Chương 258: Hai tráng hán gặp nhau
Chương 258: Hai tráng hán gặp nhau
Trong thánh địa Hợp Hoan, một nữ tu Luyện Thể cao hai mét, cánh tay to như cột đá, song quyền như nồi đất lớn đang đánh quyền vào một quả cầu rắn bằng Hàn Thiết vạn năm.
Mỗi quyền đều có thể lưu lại quyền ấn mờ nhạt trên lớp gỉ, rắn bằng Hàn Thiết vạn năm.
‘duang~~’
Một làn sóng âm thanh ngưng tụ thành thực chất lan truyền ra xung quanh.
Xa xa, một vị trưởng lão Hợp Thể Kỳ của thánh địa Hợp Hoan nhìn Tráng Linh đánh vào quả cầu sắt bằng Hàn Thiết vạn năm mà hơi đau đầu.
“Hôm nay, ta lại đi tìm Mạch Chủ, nhưng nàng vẫn không đồng ý chuyển Tráng Linh tới Thất Sát nhất mạch.” Trưởng lão thở dài nói.
“Trưởng lão, tuy Tráng Linh không hợp với Anh Hùng Mộ chúng ta, nhưng thực lực của nàng đã vượt xa một thiên tài bình thường, đánh giá là Yêu Nghiệt cũng không xem là quá lời.”
“Không hoàn thành nhiệm vụ, ở lại trong thánh địa, làm hộ pháp của nhất mạch chúng ta cũng rất tốt.” Một nữ tu có khuôn mặt xinh đẹp ở bên cạnh Trưởng lão nói.
Lại một tiếng sấm sét vang lên.
Một làn sóng âm thanh quét qua hai vị trưởng lão.
Lúc này, pháp bảo truyền tin của trưởng lão Anh Hùng Mộ nhất mạch vang lên.
Trưởng lão cầm pháp bảo truyền tin lên xem, nhất thời nhướng mày vui mừng.
“Lần này, Tráng Linh có nhiệm vụ rồi.” Trưởng lão vui vẻ nói.
Tráng Linh đang ‘bóc sắt’ bỗng dừng lại, tò mò nhìn trưởng lão phía xa, hỏi: “Ta có nhiệm vụ rồi?”
Giọng điệu rất là khó tin, bản thân mình như thế mà vẫn có nhiệm vụ, lẽ não bọn họ đã quên chuyện mình suýt giết chết mục tiêu lần trước rồi à.
“Như này là yêu nghiệt Luyện Thể Kim Đan đuổi đánh yêu thú Nguyên Anh kỳ.”
“Các tỷ muội của ngươi đều đã thất bại rồi, vì các nàng luôn cho rằng, nam nhân thép thì cần nữ nhân thép đi chinh phục.”
“Ngươi có thể đi thử xem, vừa hay ra ngoài giải sầu, chứ cứ ở trong môn phái chờ đợi dễ bức bối sinh bệnh.” Trưởng lão khách sáo nói.
Một bóng dáng được trưởng lão dùng Quang Ảnh Thuật ngưng tụ ra, chính là dáng vẻ sau khi đã thay đổi dung mạo của Hùng Lực.
“Yêu nghiệt Thể Tu, được lắm, không biết có thể cản được mấy quyền của ta.” Trong mắt Tráng Linh chợt hiện lên tia sáng phấn khích.
“Khi ngươi chạm trán vị yêu nghiệt Thể Tu này, chú ý thủ đoạn một chút, thành công hay không không quan trọng, đừng làm hỏng thanh danh của Anh Hùng Mộ nhất mạch chúng ta.” Trưởng lão tận tình khuyên bảo, hết cách, vì có vết xe đổ trước đó.
“Trong lòng ta hiểu rõ, được rồi, lát nữa gửi tin tức tới pháp bảo truyền tin của ta, ta đi về trước chuẩn bị một chút.” Tráng Linh nói xong, đi về phía biệt viện của mình.
Nhìn Tráng Linh in từng dấu chân, trong lòng trưởng lão bắt đầu lo lắng cho Hùng Lực.
Không biết hắn có thể chống đỡ được Tráng Linh Nguyên Anh kỳ - kẻ mà một quyền có thể đánh chết ba con yêu thú đồng cấp khác hay không.
“Vạn Thạch ca ca, tỷ muội bọn ta nhận được triệu tập của môn phái, phải trở về rồi.”
“Cảm ơn Vạn Thạch ca ca đã chiếu cố trong khoảng thời gian này.”
“Tạm biệt Vạn thạch ca ca.”
Cùng với việc số nữ tu phiền phức ở bên cạnh ngày càng ít đi, vẻ tươi cười trên khuôn mặt của Hùng Lực càng ngày càng không kìm nén được.
Mãi đến khi nữ tu cuối cùng rời đi, Hùng Lực mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn đã tìm hiểu rõ lai lịch của của mấy vị nữ tu này từ lâu, đệ tử của Anh Hùng Mộ nhất mạch trong thánh địa Hợp Hoan, chuyên môn dùng mỹ nhân kế để thu hút đám yêu nghiệt thiên tài vào trong thánh địa của các nàng.
Tuy Hùng Lực cũng không cho rằng các nàng rất đẹp, nhưng hắn biết, nếu đổi lại là các sư đệ khác trong môn phái thì nói không chừng đã trúng chiêu rồi, mặc dù sẽ không phân chia môn phái, những tóm lại là phiền phức.
Đúng lúc này, một thành viên ngoại môn của Ẩn Linh Môn xuất hiện bên cạnh Hùng Lực.
“Lần này môn phái đưa cái gì vậy.” Hùng Lực hỏi sau khi nhìn thấy ký hiệu thành viên ngoại môn của Ẩn Linh Môn.
Thành viên ngoại môn của Ẩn Linh Môn lấy ra một hộp ngọc nhỏ đưa cho Hùng Lực.
“Không rõ, chính là cái hộp nhỏ này.”
“Vẫn còn những đệ tử nội môn khác cần đưa tới, ta đi trước đây.”
“Đi đi.”
Sau khi thành viên ngoại môn rời đi, Hùng Lực tò mò mở hộp ngọc nhỏ ra, phát hiện bên trong đặt một miếng Ngọc giản.
“Đây là một môn pháp thuật.” Hùng Lực nghi ngờ nói, sau đó nhìn thấy ấn ký do Từ Phàm lưu lại, ý muốn tất cả các thành viên coi trọng pháp thuật này.
“Nếu môn phái bảo học, vậy thì học thôi.” Hùng Lực nói.
Lúc này, Từ Phàm – người đang theo dõi tin tức của Hùng Lực, phát hiện ra rằng các nữ tu Anh Hùng Mộ vây quanh Hùng Lực đều đã đi hết. Có chút tiếc nuối nói: “Xem ra các nàng đã có kiến thức và kinh nghiệm về sự khủng bố của nam nhân thép.”
“Không biết bọn họ có phái một nữ tu khác tới quyến rũ Hùng Lực nữa hay không.”
Không biết vì sao, Từ Phàm lại rất thích cảnh nữ theo đuổi nam, trước đây khi Vương Vũ Luân kể cho hắn nghe về những trải nghiệm bị cưỡng bức kia, mặc dù trong lòng hắn chua xót nhưng hắn vẫn nghe rất hăng say.
Đúng lúc này, Hùng Lực cảm thấy xa xa truyền đến sự chấn động mạnh mẽ.
Một con yêu thú Cự Thạch dài năm mươi mét đang lao về phía Hùng Lực.
“Yêu thú Cự Thạch Hóa Thần Kỳ, không thể trêu vào, rút.” Hùng Lực nhanh chóng đưa ra phán đoán, và bắt đầu chạy vào phía trong Tiên thành một cách thông thạo.
Không biết vì sao, mà con yêu thú Cự Thạch này lại đuổi theo Hùng lực một cách điên cuồng và liều mạng, như thể Hùng Lực đã cưỡng bức vợ của nó vậy.
Lúc này mặt của Hùng Lực hơi biến sắc, theo nhắc nhở trong sổ tay chú ý khi ra ngoài của môn phái, hắn như này là đã bị hãm hại rồi.
Bởi vì hắn nhìn thấy ánh mắt thù hận của yêu thú Cự Thú kia, trong trường hợp này chỉ có một khả năng, có người đổ tội lên người hắn.
“Xem ra phải liều mạng rồi.” Hùng Lực vừa chạy vừa nói.
Ngay khi Hùng Lực định sử dụng con bài cuối cùng để chạy trốn, thì một thân hình cường tráng trực tiếp lướt qua Hùng Lực, và tung một quyền về phía yêu thú Cự Thạch.
‘Bùm ~~’
Yêu thú Cự Thạch giống như ngọn núi, bị đánh bay trong nháy mắt.
Tiếp đến thân hình rắn chắc nhảy lên cao, hóa thành Kim thân trăm mét trong không trung, lại tung một quyền về phía yêu thú Cự Thạch đã ngã xuống đất.
‘Bùm ~~’
Mặt đất trực tiếp bị nổ tung tạo ra một cái hố to gần trăm mét, yêu thú Cự Thạch ở ngay trong đó.
Trong mắt của Yêu thú Cự Thạch hiện lên một tia sợ hãi, nó đứng dậy vội vàng chạy trốn vào chỗ sâu trong vùng hoang dã.
Yêu thú Cự Thạch là diễn viên lâu năm, nó biết rằng sứ mệnh của mình đã hoàn thành.
Hùng Lực sững sờ nhìn cảnh tượng này, cảm thấy có chút khó tin, vậy mà hắn lại được một nữ tu cứu.
Lúc này, Tráng Linh chậm rãi đi về phía Hùng Lực.
“Tiểu tử, ngươi báo đáp ơn cứu mạng thế nào.” Tráng Linh lớn tiếng nói, bàn tay to như quạt Hương Bồ, vỗ mạnh vào vai Hùng Lực.
‘ Ầm ~~’
Hai chân của Hùng Lực trực tiếp lún vào trong đất.
Hùng Lực ngẩng đầu nhìn vị kỳ nữ tử này, nói: “Vừa rồi ta không bảo ngươi cứu, chỉ là một yêu thú Hóa Thần Kỳ, tuy ta đánh không lại nhưng chạy trốn thì không thành vấn đề.”
Hùng Lực rút hai chân đang bị lún trong đất ra, tiếp tục nói: “Nhưng vẫn phải cảm ơn ngươi.”
Lúc này, Hùng Lực mới thật sự đánh giá Tráng Linh.
Thật ra Tráng Linh cũng không xấu, sau khi nhìn kỹ loại con gái chỉ có vẻ đẹp nam tính này, mặc dù thân hình cường tráng, nhưng thoạt nhìn vẫn có sự mềm mại khác thường.
Đón ánh mắt đánh giá của Hùng Lực, không biết vì sao, Tráng Linh cảm thấy bản thân hơi căng thẳng, lỡ miệng nói ra ‘lời thoại’ mà nàng còn chưa chuẩn bị xong.
“Nếu cảm ơn, vậy lấy thân báo đáp đi.”
“.”
Nghe xong lời này của Tráng Linh, Hùng Lực đã biết Tráng Linh trước mắt có lai lịch gì.
“Lời này của ngươi dùng sai rồi.” Hùng Lực cười nói.