Chương 278: Giao lưu giữa Luyện Khí Tông Sư
Chương 278: Giao lưu giữa Luyện Khí Tông Sư
Đợi sau khi Từ Phàm thu dọn xong, đang muốn đi gặp sư phụ Tô Nhiễm Thiên với Lý Tinh Từ, thì Lý Tinh Từ gọi Từ Phàm lại.
“Sư phụ, ngươi định chân Thần đích thân đi sao.” Lý Tinh Từ nói.
“Nếu chuyện này để phân thân đi, vậy chẳng phải là khiến người ta xem thường sao.” Ánh mắt Từ Phàm lóe lên ánh sáng nói, chuyện này nhất định phải lấy ra thành ý.
Đang muốn nói, một phân thân ngươi đi, người ta còn tưởng ngươi nhát gan đó.
“Sư phụ, thoạt nhìn ý chiến của ngươi hơi cao đó.” Lý Tinh Từ nhìn khí thế của Từ Phàm nói.
“Ngươi không hiểu, lần này chúng ta đấu là khí thế, đương nhiên ý chiến phải cao chút rồi.” Từ Phàm nói.
“Sư phụ ta đây đã điều tra qua nương tử của ngươi rồi, lần này chúng ta đi chỉ cần hai chữ là được.”
“Hai chữ nào.” Lý Tinh Từ bị Từ Phàm làm cho có chút nhiệt huyết sôi trào.
“Không sợ!”
Trên Linh thuyền bay về phía Tiên thành Lâm Sâm, Từ Phàm đang suy nghĩ chủ đề nói chuyện khi gặp mặt.
“Sư phụ, ngươi không xem một quẻ sao.” Lý Tinh Từ nói, hắn biết thói quen của sư phụ mình.
“Không cần, chuyện này không có nguy hiểm đến tính mạng là được.” Từ Phàm xua tay nói.
Nguyên nhân khiến Từ Phàm không chút bận tâm đi cùng Lý Tinh Từ, chính là địa chỉ gặp mặt ở tổng bộ hội trưởng lão.
Nơi đó cũng là một trong những nơi mà Từ Phàm muốn đến.
Tiên thành Thượng Tôn cũng là tiền trạm tiến vào tổng bộ hội trưởng lão.
Từ Phàm và Lý Tinh Từ vừa ra khỏi Truyền Tống Trận, Từ Phàm đã nheo mắt lại.
“Tòa Tiên thành này ở trong Vực Cực Không, chúng ta ở trên một tinh thần…” Từ Phàm nhìn tinh thần xa xa phán đoán.
Theo suy đoán của Từ Phàm, tinh cầu này còn lớn hơn so với địa cầu kiếp trước một chút.
“Đúng là khoản tiền lớn.” Từ Phàm nhìn pháp trận phù văn thay thế bầu khí quyển bao trùm toàn bộ tinh thần nói.
Sau đó hai người họ lại đi đến trên một tòa tháp cao, nơi này là tiền trạm Truyền Tống đến tổng bộ hội trưởng lão.
Dưới tháp cao, Từ Phàm và Lý Tinh Từ bị hộ vệ tháp cao chặn lại.
“Hai đạo hữu không có quyền hạn tiến vào tháp cao, xin hãy rời đi.” Hộ vệ canh giữ cửa lớn tháp cao khách sáo nói.
“Làm phiền hỏi một chút, như thế nào mới có tư cách tiến vào tháp cao Truyền Tống đến tổng bộ hội trưởng lão.” Từ Phàm biểu hiện rất bình tĩnh, không ra oai gì.
“Không phải là tu sĩ của hội trưởng lão, thì ít nhất phải là tông sư có tu vi Hợp Thể Kỳ, hoặc là Luyện Khí, Luyện Đan, Ngự Thú, Trận Pháp.” Thủ vệ nói.
“Làm sao để chứng minh là tông sư phương diện Luyện Khí.” Từ Phàm khách sáo hỏi.
“Tiên thành này chính là cơ quan khảo hạch uy tín của hội trưởng lão, nơi đó sẽ chứng minh.”
“Hiểu rồi.” Từ Phàm nói.
Từ Phàm dẫn theo Lý Tinh Từ bay về phía địa điểm khảo hạch.
Trên đường đi. Lý Tinh Từ nói: “Sư phụ, chuyện hôm nay đồ nhi sẽ bắt sư phụ của Thiên Nhi giải thích rõ ràng.”
“Bình tĩnh, không phải vi sư đã nói với ngươi sao, chuyện vẫn còn đó.”
“Nếu ngươi nói như vậy thì sẽ rất tầm thường đó.” Từ Phàm cười nói.
Tâm nhãn của hắn không lớn, tuổi thọ vô hạn, mặc dù không phải có thù phải báo, nhưng cũng là ngày sau còn dài.
“Hiểu rồi.” Lý Tinh Từ cúi đầu nói, hắn chỉ muốn đòi lại công đạo cho sư phụ mình.
Bởi vì toàn bộ tinh cầu đều tính là Tiên thành, cho nên cũng không cấm phi hành.
Một chiếc Linh thuyền đơn giản không hoa lệ bay về phía thủ vệ đã nói.
Trên Linh thuyền, Từ Phàm vẫn ngẩng đầu nhìn pháp trận trên bầu trời.
“Sư phụ, trận pháp trên không này có gì khác sao.” Lý Tinh Từ hỏi.
“Đây là một tinh cầu chạy rất nhanh, thần kỳ nhất chính là sức mạnh điều khiển tinh cầu này lại là mặt trời từ trên không trung.” Từ Phàm suy nghĩ nói.
“Vậy thì có gì khó chứ, linh lực con rối của tông môn chúng ta cần không phải cũng đến từ Tụ Linh Trận mà sư phụ luyện ra sao.” Lý Tinh Từ nói, hắn cảm giác trình độ thần kỳ của hai thứ này không khác nhau lắm.
“Không giống nhau, điều này liên quan đến vấn đề tỷ lệ chuyển đổi, ta… bỏ đi, nói ngươi cũng không hiểu, tóm lại người thiết kế trận pháp này, phù văn trận pháp không dưới sư phụ.” Từ Phàm nhìn trận pháp trên bầu trời nói.
Theo suy đoán của hắn, trận pháp này có thể trực tiếp đưa toàn bộ tinh thần Truyền Tống đến sâu trong Vực Cực Không, quan trọng nhất còn có thể giống như những tinh chu, lơ lửng mỗi một góc của Tu Tiên giới, nơi có mặt trời sẽ không cần tiêu hao linh thạch.
Lúc này, một ngọn núi lửa sơn mạch đập vào trước mắt hai người họ từ xa xa, trên núi có một con phượng hoàng do lửa thần biến thành giương cánh bay lượn trên sơn mạch.
“Hỏa Thần.” Trong mắt Từ Phàm lộ ra vẻ hướng Thần.
Linh hỏa cũng phân cấp bậc, hiện tại thực lực của Từ Phàm chỉ có thể dùng một ít linh hỏa tương đối cấp thấp, còn lửa thần thì lại cao cấp hơn linh hỏa, đây là lần đầu tiên Từ Phàm nhìn thấy.
Giá trị của lửa thần không thua gì tiên khí, trước mắt với tài lực của hắn vẫn chưa thể tiếp cận được với lửa thần.
“Luyện khí ở nơi này có lẽ tốc độ sẽ rất nhanh.” Từ Phàm nghĩ có nên phái phân thân số một đến hay không.
Hai người họ đáp xuống trước một ngọn núi lửa lớn nhất, một cánh cửa chậm rãi mở ra.
“Chào mừng hai đạo hữu đến Hỏa Phượng Sơn.”
“Xin hỏi hai đạo hữu là cho thuê phòng luyện khí hay là khảo hạch.” Người tiếp đón ở cửa nói.
“Khảo hạch Luyện Khí Tông Sư, mặt khác xin hỏi một chút, có phải khảo hạch Luyện Đan Tông Sư cũng ở nơi này hay không.” Từ Phàm hỏi.
“Đúng, nơi này là khu Bắc, Luyện Đan ở khu Nam.”
“Đa tạ đạo hữu. Xin dẫn bọn ta đến phòng sát hạch Luyện Khí Tông Sư trước.” Từ Phàm khách sáo nói.
“Được, mời đạo hữu đi theo ta.” Người tiếp đón ở cửa trực tiếp lấy ra một chiếc xe ngựa con rối từ trong nhẫn không gian.
Trên xe ngựa, người tiếp đón nhìn Lý Tinh Từ nói: “Không ngờ đạo hữu tuổi còn trẻ đã là Luyện Khí Tông Sư.”
Trong giọng nói có chút lấy lòng khiến Từ Phàm có chút đau lòng, Lý Tinh Từ định giải thích nhưng lại bị Từ Phàm dùng ánh mắt cản lại.
Chẳng phải là không che giấu tu vi, chẳng phải là tướng mạo bình thường, như vậy cũng không thể đứng vị trí trung tâm sao?
Xe ngựa con rối dẫn hai người họ đi đến trước một đại điện.
“Hai đạo hữu chờ một chút, đã thông báo cho điện chủ, điện chủ đang trên đường đến.” Người tiếp đón khách sáo nói.
Luyện Khí Tông Sư khắp cả đại lục trung tâm có giới hạn, cho nên hội trưởng lão rất xem trọng khảo hạch Luyện Khí Tông Sư.
Không bao lâu, một lão nhân thấp ốm đến đại điện.
Lão nhân vừa vào đại điện nhìn thấy Từ Phàm hai mắt bắt đầu sáng lên, đi thẳng đến trước mặt Từ Phàm.
“Đã sớm nghe đại danh của ngươi, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh như lời đồn.”
“Đại trưởng lão Ẩn Linh môn, mời vào, ngươi không cần khảo hạch nữa, lát nữa ta sẽ đưa tín vật Luyện Khí Tông Sư cho ngươi.” Lão nhân nhiệt tình nói.
“U là trời, quả nhiên thế giới này không có việc riêng tư đáng nói.” Trong lòng Từ Phàm thầm than.
Từ Phàm và Lý Tinh Từ được dẫn vào trong đại điện.
Người tiếp đón trong đại điện nhìn bóng lưng hai người họ nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra, tại sao người điển trai kia không phải là tông sư chứ.
Lão nhân trực tiếp dẫn Từ Phàm đến phòng sưu tầm của hắn.
“Điện chủ, đây là?” Từ Phàm hỏi.
“Ồ, quên mất ngươi đến đại lục trung tâm vẫn chưa tham gia hội giao lưu Luyện Khí Tông Sư.” Lão nhân vỗ trán nói.
“Luyện Khí Tông Sư của đại lục trung tâm chúng ta có một quy tắc, mỗi lần gặp mặt đều phải để đối phương xem xem đạo khí bản thân luyện ra, để đánh giá giao lưu một chút.” Lão nhân cười nói.