Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 217 - Chương 217: Thu Phục Tê Tê

Chương 217: Thu phục Tê Tê Chương 217: Thu phục Tê Tê

Sau khi xem xong trận đấu của Nguyên Anh kỳ, Từ Phàm lại thấy được hình bóng vừa quen thuộc vừa xa lạ kia.

Lúc này dường như Diệp Tiêu Dao đã thay đổi thành một người khác, kiếm trận mà trước kia hắn miễn cưỡng thuần thục được nay đã được hắn sử dụng cực kỳ thông thạo.

Trực tiếp ép đối thủ không thể thở nổi.

Từ Phàm biết kiếm trận mà Diệp Tiêu Dao thi triển là gì, đó là kiếm trận ‘Hỗn Độn Cửu Kích’ được xem như là kiếm trận có uy lực lớn nhất và khó tu nhất của Hóa Thần kỳ.

Khi Diệp Tiêu Dao thi triển đến Thất Kích, đối thủ lập tức bại trận.

“Thứ này khẳng định là làm tùy thân lão gia gia ra tay, đồ ngu ngốc!” Từ Phàm khinh thường nói, sức chiến đấu hiện tại của Diệp Tiêu Dao khiến Từ Phàm thật sự hơi chướng mắt, có cảm giác hơi căng.

“Không đúng.” Từ Phàm nhớ tới linh kiếm trong kiếm trận kia bật thốt ra.

Nếu để Từ Phàm nhận xét linh kiếm trong kiếm trận kia, thì chính là quá keo kiệt, hầu hết linh kiếm trong đó đều là do Luyện Khí Sư tay mơ mới thăng cấp luyện chế ra, không hề có một chút trình độ nào.

“Theo lý thuyết thì vai chính không nên nghèo như vậy.” Từ Phàm vuốt cằm thầm nghĩ.

Sau đó Từ Phàm cũng từ bỏ tìm hiểu vấn đề về Diệp Tiêu Dao, cách xa loại vai chính nghèo nàn này một chút là được rồi.

Một ngày sau.

Tại Ẩn Linh Môn, Từ Phàm nhìn mọi người trở về.

“Không tệ, không tệ, bốn người các ngươi đều đạt được thành tích không tệ, sau này tiếp tục duy trì.” Từ Phàm cổ vũ.

Sau đó Từ Phàm lại nhìn về phía Từ Cương nói: “Ngươi thật sự khiến ta cảm thấy ngạc nhiên, vốn tưởng rằng cùng lắm thì ngươi chỉ đạt được hạng nhì, không nghĩ tới còn có bất ngờ ngoài ý muốn.”

Nghe lời nói của Từ Phàm, Từ Cương lấy phần thưởng đạo khí Trận Bàn Cửu Long mình nhận được từ nhẫn không gian ra đưa cho Từ Phàm.

“Sư phụ, cho dù ta giữ cái này cũng không dùng được, vậy để ở chỗ của ngươi trước đi.” Từ Cương nói.

Từ Phàm phất tay nhận lấy đạo khí Trận Bàn Cửu Long mà Từ Cương đưa qua, bắt đầu xem kỹ.

“Không tệ, đạo khí này có thể dung nhập vào hộ sơn đại trận của chúng ta.”

“Ta sẽ nhận cái này, đến lúc ngươi có thể sử dụng được đạo khí thì ta sẽ luyện chế một cái cho ngươi.” Từ Phàm nhìn đạo khí Trận Bàn Cửu Long nói.

“Nếu sư phụ thấy hữu dụng thì cứ lấy, không cần phải nói lời khách sáo.” Từ Cường cười nói.

“Ai khách sáo với ngươi.” Từ Phàm trợn trắng mắt nói.

Từ Phàm nhìn xung quanh, phát hiện những người có chức cao trong Ẩn Linh Môn cũng tới rất đông đủ, cho nên hắn đã quyết định mở cuộc họp.

Tại đạo trường ở đỉnh chính, Từ Phàm nhìn mọi người nói: “Hiện tại Ẩn Linh Môn chúng ta đã không còn sợ yêu thú Hợp Thể kỳ nữa, bây giờ tạm thời môn phái vẫn an toàn.”

“Những người thích đi ra ngoài dạo thì có thể đi, còn những đệ tử đấu thắng con rối Trúc Cơ hậu kỳ ở phía sau, khi vẫn chưa thăng cấp lên Kim Đan kỳ thì cũng có thể đi du lịch ở các Tiên thành lớn rồi trở về thăng cấp cũng được.”

“Được rồi, tạm thời lời ta muốn nói với các ngươi chỉ có vậy.” Từ Phàm nói.

“Sư phụ, chúng ta có thể đi ra ngoài sao.” Từ Nguyệt Tiên hứng khởi hỏi.

“Có thể đi ra ngoài, còn về Hướng Trì, một kiếm mà ngươi chưa hiểu được cũng đi ra ngoài ngộ ra đi.” Từ Phàm nói.

“Ít ngày nữa là ta có thể hiểu được một kiếm kia do sư phụ dạy.” Vương Hướng Trì nói.

“Vậy là tốt rồi.”

Cuộc họp kết thúc.

Ngày hôm sau, bên ngoài Ẩn Linh đảo, Từ Phàm nhìn ba điểm sáng biến mất ở nơi xa có hơi cạn lời.

Chẳng lẽ các ngươi không lưu luyến môn phái có sư phụ ở đây một chút nào sao.

Đầu tiên là Từ Nguyệt Tiên, sau đó là Vương Hướng Trì và Lý Tinh Từ.

Từ Nguyệt Tiên lấy lý do là ra ngoài tìm bảo bối cho sư phụ và môn phái, lý do của Vương Hướng Trì đúng thật là tìm hiểu kiếm đạo tối cao.

Còn người ra đi dứt khoát nhất, không thèm nói lý do chính là Lý Tình Từ, chỉ thông báo cho hắn là mình sẽ rời khỏi Ẩn Linh đảo.

“Đi hết đi.”

Không biết vì sao, Từ Phàm lại nhớ tới Giao Thủ Cự Quy đã rời đi không lâu, thầm nghĩ vì sao lúc trước không giữ lại một con rùa đen nhỏ để bầu bạn với hắn.

“Sư phụ, Tu Tiên giới bên ngoài mới là nơi để bọn họ trưởng thành, bọn họ cũng chỉ muốn trở nên mạnh mẽ, bảo vệ sư phụ và môn phái tốt hơn.” Từ Cương ở bên cạnh mở miệng an ủi.

“Tại sao ngươi không ra ngoài.” Từ Phàm nhìn Từ Cương nói.

“Chẳng phải ta mới trở về sao?”

“Được rồi, là do ta quên chuyện này.” Từ Phàm cười nói.

Hai người họ đứng trên Linh thuyền, nhìn mặt hồ phía xa không biết đang nghĩ gì.

“Sư phụ, đồ nhi đã ngộ ra một ít Đạo Thiên Tai trong tháp Hồn Tâm, xin sư phụ bình luận một chút.” Lúc này Từ Cương bắt đầu xin chỉ dạy như thường ngày.

Từ Cương vừa nói xong đã lập tức thi triển thần thông, đóng băng không gian ở phía trước.

Nhìn không gian ở phía trước bị đóng băng, Từ Phàm gật đầu nói: “Không tệ, đây là Đạo Thiên Tai thuần khiết, một ít Đạo Thiên Tai mà ngươi ngộ được sẽ giúp ngươi nhẹ nhàng thăng cấp lên Hóa Thần kỳ trong tương lai.”

“Tuy rằng cũng không tệ, nhưng Đạo Thiên Tai lại không hợp với ngươi lắm.”

“Điều ngươi cần ngộ ra là Đại Đạo cốt yếu nhất trong ngũ hành.”

Từ Phàm vừa nói xong đã lấy ra một giọt Thủy Chi Bản Nguyên, đánh nát thành sương mù, biến ảo một pháp trận ở giữa không trung, tròng thẳng lên người Từ Cương.

Trong nháy mắt, dường như Từ Cương đã bước vào thế giới nguyên thủy nhất của ngũ hành.

Sau một hồi lâu, Từ Cương chậm rãi mở mắt.

Ở trong mắt Từ Phàm, trên đầu Từ Cương có toát ra một thông tin ‘Uy lực Thần thông đạo pháp thuộc tính Thủy +50%’.

Đương nhiên, đây chỉ là tưởng tượng của Từ Phàm.

“Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, sao đó là Phong, Lôi, Quang, Ám, Không Gian và Thời Gian.”

“Tuy rằng ở phía sau vẫn còn, nhưng ta ước chừng ngươi sẽ không dùng được.” Từ Phàm nói.

“Trở về đi, sau này mỗi tháng đều đến tìm ta một lần, ta sẽ dùng căn nguyên ngũ hành để ngươi tìm hiểu Đạo Ngũ Hành.”

“Cảm ơn sư phụ.”

“Khách sáo làm gì.”

Từ Phàm vẫy tay đuổi Từ Cương đi, bắt đầu ngồi một mình trên Linh thuyền gợn sóng trên mặt hồ cùng với gió.

“Sống nhàn nhã mấy ngày rồi, đợi đồ của Bàng Phúc tới thì bắt đầu làm việc.” Từ Phàm nhìn mặt hồ gợn sóng nhẹ theo làn gió nói.

Đúng lúc này, âm thanh của của Bồ Đào đột nhiên vang lên.

“Chủ nhân, tại khu vực biên giới phía bắc Tiên thành Lâm Sâm phát hiện ba con Yêu tộc Hợp Thể kỳ, có cần tấn công hay không.” Bồ Đào hỏi.

“Ba con Hợp Thể kỳ kia cứ tự tin xông vào đây như vậy sao?” Từ Phàm hỏi.

Lúc trước chỉ khi chiến đấu Yêu tộc Hợp Thể kỳ mới hiện hình.

“Là do Trấn Yêu Tinh phát hiện, bây giờ ba con Yêu tộc kia đang ở trạng thái ẩn giấu.” Bồ Đào đáp lại.

Lúc này, Từ Phàm lấy đồ ăn vật nhà làm ra, bắt đầu hình thức ăn dưa.

“Bồ Đào, ngươi có từng mô phỏng uy lực vài loại pháo của Trấn Yêu Tinh chưa.” Từ Phàm hỏi.

“Hiện tại chỉ có số liệu lý thuyết, còn cần thực nghiệm.”

“Vậy thực nghiệm đi, khu vực hiện tại của ba con Yêu tộc Hợp Thể kỳ kia là khu vực hoang dã, nơi đó chỉ có yêu thú, là một sân thực nghiệm tốt.” Trong giọng nói của Từ Phàm có một chút hưng phấn.

Có nam nhân nào kháng cự lại được sức hút của đại pháo chứ.

“Đừng giết ngay lập tức, pháo laser có uy lực lớn nhất đến cuối mới sử dụng.” Từ Phàm dặn dò.

“Đã hiểu.”

Trên bầu trời cách Ẩn Linh Môn vài trăm dặm, quanh thân Trấn Yêu Tinh có đường kính một trăm mét đã hoàn toàn triển khai xuất hiện pháp trận truyền tống, ngay sau đó lập tức biến mất.

Tại khu vực phía bắc Tiên thành Lâm Sâm, khuôn mặt của ba con Yêu tộc Hợp Thể kỳ tràn đầy không cam tâm, chạy đến một khu vực.

Ẩn giấu thân hình, rất sợ bị đồ vật trên bầu trời phát hiện.

“Chỉ là một con Ám Xà Hợp Thể kỳ, chết thì chết, chò dù vẫn còn Chân Linh thì khi mang về Yêu giới cũng không có giá trị cao.”

“Vì sao tộc trưởng của các ngươi lại bất chấp cứu hắn như vậy.” Một con Tê Tê hỏi một con Yêu tộc Cự Xà.

“Ta cũng không rõ lắm, chắc là con hoang bên ngoài của tộc trưởng, chỉ có giải thích này là hơi hợp lý.” Yêu tộc Cự Xà trả lời.

Nó không hề hứng thú về lý do vì sao phải cứu Chân Linh của Ám Xà kia, hiện tại nó chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó trở về nằm trong ổ rắn của mình không ra ngoài nữa.

Tu Tiên giới của Nhân tộc thật đáng sợ, thỉnh thoảng ổ rắn của mình cũng có thần niệm của cao thủ Nhân tộc lướt qua, nếu không phải mình có Thần thông Nhất Thân Ẩn Thế, có lẽ bây giờ cỏ trên mộ mình đã cao ba thước.

Hiện tại hắn chỉ cảm giác nơi an toàn nhất ở Nhân tộc là ổ rắn kia của mình.

“Khi nói chuyện phải truyền âm, lỡ như cao thủ Nhân tộc biết được thì làm sao bây giờ.” Một con Cự Hổ truyền âm cho hai con Cự Yêu Hợp Thể kỳ.

Ba con Yêu tộc Hợp Thể kỳ liếc nhau, đều gật đầu.

“Hiện tại Chân Linh của Ám Xà kia đang ở dưới đáy Thập Vạn Lý Cự Hồ, nhưng ngay khi chúng ta nhận được xà linh ký sinh Yêu thú thì lập tức rút lui.”

“Nơi này còn nguy hiểm hơn Tiên thành Thiên Giang nữa.” Yêu tộc Cự Xà nói.

“Điều này không cần ngươi nhắc, nếu Tiên thành Lâm Sâm này có Yêu tộc thì còn cần chúng ta ra mặt sao.” Yêu tộc Tê Tê nói.

Đúng lúc này, Trấn Yêu Tinh đã đi đến bầu trời phía trên ba con Yêu tộc Hợp Thể kỳ, gậy trọng lực hợp kim thông thường nhất vừa lộ ra ngoài.

Yêu tộc Tê Tê đột nhiên bắt đầu điên cuồng đào.

“Có nguy hiểm! Các ngươi đuổi theo ta!” Con Yêu tộc Tê Tê đột nhiên truyền âm.

Không lâu sau, ba con Hợp Thể kỳ Yêu tộc đã chui xuống sâu một nghìn mét.

Từ Phàm xem diễn ở phía trên hồ nước mười vạn dặm thật sự bị chấn kinh.

“Thật sự nhát như vậy sao, có một chút gió thổi cỏ lay lại làm lớn chuyện thế này rồi.” Từ Phàm nói.

Hắn dám khẳng định, nhất định là giác quan thứ sáu của con Tê Tê này bùng nổ, cho nên chỉ có một chút gió thổi cỏ lay mà đã ẩn núp.

Lúc này, ba con Yêu tộc Hợp Thể kỳ đang ẩn giấu dưới mặt đất.

“Tê Tê, có nguy hiểm sao?” Yêu tộc Cự Xà hỏi.

“Vừa rồi tâm huyết dâng trào, tám chín phần mười là có Nhân tộc đang ở trong tối nhìn chúng ta.” Tê Tê cẩn thận nói.

“Ngươi là chỉ dựa vào tâm huyết dâng trào là đoán rằng có Nhân tộc mai phục chúng ta? Lỡ như ngươi đoán sai thì làm sao bây giờ.” Yêu tộc Cự Hổ nói.

“Vậy ít nhất là chúng ta còn sống.” Tê Tê đáp lại đúng lý hợp tình.

“Nghe ta đi, nhiệm vụ có thể không hoàn thành được, nhưng tuyệt đối sẽ không chết.”

Đúng lúc này, trên đỉnh đầu đột nhiên giáng xuống một cây gậy trọng lực hợp kim siêu cứng đục thẳng vào đầu Cự Hổ, cũng bộc phát ra một ít lực chấn động ở xung quanh và phong tỏa không gian chung quanh.

“Chạy mau!!!”

“Chạy xuống dưới lòng đất!!!” Chân Linh của Cự Hổ trực tiếp bám vào trên người Yêu tộc Tê Tê la lớn.

“Định mệnh, tình báo có sai lệch, trốn!”

Yêu tộc Tê Tê trực tiếp thi triển Thần thông thuộc tính Thổ mang theo Yêu tộc Cự Xà chạy trốn xuống phía dưới.

Từ Phàm nhìn bản đồ linh lực trên quầng sáng, cười nói: “Các ngươi cho rằng chạy xuống lòng đất là xong sao.”

“Cho một phát pháo quỹ đạo, nhìn xem có uy lực thế nào.” Từ Phàm ra lệnh.

“Đã rõ.”

Ở phía xa bầu trời tại phía bắc Tiên thành Lâm Sâm, Trấn Yêu Tinh lại duỗi ra một họng pháo có chiều dài một dặm, trên chiếc pháo thô to khắc đầy phù văn không biết tên.

Tia chớp lóe lên trên bầu trời không người này.

‘Ầm!’

Lúc này một quả cầu hình đạn pháo lập loè tia chớp mơ hồ giống như đã vượt qua không gian, đánh xuyên thẳng qua bảy tấc của Cự Xà.

Yêu tộc Tê Tê xém chút nữa đã bị dọa tiểu, trên người lại có thêm Chân Linh của Xà tộc.

Lúc này, Yêu tộc Tê Tê ngộ ra.

Câu nói ban đầu vì chủng tộc, ta có thể trả giá sinh mệnh do tộc trưởng dạy.

Hiện tại đã biến thành vì sinh mệnh, ta có thể phản bội chủng tộc.

Yêu tộc Tê Tê đột nhiên biến thành hình người, cũng bao lại Yêu tộc đang bám trên người.

“Tê Tê, ngươi muốn làm gì!”

“Việc phản bội Yêu tộc sẽ bị Điểm Hồn Đèn!”

Nhìn hành vi của Tê Tê, hai Chân Linh bám vào cơ thể hắn gào thét dữ dội.

Tê Tê biến thành hình người chậm rãi quỳ xuống, đầu cúi xuống đất đúng tiêu chuẩn.

“Nhìn không rõ sao, chúng ta trốn không thoát đâu.” Tê Tê nói.

Từ Phàm thấy một màn như vậy, vuốt cằm nói: “Bồ Đào, ngươi nói nuôi một con Tê Tê thì thế nào.”

“Nếu chủ nhân nắm chắc khống chế được một trăm phần trăm, thì có thể chọn thu phục Yêu tộc Tê Tê này, tiền đề là đừng để nó tiến vào Ẩn Linh đảo.”

Lúc này, Trấn Yêu Tinh bắn ra một cái khoang hạ xuống, bên trong là con rối Luyện Hư kỳ và hai con rối trọng giáp cầm Thái Tâm Cự Thuẫn trong tay.

“Xuất hiện đi.” Từ Phàm khống chế con rối Luyện Hư kỳ truyền âm.

Một nam nhân có áo giáp dày trên lưng xuất hiện trước mặt con rối Luyện Hư kỳ.

“Thần phục hoặc là chết, ngươi chọn một cái đi.” Con rối Luyện Hư kỳ không cảm xúc nói.

“Ta chọn thần phục, ta luôn có hảo cảm với Nhân tộc.”

“Sở dĩ ta xuất hiện ở Nhân tộc là do bị bắt hành động, từ trước đến nay sau khi đến Nhân tộc, ta chưa từng tổn thương bất kỳ Nhân tộc nào.” Nam nhân cường tráng do Tê Tê hóa thân đáng thương nói.

“Mở tâm thần ra.” Con rối Luyện Hư kỳ không để ý đến Tê Tê.

Nhìn biểu cảm chân thật đáng tin của con rối Luyện Hư kỳ, Tê Tê nhìn xung quanh, lại nhìn không trung, cuối cùng không làm gì khác ngoài tư thế thần phục.

Một hạt giống hoa xuất hiện trên đầu ngón tay của con rối Luyện Hư kỳ, chậm rãi đi tới giữa mày trên thân thể do Tê Tê biến thành.

Trong nháy mắt, hạt giống hoa nở rộ trong linh hồn Tê Tê, một đóa hoa hồng nhỏ xuất hiện trên đỉnh đầu Tê Tê.

“Trở về với ta.”

Một tia lực hấp dẫn bao lại Tê Tê và con rối Luyện Hư kỳ, kéo chúng nó lên trên Trấn Yêu Tinh.

Trên bầu trời cao mấy trăm dặm, Tê Tê nhìn thấy Trấn Yêu Tinh, trong mắt đột nhiên toát ra sự hung dữ.

Ý nghĩ hủy diệt Trấn Yêu Tinh xuất hiện trong đầu Tê Tê.

Chỉ trong nháy mắt, cảm giác xé rách truyền đến linh hồn khiến hắn từ bỏ ý nghĩ này.

Loại cảm giác sinh tử bị người khác khống chế trong tay khiến Tê Tê rất uể oải, nó biết đời này mình không có duyên với cuộc sống tốt đẹp nữa rồi.

Ngoài Ẩn Linh đảo, tại Linh thuyền trên Thập Vạn Lý Cự Hồ.

Từ Phàm nhìn nhìn Tê Tê hóa thành hình người ở trước mắt nói: “Ngươi có biết vì sao ta giữ lại ngươi đến cuối cùng, còn cho ngươi cơ hội thần phục không.”

“Chủ nhân nhân từ.” Tê Tê đã hóa thân quỳ xuống nói, loại cảm giác thần phục trong linh hồn này khiến nó biết người trước mắt là chủ nhân của mình.

“Ha ha, lòng nhân từ của ta chỉ đối với người trong nhà.”

“Nếu hỏi vì sao không giết ngươi, đó là vì trên tay ngươi không có mùi máu tươi của Nhân tộc.”

Nói xong Từ Phàm lộ ra hai quả cầu thủy tinh, bên trong thật sự đang phong ấn Chân Linh của Cự Hổ và Cự Xà.

“Nhưng trên tay hai Yêu tộc này đã dính đầy máu của Nhân tộc, cho nên mới chết trước ngươi.” Từ Phàm cười nói.

“Được rồi, hiện tại nói một chút, các ngươi vào trong khu vực Tiên thành Lâm Sâm để làm gì.”

“Chúng ta tới đây là vì lấy Chân Linh của Ám Xà, nó ở dưới Thập Vạn Lý Cự Hồ này.”

Nói đến này, Tê Tê sửng sốt, hắn đã hiểu vì sao mình bị lộ.

“Chân Linh Ấm Xà, đi mang nó về, nếu vượt qua phạm vi mười vạn dặm trong Thập Vạn Lý Cự Hồ, đóa hoa trong linh hồn của ngươi có thể tự bạo bất cứ lúc nào.” Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh!”

Tê Tê thích ứng rất tốt với thân phận mới của mình.
Bình Luận (0)
Comment