Chương 259: Phỏng đoán nhiệm vụ
Chương 259: Phỏng đoán nhiệm vụ
“Tu sĩ Thánh Địa Hợp Hoan các ngươi đều trực tiếp như vậy sao?” Hùng Lực hỏi.
“Không, bình thường bọn ta đều dùng sáo lộ Anh Hùng Mộ một lần, gần như không có thất bại.”
“Nhưng ngươi là ngoại lệ, bảy tỷ muội xinh đẹp tuyệt trần, mê đảo chúng sinh của ta đến đây, ngươi lại không thích một ai, chỉ biết đuổi giết Yêu Tộc.”
“Vậy nên trưởng lão mới phái ta ra.” Tráng Linh cúi đầu nhìn Hùng Lực nói.
Tráng Linh cao hơn Hùng Lực nửa cái đầu, vì vậy lúc nhìn Hùng Lực mắt phải chếch xuống một chút.
“Sau đó thì sao, ngươi muốn đánh ngất ta đưa về Thánh Địa của các ngươi sao?”
Giọng điệu của Hùng Lực rất bình thản, có chút cảm giác gần gũi, nhưng đây chỉ là đồng tình giữa thể tu.
“Không đâu, Thánh Địa bọn ta là danh môn chính phái, không trực tiếp bắt nam tu về trong tông môn giống như Thiên Mị Ma Tông.” Tráng Linh nói.
Lúc này, Tráng Linh lấy ra một đôi bảo khí bao tay, đeo vào tay.
“Chúng ta đều là thể tu, vậy dùng phương pháp của thể tu để giải quyết.”
“Chúng ta đánh một trận, ta thắng, ngươi theo ta quay về Thánh Địa, ta tìm một tỷ muội xinh đẹp cho ngươi, ở rể Thánh Địa của bọn ta.”
“Ta thua, tùy ngươi xử lý.”
Tráng Linh đấm hai tay vào nhau, phát ra tiếng “bang bang.”
“Ngươi là Nguyên Anh, ta là Kim Đan, như vậy có bất công hay không?” Trong đầu Hùng Lực hiện lên cảnh vừa rồi Tráng Linh một quyền đấm bay yêu thú Cự Thạch Hóa Thần kỳ.
“Đừng kéo dài nữa!”
Tráng Linh đấm Hùng Lực một quyền.
“Duang ~~”
Hùng Lực bay ra ngoài với Thanh Đồng chân thân mười trượng vừa mới tế ra, hai chân Tráng Linh hơi uốn cong trực tiếp phóng lên không trung hóa thành kim thân trăm mét, đấm Hùng Lực còn đang ở giữa không trung một quyền.
Hùng Lực ở giữa không trung đột nhiên cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc.
Giữa không trung, cơ thể của Hùng Lực dừng lại, Thanh Đồng chân thân cắm vào đại địa, hộ tráo ngũ sắc bảo vệ toàn thân Hùng Lực.
“Ngũ Hành Hồn Nguyên Tráo”
Đây là phương pháp phòng ngự mạnh nhất của Hùng Lực.
Khi Tráng Linh đấm vào phía trên hộ tráo của Hùng Lực, xung quanh hai người lập tức long trời lở đất, trời đất quay cuồng.
Trong nháy mắt, vị trí hai người đang đứng, đã biến thành một cái hố khổng lồ trăm mét.
Thiết quyền của Tráng Linh dán vào phía trên hộ tráo của Hùng Lực.
“Thần thông hộ thể rất lợi hại.” Tráng Linh nói.
“Không lợi hại thì đã biến thành vong hồn dưới nắm đấm của ngươi rồi.”
“Được rồi, tiếp theo đến lượt ta.” Vẻ mặt của Hùng Lực bắt đầu trở nên nghiêm túc.
Ngay lập tức, trên người Hùng Lực truyền đến lực đẩy kinh người, đẩy thẳng Tráng Linh ra.
Hùng Lực cũng thi triển thần thông hóa thành cự nhân thổ linh, ngang hàng với kim thân do Tráng Linh biến thành.
Theo lời của đại trưởng lão trong tông môn, chiến đấu tuyệt đối không được thua về khí thế, nếu kẻ địch trở nên to lớn, nếu điều kiện cho phép, tuyệt đối phải biến to hơn kẻ địch, áp đảo kẻ địch về khí thế.
“Khi đến, ta có đọc tư liệu của ngươi, nghĩ ngươi không phải kẻ vô danh, báo ra tông môn của ngươi đi.” Tráng Linh nhìn Hùng Lực đã trở nên cao lớn, hỏi.
“Phong Linh Nguyệt Ảnh Tông, Vạn Thạch.” Hùng Lực nói, đây là tên của một tông môn trong trò chơi của tháp thí luyện.
“Tông môn lánh đời, tốt, chớ quên ước định của chúng ta.” Tráng Linh nói xong, đã khi thân mà lên.
Lúc này, Từ Phàm ở Ẩn Linh Môn đang quan sát trận chiến này, nhờ vệ tinh Thiên Cơ phía trên Tiên thành nơi Hùng Lực đứng truyền đến.
“Thật là một hảo hán.” Từ Phàm nhìn cảnh đại chiến của các nam nhân chân chính, cảm khái nói.
“Không hổ là Thánh Địa Hợp Hoan, ngay cả kẻ đi cướp người cũng chuyên nghiệp như vậy, nữ tu loại nào cũng có.”
“Cũng không biết Hùng Lực có thích hay không.” Từ Phàm cười nói.
“Có 99% khả năng Hùng Lực không hứng thú với nữ tu Luyện Thể này.” Lúc này Bồ Đào nói.
“Lỡ như thì sao.” Từ Phàm bĩu môi nói.
“Hùng Lực trời sinh không hứng thú với nữ nhân, mong muốn của hắn, là bảo vệ Ẩn Linh Môn sau khi tu vi cao thâm.” Bồ Đào nói.
Lúc này, bên người Từ Phàm tung ra vô số quầng sáng, bên trên đều là hình ảnh lúc Hùng Lực sinh hoạt ở tông môn.
Điều khiến Từ Phàm chú ý hơn cả chính là, mỗi khi tông môn bị kẻ địch bên ngoài xâm lấn, ánh mắt khao khát cống hiến chịu chết cho tông môn của Hùng Lực, khiến hắn khắc sâu.
“Cũng là một kẻ ngốc.” Từ Phàm nói.
Lúc này, Hùng Lực và Tráng Linh đã đánh đến giai đoạn dùng toàn bộ sức mạnh.
Hai đấm Băng Hỏa Sương của Tráng Linh, thực sự khiến Hùng Lực hơi có chút không chịu nổi, nhưng lại không muốn chiến thắng Tráng Linh bằng sức mạnh pháp bảo.
“Vạn Thạch, lấy ra con át chủ bài cuối cùng của ngươi, dùng pháp bảo cũng không mất mặt.” Tráng Linh nói.
Hùng Lực nhìn pháp bảo của Tráng Linh, lại nghĩ đến pháp bảo của chính mình, lập tức quyết định không lấy ra nữa, có chút giống bắt nạt người khác.
Lúc này, phía sau Tráng Linh xuất hiện một hư ảnh khổng lồ, đấm Hùng Lực một quyền.
Nhìn thấy sức mạnh băng hỏa nhân dung hợp trên nắm đấm, Hùng Lực quyết định dùng pháp bảo, tuy không công bằng, nhưng tính mạng vẫn quan trọng.
Một hư ảnh cự linh thần mặc trọng giáp, tay cầm song chùy xuất hiện sau lưng Hùng Lực, cùng một tiếng sấm, cự linh thần cầm trong tay cự chùy đánh về phía Tráng Linh.
Cự chùy trực tiếp đánh nát kim thân của Tráng Linh, giống như chơi bóng chày, trực tiếp đánh Tráng Linh ra như đánh bóng chày.
Hùng Lực trở lại nguyên trạng, nhìn Tráng Linh biến mất phía chân trời, có chút ngượng ngùng nói: “Dùng sức có hơi mạnh quá.”
“Đâu chỉ là mạnh, quả thật là hung tàn.”
Lúc này, Thiên Vạn Binh từ bên cạnh bước ra, cười ha ha nhìn Hùng Lực nói: “Không ngờ mới vừa đến đã nhìn thấy cảnh đại sư huynh độc ác bẻ hoa.”
“Nếu không yêu, xin đừng thương tổn.”
Nghe lời nói của Thiên Vạn Binh, Hùng Lực đột nhiên cảm thấy tay mình có chút ngứa.
“Đừng nói nhảm, phái con rối của ngươi đưa Tráng Linh về đi.” Hùng Lực nói.
“Đã đi rồi, dù sao nữ tử này mới có thể trở thành tẩu tử sau này.” Thiên Vạn Binh cười lớn.
“Ngươi đến đây làm gì?” Hùng Lực hỏi.
“Một là đến gặp đại sư huynh, hai là nhận nhiệm vụ Bồ Đào giao cho, bảo ta đi Tiên thành Hắc Thạch dọn dẹp Yêu Tộc.”
“Tiên thành Hắc Thạch ở ngay bên cạnh.” Thiên Vạn Binh lính nói.
Lúc này, một luồng kiếm quang xẹt qua, Hạng Vân xuất hiện ở trước mặt hai người.
“Hóa ra đại sư huynh và Thiên sư huynh.” Hạng Vân nói.
“Đi ngang qua Tiên thành, mặt nạ tông môn cảm nhận được tín hiệu của hai sư huynh, nên đến đây nhìn xem, gần đây hai sư huynh có khỏe không.” Hạng Vân cười nói, giọng điệu vô cùng thân thiết.
Lúc này, một con rối lưng cõng Tráng Linh bất tỉnh đã trở lại.
Hạng Vân nhìn Tráng Linh, lại nhìn Hùng Lực, hỏi: “Ta đến sớm à?”
“Không, vừa đúng lúc, đại sư huynh vừa mới luận bàn thân mật. A ~~”
Thiên Vạn Binh còn chưa nói xong, đã bị Hùng Lực một quyền đấm bay.
“Không có việc gì, vừa mới gặp phải một cao thủ luyện thể, cho nên luận bàn một chút.” Hùng Lực cười nói.
“Ồ, hiểu rồi ~” Hạng Vân gật đầu nói, trả lại cho Hùng Lực một ánh mắt nam nhân đều hiểu.
“Hạng Vân sư đệ định đi đâu?” Đầu Hùng Lực đầy vạch đen hỏi.
“À, nhận được một nhiệm vụ của Bồ Đào, đi Tiên thành Noãn Ngọc giết Yêu Tộc.” Hạng Vân trả lời.
“Lại là nhiệm vụ Bồ Đào phái ra.” Hùng Lực nói.