Chương 260: Phần thưởng nhiệm vụ: thiện cảm của đại trưởng lão
Chương 260: Phần thưởng nhiệm vụ: thiện cảm của đại trưởng lão
Hùng Lực vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, xung quanh lại có thêm vài đệ tử Kim Đan của Ẩn Linh Môn đến.
“Chào đại sư huynh ~” Các đệ tử Ẩn Linh Môn nói.
“Hôm nay là ngày gì, sao đều tụ tập ở Tiên thành Thạch Vực.” Hùng Lực cảm thấy ở đây nhất định có một số bí mật nào đó không thể nói cho người khác.
Lúc này, một đệ tử bình thường khá thông minh bước ra nói: “Ta đại khái có thể đoán ra được một chút.”
Đệ tử Kim Đan nói xong thì dùng Quang Ảnh Thuật mô phỏng ra bản đồ xung quanh Tiên thành Thạch Vực.
“Các sư huynh, các ngươi xem, Tiên thành mà chúng ta phải thực hiện nhiệm vụ có một điểm chung, không biết các sư huynh có phát hiện ra không.”
Lúc này, trong mắt Hùng Lực lóe lên tinh quang, cảm giác được mình đã bắt được thứ gì đó.
“Tật xấu vẫn chưa sửa, nói mau.” Một đệ tử khác sốt ruột nói.
Đệ tử Kim Đan đắc ý liếc mắt nhìn các sư huynh đệ xung quanh một cái, bắt đầu nói: “Những Tiên thành này đều nằm trong phạm vi thế lực của Thánh Địa Hợp Hoan.”
“Các sư huynh đệ của đều đi Tiên thành Hợp Hoan rồi nhỉ.” Đệ tử Kim Đan vừa nói vừa nở một nụ cười mờ ám với tất cả các sư huynh đệ.
“Ý của ngươi là, Anh Hùng Mộ nhất mạch trong Thánh Địa Hợp Hoan.” Hùng Lực bỗng nhiên nói.
“Vẫn là đại sư huynh lợi hại, thoáng cái đã đoán được ta muốn nói gì.” Đệ tử Kim Đan nịnh nọt Hùng Lực một chút rồi tiếp tục nói: “Các sư huynh, Ẩn Linh Môn chúng ta luôn chú ý điều hòa âm dương, thường khuyến khích đệ tử trong môn đi tìm đạo lữ của chính mình.”
“Cho nên ta hoài nghi, nhiệm vụ lần này là che mắt, dẫn nữ đệ tử Anh Hùng Mộ nhất mạch quay về tông môn mới là mấu chốt.” Đệ tử Kim Đan cuối cùng nói.
Ngay khi đệ tử Kim Đan nói xong, tất cả đệ tử Ẩn Linh Môn có mặt đều nhận được một tin nhắn.
“Nhiệm vụ cuối cùng của các đệ tử một thế hệ Ẩn Linh Môn, tìm kiếm một đạo lữ thích mình, cùng dẫn về tông môn.”
“Phần thưởng nhiệm vụ: thiện cảm của Đại trưởng lão.”
Nhiều đệ tử Ẩn Linh Môn nhìn nhiệm vụ trong pháp bảo truyền tin, vẻ mặt đều chậm rãi bắt đầu trở nên kỳ quái.
Nước của nhiệm vụ lần này, có vẻ hơi sâu.
Lúc này mọi người lại nhận được tin tức của Bồ Đào, là một phần tình báo kể về Anh Hùng Mộ Thánh Địa Hợp Hoan và công lược các nữ đệ tử Anh Hùng Mộ, cuối cùng còn kèm theo quang ảnh đồ của nữ đệ tử Anh Hùng Mộ khóa trước.
“Tu tiên đạt được Đại Đạo không tốt sao, vì sao phải tìm đạo lữ?”
“Tông môn khác đều cấm, tại sao Ẩn Linh Môn của chúng ta lại như vậy?”
“Thực ra nữ đệ tử trong Anh Hùng Mộ cũng rất đẹp.”
“Tuy thanh danh của Thánh Địa Hợp Hoan không tốt, nhưng nữ đệ tử Anh Hùng Mộ nhất mạch vẫn được.”
Lúc này, mọi người chia làm hai phái, một là tâm hướng Tiên đạo, không rảnh tư tình nhi nữ.
Thứ hai là, cảm thấy có thể tìm một người đạo lữ thử một chút.
Lúc hai bên đang thảo luận kịch liêt, Thiên Vạn Binh từ xa chật vật chạy tới.
“Đừng, Hùng đại ca, ta chừa rồi.”
Nhìn thấy Hùng Lực lại giơ nắm đấm lên, Thiên Vạn Binh vội vàng nói.
Lúc này Hùng Lực mới buông tay.
“Các huynh đệ, ta nhớ các ngươi chết mất.” Lúc này Thiên Vạn Binh mới vui vẻ nói.
“Nhiệm vụ tông môn vừa mới tuyên bố, các huynh đệ đều đã xem chưa?”
“Anh Hùng Mộ, rất nhiều nữ đệ tử, nếu tông môn đã tuyên bố nhiệm vụ bảo chúng ta dẫn về một người, vậy còn không nhanh ra tay, lỡ như đến lúc đó bị người khác cướp thì làm sao bây giờ?” Thiên Vạn Binh cười nói.
“Vạn Binh, trước đây không phải ngươi không có hứng thú với chuyện nam nữ sao?” Một đệ tử nói.
“Khi đó chỉ là ở tông môn không có cơ hội, sư tỷ sư muội trong tông môn cũng không có cảm giác hay sao?” Thiên Vạn Binh nói.
“Vậy bây giờ ngươi nghĩ thông suốt rồi.”
“Thực ra có một đạo lữ vẫn rất tốt, hơn nữa phần thưởng của nhiệm vụ này là thiện cảm của Đại trưởng lão.”
“Các ngươi không muốn sao?” Thiên Vạn Binh kỳ quái hỏi.
Lúc này mọi người mới nhớ ra, nhiệm vụ này có phần thưởng.
Lập tức trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ, những đệ tử cảm thấy đạo lữ chỉ ảnh hưởng đến việc tu tiên cũng bắt đầu dao động.
“Đúng không, các sư huynh đệ cũng đến tuổi kết hôn rồi, bên này lại có sẵn, đây chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?”
Mọi người nghe xong lời của Thiên Vạn Binh, lập tức tâm tư bắt đầu sục sôi.
“Thời gian eo hẹp, nhiệm vụ nặng nề, các sư huynh đệ, ta phải cáo từ.” Thiên Vạn Binh rời đi đầu tiên.
“Chư vị sư huynh bảo trọng, ta đi hoàn thành nhiệm vụ.”
“Ta cũng đi.”
Không bao lâu, trong cả vùng đồng không mông quanh, chỉ còn lại một mình Hùng Lực.
Lúc này, Hùng Lực vung tay, thả Tráng Linh trong pháp bảo hành cung tông môn phát cho.
Đưa Tráng Linh đến một khách sạn ở Tiên thành.
Sau khi Hùng Lực thả ra một con rối chăm sóc Tráng Linh, lại ra khỏi thành.
Ẩn Linh Môn, Từ Phàm nhìn cơ hội do Bồ Đào sắp xếp, cười nói: “Xem ra các đệ tử cũng không chống lại loại hôn nhân sắp đặt này.”
“Mệnh phụ mẫu, lời bà mối mới là xu hướng của thế giới này.”
“Quan niệm tiên phàm của đệ tử Ẩn Linh Môn còn chưa thay đổi, cho nên cũng không quá chống đối chuyện này.” Câu trả lời của Bồ Đào khiến Từ Phàm rất hài lòng.
“Ngươi nói đúng.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này, Từ Cương đã đến khuôn viên của Từ Phàm.
“Ra ngoài thăm nhi tử, cảm thấy thế nào.” Từ Phàm nói.
“Tiểu tử thối này, vậy mà lại không cho ta và sư phụ biết, đã tự ý kết duyên với một nữ tu, chẳng có hiếu đạo.” Từ Cương nói.
“Linh Đài chỉ là tiến hành nghi thức kết hôn của nhân gian với nữ tử đó, có kết hôn chính thức hay không, ngươi gấp cái gì?” Từ Phàm xua tay, bình tĩnh nói.
“Vậy cũng không được, không hề nói trước cho chúng ta.” Từ Cương nói.
“Ta nhìn Linh Đài lớn lên, không cho chúng ta biết chắc chắn có lý do.”
“Chờ hắn trở về giải thích là được.”
“Gần đây thấy ngươi tu hành thần thông hệ hỏa, hỏa khí này có hơi lớn, có cần giảm nhiệt cho ngươi không?” Từ Phàm nói, nhân lúc bản thể vẫn có thể đánh thắng được đồ đệ, lập tức dạy dỗ nhiều một chút.
Lúc này Từ Cương biết mình chọc đến Từ Phàm, vội vàng cười nói: “Ha ha, hỏa khí không lớn, sư phụ đừng hiểu lầm.”
“Vậy là tốt rồi, trở về tu hành đi, phía Linh Đài ta sẽ quan sát, sẽ không xảy ra chuyện gì.” Từ Phàm nói.
“Tuân mệnh sư phụ.”
Từ Cương nói xong, quay trở về đỉnh núi của mình.
Nhìn chín trường long màu sắc khác nhau trên đỉnh tông môn đại trận, Từ Phàm cảm thán nói: “Hôn sự của đồ đệ vẫn chưa giải quyết, hôn sự của đồ tôn lại phiền toái.”
Từ sau khi Từ Linh Đài kết thân với nữ tu kia, Từ Phàm đã phái người đi tổ chức tình báo Địa Võng điều tra tin tức nữ tu kia, kết quả phát hiện nữ tu kia đã bị thiên cơ che chắn, đưa thêm linh thạch cũng không điều tra được.
Lúc đó Từ Phàm đã biết, đồ tôn của mình gặp chuyện phiền phức rồi.
Vô số loại kịch bản tiểu tử dính vào tiểu thư nhà quyền quý hiện lên trong lòng Từ Phàm.
“Bỏ đi, tử tôn có phúc của tử tôn, huống hồ ta cũng không ghen tị.”
Từ Phàm bốc một quẻ cho Từ Linh Đài, quẻ tượng tên là: Dục hỏa uyên ương sinh tử tượng.
Có nghĩa là sinh tử chia đôi.
Lúc này, Từ Linh Đài đang ẩn cư ở Tiên thành nào đó, không hiểu tại sao lại nhìn về hướng Ẩn Linh Môn.
“Sư tổ, dường như đồ nhi rước phiền phức cho ngươi rồi.” Từ Linh Đài nói.
Vốn tưởng nàng là một nữ đệ tử tông môn bình thường, không ngờ lai lịch lại lớn như vậy.