Chương 203: Ám Xà
Chương 203: Ám Xà
Nhìn đội hình chiến đấu do con rối tạo thành ở trước mắt, Ám Xà giống như thấy được trò đùa lớn nhất cuộc đời mình.
“Con rối luyện chế không tồi, mạnh hơn rất nhiều so với thứ ta thấy ở Yêu Khí Cung.”
“Đáng tiếc, đây không phải là lý do ngươi có thể giết ta.”
Thân thể to lớn kia của Ám Xà xoay quanh ở giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống Từ Phàm.
“Ngươi vẫn không định nói ra tên của ngươi sao?” Từ Phàm lạnh nhạt hỏi.
Áo giáp linh lực đã mặc lên người, sau lưng lại xuất hiện thêm một áo giáp linh lực cao mười mét, nói đúng hơn là cơ giáp.
Lúc này con rối Luyện Khí Kỳ ở bên cạnh Từ Phàm vung ra một đường Hỏa Long hướng lên trời.
Hỏa Long gào thét vọt vào trong mây đen sắp khép lại trên bầu trời.
“Bùm~ ~”
Cả bầu trời đều bị nhuộm thành màu đỏ.
Nương theo ánh lửa, bầu trời lại bắt đầu từ từ khôi phục ánh sáng.
“Khặc khặc khặc~, chỉ là một tiểu tu sĩ Kim Đan Kỳ lại dám hỏi tên thật của ta.”
Lúc này một hư ảnh to lớn từ sau lưng Ám Xà dâng lên, truyền đến một lực lượng khiến người ta sợ hãi, uy thế của Ám Xà khiến nhịp tim của Từ Phàm tăng lên.
“Vậy thì không có gì để nói nữa.” Từ Phàm thở dài hỏi.
“Rầm~”
Ám Xà phun ra một trận dịch độc thẳng về phía Từ Phàm, huỳnh quang màu xanh thẫm kia trực tiếp biến không gian xung quanh nhuộm thành màu xanh.
“Ngươi dám nhổ vào ta.” Từ Phàm nhìn hành vi đen tối tức giận nói.
Một con rối trọng giáp Hóa Thần Kỳ trực tiếp cầm thuẫn chắn trước mặt Từ Phàm.
“Rầm~~”
Trận dịch độc kia đâm thẳng lên bên trên cự thuẫn Thái Tâm, phát ra tiếng xèo xèo ăn mòn tan rã, nhưng linh quang trên cự thuẫn Thái Tâm vẫn lưu chuyển như cũ, không có một chút tổn hại nào.
Nực cười, nếu đạo khí cự thuẫn Thái Tâm của ta bị một phát công kích của ngươi làm hỏng, thì ta không chơi với ngươi nữa rồi.
“Khởi trận.” Từ Phàm lạnh lùng nói.
Lúc này, những con rối Nguyên Anh Kỳ tạo thành đội hình chiến đấu mà Ám Xà kia chẳng thèm ngó tới trong nháy mắt đã khởi động.
Lần lượt từng cột linh quang màu xanh phóng lên bầu trời, xuyên thẳng mây xanh, sau đó cột linh quang ở giữa kết thành pháp trận lao lồng Trọng Thủy dựa theo Thập Vạn Lý Cự Hồ.
Trực tiếp vây Từ Phàm với Ám Xà ở trong đó.
“Lần này, chúng ta có thể từ từ nói chuyện, muốn diệt tông môn của ta, ngươi phải bước qua ải này của ta trước.” Từ Phàm nhìn Ám Xà giữa bầu trời nói.
Đáp lại Từ Phàm là một cái đuôi rắn mạnh bạo đập tới, chỉ là bị Từ Phàm dễ dàng tránh được, sau đó lại có vô số mưa tên đầy trời tạo thành từ nọc độc, bao trùm về phía Từ Phàm, sau đó bị cự thuẫn Thái Tâm ngăn cản.
“Đây là pháp trận Tứ Cực Trọng Thủy, toàn bộ pháp trận dựa vào Thập Vạn Lý Cự Hồ.”
“Cho dù ngươi là Hợp Thể Kỳ, trong thời gian ngắn ngươi cũng sẽ không ra ngoài được.”
Vì pháp trận Tứ Cực Trọng Thủy này mà thiếu chút nữa đã khiến phân thân số hai trở mặt với Từ Phàm.
“Đây là một pháp trận bao vây, đừng vội, cứ khống chế ngươi lại trước rồi nói.”
Ám Xà bay quanh trên không trung như du long, trong đôi mắt rắn dường như có cực hạn bóng tối.
Một hơi thở bóng tối xoay quanh bên người Từ Phàm, dẫn dụ tinh thần và linh hồn của hắn.
Lại có hư ảnh to lớn ở phía sau lưng Ám Xà đánh về phía Từ Phàm.
Lúc này Từ Phàm mặc áo giáp linh lực mười mét, tay kết pháp ấn, sau lưng xuất hiện một đường hư ảnh Kim Ô, sau đó có nhiều thêm một đường Viêm Dương Phi Phong.
Từ Phàm kết ấn thêm một lần nữa, sau lưng lại xuất hiện Thiên Thủ Hư Tượng càng to lớn hơn.
“Thần thông: Thiên Thủ Hư Tượng.”
“Thần thông: Kim Ô Hàng Lâm.”
“Thần thông: Viêm Dương Phi Phong.”
Trong nháy mắt, độ sáng Viêm Dương trên người Từ Phàm suýt nữa thì chiếu mù mắt bốn người đang quan sát phát trực tiếp.
“Ôi trời ơi, đây chính là thực lực thật sự của sư phụ à.” Từ Nguyệt Tiên kinh ngạc nói, chỉ là cảm nhận được uy áp bên trong màn sáng phát trực tiếp. Bốn người đã không có một chút suy nghĩ chống cự nào.
Còn Từ Cương thì nhìn chằm chằm Thiên Thủ Hư Tượng sau lưng Từ Phàm.
Tại sao Thiên Thủ Hư Tượng của sư phụ lại lớn hơn của ta.
Đúng lúc này, Ninh Đạo cũng cảm nhận được trận chiến ở bên ngoài thông qua thần thức.
Sau khi hắn cảm nhận được hơi thở chí thuần chí dương kia của Từ Phàm, trong nháy mắt hơi mất bình tĩnh.
Cái tên này không phải là Luyện Khí Tông Sư sao, tại sao lại có thể có chiến lực mạnh như thế. Hắn vốn cho rằng Từ Phàm chỉ là muốn vây khốn Cự Xà Hợp Thể Kỳ kia lại, chờ Tô Nhiễm Thiên quay về xử lý.
Không ngờ Từ Phàm trực tiếp ra tay.
Khi Từ Phàm thi triển thần thông xong xuôi, vẻ khinh miệt trong mắt Ám Xà dần dần biến mất.
Hư ảnh Cự Xà đâm thẳng vào hư ảnh Kim Ô sau lưng Từ Phàm, lại có con rối Luyện Khí Kỳ trực tiếp hóa thành Chân Dương Cự Kiếm dài vài trăm mét chém về phía Ám Xà.
Ám Xà ngẩng đầu nhìn, cảm nhận được uy hiếp của Chân Dương Cự Kiếm, trực tiếp hy sinh đạo khí Hắc Liên cấp tám bổn mệnh của mình.
“Bùm~ ~”
Giống như một cây kiếm gỗ hung hăng đâm lên bức tường đồng vách sắt không thể phá vỡ.
“Kẹt~”
Chân Dương Cự Kiếm do con rối Luyện Khí Kỳ biến thành lập tức sụp đổ, hóa thành một đường độn quang quay về bên cạnh Từ Phàm.
“Đạo khí, hơi phiền phức rồi.” Từ Phàm nhìn đóa hắc liên cấp tám trên trời nói.
Lúc này, toàn bộ pháp trận Tứ Cực Trọng Thủy, lại bắt đầu bị bóng tối chậm rãi xâm nhập.
Lại nhìn phát trực tiếp, trong lòng cũng toát mồ hôi lạnh.
“Chúng ta có nên đi giúp sư phụ một phen không.” Từ Cương nói.
Từ Nguyệt Tiên trợn mắt nhìn Từ Cương, ngươi quên lúc đầu sư phụ nói thế nào rồi sao.
“Chúng ta đi sẽ chỉ thêm phiền phức, sư phụ còn phải chia một phần tinh lực đến bảo vệ chúng ta.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Sư phụ đã bắt đầu chuẩn bị cho chuyện này từ một tháng trước rồi.”
“Dựa theo tính cách của sư phụ, nếu không nắm chắc mười phần, thì có lẽ chúng ta đã mang theo toàn bộ gia sản vào trong Tiên Thành Lâm Sâm lánh nạn rồi.”
“Mười phần chính là mười phần, thiếu một phần sư phụ cũng sẽ không làm như vậy.” Lý Tinh Từ nói xong lại bổ sung thêm một câu.
Lúc này, trong pháp trận Tứ Cực Trọng Thủy, Từ Phàm sắp bị bóng tối ăn mòn, lạnh nhạt nói một câu.
“Bồ Đào, tăng hai mươi phần trăm linh lực dự trữ cho con rối Luyện Hư.”
“Tuân lệnh.”
Một cột linh khí tinh thuần to lớn đánh vào trong cơ thể con rối Luyện Hư.
Trong nháy mắt, quanh người con rối Luyện Hư dấy lên linh khí Hỏa diễm, khí thế tăng lên đến đỉnh điểm.
Cùng với cột sáng linh khí rơi xuống, thác nước linh dịch ở trong Ẩn Linh đảo trực tiếp bị ngăn lại một nửa dòng.
Hai tay con rối Luyện Hư kết ấn, Viêm Dương Chi Hỏa của Từ Phàm chống lên che chắn xung quanh, để khu vực này không bị hắc Ám Xàm nhập.
“Tiểu tử loài người ta xem ngươi còn chống cự được bao lâu, khoảnh khắc ngươi bị bao trùm trong bóng tối, linh hồn của ngươi sẽ bị đọa lạc.”
“Sau đó tông môn của ngươi cũng sẽ bị bóng tối bao trùm, sau đó trở thành một bộ phận thần thông của ta.”
Cùng với lời của Ám Xà, tiếng kêu vang lên bên trong hắn khiến cho lòng người sợ hãi, dường như ở bên kia bóng tối chính là địa ngục.
Trong mắt Từ Phàm nổi lên linh quang nhìn về nơi bị bóng tối bao phủ.
Trong nháy mắt, lông tơ quanh người Từ Phàm lóe sáng.
Ở bên trong bóng tối, tất cả đều là oán linh bị Ám Xà hành hạ đến chết, có Yêu thú, Nhân tộc, Yêu tộc, hình thái khác nhau, khiến kẻ nào nhìn lên, tinh thần dường như sẽ bị bóng tối xâm nhập.
“Nhân tộc trong này, đều là ngươi giết sao.” Giọng nói của Từ Phàm rất lạnh.
“A, ngươi nói những Nhân tộc này, đều là mới gia nhập gần đây, ngươi biết không, đây đều là những thành trì của loài người mà ta thừa dịp hỗn loạn tàn sát.”
“Không thể không nói, vẫn là phẩm chất linh hồn của Nhân tộc cao hơn một chút, oán linh sinh ra , uy năng cũng lớn.” Giọng nói của Ám Xà khiến người khác không rét mà run.
Lúc này Từ Phàm nhìn một oán linh trẻ con ở bên trong bóng tối, nhẹ giọng nói: “Đừng vội, chút nữa thúc thúc đưa ngươi đi luân hồi.”
Khi con rối Luyện Hư Kỳ kết xong pháp ấn cuối cùng, một ánh sáng xuất hiện bên trong bóng tối.
“Thần thông: Chân Thân Chúc Dung.” Trong nháy mắt, con rối Luyện Hư Kỳ giống như tiêu hao, cơ thể suýt nữa không đứng vững trên không trung.
Ánh sáng vừa mới xuất hiện kia giống như một đốm lửa, nháy mắt đã chiếu sáng cả pháp trận Trọng Thủy cấp bốn.
Khu vực bóng tối ban đầu, giống như hỏa dược vậy, lập tức bị Chúc Dung Chân Hỏa thiêu đốt, mà oán linh trong bóng tối cũng hóa thành dinh dưỡng cho Chúc Dung Chân Hỏa.
Trong pháp trận Trọng Thủy cấp bốn, lại một lần nữa khôi phục ánh sáng.
Ám Xà ngẩng đầu nhìn mặt trời trên đỉnh đầu, trong mắt lóe lên một tia chán ghét.
Lúc này, Hắc Liên cấp tám trên đỉnh đầu Ám Xà đột nhiên biến lớn, đè ép về phía Từ Phàm.
“Tiểu tử loài người, ta không có thời gian chơi cùng ngươi nữa.” Ám Xà trực tiếp đưa ra thủ đoạn mạnh nhất của mình, trấn áp về phía Từ Phàm.
“Vừa rồi ngươi chỉ là chơi đùa thôi à.”
“Vậy thì tiếp tục chơi đi, muốn trấn áp ta, cả đời này ngươi cũng không có cơ hội đâu.”
Theo Từ Phàm kết ấn thi pháp, một cái Chân Dương Cự Thủ hướng về phía đỉnh Hắc Liên cấp tám đang trấn áp tới.
Con rối Luyện Hư Kỳ khống chế chân thân Chúc Dung cũng dùng cự thủ hướng về phía Hắc Liên cấp tám.
Một tay chân thân Chúc Dung nâng Hắc Liên cấp tám, một tay khác bắt về phía Ám Xà, Hỏa Long trên cánh tay Chúc Dung cũng theo đó ném ra, hướng về phía Ám Xà quấn quanh.
Thiên Thủ Hư Tượng sau lưng Từ Phàm cũng bắt đầu kết ấn, mượn nhờ Chúc Dung Chân Hỏa sinh ra Giao Long khổng lồ bay về phía Ám Xà quấn quanh.
“Chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao.”
Đúng lúc Ám Xà muốn thoát thân, Vạn Ti Giới mà Từ Phàm sớm đã bố trí xong nhanh chóng khởi động, vô số sợi mảnh như sợi tơ lông tóc đột nhiên co vào, trong chốc lát đã khống chế được Ám Xà.
Đúng lúc này, Cự Thủ cùng với Hỏa Long của chân thân Chúc Dung bắt lấy Ám Xà, sau đó thần thông Thiên Thủ Hư Tượng của Từ Phàm biến thành Giao Long cũng quấn lên Ám Xà.
“Rống~ ~ ~ ~ ~”
Bên ngoài cơ thể của Ám Xà bị thiêu đốt, phát ra tiếng kêu thê thảm, âm thanh này truyền khắp Thập Vạn Lý Cự Hồ.
Đến bốn người quan sát phát trực tiếp cũng loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ bên ngoài Ẩn Linh đảo.
Đúng lúc Ám Xà muốn ra sức tránh thoát, đả kích đến từ vệ tinh vũ khí Thiên Cơ cũng theo đó ập đến.
Đột nhiên Ám Xà nhìn lên lên trời, mười cái trọng lực phù văn lôi khắc đầy trời đánh xuống Ám Xà vô cùng chuẩn xác.
Mười cây trọng lực thiên lôi này, là Từ Phàm nhờ Sa Điêu luyện chế.
“Rầm~ ~”
Còn chưa kịp triệu hoán Hắc Liên cấp tám đến phòng ngự, mười cây trọng lực thiên lôi oán hận đến phía trên bảy tấc của Ám Xà.
“Bùm~ ~”
Bỗng nhiên cơ thể của Ám Xà nện lên trên mặt hồ của Thập Vạn Lý Cự Hồ, bởi vì pháp trận Trọng Thủy cấp bốn, cho nên cơ thể của Ám Xà không chìm xuống mặt hồ.
“Bồ Đào, tăng linh lực dự trữ lên bốn mươi phần trăm.”
Trong nháy mắt, một cột linh lực to mười mét trực tiếp bao phủ con rối Luyện Hư trước người Từ Phàm.
Sau đó, con rối Luyện Hư bắt đầu toàn lực kết ấn thi triển thần thông.
“Thần thông: Đại Bảo kiếm.”
Cự Kiếm Viêm Dương Chân Hỏa dài ngàn mét đã được gia trì xuất hiện ở phía trên Ám Xà.
“Ăn một phát Đại Bảo Kiếm của ta đi!”
Theo Từ Phàm mạnh tay vung tới, Cự Kiếm Viêm Dương Chân Hỏa phía trên Ám Xà hung hăng đâm xuống.
Một kiếm đâm xuống, cơ thể Ám Xà trực tiếp phân thành hai nửa.
Sau đó Từ Phàm lấy ra một pháp bảo Lôi Châu, gia tăng linh lực, một tấm lưới lớn do lôi điện hình thành bao phủ xung quanh khu vực Ám Xà.
Đại Bảo kiếm cắm trên mặt hồ Thập Vạn Lý Cự Hồ, chậm rãi nâng lên, sau đó lại nặng nề đâm xuống.