Chương 268: Gặp gỡ
Chương 268: Gặp gỡ
“Ôi, xem ra muốn còn không được nhổ lông cừu.” Từ Phàm nói.
Đồng thời lại cảm thán cơ hội như vậy không biết lúc nào lại xuất hiện.
“Bồ Đào, báo cho đệ tử bên ngoài rời khỏi phạm vi thế lực của thánh địa Hợp Hoan .”
“Có thể mang đi bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.” Từ Phàm than thở.
Lúc này tất cả đệ tử bên ngoài của Ẩn Linh môn đều nhận được mệnh lệnh cách xa phạm vi thế lực của thánh địa Hợp Hoan ra lệnh.
Hùng Lực đang ở Tiên thành Thạch Vực trung tâm truyền tống trận cũng nhận được tin tức.
“Xem ra còn phải chạy xa hơn rồi.” Hùng Lực đáng tiếc nói, xung quanh Tiên thành Thạch Vực cũng không thiếu Yêu Tộc Nguyên Anh kỳ không tiêu diệt hết.
“Tiên thành Thiên Luyện .”
Hùng Lực lấy ra 20 viên linh thạch thượng phẩm quay qua nhân viên bảo vệ Truyền Tống Trận nói.
“Vạn Thạch, Tráng Linh để ta nói với ngươi một câu, ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của nàng đâu.”
“...”
Nghe được câu này, Hùng Lực không bất ngờ gì, chỉ là cảm thán sao các nàng ấy lại coi trọng mình.
Hùng Lực quyết định sau này ngoại trừ sống chết, hận thù, không còn là tùy tiện ra tay với nữ nhân nữa, quá phiền phức.
Tiên thành Thiên Luyện, Hùng Lực vừa ra Truyền Tống Trận thì gặp phải Hạng Vân đang ngụy trang.
“Chào Đại sư huynh.” Hạng Vân cười nói.
“Bên cạnh ngươi sao lại không có...”
Hùng Lực cho là dựa theo tướng mạo khí chất của Hạng Vân, dễ dàng mê hoặc một nữ đệ tử Anh Hùng Mộ.
“Ô, không biết tại sao bên cạnh các huynh đệ khác đều có rồi, chỉ có ta không có.” Hạng Vân nghi ngờ nói.
Hạng Vân không biết chuyện, tổ chức tình báo của thánh địa Hợp Hoan vừa nhìn thấy Hạng Vân là kiếm tu Kiếm Trận nhất đạo, tự động đánh rớt hắn.
Bọn họ chỉ là muốn tìm thiên tài đã có sẵn, mà không phải tìm một cái động không đáy tương lai.
“Ha ha, đừng đau lòng, sau này sẽ có.” Hùng Lực an ủi.
“Đi, đi tháp Huyễn Tâm hai người chúng ta so tài một chút.” Hùng Lực nhiệt tình kéo Hạng Vân hơi không tình nguyện đi tháp Huyễn Tâm.
Lúc này lần lượt các đệ tử du lịch Ẩn Linh Môn đi tới Tiên thành Thiên Luyện.
Hơn phân nửa bên cạnh mang theo bạn gái, số lượng trở thành đạo lữ cũng không phải nhỏ.
Trong tháp Huyễn Tâm, Hạng Vân thở hổn hển nhìn Hùng Lực, trong ánh mắt có tia khiếp sợ.
“Đại sư huynh, thực lực của ngươi lại mạnh mẽ hơn rồi, bây giờ kiếm trận của ta lại không phá được phòng ngự.” Hạng Vân nói.
“Đó là vì ngươi không thật sự động .”
“Sư đệ, đến đây đi, đều là ảo cảnh khiêu chiến, thì đừng câu nệ, dùng thủ đoạn mạnh nhất luôn đi.” Hùng Lực nói.
Hạng Vân lắc đầu nói: “Thủ đoạn cuối cùng của ta là tích tụ sát ý nồng đậm.”
“Ta đối với sư huynh không có hận ý, sát ý càng không thể nào có.”
“Chỉ sợ muốn thi triển ta cũng dùng không được.” Hạng Vân nói.
“Thì ra như vậy, ta có biện pháp có thể làm cho ngươi dùng được chiêu cuối cùng đó, chỉ là sẽ có chút tổn hại.” Hùng Lực do dự nói.
“Biện pháp gì.” Hạng Vân nói.
“Ta cùng một vị sư thúc học một chiêu, nghe nói là có thể kích phát ra sức mạnh của cơn thịnh nộ kẻ thù.”
“Có muốn thử hay không.” Hùng Lực mong chờ nói.
“Vậy thì thử một chút.” Hạng Vân cũng nghĩ biết một chút về sức mạnh của của cơn thịnh nộ kẻ thù.
Hạng Vân mới vừa nói xong, Hùng Lực đưa hai tay kết ấn một luồng linh quang kỳ dị toát ra, khiến cho Hạng Vân có loại dự cảm không tốt.
“Đây là bản lĩnh của vị sư thúc nào? .” Hạng Vân hỏi, ở trong lòng hắn xuất hiện một đáp án không muốn nghe nhất.
“Ngũ sư thúc.”
Hùng Lực nói xong linh quang trong tay bắt đầu tách ra.
Cảnh tượng khiến cho Hạng Vân sợ hãi không xảy ra, sau đó hắn đã bị linh quang quét qua.
Trong nháy mắt, Hạng Vân đã bị kéo vào trong một không gian giả tưởng.
Một mùi hôi thối chui vào trong lỗ mũi của Hạng Vân, sau đó thân thể lập tức bị khống chế.
Một cụ bà lưng gù, khuôn mặt đầy nếp nhăn mang theo một cái thùng nhỏ chậm rãi đi tới bên cạnh Hùng Lực.
“Cháu nội ngoan, ăn cơm.”
Trên mặt cụ bà khuôn mặt đầy nếp nhăn lộ ra vẻ hiền hậu quỷ dị, cầm lấy một cái muôi lớn tử từ nhỏ đến trung đào ra rồi một vật không thể diễn tả, chậm rãi giơ lên tới miệng của Hạng Vân.
“Đây là cái gì.” Đây là Hạng Vân bị khống chế vừa mới chăm chú nhìn thứ bên trong cái muôi.
“Mẹ kiếp! ! !”
Hạng Vân lập tức vong hồn đại mạo (项云顿时亡魂大冒)
“Tại sao có thể đút ta ăn phân! !”
“Ầm ~ “
Hạng Vân hết sức giãy dụa, rốt cuộc ở giây cuối cùng đã thoát ra khỏi ảo cảnh.
Nhưng mà chính là như vậy. trong miệng Hạng Vân vẫn là xuất hiện một khối thứ mùi hôi thối.
“Ọe ~ “
Lúc này Hạng Vân nhìn Hùng Lực với ánh mắt có tia tức giận.
Có thể đánh ta, nhưng mà đút phân cho ta thì quá đáng rồi.
“Đại sư huynh, lần này, chúng ta không chết không thôi! “ Hạng Vân gằn từng chữ nói.
“Mở đi.”
Sáu trăm sáu mươi sáu thanh linh kiếm bị Hạng Vân sử dụng, hóa thành Thương Long xông tới phía Hùng Lực.
“Đúng rồi phải không.” Hùng Lực cười nói, Quả Thần Thông của Ngũ sư thúc có thể kích phát ra sự tưc giận của kẻ địch.
Ảo ảnh Cự Linh Thần xuất hiện, nghênh đón Kiếm Trận Thương Long của Hạng Vân.
Một lúc lâu sau, Hùng Lực và Hạng Vân hai người chóng mặt từ trong tháp Huyễn Tâm đi ra ngoài.
Tu sĩ muốn vào đi tháp Huyễn Tâm vừa nhìn đã biết tâm thần và tinh thần của hai người này đều cạn kiệt rồi.
Hùng Lực đỡ Hạng Vân cười nói: “Sư đệ, chiêu ngũ hành diệt cuối cùng kia của ngươi, thật sự là quá lợi hại.”
“Nếu ngươi dùng chiêu trong tế thì ta chỉ có thể chờ chết.”
“Đại sư huynh khiêm tốn rồi, tất cả sát chiêu của ta cũng không lợi hại bằng đại sư huynh đút phân vào miệng người khác.” Hạng Vân lạnh giọng nói, trong giọng điệu có tức giận đối với Hùng Lực
“Sư đệ, ta cũng đã nói rồi, miếng cuối cùng trong miệng ngươi là đường, chẳng qua là mùi vị hơi quái dị.”
“Ngươi không ăn...”
“Được rồi, đã không thể thay đổi được rồi, trừ khi đại sư huynh ngươi cũng ăn một bữa.” Hạng Vân tức giận nói, đến bây giờ hắn vẫn có cảm giác mùi vị quái dị trong miệng.
“Cái này thì thôi đi, chúng ta vẫn cần so tài nhiều hơn.” Hùng Lực nói.
“Đúng rồi, Ngũ sư thúc cho ta cái này.”
Hùng Lực theo lấy ra một đạo phù chú dùng linh lực mở ra, một mùi thơm ngát bao phủ toàn thân Hạng Vân.
“Đây là phù chú mà chỉ Ngũ sư thúc mới có, có thể tiêu tan tất cả tác dụng phụ trên tinh thần.”
Lúc này Hạng Vân lập tức cảm giác mình mới vừa tắm rửa xong toàn thân tỏa ra mùi thơm ngát, cái loại cảm giác ghê tởm ban đầu cũng biến mất rồi.
Lúc này vẻ mặt Hạng Vân mới bình tĩnh lại.
“Đại sư huynh, ngày mai tiếp tục so tài, lần này ta sẽ không nương tay.” Hạng Vân nói.
“Vậy thì tốt, sau này đại sư huynh sẽ không dùng thần thông của Ngũ sư thúc cho ngươi nữa.” Hùng Lực cười nói.
“ Thần thông mới vừa rồi của Ngũ sư thúc tên là gì, đến lúc đó ta cũng học một chút.” Hạng Vân nói.
Cái thần thông này đoán chừng có thể phát huy hiệu quả kinh ngạc ở trường hợp thích hợp, nhất là khi đối phó với những kẻ địch dạng lý trí .
“Hoan Tường Thuật, không cần phải cố ý học, Ngũ sư thúc có phù chú, ngươi lấy một chồng là được,vừa thuận tiện vừa đỡ lo.”
“Biết rồi.”
Lúc này, một thanh niên tản ra nhè nhẹ yêu khí lướt qua hai người Hùng Lực.
Hùng Lực và Hạng Vân hai người nhìn nhau, đi xuống mà không phát ra tiếng động.
“Kiếm tu này giết được ít nhất vượt qua số lượng mười vạn Yêu Tộc,nếu không không thể nào có loại yêu khí này.” Giọng nói Hùng Lực cất lên.
“Ta cảm thấy được, người này không dễ chọc.”
Lúc này, vị thanh niên mới vừa rồi tản ra yêu khí phát ra âm thanh từ đáy lòng nói.
“Tiểu tử, tu vi hiện tại của ngươi, có thể thành lập thế lực của ngươi rồi.”
“Hai kim đan vừa rồi không tồi.”