, một vị kiếm tu, một vị thuật tu và một vị đệ tử lưu phái tầm bảo.
Kiếm tu và thuật tu liếc mắt nhìn nhau, trong nháy mắt kết thành liên minh.
Mà vị đệ tự lưu phái tầm bảo đáng thương nhìn hai người trong tháp phòng ngự.
“Đừng nhìn nữa, chúng ta sẽ không liên minh với bất kỳ ai.” Hai vị đệ tử Lưu phái tháp phòng cùng nói.
“Ta có lưu ảnh thạch tiên tử đẹp nhất trong trăm thành, còn có cả Cao Thanh bản.” Vị đệ tử tầm bảo kia sử dụng ra pháp bảo của mình.
Lúc này kiếm tu và thuật tu cũng sững sờ.
“Huynh đệ, có đồ tốt như thế sao không nói sớm.”
“Mau tới, theo chúng ta sẽ giữ cho ngươi hạng ba.” Thuật tu vội vàng nói, trong lời nói có loại cảm giác không kịp chờ đợi được nữa.
“Tới đây huynh đệ, hai người lưu phái tháp phòng kia đã từ chối ngươi rồi, hãy về với đội của chúng ta nào.” Kiếm tu cũng nói.
Hai vị đệ tử Lưu phái tháp phòng há miệng một cái không nói gì, cuối cùng vẫn trơ mắt nhìn vị đệ tử tầm bảo kia kết liên minh với kiếm tu và thuật tu.
“Hai vị, các ngươi tự rút lui, hay là để chúng ta động thủ.”
Một thanh kiếm màu đỏ rực lơ lửng bên người kiếm tu.
“Có bản lĩnh thì xông tới đây, nếu không thì cược vận khí.” Một vị đệ tử lưu phái tháp phòng khinh thường nói.
Ngay lúc này, vòng độc lại đổi mới lần nữa, vòng thiên mệnh sau cùng lại vừa vặn là vị trí trung tâm của năm tòa tháp phòng ngự.
Lúc này đệ tử lưu phái tầm bảo nhanh như chớp chạy về phía tháp phòng ngự.
“Đại ca, đều là người của mình, lúc ra ngoài sẽ dâng tặng hai vị lưu ảnh thạch, xuất phẩm của thánh địa Hợp Hoan.” Đệ tử lưu phái tầm bảo trong nháy mắt sử dụng đại sát khí của mình, đưa ánh mắt nam nhân đều hiểu mà cho hai vị.
Hai người trong nháy mắt hiểu ý, lập tức ân cần hỏi han đệ tử lưu phái tầm giả như chào đón huynh đệ ruột.
Từ Phàm đang xem livestream sững sốt một chút.
“Lưu ảnh thạch xuất phẩm của thánh địa Hợp Hoan là chuyện gì vậy.” Từ Phàm hỏi, ánh mắt thoáng qua tia sáng khác thường, giống như khi xưa vừa vô tình lên mạng mở ra cánh cửa thế giới mới.
Tâm tình còn phập phồng hơn lúc đó một chút.
“Đó chỉ là một viên lưu ảnh thuật bình thường, bên trên không có bất kỳ tin tức nào có thể uy hiếp được tông môn.” Bồ Đào nói.
Từ Phàm trong lúc lơ đảng nhìn Từ Nguyệt Tiên một cái, phát hiện ánh mắt Từ Nguyệt Tiên có chút hơi chán ghét.
“Nguyệt Tiên, lưu ảnh thạch của thánh địa Hợp Hoan kia có đường ra gì sao.” Từ Phàm nghiêm chỉnh hỏi.
“Chẳng qua chỉ là một ít đồ vật bẩn thỉu mà nam nhân thích, sư phụ không cần để ý là được.”
“Một lát nữa ta sẽ để cho Bồ Đào cấm cái loại lưu ảnh thạch này.” Từ Nguyệt Tiên cau mày nói.
“Nói đến cũng buồn cười, ban đầu lúc ta ở Khuyết Thiên Môn, lúc ở bên ngoài nhìn thấy thương hội đang bán loại lưu ảnh thạch này.”
“Được mệnh danh là đồ vật mà nam nhân thích nhất, ta còn mua cho sư phụ mấy cái, may mà sau đó ta có tò mò xem một chút, nếu không thì sư phụ cũng đã bị đồ vật này đầu độc rồi.”
Từ Phàm sững sốt một chút, nhất thời có loại cảm giác khóc không ra nước mắt.
Đồ nhi à, ngươi biết ngươi sự hiếu kỳ này của ngươi, đã làm mất rất nhiều năm vui vẻ của vi sư không vậy.
“Được rồi, ta biết đó là thứ gì rồi, vì sức khỏe tinh thần của các đệ tử Ẩn Linh môn chúng ta, bây giờ ta sẽ để Bồ Đào cấm nó.” Biểu tình trên mặt của Từ Phàm cũng phối hợp Từ Nguyệt Tiên, mặt đầy nghiêm túc nói.
“Quả nhiên sư phụ là người giống ta nghĩ, là một người đã thoát ly ra khỏi những thú vị tầm thường thấp kém.” Từ Nguyệt Tiên kính ngưỡng nhìn Từ Phàm nói.
Hôm nay hạng nhất hạng nhì của trò chơi chiến đấu sinh tồn đều là đệ tự lưu phái tháp phòng, cuối cùng hai vị kiếm tu và thuật tu cũng không đột phá được phòng tuyến của tháp phòng ngự.
Sau khi xem livestream xong, Từ Phàm nhìn Từ Nguyệt Tiên nói: “Cuộc thi lớn của tông môn chuẩn bị mở như nào, phần thưởng là cái gì.”
“Chuyện chuẩn bị mở, ta đã giao cho Tự Viễn làm rồi, hẳn là sẽ không xảy ra bất trắc gì.”
“Còn về phần thưởng, đầu tiên là điểm thưởng, hạng nhất một vạn điểm thưởng, hạng nhì tám vạn, hạng ba sáu vạn, cứ thế đến hạng năm là hai vạn.”
“Từ hạng sáu đến hạng mười là một vạn.”
“Còn cả khen thưởng nữa, hạng nhất là toàn bộ bảo khí của mỗi một giai đoạn từ Trúc Cơ Kỳ đến Nguyên Anh Kỳ, cộng thêm một giọt Mộc Chi Bản Nguyên “
“Hạng nhì là toàn bộ bảo khí giống hạng nhất, cộng thêm áo giáp linh lực.”
“Hạng ba...”
Từ Phàm nghe kế hoạch phần thưởng của Từ Nguyệt Tiên, gật đầu một cái, phù hợp với quy củ, rất thích hợp với các đệ tử bây giờ.
“Vậy cứ làm theo những gì ngươi nói đi.” Từ Phàm nói.
Sau đó hai người lại thương lượng những vấn đề chi tiết một chút, rồi Từ Nguyệt Tiên hành lễ cáo lui, tiếp tục tiền chuẩn bị tiếp theo.
Sau khi Từ Phàm thấy Từ Nguyệt Tiên đi, Từ Phàm không kịp đợi hỏi: “Bồ Đào, ngươi có thể sao chép lại nội dung trong lưu ảnh thạch của thánh địa Hợp Hoan kia không.”
“Có thể, mặc dù lưu ảnh thạch của thánh địa Hợp Hoan kia có một tầng pháp trận phòng ngừa sao chép, nhưng đã bị phá giải.”
“Chủ nhân bây giờ muốn xem nội dung bên trong sao.” Bồ Đào hỏi.
Từ Phàm gật đầu một cái, hắn cũng không phải là rất muốn nhìn, chỉ là tò mò xem phim điện ảnh của giới Tu Tiên thì có khác gì với thế giới ban đầu kia không.
Lúc này, phía trước Từ Phàm có thêm một màn sáng, nội dung trong đó còn chưa được phát ra thì Từ Phàm đã kêu dừng lại.
Nhìn bốn phía xung quanh, Từ Phàm chậm rãi nói một câu,
“Đợi ta về phòng thì hãy mở ra.”
Nói xong, Từ Phàm đứng dậy, đi về phòng ngủ của mình.
Trở về phòng ngủ, một màn sáng bao trùm toàn bộ vách tường được mở ra.
Trong màn sáng, một thiếu nữ thanh xuân vừa thanh thuần vừa quyến rũ, thân hình đáng kiêu ngạo, người mặc váy đầm dài lụa trắng cổ điển, đang nhẹ nhàng khiêu vũ trên sàn nhảy.
Cùng với tiến đàn dễ nghe, dáng múa của thiếu nữ càng ngày càng mê ngươi.
Càng đi sâu vào tiếng đàn, dáng múa của thiếu nữ bắt đầu từ từ thay đổi, dáng múa càng ngày càng lộ ra dáng người của thiếu nữ.
Thánh đỉnh yêu kiêu kia vừa hay có thể năm chặt那刚好可盈盈一握的圣峰, có thể dắt tiếng lòng của tất cả nam nhân, có đôi lúc không phải càng lớn thì càng tốt.
Lúc dáng người di chuyển, vòng eo rất nhỏ chứ không có cảm giác toàn thịt, khiến cho trong đầu tất cả người xem hiện từ hoàn mỹ, chỉ muốn vươn tay ra ôm thiếu nữ vào trong ngực.
Giữa quần bãi chân ngọc lúc ẩn lúc hiện càng làm người ta muốn dừng mà không được.
Lúc này sự chú ý Từ Phàm đã đắm chìm toàn bộ vào trong màn sáng, ngay đến cả tin tức của Bồ Đào cũng bị hắn tự động coi thường.
Từ Phàm lau nước miếng trên miệng, có chút nghi hoặc nói: “Đôi chân này, nhầm nhầm, múa cũng tốt đấy.”
“Chẳng qua không giống như ta nghĩ, nghe cái tên lưu ảnh thạch của thánh địa Hợp Hoan cũng không phải chỉ như thế này.”
Từ Phàm còn chưa nói xong, chỉ thấy thiếu nữ nhẹ nhàng nhảy một cái, tay ngọc nhẹ nhàng lướt qua eo.
Tơ tằm màu trắng theo gió bay xuống, ngay sau đó theo điệu múa của thiếu nữ,
Lớp ngoài cùng áo lụa trong suốt cũng chầm chậm rơi xuống.
Cửa thế giới mới trong lòng Từ Phàm cũng từ từ mở ra ~~