Chương 218: Sự bất đắc dĩ của Tôn Giả
Chương 218: Sự bất đắc dĩ của Tôn Giả
Từ Phàm không phải đợi lâu, Tê Tê đã mang Yêu Linh Ám Xà trở về.
Nhìn Yêu Linh Ám Xà bị giam cầm, Từ Phàm cười nói: “Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, hành động này không có vấn đề gì.”
“Chỉ tiếc là do ngươi kém may mắn.”
Từ Phàm nhìn Yêu Linh Ám Xà đang bị giam cầm, thầm nghĩ nên dùng Yêu Linh này để làm gì.
“Tê Tê, tác dụng lớn nhất của Yêu Linh đối với Yêu tộc các ngươi là gì.” Từ Phàm hỏi.
“Báo cáo chủ nhân, tác dụng lớn nhất của Yêu Linh, một là làm con rối phân thân, hai chính là Điểm Hồn Đèn.” Tê Tê cung kính trả lời, nói đến việc Điểm Hồn Đèn, thân thể Tê Tê không khỏi hơi run rẩy.
“Nói một chút về Điểm Hồn Đèn đi.” Từ Phàm có chút hứng thú.
Yêu Linh Ám Xà đang giãy giụa trong tay Từ Phàm tức giận nhìn về phía Tê Tê, ánh mắt cực kỳ tức giận kia dường như muốn nuốt chửng nó.
“Yêu tộc của ta có một loại bí pháp, có thể kích phát sức mạnh linh hồn tinh thuần nhất trong Yêu Linh ra ngoài, người hấp thu vào có thể tăng cường năng lượng linh hồn.”
“Ngoài ra, tình hình của Yêu Linh bị dùng để Điểm Hồn Đèn lúc ấy sẽ sống không bằng chết, linh hỏa được kích phát sẽ lấy Yêu Linh làm nhiên liệu để liên tục đốt cháy cho đến khi không còn gì cả.”
“Ở Yêu Linh giới của chúng ta, Điểm Hồn Đèn là thủ đoạn tàn nhẫn nhất.” Khuôn mặt Tê Tê mang vẻ sợ hãi nói ra.
“Tàn nhẫn sao, theo ta thì không tàn nhẫn một chút nào cả.”
“Tới đây, nói cho ta nghe một chút về bí pháp Điểm Hồn Đèn của Yêu tộc các ngươi.” Từ Phàm cười nói.
Đúng lúc này, ở nơi xa có một ánh kiếm cắt qua đây, hiện tại Ninh Đạo đã ở trên Linh thuyền của Từ Phàm.
“Lợi hại, mới không gặp một lát thôi mà ngươi đã thu phục được một con Yêu tộc Hợp Thể kỳ.” Ninh Đạo nhìn Tê Tê cười khanh khách.
Hắn mới biết được tin tức có ba con Yêu tộc Hợp Thể kỳ xâm nhập Tiên thành Lâm Sâm không bao lâu, huynh đệ tốt này đã giúp hắn giải quyết.
“Chẳng phải là ta sợ làm phiền Ninh đại ca sao.”
Nếu không phải vì thử nghiệm uy lực của Trấn Yêu Tinh, thì còn lâu Từ Phàm mới xen vào việc của người khác.
Lo chuyện bao đồng, kiếm thêm tiền.
“Ha ha, tiểu tử ngươi đừng dùng bí pháp Điểm Hồn Đèn của Yêu tộc.”
Ninh Đạo đưa cho Từ Phàm một ngọc giản.
Bên trong là bí pháp Điểm Hồn Đèn mà hội trưởng lão thường dùng.
“Bí pháp thay đổi năng lượng linh hồn của Yêu tộc không phù hợp với Nhân tộc chúng ta, ta e rằng hấp thu cũng là lãng phí.” Ninh Đạo nhìn Yêu Linh Ám Xà trong tay Từ Phàm nói.
Từ Phàm xem xét bí pháp trong ngọc giản một chút, rồi nói với Ninh Đạo: “Cảm ơn Ninh đại ca.”
“Giữa hai chúng ta còn khách sáo làm gì.” Ninh Đạo nói.
“Về đạo khí linh kiếm của đại ca, phân thân của ta đã bắt đầu luyện chế, sau mấy tháng nữa, Song Kiếm Lưu của Ninh đại ca sẽ lại vang danh thiên hạ một lần nữa.” Từ Phàm nói giỡn nói.
“Ha ha, lời này vẫn còn sớm.” Ninh Đạo cười đến nỗi có hơi ngại ngùng.
“Tổng bộ của hội trưởng lão gọi ta qua kia nghị sự, ta đi trước đây.”
Ninh Đạo nói xong lập tức tạm biệt Từ Phàm, bay về phía Tiên thành Lâm Sâm.
Từ Phàm nhìn ánh kiếm phía xa cân nhắc nói: “Có phải nên làm một Truyền Tống Trận ở bên cạnh Tiên thành Lâm Sâm hay không.”
“Chủ nhân, Tê Tê cũng biết về không gian phù văn, có thể khắc hoạ Truyền Tống Trận cho chủ nhân.” Tê Tê nhìn thấy có cơ hội biểu hiện lập tức nói.
“Không tới phiên ngươi.”
Từ Phàm liếc mắt nhìn Tê Tê một cái tiếp tục nói: “Sau này ngươi chính là nô yêu bảo vệ môn phái Ẩn Linh Môn của chúng ta.”
Nói xong Từ Phàm chỉ vào đảo vệ tinh dùng cho cuộc đấu trong môn phái nói: “Sau này nếu không có chuyện gì thì tu luyện ở trong đó, lúc rảnh rỗi đến nhàm chán thì có thể tuần tra toàn bộ Thập Vạn Lý Cự hồ, tuần tra có yêu thú xâm nhập hay không.”
“Đã hiểu, ta nhất định sẽ bảo vệ tốt một mảnh lãnh thổ quốc gia này cho chủ nhân.” Tê Tê bảo đảm, đồng thời trong lòng cũng có một tia vui sướng, giống như cuộc sống nô yêu sau này của nó sẽ không vất vả lắm.
“Sau này cứ làm thật tốt, nếu ngươi làm tốt, có cống hiến cho Ẩn Linh Môn của ta, thì đến lúc ngươi phi thăng ta sẽ chúc phúc giúp ngươi một phần sức.”
Một cái bánh nướng lớn bị Từ Phàm nhẹ nhàng vẽ ra, dù sao cũng không cần tiền.
“Cảm ơn chủ nhân.” Tê Tê kích động nói.
“Được rồi, bây giờ ngươi chỉ còn một cửa ải cuối cùng, sau khi ngươi thông qua thì sau này sẽ là nô yêu chính thức của Ẩn Linh Môn ta.”
Con rối Luyện Hư kỳ ở phía sau Từ Phàm xuất hiện ở trước người Tê Tê trong nháy mắt, dùng một lóng tay chỉ vào giữa mày Tê Tê.
Sau đó, Tê Tê tiến vào trong ảo cảnh, bắt đầu quá trình cải tạo yêu sinh.
“Tuy sinh mệnh của Yêu tộc nằm ở trong tay ta, nhưng ta vẫn nên chuẩn bị đề phòng một chút.”
“Ngươi cảm thấy phận nô yêu đời đời bảo vệ Ẩn Linh Môn như thế nào.”
Trong ảo cảnh, Tê Tê bắt đầu cuộc sống mới của mình.
Có hai con rối Hóa Thần kỳ trọng giáp bay tới từ trên không trung, mang theo Tê Tê đã hôn mê bay về phía đảo vệ tinh.
Từ Phàm cũng về tới trong Ẩn Linh Môn.
Ở phía trên đỉnh chính, Từ Phàm đang sửa chữa hộ sơn đại trận cho Ẩn Linh Môn.
“Thêm một vị trí linh kiện cho Trận Bàn Cửu Long, sau đó lại thêm một vị trí để chứa Yêu Linh và Điểm Hồn Đèn.”
Sau khi Từ Phàm biết được bí pháp Điểm Hồn Đèn từ Yêu Linh, thì ý nghĩ đầu tiên đó là đưa bí pháp này dung nhập vào hộ sơn đại trận.
Năm giờ sau, Từ Phàm hoàn thành cải tạo cho môn phái.
“Cuối cùng cũng xong.” Từ Phàm vỗ tay nói.
Trận Bàn Cửu Long bị Bồ Đào kéo thẳng vào không gian trung tâm trong hộ sơn đại trận.
“Gào!!”
Âm thanh rồng ngâm liên tiếp chín lần khiến Ẩn Linh Môn trở nên náo nhiệt trong nháy mắt.
“Có chuyện gì vậy.”
“Yêu tộc xâm lấn sao.”
“Có phải nên chạy hay không.”
Khi các đệ tử trong môn phái nhìn lên, thì thấy có con rồng dài chín đầu trên bầu trời ở trước mặt, mỗi một đầu đều dài hàng kilomet.
Từ Phàm nhìn con rồng dài chin đầu dài hàng kilomet trên bầu trời nói: “Không ngờ khí thế vẫn có đủ, chỉ là sức chiến đấu hơi kém một chút.”
Con rồng dài chín đầu do Trận Bàn Cửu Long biến ra này, mỗi một đầu đều có thực lực Luyện Hư kỳ viên mãn, nếu kết hợp với nhau thì có thể miễn cưỡng so sánh với sức chiến đấu của Yêu tộc Hợp Thể trung kỳ.
Lúc này, Tô Nhiễm Thiên mặc đồ đỏ xuất hiện bên người Từ Phàm.
“Đạo khí này miễn cưỡng cũng xứng với thân phận Luyện Khí Tông Sư của ngươi.” Tô Nhiễm Thiên thản nhiên nói, hoàn toàn không còn dáng vẻ nữ nhân nhỏ bé như khi ở cạnh Lý Tinh Từ.
“Đạo khí Trận Bàn Cửu Long này dùng tài liệu quý giá, chỉ là phương pháp luyện chế thiếu một chút nhiệt độ.”
“Chờ đến khi ta có thời gian thăng cấp Trần Bàn Cửu Long này một chút là ổn.” Từ Phàm cười nói.
“Ngươi cũng phải đi nghị sự với hội trưởng lão sao.” Từ Phàm hỏi.
“Ta không cần đi, có một bạn tốt đang cầu cứu ta, ta chuẩn bị qua đó xem thử.” Tô Nhiễm Thiên nói.
“Ngươi đến tìm ta là muốn hỏi chuyện về Tinh Từ phải không, hắn muốn ra ngoài du lịch, ta không tiện ngăn cản.”
“Dựa theo tốc độ tu luyện của Tinh Từ, sau mười năm chắc chắn hắn sẽ quay về bế quan, ngươi nắm chắc thời gian đó là được.” Tất nhiên Từ Phàm biết Tô Nhiễm Thiên muốn hỏi cái gì.
“Thời gian mười năm, ta biết rồi.”
Tô Nhiễm Thiên vừa dứt lời đã hóa thành một tia lửa biến mất tại chỗ.
“Đúng là người si tình.” Từ Phàm cảm thán.
Tình yêu trong mắt Tô Nhiễm Thiên dành cho Lý Tinh Từ không thể giả được, Từ Phàm đã sớm nhìn ra điểm này.
Sau đó Từ Phàm truyền tin cho Lý Tinh Từ.
“Tiểu tử ngươi chưa tạm biệt Tô trưởng lão đã đi rồi hả?”
Không lâu sau Từ Phàm đã nhận được phản hồi của Lý Tinh Từ.
“Đồ nhi đi ra ngoài du lịch đúng là bất đắc dĩ, nếu không đi thì thân thể trong sạch của đồ nhi sẽ không giữ nổi nữa.”
“Tuy rằng bây giờ đồ nhi có một chút hảo cảm với Tô trưởng lão, nhưng vẫn chưa đến mức muốn trở thành đạo lữ song tu, đồ nhi muốn yên tĩnh.”
Xem xong phản hồi của Lý Tinh Từ, Từ Phàm suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng chỉ hóa thành một câu, định mệnh.
Lúc này, rồng dài chín đầu trên bầu trời đã ổn định, bắt đầu dạo quanh trên không Ẩn Linh đảo.
Từ Phàm lấy ra ba Yêu Linh Hợp Thể kỳ, cho thẳng vào vị trí trung tâm tại phần đỉnh của hộ sơn đại trận.
Không lâu sau, trên bầu trời rơi cơn mưa nhỏ màu xanh lá.
Đây là cơn mưa nhỏ được hình thành từ năng lượng linh hồn trong Yêu Linh dược phân giải ra cộng thêm dung hợp với linh dịch.
Trước vườn hoa trong đỉnh chính, Vân Hoa Lộc và lão công của mình bắt đầu vui vẻ chạy dưới làn mưa nhỏ.
Ngay cả Thiên Cát Quy thường ngày vẫn luôn ngủ dưới đáy hồ linh dịch, cũng chậm rãi bò ra khỏi hồ linh dịch để đón nhận cơn mưa nhỏ này.
Có rất nhiều đệ tử đang tu luyện ở trên núi nhất thời không nhịn được đã đột phá.
Chỉ có biểu hiện của kỳ Lân Mặc Ngọc ở nơi xa là thật sự bình tĩnh, nó khinh thường liếc nhìn không trung một cái, rồi tiếp tục quay đầu lại ngủ.
Nó đã nhìn quen loại đồ vật này khi ở trong không gian của chủ nhân.
Từ Phàm cảm nhận được cơn mưa nhỏ khiến bản thân có thay đổi cũng hài lòng gật đầu.
“Bồ Đào, năng lượng linh hồn trong Yêu Linh này có thể duy trì được bao nhiêu ngày.” Từ Phàm hỏi.
“Ba con Yêu Linh cộng lại có thể duy trì được hai năm.” Bồ Đào đáp lại.
“Hai năm cũng được rồi, xem ra sau này phải thu thập nhiều Yêu Linh của Yêu tộc.” Từ Phàm nói.
Từ Phàm cũng đã nghĩ kỹ đến nơi nào để lấy Yêu Linh.
Các đệ tử của Ẩn Linh Môn tu luyện trong trạng thái này sẽ tăng thêm ngộ tính tu hành ít nhất là 20%, cộng thêm sự dễ chịu của năng lượng linh hồn trong Yêu Linh được phân giải ra, thì sẽ có rất nhiều đệ tử được nâng cao tư chất đến mức cao nhất.
“Bí thuật linh hồn này xem như cũng đáng giá.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này, phân thân của Bồ Đào đang ngầm xây dựng căn cứ tại Yêu Linh giới nhận được một nhiệm vụ, thu thập Yêu Linh Nguyên Anh kỳ trở lên ở Yêu giới.
Sau đó số một của tộc lửng mật giáp dày cũng nhận được tin tức.
“Chủ nhân cần Yêu Linh từ Nguyên Anh kỳ trở lên, vừa lúc ta đã sớm nhìn lãnh địa của Yêu Tộc Dạ Khuyển không vừa mắt, xem ta tìm cơ hội khơi mào chiến đấu đây.” Con rối giáp dày số một nói.
Thực lực của Yêu Tộc Dạ Khuyển hơi yếu một chút so với tộc lửng mật giáp dày, nhưng phía sau chúng nó có đại tộc chống lưng, cho nên cũng thường thường đến tộc lửng mật giáp dày để tống tiền.
Cho dù không có nhiệm vụ này của Từ Phàm, bước tiếp theo của số một cũng sẽ là tiêu diệt Yêu Tộc Dạ Khuyển.
...
Tại Vực Cực Không, trên tinh chu Thiên Linh Tông.
Con rối mang phân thân của Bồ Đào đang kiểm tra số liệu như thường lệ, đệ tử bên cạnh thường đi cùng nó có chút nhàm chán, dưới sự ám chỉ từ con rối phân thân của Bồ Đào, hắn bắt đầu trò chuyện với con rối.
“Tiểu Mộc, ngươi nói chúng ta có thể gặp phải Yêu Thú Cực Không hay không, lỡ như có thể gặp được thì quá tốt.”
“Tốt nhất là Tinh Giáp Thú, khi gom đủ mấy cái vảy, ta liền có thể nhờ Luyện Khí Sư trong môn phái luyện chế một cái Hắc Lân Thuẫn.” Một tu sĩ Nguyên Anh mặc đạo bào của Thiên Linh Tông nói.
“Trưởng lão giao ngươi cho ta nói, ngươi có linh trí mà, sao không nói lời nào hết vậy.” Tu sĩ Nguyên Anh kỳ nhìn con rối nói.
Con rối đang kiểm tra số liệu ở Vực Cực Không chỉ muốn trợn trắng mắt, nói chuyện với ngươi chẳng phải sẽ lãng phí một phần sức tính toán sao, hơi không có lợi lắm.
Ngay lúc tu sĩ Nguyên Anh kỳ muốn nói chuyện thêm, nơi xa đột nhiên hiện lên một tia sáng, sau đó toàn bộ tinh chu Thiên Linh Tông rung mạnh, dường như đã gặp phải pháo tấn công.
Toàn bộ báo động trên tinh chu Thiên Linh vang lên dữ dội, tất cả đệ tử ở bên ngoài đều bắt đầu chạy từ boong tàu vào trong tinh chu Thiên Linh.
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ còn muốn mang con rối về, kết quả là bị con rối từ chối.
“Không cần mang ta về, ta cần thu thập số liệu chiến đấu.”
Hai mắt con rối tỏa ra ánh sáng, nhìn về nơi loang loáng vừa nãy.
Tại phòng điều khiển chính ở tầng cao nhất trên tinh chu Thiên Linh, một vị Tôn Giả ngồi ở bàn điều khiển chính có hơi luống cuống.
“Tôn Giả, chạy đi, tuy tổng thể thực lực trên tinh chu chúng ta mạnh hơn tinh chu Ma Tông, nhưng chúng ta vẫn luôn không tìm được tu sĩ thích hợp để điều khiển tinh chu, như vậy sẽ đánh không lại bọn họ.” Tu sĩ vừa thăng cấp lên Hợp Thể kỳ nói.
Tôn Giả ngồi trên bàn điều khiển chính không nói gì, mà là quan sát quầng sáng do Quan Tinh Thuật chiếu ra, rồi trực tiếp bắn ra ba quả pháo.
Kết quả là bị tinh chu Ma tông đối diện nhẹ nhàng tránh thoát, sau đó tinh chu Thiên Linh lại ăn một quả pháo.
“Lúc trước ta đã nói với các ngươi phải luyện kỹ thuật trong Thiên Luyện Tông thật tốt, nhưng các ngươi lại không muốn.”
“Bây giờ thì tốt rồi, bình thường lấy quặng thì không có việc gì, khi gặp tinh chu của môn phái đối địch là lập tức luống cuống.” Tôn Giả bất đắc dĩ nói.
Lúc trước hắn cũng học điều khiển tinh chu ở Thiên Luyện Tông một thời gian, nhưng cách dạy cơ bản của thứ này rất đơn giản, nhưng đến khi dạy khiến đấu lại khiến người ta đau đầu muốn nổ tung.
Rất nhiều số liệu phức tạp đều phải suy xét, không gian, thời gian, quỹ đạo vận hành của kẻ địch, thói quen tránh né, số liệu tỉ mỉ của pháo chính bên ta, số liệu pháo chính của đối phương, số liệu vị trí của Vực Cực Không...
Những số liệu kia khiến Tôn Giả hiểu ra, có đôi khi không phải thăng cấp tu vi là giải quyết được vấn đề.
Hai tinh chu cách xa nhau mấy vạn dặm đối đầu, trừ khi Tôn Giả không muốn sống nữa tự kết liễu mình, nếu không thì chỉ có thể phân thắng bại dựa trên kỹ thuật bắn pháo, ngay giây phút này, bất kỳ một số liệu biến động ngẫu nhiên nào đều không thể sai lệch.
Hiện tại trình độ của hắn là bắn trúng một mục tiêu cố định.
“Tiểu Tu, ngươi qua đây điều khiển tinh chu, ta qua kia nhìn thử có thể đến gần nó hay không.”
“Nếu không phát tiết được cơn giận này, đạo tâm của ta sẽ không ổn định được.”
Nói xong hắn lập tức đứng dậy liều mạng với tinh chu Ma Tông.
Lúc này mấy vị trưởng lão Thiên Linh Tông Hợp Thể kỳ cùng ôm lấy Tôn Giả.
“Ngài cũng không thể bỏ rơi chúng ta, nếu thật sự muốn báo thù, chúng ta đáp đất rồi đi có được không.”
“Ngài vừa đi, tinh chu này sẽ không trụ nổi.”
“Thái Thượng trưởng lão, chúng ta trở về bàn bạc kỹ hơn được không.”
Vài vị trưởng lão Thiên Linh Tông hợp sức khuyên nhủ, lần trước cũng bởi vì trưởng lão này quá tức giận, để lộ chân thân ra ngoài, kết quả suýt chút nữa tinh chu bên ta bị bắn xuyên qua.
“Không được, ta không nhịn được cơn tức này.” Tôn Giả đen mặt nói.
“Trong mười năm nay, ra ngoài mười lần thì hết sáu lần là có thể gặp gỡ tinh chu Ma tông, mỗi lần Linh thuyền bị hao tổn đều bị Thiên Luyện Tông lấy đi một nửa thu hoạch.”
“Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, ta thật sự có thể tức giận đến phi thăng tại chỗ.” Tôn Giả thổi râu nói, gân xanh trên mặt biểu đạt tâm trạng tức giận của hắn.
“Thái Thượng trưởng lão, vậy cũng không được, mạng sống của những người trên tinh chu chúng ta đều dựa vào ngươi, cẩn thận đi.”
Đông đảo trưởng lão Thiên Luyện Tông lại bắt đầu khuyên nhủ.
Lúc này, tại Vực Cực Không, phía trên tinh chu Ma tông cách tinh chu Thiên Linh mấy vạn dặm.
Một vị lão giả mặc đồ đen chính thức nhìn chằm chằm vào quầng sáng của Quan Tinh Thuật cười nói: “Chắn chắn bây giờ lão già kia đang tức giận đến nổi điên.”
“Nếu nói về sức chiến đấu, ở trên đất bằng ta không bằng ngươi.”
“Nhưng việc điều khiển tinh chu ở Vực Cực Không, thì ngươi không bằng ta.”
“Lần này ta chuẩn bị cho ngươi một món quà lớn, hy vọng ngươi hưởng thụ thật tốt.”
“Hưởng thụ một chút cảm giác người trong môn phái của ngươi chết vì ngươi.” Tôn Giả áo đen cười dữ tợn nói ra.
“Lên đạn bảo bối lớn của ta đi, lần này ta muốn lão già kia trở thành tội nhân trong môn phái của bọn họ.”
“Tuân mệnh.” Một ma tu phía sau Tôn Giả áo đen nói.