Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 277 - Chương 277: Linh Đan Huyết Mạch Chân Long

Chương 277: Linh Đan huyết mạch Chân Long Chương 277: Linh Đan huyết mạch Chân Long

Ba ngày sau, Từ Phàm đang xem công pháp được mở ra từ trong nhẫn hộp mù trong tay, bên trong thứ kỳ quái cổ quái gì cũng có.

“Công pháp của Môn Thiên Lôi Thập Bát Luyện này là để chọc cười sao.” Từ Phàm nhìn lời nhắn mà tu sĩ sáng tác môn công pháp này để lại ở trang cuối cùng.

“Cao nhất là Thập Ngũ Luyện, luyện đến Thập Lục Luyện sẽ chết. Ngoại trừ ý nghĩ của công pháp hơi thú vị, thì còn lại chẳng có gì cả.”

Từ Phàm tiện tay xóa bỏ công pháp trong ngọc giản, phí một chút thời gian suy diễn ra một bộ Thiên Lôi Tam Thập Lục Luyện, cao nhất có thể tu luyện đến Hóa Thần Kỳ.

Từ Phàm lại lấy ra một thần thông tên là Tiềm Vân Du Long rồi ngồi xem.

Một bóng dáng từ hư ảo đến thực xuất hiện ở phía sau Từ Phàm.

“Sư phụ, bán Chính Phong đó rồi, lần này treo thưởng còn nhiều hơn một nửa so với trước đây.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Chỉ là sau khi ta bán xong Chính Phong, hôm đó La điện chủ hỏi ta có phải là một nhóm với Chính Phong hay không.” Sắc mặt Từ Nguyệt Tiên kỳ quặc nói.

“Còn nói nếu như lần sau Chính Phong chạy trốn thì sẽ đổi người khác tới, nếu không thể diện của Thiên La Điện sẽ rất khó coi.”

“Ha ha, điện chủ kia đang cho rằng các ngươi đang lợi dụng bọn họ để quét giải thưởng.” Từ Phàm nở nụ cười.

Suy nghĩ một lúc, hình như lần này đã là lần thứ ba, khó tránh khỏi người khác hoài nghi.

“Ha ha, lần sau phái ca ca ngươi đi.”

Từ Nguyệt Tiên đưa cho Từ Phàm một chiếc nhẫn không gian, bên trong là treo thưởng của Chính Phong, tổng cộng có sáu trăm mục tiêu nhỏ.

“Cuối cùng trong tay cũng có chút linh thạch.” Từ Phàm cảm thán nói.

“Nếu như tông môn thiếu linh thạch thì ta sẽ bán đạo khí có được từ trong túi Tiên Duyên đi.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Bỏ đi, thứ đó của ngươi thì có tác dụng gì chứ.”

“Thiếu linh thạch cũng là chuyện của mấy năm nay, đợi sau khi trứng rồng được sinh ra thì ổn rồi.” Từ Phàm nói, hiện tại chi tiêu chủ yếu của tông môn đều dùng để nuôi trứng rồng.

“Sư phụ, tông môn chúng ta nuôi Thần Thú chắc không có vấn đề đúng không.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Ngươi lo trứng rồng kia mang theo ký ức truyền thừa, gọi cha hắn tới đúng không.” Từ Phàm nói.

Từ Nguyệt Tiên gật đầu.

“Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Long Tộc đều là…”

Lúc Từ Phàm muốn nói là nam nhân xấu xa, bỗng nhiên có dự cảm không lành, nên đúng lúc sửa lại lời nói.

“Người cha tốt nổi danh, chỉ cần Long ba kia đến thì chúng ta sẽ trả lại con cho hắn.”

Nói xong câu đó, Từ Phàm thở phào nhẹ nhõm, cũng may ta cơ trí, nếu không bị Long Tộc Đại Năng cảm ứng được thì xong đời rồi.

Từ Phàm chớp mắt với Từ Nguyệt Tiên, trong nháy mắt đối phương cũng hiểu được ý của Từ Phàm.

Lúc nói ra danh tiếng Đại Năng ở Tu Tiên giới, hoặc là có xưng hô chỉ điểm đều sẽ cảm ứng được.

“Ha ha, có thể nuôi con thay Long ba là vinh hạnh của tông môn ta.” Từ Nguyệt Tiên cũng nói.

Lúc này, Ngao Song ở tiểu thế giới thần bí xa xôi, đột nhiên cảm giác trên người mình có thêm hai luồng thiện duyên nhân quả.

“Kỳ lạ, thiện duyên này từ đâu ra vậy.” Ngao Song nghi ngờ nói.

“Đừng quản nhiều như vậy, mau về Long giới với ta đi, tộc trưởng đại nhân triệu hoán chúng ta đó.” Long Tộc bên cạnh Ngao Song nói.

“Được rồi, có chuyện gì vậy?” Ngao Song đứng dậy nói.

“Nghe nói là đã phát hiện một thế giới Đại Thiên vừa mới sinh ra, đang thương nghị cùng Nhân Tộc Yêu Tộc phân chia như thế nào, bảo chúng ta đi phô trương thanh thế.”

“Phô trương thanh thế cái gì, cuối cùng chẳng phải vẫn là húp canh sao.” Ngao Song thở dài một hơi, trở về Long giới với Long Tộc đó.

Lúc này Từ Phàm đang đau lòng đổ dịch Bách Linh mà thương hội Ẩn Linh vừa mới nhận được vào trong hồ Linh Dịch.

Dịch Bách Linh, có thể tinh khiết huyết mạch thai nhi trong cơ thể linh thú, tăng cường nội tình huyết mạch chủ mạch.

Chỉ riêng nữa hồ dịch Bách Linh này đã khiến Từ Phàm dùng hết phần thưởng vừa lấy được.

“Hây, nuôi mấy con rùa nhỏ này dễ dàng sao.” Từ Phàm nhìn dịch Bách Linh trong hồ nói.

Quyết định đợi sáu con rùa nhỏ ẩn chứa huyết mạch Long Tộc ra ngoài, nhất định mỗi ngày phải ở địa bàn của nó, mới có thể lấy lại được tổn thất của mình.

“Gào!”

Giao Thủ Cự Quy phát ra tiếng kêu sung sướng.

“Hãy hấp thu cho đã, tranh thủ sinh ra mấy con không có mai rùa.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này, bỗng nhiên Từ Phàm nghĩ đến huyết mạch hỗn tạp của Giao Thủ Cự Quy, nói không chừng có thể sinh ra mấy con Giao Long.

Nhìn vào Giao Thủ Cự Quy khổng lồ, Từ Phàm không khỏi cảm thán nói: “Nếu lúc trước biết ngươi gặp phải chuyện này, thì ta nhất định sẽ tinh lọc huyết mạch của ngươi.”

“Sinh ra huyết mạch trứng rồng như vậy chẳng phải càng thêm tinh khiết sao.”

Lúc này, Từ Phàm nhận được tin của Ninh Đạo, bảo hắn đến võ đường ngọn núi chính một chuyến.

“Ninh đại ca có chuyện gì vậy.” Từ Phàm hỏi.

“Biết kế hoạch gần đây của đại trưởng lão, nên đặc biệt đến trợ giúp một tay.” Ninh Đạo cười đẩy một chiếc hộp nhỏ đến.

“Đây là cái gì.” Từ Phàm nghi ngờ nói.

“Linh Đan huyết mạch Chân Long, giới này tổng cộng có bốn viên.” Ninh Đạo nói.

“Ta nhớ rõ mấy năm gần đây Ninh đại ca rất ít khi trở về tông môn, sao biết chuyện này vậy.” Từ Phàm hỏi.

Lúc Giao Thủ Cự Quy tiến vào Ẩn Linh môn, Từ Phàm đã phong tỏa xung quanh hồ Linh Dịch, chỉ có hắn và đồ đệ là có thể đi vào.

“Có chuyện gì ở đại lục trung tâm có thể giấu diếm hội trưởng lão chứ, chỉ riêng thương hội các ngươi mua sắm đồ đạc gì là có thể suy đoán ra một hai.” Ninh Đạo cười nói.

Từ Phàm nhẹ nhàng mở hộp ra, một Linh Đan huyết mạch màu đỏ tươi lớn như bi-a.

“Gầm!”

Trên Linh Đan huyết mạch hình thành một bóng dáng mờ ảo hình rồng nhỏ rít gào về phía Từ Phàm, khiến tinh thần Từ Phàm chấn động nhỏ.

“Ninh đại ca, Linh Đan này không rẻ đúng không.” Từ Phàm hỏi.

“Là điểm tích lũy cống hiến của hội trưởng lão ta hơn hai trăm năm đó.” Ninh Đạo không thèm để ý nói.

Từ Phàm đóng hộp lại, bóng dáng mờ ảo lập tức biến mất.

“Ninh đại ca, đa tạ.” Từ Phàm không nói nhiều lời cảm ơn, hắn thích dùng hành động để thể hiện hơn.

“Ta cũng được xem là trưởng lão của Ẩn Linh môn, cống hiến vì tông môn là chuyện nên làm.” Ninh Đạo nói.

“Tông môn sẽ không quên Ninh trưởng lão đâu.” Từ Phàm cười nói, trong lòng quyết định làm đạo khí tọa giá trước thời hạn, cũng luyện một thanh đạo khí linh kiếm.

Được lợi từ nhẫn hộp mù của giò heo Hồ Lô đó, hiện tại Từ Phàm không còn thiếu nguyên liệu luyện đạo khí linh kiếm nữa.

Từ Phàm cầm lấy Linh Đan huyết mạch Chân Long, hắn nghĩ có phải sau này đã có cơ hội nuôi một con Chân Long để chơi đùa hay không, dù sao nuôi rùa cũng không có gì thú vị.

“Bồ Đào, đưa cái này vào nhà kho bảo vật đi.”

“Đúng rồi, đặt xa với quả trứng rồng đó chút.” Từ Phàm nói.

“Hiểu rõ.”

Một con rối cầm Linh Đam huyết mạch Chân Long rời đi.

Lúc này, bóng dáng của Lý Tinh Từ xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.

“Sư phụ, sư phụ của Thiên Nhi muốn gặp ta.” Lý Tinh Từ nói.

“Bây giờ sao?” Từ Phàm hỏi.

“Đúng vậy.”

“Vậy vi sư sẽ dẫn ngươi đi một chuyến.” Từ Phàm không cần nghĩ ngợi nói.

“Đa tạ sư phụ.”

“Có cần nói với cha ngươi một tiếng không.” Bỗng nhiên Từ Phàm hỏi, dù sao thì cha hắn vẫn còn trên thế gian.

“Không cần, ta chỉ có sư phụ.” Lý Tinh Từ thản nhiên đáp lại, trong ánh mắt không có chút cảm tình.

“Được, vi sư thu dọn một chút rồi sẽ đi với ngươi.”

Từ Phàm nói xong thì bay về phía nhà kho bảo vật.

Lúc này, hai Trấn Yêu Tinh chậm rãi đáp xuống hướng Ẩn Linh môn từ trên trời.
Bình Luận (0)
Comment