Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 271 - Chương 271: Tháp Dung Luyện

Chương 271: Tháp Dung Luyện Chương 271: Tháp Dung Luyện

Sau khi Từ Phàm tiễn đại ca Ninh Đạo đi, liền dẫn Hải Vương Cự Xoa tới không gian bên dưới đất.

Ngay tại lúc phân thân số một đang luyện chế đạo khí thì trông thấy Hải Vương Cự Xoa, đột nhiên cảm thấy đời người có chút tẻ nhạt vô vị

“Thu bản thể của ta về đi, cảm thấy đời người bỗng nhiên không thú vị nữa.” Phân thân số một nói.

Từ Phàm nhìn biểu cảm của phân thân số một, có chút hối hận vì trước đây đã không biến phân thân thành người có lý trí hoàn toàn. Tình cảm chắc chắn là trở ngại đầu tiên trong công việc, cũng may là Từ Phàm đã có chuẩn bị từ sớm.

“Số một, lát nữa ta sẽ truyền cho ngươi một bộ thần thông, ngươi luyện một chút, sau này lúc luyện khí, ngươi cứ trực tiếp mở thần thông ra là được.”

“’Vô Ngã’ có thể giúp ngươi duy trì lý trí tuyệt đối lúc luyện chế pháp bảo, đến thời điểm không luyện khí thì ngươi lại giải trừ thần thông, để cho chân ngã trở về.”

“Đến lúc đó nên cày phim thì cày phim, như này không phải là rất tốt sao.”

Từ Phàm nói xong liền lấy ra một cái ngọc giản rồi đưa cho phân thân số một.

“Thật sao?” Phân thân số một nói với vẻ hơi nghi ngờ.

“Đương nhiên là thật.” Từ Phàm khẳng định.

Nhìn thấy phân thân số một đồng ý, trong lòng Từ Phàm hơi thở dài một hơi. Mặc dù muốn ngưng tụ ra phân thân một lần nữa rất đơn giản, nhưng mà như vậy sẽ uổng phí những kinh nghiệm và phản hồi để luyện chế phân thân vốn có.

Với sự gia tăng của các phản hồi từ luyện chế đạo khí mà phân thân số một nhận được, phân thân số một cũng đã xảy ra thay đổi không nhỏ.

Trong sự nhận biết của Từ Phàm, phân thân số một càng ngày càng có ý thức của bản thân, nhưng tất cả những thứ này đều nằm trong sự khống chế của Từ Phàm.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Từ Phàm không muốn loại bỏ phân thân số một.

“Được rồi, cũng sắp đến thương hội mua sắm ling khoáng, ta đi xử lý một chút. Sau khi luyện chế xong đạo khí này, ngươi đi tu luyện thần thông kia đi.” Từ Phàm nói.

“Đi đi, đi đi, ngươi đúng là nhà tư bản lòng dạ hiểm độc.” Phân thân số một hừ lạnh một cái.

Bên dưới Luyện Khí, Sa Điêu đang chờ đợi một chỗ trong sân rộng.

Từ Phàm mang theo đệ tử thương hội tới linh quáng và tìm được Sa Điêu.

“Đại trưởng lão, ta đã luyện chế ra không ít linh kiện căn bản của chiếc tàu biển kia, hiện tại chỉ chờ pháp bảo đạo khí hợp kim dung luyện của ngươi.” Sa Điêu vừa cười vừa nói.

“Ha ha, để cho Sa sư huynh đợi lâu rồi, bây giờ tôi sẽ luyện chế ngay.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Bởi vì mấy linh khoáng trân quý mà tháp Dung Luyện cần đều rất khó tìm được, cho nên bây giờ mới đến.

“Đại trưởng lão cần giúp đỡ gì không.” Sa Điêu hỏi.

“Không cần, tháp Dung Luyện chính là một pháp bảo ngũ giai, không cần phiền toái như vậy.” Từ Phàm phất tay, nói.

Thái Dương Tinh Thiết, Hồn Thiết, Xích Luyện Hỏa Đồng, Thổ Nguyên Tinh, Ngũ Hành Linh Hỏa...

Tất cả vật liệu lần lượt được Từ Phàm bày ra.

Lúc này, Sa Điêu đã tiến vào trạng thái học tập, bộ dáng giống như một bé ngoan hiếu học.

Trong tay Từ Phàm xuất hiện năm đạo linh hỏa, hắn bắt đầu thực hiện phương pháp luyện khí của riêng mình.

Quá trình bình thản không có gì lạ, khiến cho Sa Điêu cảm thấy tự mình cũng làm được.

Nhưng mà Sa Điêu biết rõ, đây mới là chỗ kinh khủng trong thuật luyện khí của Từ Phàm.

Năm ngày sau, một tòa tháp khổng lồ màu đen cao 88 mét, đường kính 20 mét xuất hiện, bên ngoài tòa tháp có một cửa vào được tạo thành từ vật liệu đạo khí hợp kim, cửa tháp chính là cửa ra.

Một vầng sáng lóe lên, tháp Dung Luyện thành hình.

Sa Điêu đi quanh tháp Dung Luyện vài vòng, trong miệng không ngừng tấm tắc: “Bên dưới phương pháp luyện khí bình thản kia của Đại trưởng lão nhất định là có che giấu bí pháp Luyện Khí tuyệt thế.”

“Đại trưởng lão, ngươi nói xem ta nói có đúng hay không.” Sa Điêu ghé mặt sang bên cạnh Từ Phàm.

“Sa sư huynh, lấy mối quan hệ của chúng ta, ta còn có loại bí pháp nào mà chưa truyền cho ngươi sao, ngươi suy nghĩ nhiều rồi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Hắn không phải là không có bí pháp Luyện Khí, mà là lười dùng. Loại phương pháp Luyện Khí này chỉ thích hợp dùng cho một bộ phận pháp bảo, không thích hợp cho tất cả pháp bảo, cho nên Từ Phàm vẫn luôn không dùng.

Sa Điêu quăng cho hắn một ánh mắt rằng người đang gạt ta, khiến cho Từ Phàm cảm thấy rất bất đắc dĩ.

“Sa sư huynh, tháp Dung Luyện có cửa vào tương ứng, đến lúc đó ngươi cứ trực tiếp bỏ linh khoáng vào là có thể dung luyện ra đạo khí hợp kim.”

Từ Phàm nói xong, lập tức bỏ một đống vật liệu cần thiết để luyện chế đạo khí hợp kim vào trong, sau đó khống chế Bồ Đào, điều động linh khí trong Tụ Linh Trận khởi động tháp Dung Luyện.

Một lúc sau, tại cửa tháp Dung Luyện bắt đầu có chất lỏng hợp kim màu vàng chảy ra, sau đó tiến vào bộ phận chuyên môn làm lạnh để mài thành hình.

“Theo như sản lượng này thì chỉ cần 10 năm là có thể luyện chế ra toàn bộ đạo khí hợp kim cần thiết cho tàu biển.” Từ Phàm nói.

“Thời gian 10 năm, khi đó đoán chừng ta mới chỉ vừa luyện chế xong khung xương.” Sa Điêu nói.

“Không có việc gì cả, cứ từ từ rồi sẽ đến, dù sao đạo khí hợp kim luyện chế ra được cũng sẽ không lãng phí.” Từ Phàm nói.

“Đúng vậy, trong vòng trăm năm, ta nhất định phải luyện chế được thuyền rời bến.” Sa Điêu nói với vẻ hùng tâm tráng chí. Hắn cảm thấy bản thân mình đang cách giấc mơ của mình rất gần.

“Cảm ơn, đại trưởng lão.”

“Cám ơn cái gì, ngươi luyện chế ra thuyền biển, còn không phải là để phục vụ cho tông môn sao.”

Từ Phàm nói xong, lấy ra một ngọc giản rồi đưa cho Sa Điêu.

“Ta cảm thấy Sa sư huynh nên luyện tập luyện chế mấy chiếc thuyền nhỏ trước khi luyện chế ra thuyền biển, như vậy có thể nâng cao kỹ năng của mình.”

Sa Điêu nhận ngọc giản, phát hiện bên trong có ba chiếc thuyền biển cỡ nhỏ, trình độ này hẳn là có thể phòng ngự được yêu thú Hợp Thể kỳ.

“Đại trưởng lão là đang xem thường ta sao, trong vòng hai năm tôi có thể luyện chế ra được một chiếc thuyền biển loại nhỏ này.” Sa Điêu nói.

“Vậy thì tốt, ta muốn một loại ba chiếc.” Từ Phàm nói.

“Loại thuyền biển nhỏ này liệu có ích lợi gì đối với đại trưởng lão hay không. Loại thuyền biển nhỏ này chỉ có thể xông vào bên trong vùng biển gần một lần.”

“Sẽ có ích.”

Sau đó Từ Phàm kể lại cho hắn một lần về chuyện của Cửu Phong Các.

“Thì ra là thế, nếu đã liên quan đến kế hoạch phía sau của tông môn thì ta sẽ tiếp nhận chuyện này.” Sa Điêu nhìn bản thiết kế của ba loại thuyền nhỏ trong ngọc giản một lúc rồi nói.

“Vậy đành làm phiền Sa sư huynh.” Từ Phàm gật đầu.

Sau khi chiếm được một chút lực may mắn, Từ Phàm liền bắt đầu xem trọng Cửu Phượng Các hơn, thậm chí là đặc biệt thành lập Truyền Tống Trận để nối liền với Cửu Phượng Các.

Lúc Từ Phàm và Sa Điêu nói chuyện phiếm, Ninh Đạo đi tới bên cạnh Từ Phàm.

“Đại trưởng lão, đồ đệ bảo bối của ngươi bị người của sư phụ Nhiễm Thiên bắt đi.”

“Muốn ngươi chuộc người.”

Từ Phàm sửng sốt, hắn sao lại không biết chuyện đồ đệ của mình bị bắt.

Lúc này, Từ Phàm nhận được tin tức của Lý Tinh Từ.

“Sư phụ, ta rất an toàn, thức bị nhốt là Luân Hồi Phân Thân của ta, không cần phải lo lắng.”

“Không sao cả, Sư phụ Tô trưởng lão chỉ bắt phân thân của đồ nhi ta, Ninh đại ca lo lắng quá rồi.” Từ Phàm nói lời cảm ơn.

“Phân thân sao?”

“Lợi hại, không nghĩ tới đồ nhi của ngươi lại thần thông như thế, vậy mà có thể giấu diếm được tôn giả Đại Thừa.” Ninh Đạo cám thấy rất ngạc nhiên.

“Có thể là Tôn Giả kia cố ý bỏ qua cho Tinh Từ.” Sau khi Từ Phàm nói xong liền tạm biệt với hai người. Hắn trở lại bên trong tiểu viện của mình, bởi vì hắn cần phải xác định một việc.

Trở lại trong tiểu viện, Từ Phàm trò chuyện trực tiếp với Lý Tinh Từ qua pháp bảo thông tin.

“Sư phụ, ta bây giờ đang ở Thiên Thành Huyễn Hải.” Giọng nói của Lý Tinh Từ truyền ra từ pháp bảo truyền tin.

“Ta không hỏi ngươi chuyện này, chuyện Luân Hồi Phân Thân của là sao vậy.” Từ Phàm hỏi một cách nghiêm túc.
Bình Luận (0)
Comment