Chương 195: Tông môn đại bỉ bắt đầu
Chương 195: Tông môn đại bỉ bắt đầu
“Nhiễm Thiên, cho ta mượn Linh Hư Thú dùng một lát, hôm nay ta phải chém chết con Cự Viên Bạt Sơn này.” Ninh Đạo trào dâng chiến ý nói, hư ảnh cự kiếm sau lưng kia tản ra kiếm khí, làm cho thần kinh của ba con Yêu tộc đau nhói.
Có thù hay sao mà ngươi lại hăng hái như vậy.
Một con linh thú như cá voi xuất hiện bên người Tô Nhiễm Thiên.
“Ngoan ~, đi giúp hắn một chút.” Tô Nhiễm Thiên mỉm cười nói. Dù sao hôm nay ba con Yêu tộc Hợp Thể Kỳ này con nào cũng chạy không thoát, chém chết một con cũng không sao cả.
Thế nhưng điều làm nàng kỳ quái là, người không gây gỗ này, hôm nay sao lại để tâm đến trận chiến này đến vậy.
Còn hạ thể diện đến trước mặt mình mượn đồ, người này trước kia ngay cả đồ mình đưa cũng không cần cơ mà (以前这可是自己给的不要的主).
“U ~”
Một tiếng kêu êm tai vang lên, con linh thú có hình dáng như cá voi ở trong nước, ở trên không nhẹ nhàng xoay người, bơi về phía Ninh Đạo.
Một luồng sóng kỳ lạ phát ra từ trên người linh thú.
Ba con Yêu tộc Hợp Thể Kỳ cảm nhận được cỗ ba động này, vẻ mặt biến sắc, bọn nó phát hiện không gian xung quanh đã bị phong tỏa.
“Ninh đại ca, hai con phía dưới giao cho ta, ngươi phải cẩn thận một chút, đừng có làm hư Linh Kiếm nữa đấy.”
Trên người Tô Nhiễm Thiên xuất hiện một cái áo choàng dục hỏa, sau lưng cũng xuất hiện một sợi Tiên Hỏa Vũ Mao đang bùng cháy, sau đó một con Giao Long dài ngàn mét huyễn hóa từ Xiềng Xích Hỏa Thần xuất hiện phía trên Tô Nhiễm Thiên.
Ngay lập tức, vẻ mặt hai con Yêu tộc Hợp Thể Kỳ bị Tô Nhiễm Thiên tỏa định tinh thần lộ ra sợ hãi.
“Được, cuộc chiến này ngươi không được nhúng tay.” Ninh Đạo nhìn bố trí phô trương kia của Tô Nhiễm Thiên nói, vô cùng sợ nàng sẽ thuận tay mà giải quyết luôn cả Cự Viên Bạt Sơn, đoạt gậy của mình.
“Được thôi.”
Ba con yêu thú Hợp Thể Kỳ tứ tán tháo chạy, Ninh Đạo không để ý hai con Yêu tộc kia, hai mắt chỉ nhìn chằm chằm vào con Cự Viên Bạt Sơn đang chạy thục mạng phía trước.
Từ Phàm ở Ẩn Linh Môn phía xa xem phát sóng trực tiếp nói: “Bồ Đào, nếu vẫn không ảnh hưởng đến nơi thành trấn của người phàm, tiến hành tấn công toàn lực.”
“Tuân lệnh.”
Lúc này, Cự Viên Bạt Sơn đã trốn chạy đến một vùng núi hoang, đang muốn xem xem có thể phá bỏ không gian để chạy trốn hay không.
Ngay tại lúc này, Cự Viên Bạt Sơn cảm giác được trên trời có khác thường, ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một trăm nguyên điểm, nhanh chóng bắn về khu vực mà hắn đang đứng.
Ầm~
Mặt đất vỡ tan, Cự Viên Bạt Sơn giơ cự côn trong tay lên ngăn cản, trực tiếp bị lực lượng cực mạnh bắn vào lòng đất.
Ninh Đạo đuổi sát phía sau.
Sau khi nhìn thấy Cự Viên Bạt Sơn bị bắn vào lòng đất, Ninh Đạo thừa cơ sử dụng sát chiêu của mình.
“Thiên Kiếm Tru Linh!”
Chỉ thấy hai tay Ninh Đạo hợp nhất làm kiếm chỉ, dùng hết tất cả lực lượng toàn thân, triệu hồi Đạo khí Linh Kiếm phía sau.
Cự Viên Bạt Sơn bị nện vào hố trên mặt đất, một thanh Linh Kiếm dài ngàn mét xuất hiện, sau đó hung hăng cắm vào trong lòng đất.
Ầm~
Lấy hố tròn làm trung tâm, chu vi xung quanh dâng lên một tầng địa sóng.
Sau đó, Ninh Đạo lấy thân hóa kiếm, cũng xông vào trong lòng đất.
Từ Phàm xem phát sóng trực tiếp ở Ẩn Linh Môn phía xa có chút kinh ngạc nói: “Đây từ trước tới giờ đều là một người sao?”
Hắn từng thấy qua Ninh Đạo và tộc trưởng tộc Lửng Mật Giáp Dày tàn sát nhau, nhưng phong cách chiến đấu này lại không giống thế.
Loại khí phách thẳng tiến không lùi, cứng rắn đối mặt với Yêu tộc khác cùng cấp bậc, tuyệt đối không phải Ninh Đạo mà hắn nhìn thấy trước kia.
Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên vỡ ra, một bóng dáng từ bên trong lòng đất vọt ra, sau đó lại từ trên không rơi xuống đến mặt đất cách đó không xa.
“Mẹ kiếp, ta vừa định nói ngươi trâu ~ kia mà.” Từ Phàm xém chút thở không ra một hơi.
Sau khi Ninh Đạo hạ xuống trên mặt đất, Cự Viên Bạt Sơn kia cũng từ trong lòng đất chậm rãi bò lên.
Mấy vết thương trên người kia sâu đủ để thấy xương, chứng tỏ con Cự Viên Bạt Sơn này bị thương rất nặng.
“Kẻ điên, ngươi là kẻ điên!” Cự Viên Bạt Sơn hét lớn, nó không dám tưởng tượng một tên kiếm tu Nhân tộc thân thể yếu ớt lại dám cứng rắn đối đầu trực tiếp với nó.
Ngay lập tức, Cự Viên Bạt Sơn trong lòng đất lại bị đánh một chiêu không kịp trở tay.
Ninh Đạo hạ xuống tại cách đó không xa chậm rãi đứng lên, Đạo khí Linh Kiếm kia cũng từ trong đất trở lại sau lưng hắn.
“Nhiên Huyết.” Ninh Đạo nhìn Đạo khí Linh Kiếm mới trong tay Cự Viên kia, à không, cự côn kia, nói.
Quanh người Ninh Đạo bốc lên một luồng linh khí hỏa diễm, bên trong hỏa diễm còn mang theo huyết quang nhợt nhạt.
“Hôm nay ngươi phải chết.” Trong giọng nói của Ninh Đạo còn mang theo một tí xíu hưng phấn.
Hắn và đông đảo kiếm tu có sở thích như nhau, chính là thích thu thập Linh Kiếm, hơn nữa phẩm chất càng cao càng tốt.
Trong chốn giang hồ của kiếm tu lưu truyền một câu nói.
Kiếm tu ưu tú chân chính, là ở trong phòng chứa kiếm của hắn, chắc chắn phải có một thanh Đạo khí Linh Kiếm.
“Nói khoác không biết ngượng!”
Cự Viên Bạt Sơn không phí lời, trực tiếp cầm gậy đập về phía Ninh Đạo.
“Tới tốt lắm!”
Dục vọng chiến đấu của Ninh Đạo càng phát ra mãnh liệt, cũng có thể nói là khát vọng với Đạo khí Linh Kiếm mới.
Ở nơi cách chiến trường không xa xuất hiện một bóng dáng như hỏa diễm, chính là Tô Nhiễm Thiên đã giải quyết xong hai con đại yêu Hợp Thể Kỳ.
“Lúc nào thì biến thành người có đấu chí đến vậy?” Tô Nhiễm Thiên nhìn chiến trường khuynh đảo sơn hà phía trước nói.
Lúc Tô Nhiễm Thiên đang nghĩ có nên giúp một tay hay không thì nhận được truyền âm từ Ninh Đạo.
“Nhiễm Thiên, không cần hỗ trợ, chỉ xin ngươi lúc ta sắp chết kéo ta một cái là được.”
“Ninh Đạo điên rồi sao?”
Trong chiến trường, Ninh Đạo tiến hành cuộc chiến gian nan nhất đời này, cũng là cuộc chiến mà hắn nhất định phải giành thắng lợi.
“Có Nhiễm Thiên hộ đạo, ta có thể mặc sức mà chiến đấu rồi.” Trong mắt Ninh Đạo chợt lóe tinh quang.
Đạo khí Linh Kiếm vốn đang chiến đấu với Cự Viên Bạt Sơn bỗng một phân thành hai, biến thành hai thanh Linh Kiếm.
Tô Nhiễm Thiên đang đứng nhìn ở nơi xa nhướng mày.
“Phân tán uy năng của Linh Kiếm, Ninh Đạo muốn chết sao?”
Đều đã là tu sĩ Hợp Thể Kỳ mà còn có thể phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy, trừ khi ngươi phải liều mạng.
Sau khi Linh Kiếm lấy một hóa hai, Ninh Đạo đột nhiên lui lại, hai tay nhanh chóng kết ấn.
“Nhiên tinh!”
“Nhiên hồn!”
“Nhiên thần!!”
Ngay lúc này, linh quang quanh người Ninh Đạo toả ra mãnh liệt, hai thanh Linh Kiếm dưới sự gia tăng linh lực của Ninh Đạo cũng hóa thành cự kiếm ngàn mét.
Theo sau đó, Ninh Đạo cũng lấy thân hóa kiếm chém về phía Cự Viên.
“Thiên Kiếm Tru Linh!”
Ngay lập tức, ba thanh cự kiếm ở ba hướng đồng thời chém tới Cự Viên Bạt Sơn.
“Ngươi cho rằng tộc Cự Viên Bạt Sơn ta ăn chay sao!” Cự Viên Bạt Sơn quát.
“Yêu Tổ chân thân!”
Một con Yêu Tổ chân thân Cự Viên Bạt Sơn cao mấy trăm thước xuất hiện.
Ầm!
Cự kiếm va chạm với Bạt Sơn Yêu tộc chân thân.
Trong nháy mắt, tất cả rừng núi trong chu vi mấy vạn mét đều bị tàn phá bừa bãi thêm lần nữa.
Trận chiến kết thúc, cuối cùng Cự Viên Bạt Sơn bị một kiếm của Ninh Đạo đánh nát yêu linh, chính hắn cũng lâm vào hôn mê.
Nhìn thấy trận chiến đã kết thúc, Tô Nhiễm Thiên trực tiếp thuấn di đến bên cạnh Ninh Đạo.
“Trên người Cự Viên Bạt Sơn này có thứ ngươi nhất định phải lấy được à?” Tô Nhiễm Thiên nhìn Ninh Đạo đang hôn mê nói.
Tô Nhiễm Thiên vừa dứt lời, Ninh Đạo mới vừa rồi còn đang hôn mê đột nhiên mở to mắt, dùng hết sức lực toàn thân cuối cùng chỉ về hướng yêu thi Cự Viên Bạt Sơn cách đó không xa nói.
“Gậy ~ Gậy ~”
Sau khi Ninh Đạo yếu ớt nói xong thì lại ngất đi.
Tô Nhiễm Thiên vung tay lên, cự côn mà Cự Viên Bạt Sơn cận kề cái chết cũng không buông tay bị Tô Nhiễm Thiên dùng linh lực lấy đến bên cạnh.
Nhìn cự côn đường kính nửa mét cao mười mét này, trong đầu Tô Nhiễm kinh ngạc nói ra: “Chỉ là vì cái này sao?”
“Lão đại ca này của ta thật đúng là mạnh mẽ, Yêu tộc cùng cấp bậc nói chém giết liền chém giết.” Từ Phàm hưng phấn nói.
Nguyên nhân làm cho hắn hưng phấn chính là, sau khi lấy được thần thiết cự côn này, hắn có thể luyện chế ra ít nhất ba thanh Linh Kiếm cấp Đạo khí.
Cho người đại ca tốt đã ngất đi kia một thanh, chính mình còn có thể giữ lại hai thanh, về phần phí thủ công coi như xong, thợ thủ công không lừa người.
“Không tệ, ít nhất sau này cũng không thiếu Đạo khí Linh Kiếm cho Hướng Trì.” Từ Phàm nói.
Nửa tháng sau, toàn bộ Ẩn Linh Môn bắt đầu náo nhiệt lên.
Trong đạo trường tại chủ phong Ẩn Linh Đảo, toàn bộ hơn hai ngàn hai trăm đệ tử của Ẩn Linh Môn đều đến đông đủ, Vương Vũ Luân và Vương Hướng Trì còn đang trong thời kỳ bế quan cũng đều ra ngoài dự lễ.
Từ Nguyệt Tiên lấy tư cách người phụ trách ở trước mặt chúng đệ tử tông môn hồi tưởng quá khứ, nhìn về tương lai, thuận tiện nói một chút về quy tắc của trận đấu.
“Tông môn đại bỉ, vòng đấu loại thứ nhất.”
“Vòng loại lấy trò chơi Chiến Đấu Sinh Tồn làm chủ, lần này có thể mang theo linh bảo mà mình có như pháp bảo, linh sủng, con rối.”
“Mặt khác lần này lấy chém giết đào thải làm chủ, trong trò chơi Chiến Đấu Sinh Tồn, toàn bộ linh vật và bẫy rối vốn có đều bị hủy.”
“Một trăm người đứng đầu sẽ được tấn cấp.”
“Bây giờ, vòng thứ nhất xin được bắt đầu.”
Từ Nguyệt Tiên vừa nói xong, hơn hai trăm đệ tử đời đầu đã hóa thành hơn hai trăm đường độn quang màu sắc khác nhau bay về hướng Tháp Thí Luyện.
Ngay lúc này, một tấm màn sáng cực lớn bỗng xuất hiện trước đạo trường, bên trên chính là bản đồ của Chiến Đấu Sinh Tồn lần này.
Một hòn đảo hình tròn cực kỳ chỉnh tề, diện tích hơi lớn hơn bản đồ của Chiến Đấu Sinh Tồn ban đầu một chút.
Từ Phàm lúc này đang ngồi trên bục chủ trì hỏi: “Bồ Đào, trò chơi Chiến Đấu Sinh Tồn lần này cần thay đổi tỷ lệ băm bao nhiêu?”
“Ước tính một phẩy năm phần trăm, bởi vì trước mắt cần quét và mô phỏng lại tất cả vật phẩm trên người và trong nhẫn không gian của các đệ tử đời đầu vào trong kho số liệu để tiến hành diễn biến đối kháng cơ sở, thế nên tỷ lệ băm tiêu hao có hơi nhiều hơn một chút.”
“Sau này sau khi kho số liệu hoàn thiện, tỷ lệ băm sẽ thấp hơn một phần trăm.”
“Ừm, ta đã biết.” Từ Phàm gật đầu nói, tỷ lệ băm này còn thấp hơn so với dự đoán của hắn.
Lúc này, một thiếu nữ mặc sườn xám bay múa lên không trung, bắt đầu giới thiệu với tất cả đệ tử đời thứ hai: “Ta là Tô Nguyên, là người chủ trì và tường thuật trận đấu lần này.”
“Tiếp theo đây ta sẽ giải thích cho mọi người về trận đấu lần này.”
Thiếu nữ mang khuôn mặt xinh đẹp và hơi thở thanh xuân tự do khiến cho tất cả đệ tử đời thứ hai dưới đài quan tâm tha thiết.
Từ Phàm nhìn tiểu cô nương tường thuật trận đấu này, nói với Từ Nguyệt Tiên ở bên cạnh: “Đây là do ngươi làm ra à?”
Hắn có chút nghi hoặc, hình như hắn chưa từng nói với Từ Nguyệt Tiên những thứ tương tự như thế mà.
“À, đây là sáng kiến ta lấy được từ chỗ Khai Linh, vì thế hắn còn cho ta xem mấy tập gọi là anime gì đó, cảm giác thật thú vị.” Từ Nguyệt Tiên nói.
Chẳng cần nói, có thêm mỹ nữ này giúp đám đệ tử giải toả, hiện tại bầu không khí của những đệ tử tông môn quan chiến phía dưới so với nàng trong tưởng tượng còn tốt hơn nhiều.
“Thì ra là tên tiểu tử thối này, không tệ.” Từ Phàm gật đầu nói.
Đúng lúc này, Từ Phàm phát hiện vị huynh đệ tốt đang làm phúc lợi ở bên cạnh lúc này đang dùng ánh mắt hài lòng nhìn cách đó không xa, vị trí của Lý Tinh Từ và Tô Nhiễm Thiên.
“Thu ánh mắt lại một chút, lỡ đâu bị Thiến Nhi của ngươi nhìn thấy thì sau đó lại muốn xảy ra chuyện không may.” Từ Phàm nhắc nhở.
“Thiến Nhi đang bế quan đánh vào Nguyên Anh, không sao đâu.” Vương Vũ Luân nói.
“Vậy ngươi cũng đừng cứ nhìn chằm chằm vào Hợp Thể kỳ đại năng chứ!” Từ Phàm lại nói.
“Hợp Thể Kỳ đại năng???”
“Hồng y nữ tu ở cùng một chỗ với Tinh Từ kia là Hợp Thể Kỳ đại năng?” Vương Vũ Luân kinh hãi nói.
“Đúng vậy.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Trong lúc ta bế quan xảy ra chuyện lớn gì vậy!”