Chương 210: Bất phân thắng bại
Chương 210: Bất phân thắng bại
Từ Phàm nhìn mặt hồ ung dung nói: “Thanh nhàn không được bao lâu, sau khi đợi Bàng Phúc sưu tập nguyên liệu xong.”
“Lại muốn kết thúc cuộc sống đêm ngày luyện khí.”
Bây giờ Bồ Đào mặc dù có thể khống chế con rối luyện chế bảo khí, nhưng mà một khi liên quan đến nguyên liệu luyện chế đạo khí, thì có chút luống cuống.
Thế nên bây giờ có liên quan luyện chế đạo khí, chỉ có thể từ Từ Phàm hoặc là phân thân số một tự mình xử lý.
“Đầu tiên là luyện chế cấp Thiên Cơ Vệ Tinh Vũ Khí đạo khí, sau đó chính là trò chơi chiến đấu sinh tồn chịu lực đạo khí của Thiên Linh Tông, Tuần Thiên Vệ, thăng cấp môn phái hộ sơn đại trận và Tụ Linh trận.”
“Cuối cùng là Ninh Đạo linh kiếm đạo khí, xong sau chính là kế hoạch di chuyển đảo lớn của đảo Ẩn Linh.”
“Những chuyện vặt vãnh này có thể khiến ta bận rộn gần mười năm.”
Từ Phàm đơn giản làm một kế hoạch mười năm cho mình.
Một tháng sau, Hạng Vân đang tự tu luyện trên đỉnh núi, nhận được thông báo cho hắn tới bảo khố nhận lấy linh kiếm.
“Cuối cùng xong rồi chứ.” trong mắt Hạng Vân hiện lên một đạo tinh quang.
Kể từ sau khi biết tương lai mình không thiếu linh kiếm, Hạng Vân lại bắt đầu tu luyện Kiếm Trận chi đạo.
Có lẽ là bởi vì nhiệt tình, hắn dùng ngắn ngủn một tháng, tu luyện Kiếm Trận chi đạo tới trình độ giống như Tâm Kiếm chi đạo.
Hơn nữa dưới sự gia tăng của thuộc tính khắc kim, hắn cảm giác bản thân hiện tại tu luyện Kiếm Trận nhất đạo, đủ để bóp chết bản thân trước đây.
Hạng Vân thu dọn đơn giản một chút, lập tức ngự kiếm bay tới bảo khố.
Cửa bảo khố, Hạng Vân nói với con rối trước cửa: “Ta tới đây lấy linh kiếm đại trưởng lão cho.”
“Đã nhận được, xin chờ trong chốc lát.”
Con rối thủ vệ ở cửa, ngay cả thân phận cũng không nghiệm chứng, lập tức gọi công cụ con rối cầm đồ cho Hạng Vân.
Không mất nhiều thời gian, một công cụ con rối cầm trong tay một túi Càn Khôn đưa ra cho Hạng Vân.
“Trong túi trữ vật,
Có hai trăm thanh bảo khí linh kiếm Thủy Hàn cấp hai, hai trăm thanh linh kiếm Hỏa Viêm, hai trăm thanh linh kiếm Mộc Xuân, hai trăm thanh linh kiếm Kim Duệ, hai trăm thanh linh kiếm Thổ Nham.”
“Mời kiểm tra.” công cụ con rối nói.
Sau khi Hạng Vân nhận lấy túi Càn Khôn xem xét rồi một phen, hướng về phía công cụ con rối nói: “Tại sao có nhiều linh kiếm như vậy.”
Công cụ con rối dừng lại một chút, thuận theo nói: “Cái này là mở một lần sản lượng thấp nhất của tuyến sản xuất linh kiếm, nếu như cảm giác nhiều linh kiếm, trước hết giữ lại để dự phòng.”
“Đợi đến khi ngươi lên cấp Kim Đan, Nguyên Anh Hậu Kỳ, không dùng đến cuối cùng có thể trả lại.”
“Cảm ơn đã giải thích.” Hạng Vân biết, con rối này là được tiếp quản bởi Khí Linh chịu trách nhiệm duy trì hoạt động hằng ngày của môn phái.
“Nhanh lên, mạnh mẽ lên, thủ hộ môn phái.”
Công cụ con rối nói xong lập tức khôi phục dáng vẻ ngơ ngác vốn có.
Sau khi Hạng Vân lấy được linh kiếm, muốn tìm một chỗ thử uy lực một chút, sau đó lập tức gặp được Hùng Lực mới từ trong bảo khố ra.
Trên tay Hùng Lực mang theo một bộ quyền giáp, lộ ra vẻ càng thêm khí phách uy vũ.
“Hạng Vân, thay mới trang bị, có muốn đi với ta luyện một chút hay không.” Hùng Lực thấy Hạng Vân sau lưng không có kiếm, trong tay lại cầm túi Càn Khôn có ký hiệu bảo khố, biết người này có pháp bảo mới rồi.
Vốn là trước kia sẽ từ chối Hạng Vân, lần này gật đầu.
“Hùng đại ca, ảo cảnh lôi đài thật nam nhân cuộc chiến sinh tử như thế nào.” Hạng Vân có phần hưng phấn nói.
Nghe lời Hạng Vân nói, Hùng Lực lập tức hưng phấn lên, bởi vì ở trong tông môn, ít có vị đệ tử nào có thể khiến cho hắn xuất hiện ý chí chiến đấu, trước kia Hạng Vân coi là một người.
“Xem ra ngươi nhận được đồ vật nên tăng thêm không ít lòng tin nhỉ.” Hùng Lực cao hứng nói.
Hạng Vân gật đầu nói, cũng đem chuyện Từ trưởng lão khiến mình chuyển sang tu Kiếm Trận chi đạo nói ra.
“Thật ra thì ta đã nói qua với ngươi, đại trưởng lão sẽ không vùi dập thiên phú của bất kỳ đệ tử nào trong môn phái.”
“Trước kia chẳng qua là ngươi khăng khăng cố chấp, không muốn làm cho môn phái thêm phiền toái.”
“Bây giờ tốt lắm, ngươi đang đi trên con đường mà ngươi muốn đi nhất.”
“Hôm nay để ăn mừng ngươi chính thức chuyển tu Kiếm Trận nhất đạo, ta cho ngươi cược một ngàn điểm tích lũy, chỉ cần bất phân thắng bại, những điểm tích lũy này là của ngươi rồi.”
“Nếu như ngươi thua, mời ta ở ăn một bữa tiệc lớn ở quán tiểu táo, như thế nào.” Hùng Lực hào sảng nói.
“Nếu như ta thắng thì sao.” Hạng Vân cười nói.
“Một vạn điểm tích lũy.” Hùng Lực nói, sao mình có thể thất bại, ngươi cũng không phải là tiểu ngân tệ chơi pháo.
“Đồng ý.”
Tháp thí luyện Ẩn Linh môn, tin tức Hùng Lực và Hạng Vân muốn cuộc chiến sinh tử đấu trường ảo cảnh truyền ra, nơi này bắt đầu tụ tập đệ tử môn phái ngày càng nhiều.
Có thể nói, trừ đệ tử bế quan tu luyện, những người còn lại đều tới.
“Thật sự là nam nhân, cảm giác đau trăm phần trăm, bọn hắn thực sự can đảm.”
“Hạng Vân mặc dù lợi hại, nhưng hắn làm sao có lòng tin khiêu chiến Hùng Lực, không phải là muốn chết sao.”
“Hạng Vân sư huynh không ngốc, nhất định là dựa vào chính mình, chẳng lẽ gần nhất hắn bắt đầu chơi pháo sao.”
Xung quanh một đám quần chúng ăn dưa, bao gồm Từ Phàm đang xem trực tiếp.
“Xem gia tăng khắc kim thuộc tính, ngươi có thể mạnh như thế nào.” Từ Phàm thông qua màn sáng nhìn Hạng Vân đang chuẩn bị nói.
Hùng Lực và Hạng Vân đi vào huyễn cảnh linh hồn trong pháp trận của riêng mình.
Trời đất biến đổi, trong nháy mắt hai người xuất hiện ở đỉnh núi bằng phẳng bị cắt làm đôi.
Hùng Lực mang quyền giáp mới đổi,hai nắm đấm đụng nhau, phát ra âm thanh bang bang.
“Hạng Vân, đến đây, để cho ta nhìn ngươi tiến bộ hay không.”
“Xem có thể chặt đứt cương khí chân thân của ta.”
Hùng Lực nói xong toàn thân dấy lên ngọn lửa linh lực, cương khí chân thân xuất hiện cao 5 mét, một đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Vậy hôm nay sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút.”
“Lên trận.”
Trong nháy mắt, linh kiếm một loại thuộc tính của Hạng Vân tự tế ra 36 thanh linh kiếm, tổng cộng 180 thanh linh kiếm ngũ hành xuất hiện trên bầu trời, che lấp toàn bộ đỉnh núi.
“Thú vị, ta còn chưa có cùng tu sĩ Kiếm Trận nhất đạo chiến đấu qua.”
Hùng Lực một quyền đánh ra hướng về phía Hạng Vân xa xa.
Một cái cương khí dấu quyền khổng lồ đập tới Hạng Vân.
‘Kiếm Trận: Lá chắn ‘
Trên bầu trời Kiếm Trận bắt đầu biến hóa, từ thổ thuộc tính linh kiếm và thủy thuộc tính linh kiếm trong nháy mắt hóa thành Kiếm Trận bảo vệ Hạng Vân ở trong đó.
Hạng Vân sau đó lại lấy chỉ làm kiếm chỉ huy kiếm trận tấn công Hùng Lực.
“Kiếm Trận: Hợp “
Trên bầu trời kim thuộc tính linh kiếm cùng hỏa thuộc tính linh kiếm bắt đầu tập hợp biến hóa.
Dùng kim thuộc tính linh kiếm tạo thành mũi kiếm cùng mũi kiếm, hỏa thuộc tính linh kiếm tạo thành thân kiếm, hóa thành một trăm mét cự kiếm chém tới Hùng Lực.
“Đến rất tốt!”
Hai đấm của Hùng Lực lập tức bị một luồng hàn khí bao phủ, đập tới cự kiếm trên bầu trời.
‘Ầm!!’
Dư âm sản sinh sau khi va chạm quét ngang cả đỉnh núi.
Hùng Lực đánh ra một quyền kia cũng va chạm cùng lá chặn bảo vệ của Hạng Vân.
Một tầng chắn nước, một tầng chắn đất, trực tiếp ngăn lại một quyền mạnh mẽ này.
Đang xem trực tiếp Từ Phàm đã thích.
“Giỏi lắm, thú vị lắm.” Từ Phàm nói.
Chẳng qua sau đó, đã bị quyền tiếp theo của Hùng Lực đánh bay.
‘Bịch~~’
Hạng Vân trực tiếp bị đánh ra ngoài đỉnh núi, Kiếm Trận cấp tốc vận chuyển, kéo lại thân thể Hạng Vân
“Hạng Vân, không tệ, ngươi suýt nữa phá cương khí chân thân của ta.” Hùng Lực nhìn ở giữa không trung ổn định thân nói với Hạng Vân.
“Hùng đại ca, vẫn chưa xong, đây chỉ là vừa mới bắt đầu.” Hạng Vân nhổ ra một ngụm máu bầm nói.
“Vậy thì lập tức tiếp tục chiến đấu.”
Hạng Vân thi triển Kiếm Trận hơi nước, bao trùm toàn bộ chiến trường.
Sau đó các loại công kích hình pháp trận bắt đầu điên cuồng phát ra phía Hùng Lực.
Thấy một màn như vậy, Từ Phàm trực tiếp tắt đi màn sáng. Mục đích hắn xem trực tiếp là muốn nhìn uy lực của Kiếm Trận một chút, muốn nhìn một chút Hạng Vân này có thể bạo phát, lĩnh ngộ ba loại thuộc tính của công sát kiếm trận.
“Không thể dùng tiêu chuẩn của ta để yêu cầu người khác, không nên có nhu cầu quá cao.”
Bàng Phúc đã đưa tới nhóm nguyên liệu đầu tiên cần mua.
Trước mắt, nguyên liệu luyện chế đạo khí vũ khí Thiên Cơ vệ tinh đã thu thập đủ.
Không gian dưới lòng đất, ở bên trong phòng luyện khí khổng lồ, Từ Phàm bắt đầu tĩnh tâm ngưng thần, đây là lúc luyện chế pháp bảo quan trọng, nhất định phải làm ra một món.
Sa Điêu thì ở bên cạnh vẻ mặt long trọng chờ Từ Phàm hoàn thành nghi thức trước khi luyện chế đạo khí.
Hai tiếng sau, Từ Phàm từ từ mở mắt.
Năm đoàn linh hỏa từ hư không xung quanh Từ Phàm bốc cháy, sau đó hợp lại làm một, biến thành một đoàn năm màu linh hỏa.
Sau đó giống như nguyên liệu linh khoáng cũng xuất hiện ở bên cạnh Từ Phàm.
“Sa sư huynh, lần này luyện chế đạo khí cần kéo dài nửa năm, ngươi chuẩn bị cho tốt.” Từ Phàm một bên điều khiển năm màu linh hỏa, vừa nói với Sa Điêu.
Môn phái của những người khác đều đã thông báo rồi,trong mười năm này, Từ Phàm muốn ở trạng thái luyện khí.
“Đã hiểu, ta cũng đã chuẩn bị tốt rồi.” Sa Điêu hưng phấn nói, làm một người gặp phải bình cảnh Luyện Khí Sư, quan sát Luyện Khí Sư luyện khí cao cấp, là cách tốt nhất đột phá trạng thái hiện tại.
Bình thường ở Tu Tiên giới, trừ quan hệ thầy trò thân mật nhất, Luyện Khí Sư cũng sẽ không cho phép chính mình khi luyện khí bên cạnh có người khác tồn tại.
Từ Phàm cầm lấy một khối Thiên Cực Từ Thạch bắt đầu rèn luyện.
Hùng Lực cùng Hạng Vân chiến đấu kéo dài suốt một ngày, cuối cùng đến thời gian hạn chế, bị tháp thí luyện tự động đá ra khỏi Linh Hồn Huyễn Cảnh.
Hùng Lực và Hạng Vân hai người đỡ nhau đi ra khỏi tháp thí luyện, đông đảo đệ tử đã ở bên ngoài tháp thí luyện chờ chực một thời gian dài.
“Hùng đại ca, hôm nay mới nhìn thấy thực lực chân chính của ngươi, lợi hại.”
“Hạng Vân sư huynh, không nghĩ tới Kiếm Trận nhất đạo của ngươi lợi hại như vậy, vậy mà bất phân thắng bại với Hùng Lực đại ca.”
“Hạng Vân sư huynh, từ nay ta lại có thêm một thần tượng nữa.”
Hai người vừa ra tháp thí luyện, lập tức nghênh đón tiếng mọi người tâng bốc.
“Hạng Vân sư đệ, xem ra sau này danh hiệu chiến lực đứng đầu tương lai của môn phái, ta là không giữ được.” Hùng Lực đỡ Hạng Vân nói.
“Ha ha, Hùng Lực đại ca ngươi đang nói đùa, ngươi cuối cùng cũng không có lấy ra toàn bộ thực lực.”
“Cuối cùng dáng vẻ phóng đại chiêu của ngươi ta thấy rất rõ ràng, nhưng ngươi không có phóng, có phải muốn để lại làm át chủ bài.”
“Thế nên nếu thật sự là cuộc chiến sinh tử, ta đã thua từ lâu.” Hạng Vân cười nói.
Sau đó Hạng Vân nhìn sư huynh đệ xung quanh cao giọng nói: “Hùng đại ca nói, bất phân thắng bại thì mời cả nhà chúng ta ăn ở quán tiểu táo.”
“Còn không mau cám ơn Hùng đại ca.”
Đệ tử xung quanh trong nháy mắt nhốn nháo, mặc dù nhà ăn của môn phái thức ăn miễn phí rất ngon, nhưng mà tiêu điểm tích lũy mua thức ăn càng tăng thêm mỹ vị, hơn nữa đối với tu luyện cũng có chỗ tốt.
“Yeah! Cám ơn Hùng đại ca.”
“Hùng đại ca uy vũ!”
“Hùng đại ca ngươi là thần tượng của ta.”
Mọi người hoan hô, đệ tử xung quanh bay khỏi nhà ăn của môn phái.
Đang luyện khí Từ Phàm sau khi biết kết quả chiến đấu, nói một câu quả nhiên không ngoài dự đoán của ta.