Chương 276: Tiên ngọc
Chương 276: Tiên ngọc
Lúc này, trong một tiểu trạch viện trong Tiên thành Vạn Vũ truyền ra tiếng rống giận dữ, nhưng lại bị pháp trận Hấp Âm của tiểu viện chặn lại.
Chính Phong hơi ngây người nhìn đống nhẫn không gian giả dùng Linh Thiết ngưng tụ mà thành trước mắt.
“Vậy mà nhẫn không gian ngụy trang này còn làm tốt hơn cả ta làm nữa.” Chính Phong khó có thể tin nói.
Sau khi tỉnh táo lại, Chính Phong nhìn thành quả lao động vất vả khổ sở hơn một năm của mình biến thành một đống sắt vụn, cũng không có nhiều tiếc nuối, cao thủ so chiêu tài nghệ không bằng người chỉ có thể oán bản thân.
Thậm chí hắn còn muốn tìm thanh niên kia thỉnh kinh, à không, hiện tại nên gọi là tiền bối, vì dù sao tu sĩ trong giới này của bọn họ cũng ít, hiếm khi có thể gặp được nhau.
“Nếu có thể gặp tiền bối kia một lần nữa thì tốt rồi.” Chính Phong tiếc nuối nói.
Lúc này, trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm gọi Từ Nguyệt Tiên ra.
“Lúc ta đi ra ngoài đã gặp người quen cũ của ngươi, vốn không chú ý tới hắn, nhưng không ngờ hắn lại xuống tay với ta.”
“Nếu đã gặp được, vậy thì làm theo lưu trình đi.”
Từ Phàm thu nhỏ Trấn Yêu Tinh số hai cho Từ Nguyệt Tiên.
“Cầm cái này, đi bán bạn cũ của ngươi một lần nữa.”
“Bồ Đào sẽ báo cáo vị trí của hắn trong thời gian thực.”
“Dường như sau khi chạy trốn từ lần trước lại tăng giá rồi, vừa hay có thể trợ cấp chút gia dụng, gần đây dinh dưỡng của Giao Thủ Cự Quy bắt đầu theo không kịp rồi.” Từ Phàm nói.
Lúc này linh thạch trong nhà kho bảo vật Ẩn Linh môn đã sắp đến tuyến cảnh giới, nếu không phải Yêu Linh Giới và Thiên Linh Tông chia hoa hồng thỉnh thoảng sửa một chút, thì có lẽ hiện tại đã bắt đầu náo nguy cơ tài chính.
“Tuân mệnh.” Từ Nguyệt Tiên vui mừng đón nhận Trấn Yêu Tinh số hai Từ Phàm đưa tới, bay về phía Tiên thành Lâm Sâm, chuyện này đã trở nên quen thuộc.
“Còn bốn năm nữa, kiên trì thêm bốn năm nữa, mấy quả trứng rồng kia đã có thể ra ngoài.”
“Đến lúc đó tông môn sẽ có thêm sáu Thần Quy huyết mạch Long Tộc.” Từ Phàm nói.
Trong khoảng thời gian này Từ Phàm có lương tháng ba ngàn, nuôi một chiếc dầu hổ dung tích 4.0, bồi thường tài sản lái xe.
Sau khi sắp xếp xong chuyện của Chính Phong, Từ Phàm đưa ánh mắt về phía túi nhẫn không gian trên bàn đá.
“Cũng không biết có thứ tốt hay không.” Từ Phàm cười nói, lúc trở về Từ Phàm đã mở mấy nhẫn không gian ra, phát hiện phần lớn là một ít Kim Đan và đồ tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đeo.
Phần lớn là những pháp bảo và công pháp vô dụng.
Từ Phàm gọi mấy con rối trong nhà kho bảo vật tới để phân loại đồ vật trong nhẫn không gian.
Tiện tay lấy mười chiếc nhẫn không gian từ trong túi ra, sau đó bắt đầu mở hộp mù.
“Bảo khí, phù chú, trận bàn, linh thạch, không có ý nghĩa gì, cái tiếp theo.” Từ Phàm lẩm bẩm nói.
“Linh thạch, công pháp, trận bàn, con rối, tiếp theo.”
“Linh đan, độc đan, còn có một quyển công pháp độc kinh, có thể xem độc kinh này một chút.”
Từ Phàm giữ lại độc kinh, còn lại để cho con rối phân loại, tiện tay mở nhẫn không gian tiếp theo ra.
“U là trời, nhiều Linh Tinh như vậy sao!”
“Còn có cả Tiên ngọc!”
“Chắc chắn là đệ tử Thần Tiên hạ phàm kia đã bị trộm.” Biểu cảm Từ Phàm vui sướng hẳn lên, bắt đầu cẩn thận xem xét đồ vật trong nhẫn không gian này.
Huyền Thiết vạn năm, Đồng Tinh, Kim Tinh, linh dược vạn năm các loại, và một đống linh tài.
Từ Phàm nhìn đã phát hiện có chút không đúng, hình như mấy thứ này đều cần thời gian lắng đọng hoặc trong hoàn cảnh đặc thù mới có thể hình thành bảo vật quan trọng.
“Không lẽ đây là nhẫn không gian của giò heo Hồ Lô sao.” Từ Phàm vuốt cằm suy nghĩ nói.
Nghĩ đến đây, Từ Phàm gửi cho Vương Hướng Trì một tin nhắn.
“Có phải nhẫn không gian đồ đệ Hồ Lô của ngươi bị trộm rồi hay không.” Từ Phàm hỏi.
“Phi Vũ sao, không nói đến cái này, chỉ là ta hỏi thăm một chút xem Tu Tiên giới có chuyện trộm cắp hay không.”
Nhận được tin tức của Vương Hướng Trì, Từ Phàm chắc chắn điều mình suy đoán.
Lúc này ở trong Tiên thành nào đó, một thiếu niên thân tàng đại phú quyết định sau này không dùng nhẫn không gian nữa.
“Hèn gì ta nói sao Chính Phong lại treo thưởng nhiều như vậy, thì ra là chọc đến giò heo.” Từ Phàm cười nói.
Nhìn Tiên ngọc trong tay, Từ Phàm đang nghĩ có nên dùng để ấp trứng Long đảo hay không.
“Bỏ đi, có lẽ chút Tiên ngọc này không đủ dùng, vẫn là nên dùng cho đứa nhỏ.” Từ Phàm lấy ra hơn phân nửa Tiên ngọc trực tiếp hòa tan vào nhóm chín con trường long uể oải bắn về phía Tụ Linh Trận.
Lần trước lúc lấy được miếng Tiên ngọc kia, đã có được một bí pháp chuyên dùng để biến hóa Tiên ngọc thành linh khí từ chỗ Lý Huyền Đạo.
“Gầm!”
“Grừ!”
Chín con trường long được linh khí chất lượng cao bổ sung cho trường long định kỳ khôi phục trạng thái toàn thịnh, trường long màu lam chủ thủy bắt đầu thi vân bố vũ trong tông môn.
Trong lúc nhất thời toàn bộ tông môn lại trở về dáng vẻ trước khi Giao Thủ Cự Quy đến.
“Bồ Đào, trạng thái này có thể kéo dài bao lâu.” Từ Phàm hỏi.
“Bốn tháng, sau đó bắt đầu giảm dần, nửa năm sau khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.”
“Chỉ bốn tháng, hơi ngắn.” Từ Phàm nhíu mày, cảm giác không giống như mình dự đoán.
“Vừa rồi lực hút vòng xoáy linh khí trên thân Giao Thủ Cự Quy lại tăng cường.”
“Được, ta biết rồi.”
Giọng điệu Từ Phàm có chút đau lòng, cảm giác tốc độ kiếm linh thạch của mình đã không theo kịp nữa.
“Hay là ta đi cướp Hồ Lô của tiểu tử kia, không biết Thiên Đạo có đến đánh ta hay không.” Từ Phàm nói, nhưng nói cách khác, hắn không ngu xuẩn đến mức có ý nghĩ này.
Nói không chừng sau này những giò heo đó đều là tồn tại vượt qua thời gian trường hà, ngươi ra tay với những đại lão còn nhỏ đó chính là muốn chết.
Từ Phàm nhớ rõ kiếp trước đã xem qua, chính là một nhân vật phản diện không có não vượt qua thời gian trường hà, nghịch chuyển thời không muốn đánh chết giò heo còn nhỏ, kết quả kinh động đến giò heo, kết cục sau đó chưa ra khỏi thời gian trường hà đã bị một ánh mắt đánh thành cặn bã.
“Bốn tháng thì bốn tháng vậy, so với không có cái mạnh, nếu thật sự không ổn thì ta sẽ bán hai chiếc Yêu Tộc Viên Thức Tinh thuyền đi.” Từ Phàm nói.
Đang lúc Từ Phàm hơi phát sầu linh thạch không đủ, thì một đệ tử Thiên Linh Tông chia phần thuê phân thân Bồ Đào đến.
“Gần đây Thiên Linh Tôn Giả có khỏe không.” Từ Phàm khách sáo hỏi.
“Vẫn ổn, chỉ là lúc đến vùng Cực Không thu thập tài nguyên, tính khí có chút táo bạo.” Đệ tử Thiên Linh Tông nói.
“Ồ, vậy thì được.” Từ Phàm gật đầu nói, nghe Thiên Linh Tôn Giả không đi tìm Yêu Tộc đánh nhau, trong lòng hơi tiếc, vì như vậy thì sẽ không có lợi ích cao.
Sau khi Từ Phàm đưa tiễn đệ tử Thiên Linh Tông, lại nhìn tài nguyên thu thập được ở vùng Cực Không, gật đầu, rất ổn định, không có bất ngờ lớn, cũng chưa đến mục tiêu hai ngàn.
“Bảo Bàng Phúc mua thêm một bộ nguyên liệu Đạo Khí Tụ Linh Trận, ta không tin bốn bộ Tụ Linh Trận cấp Đạo Khí còn không nuôi nổi quả trứng rồng nó.” Từ Phàm cắn răng nói.
Vốn Giao Thủ Cự Quy có thể thai nghén thời gian hàng trăm năm mới sinh ra trứng rồng, nhưng Từ Phàm lại để Giao Thủ Cự Quy vào Ẩn Linh đảo, nơi linh khí nồng đậm đưa vào trong cơ thể khiến sáu trứng rồng đang thai nghén có phản ứng.
Lúc Từ Phàm phát hiện tình hình này thì đã quá muộn, nếu hiện tại dừng lại thì chỉ có thể thành thật đợi mấy trăm năm mà thôi.