Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 282 - Chương 282: Thiên Phú Của Vân Hoa Lộc

Chương 282: Thiên phú của Vân Hoa Lộc Chương 282: Thiên phú của Vân Hoa Lộc

“Hiện tại Hùng Lực không có nguy hiểm về tính mạng, người phái người truy sát Hùng Lực chính là tỷ tỷ của Tráng Linh.”

“Mấy lần giao thủ với Hùng Lực chỉ là muốn đưa Hùng Lực về thánh địa.” Hợp Hoan Bồ Đào sau đó lại bổ sung.

“Tỷ tỷ của Tráng Linh có tu vi gì.” Từ Phàm hỏi.

“Nguyên Anh, thiên kiêu đệ nhất thánh địa Hợp Hoan.”

Nghe thấy mới là Nguyên Anh kỳ, Từ Phàm an tâm.

“Tăng cường lực lượng người bảo vệ bên người Hùng Lực, thời khắc mấu chốt có thể cứu Hùng Lực là được.” Từ Phàm nói.

“Đã rõ.”

Ba ngày sau, khi Trương Học Linh ra khỏi huyễn cảnh Vấn Đạo câu đầu tiên nói với con rối là.

“Có thể cho ta ở trong đấy thêm hai năm được không.”

Giọng nói vẫn chưa thỏa mãn khiến Từ Phàm phải hoàn toàn nhìn nhận lại đệ tử này một lần nữa.

Trong lương đình bên cạnh Ẩn Linh đảo, Từ Phàm nhìn Trương Học Linh trước mắt mình hỏi về sự khó hiểu của mình: “ Ngươi ở trong huyễn cảnh Vấn Đạo hai mươi bốn năm ngộ đạo tu tập thần thông, thật sự không sốt ruột dù chỉ một chút.”

“Không sốt ruột chút nào. Đây là nói mà đệ tử hướng tới, ta muốn đời đời kiếp kiếp đều ở trong đó ngộ đạo tu tập thần thông.” Bên trong ánh mắt của Trương Học Linh toát lên sự lý tưởng khiến Từ Phàm cảm giác là cuồng tín đồ nhìn thấy được thần quốc lý tưởng của thần.

Thầy giáo thích đứa trẻ chăm học, nhưng dạng như Trương Học Linh rõ ràng hơi quá khích.

“Huyễn cảnh Vấn Đạo đó ngươi không đi được nữa rồi, sau này ngươi cứ đợi trong Tàng Kinh Các của tông môn đi, công pháp thần thông trong đó ngươi muốn xem quyển nào thì xem.” Từ Phàm nói.

Duy trì thế giới huyễn cảnh Vấn Đạo cần tiêu hao Cát Thời Không, cũng không phải Từ Phàm tiếc chỗ Cát Thời Không đó, mà là sợ Trương Học Linh trong huyễn cảnh Vấn Đạo không khống chế nổi xhisnh mình nảy sinh nhận thức sai về thời gian.

Thường ở trong môi trường có tốc độ dòng chảy thời gian khác biệt, sẽ sinh ra di chứng rất nghiêm trọng.

Đây là kinh nghiệm trước đây khi Từ Phàm lợi dụng thẻ BUG của Thời Gian Tiểu Ốc.

“Tạ đại trưởng lão.” Trương Học Linh hành lễ nói, trên mặt không có chút bất ngờ hay vui vẻ nào, nhưng sự tiếng nuối bé nhỏ lóe lên sâu trong con mắt kia vẫn bị Từ Phàm nắm được.

“Đi thôi, đừng có chỉ nghĩ đến việc ngộ đạo tu tập thần thông, lúc không có chuyện gì cũng phải ra ngoài đi dạo.”

“Đệ tử đã hiểu, cảm ơn lời khuyên bảo của đại trưởng lão.”

Trương Học Linh nói xong thì hành lễ cáo lui với Từ Phàm.

Sau khi trò chuyện xong, Từ Phàm nhìn về mặt hồ của Thập Vạn Lý Cự Hồ.

“Bồ Đào, Hùng Lực đi du lịch ở bên ngoài đã bao lâu rồi.” Từ Phàm hỏi.

“Tám năm lẻ bảy tháng.”

“Rốt cục cũng có cảm giác thời gian trôi qua rất nhanh rồi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Cơ sở của Hỗn Thiết Viên Hầu bên Yêu Linh giới như thế nào rồi.”

“Cơ sở hạ tầng và đường dây sản xuất con rối của cơ sở đó đã được xây dựng hoàn thành, hiện nay đãng tìm kiếm mục tiêu phù hợp tiến hành giao dịch.”

“Hiện nay đã khóa chặt được Mộc Hồ nhất tộc mới nhập lưu.”

“Vẫn ổn, cứ tiếp tục phát triển như vậy đi.”

“Thời điểm mua bán ưu tiên sử dụng linh thạch.” Từ Phàm lại nhếch miệng.

Dù sao không cần tự mình thao tác, vậy cứ nuôi thả ở đó đi, điều duy nhất Từ Phàm quan tâm là bên kia lúc nào có thể sản xuất tài nguyên để phụng dưỡng hắn đây, gần đấy nghèo đến không chịu nổi.

“Bồ Đào hiểu rõ.”

Ngay khi Từ Phàm ngồi trong đình nghỉ mát uống trà ngắm hồ, Thiên Cát Quy ánh mắt u oán chậm rãi bò qua từ phía bên cạnh đình nghỉ mát mà Từ Phàm đang ngồi.

“Đừng đi mà, ra đây nói chuyện chút đi.” Từ Phàm nhìn thấy Thiên Cát Quy thì cất tiếng chào.

Sau khi Thiên Cát Quy nghe được lời của Từ Phàm, chậm rãi leo lên trên đình nghỉ mát Từ Phàm đang ngồi, cùng nhau ngắm hồ với Từ Phàm.

‘Ô ~~~’

Thiên Cát Quy khẽ kêu một tiếng, Từ Phàm hiểu rõ ý của Thiên Cát Quy.

“Ngươi nói khí vận của tông môn miễn cưỡng có thể trấn áp sáu quả trứng rồng kia, muốn ấp nở sáu quả trứng rồng này rồi nuôi lớn còn cần nhiều Thụy thú hoạc pháp bảo trấn áp khí vận của tông môn hơn nữa.”

Từ Phàm trong mắt lập lòe sự nghiêm túc, hình như lúc trước mình đã nhận một đồ tôn là vai chính, liệu có phải bởi vì nguyên nhân này không nhỉ.

“Ulalala~~~ “

“Trứng rồng đã nằm trong tay, ta làm sao có thể trả về biển Vô Tận, ngươi biết rõ tông môn chúng ta đã ăn bao nhiêu đau khổ vì trứng rồng.” Từ Phàm bất mãn nói với Thiên Cát Quy.

“Yên tâm, có ta thì người khác mới không được lợi.” Từ Phàm nói rồi vỗ vỗ mai rùa của Thiên Cát Quy.

Vào thời điểm này, ba chú lộc nhỏ chạy từ ngoài đình nghỉ mát của Từ Phàm chạy qua.

“Đến đây ~ “

Một bàn tay linh lực lớn trực tiếp bắt ba chú lộc nhỏ này đến bên cạnh Từ Phàm.

“Viêm Linh Lộc, Tiểu Hoa, ngươi lừa bắt từ chỗ nào đây.” Từ Phàm nghiêm túc hỏi.

Vân Hoa Lộc ngửa đầu, tựa như đang đòi thưởng với Từ Phàm.

“Hic hic~”

“Chỗ này làm gì có núi lửa, nếu Tiểu Hoa ngươi lừa ta, ngươi sẽ xong đời đấy.” Từ Phàm đen mặt nói.

Từ Phàm cũng không phải để ý trong tông môn nhiều thêm vài con Thụy Thú, mà là trên cổ những Thụy Thú đó có ký hiệu của những tông môn khác.

Vung tay lên, hỏa ngọc trên cổ của Viêm Linh Lộc xuất hiện trong tay.

“Viêm Sơn Tông.” Từ Phàm cau mày nói.

Viêm Sơn tông, xem như một tông môn trung lập, nằm trong khu vực khống chế của Ma Thiên Tông, theo Từ Phàm thấy thì tông môn này thuộc Lửng Mật, chớ chọc ta, nếu ngươi chọc vào ta, không phải ta giết ngươi, thì là bị ngươi giết chết.

“Tiểu Hoa, Viêm Linh Lộc này ngươi có thể đưa chúng trở về hay không.” Từ Phàm nói.

“Hic hic~~”

“Ngươi chỉ có thể đưa bọn nó về đây, nhưng không biết cách để đưa chúng trở lại.” Từ Phàm cau mày nói.

Tiểu Hoa gật đầu, sau đó thân hình cứ như vậy biến mất trước mặt Từ Phàm.

Không qua bao lâu, một con voi nhỏ màu bạch ngọc bị Tiểu Hoa đưa lại đây từ trong hư không.

“Bạch Linh Tượng!” Từ Phàm giật mình nói, cái này hình như là linh thú của Thiên Ma Tông.

“ang ang ~~ “ “嘤嘤~~”

“Được rồi, ta biết rồi, về sau ngươi đừng nhận nữa.” Từ Phàm ôm đầu nói.

“Ôô~~ “

Lúc này dường như Thiên Cát Quy đã cười một chút.

“Hiện tại đủ cái rắm, phiền phức còn nhiều thêm.” Từ Phàm cả giận nói, nhìn Vân Hoa Lộc, hắn cảm thấy ngày đó nếu huyết áp cao quá không chịu được. có thể nấu con Tiểu Hoa này gỡ mối hận trong lòng.

Lúc này, toàn bộ tông môn đệ tử của Viêm Sơn tông cũng bắt đầu tìm kiếm những chú lộc nhỏ mà Thụy Thú trấn áp khí vận của tông môn bọn họ sinh ra , Thiên Ma Tông cũng vậy.

Từ Phàm cảm giác có hai nhân quả khủng bố đang đánh về phía hắn.

“Xem ra cần phải dùng chút thủ đoạn.” Từ Phàm cắn răng nói.

Một con Ngũ Linh Minh Hầu xuất hiện trên bầu trời Ẩn Linh môn, hai tay kết ấn, một linh quang màu xanh hình thành bao trùm lên Ẩn Linh môn.

Từ Phàm điểm mi tâm, một giọt máu xuất hiện tại đầu ngón tay, vọt về phía linh quang màu sắc trên bầu trời Ẩn Linh môn.

Từng tia từng tia huyết quang hiện lên trong linh quang màu xanh.

Sau khi linh quang màu xanh đảo qua toàn bộ Ẩn Linh môn, Từ Phàm cảm giác được hai chuỗi nhân quả mang theo sức mạnh thăm dò biến mất không thấy gì nữa, mới thở ra một hơi.

“Tác dụng thì chả có, gây chuyện thì đứng đầu.” Từ Phàm trừng mắt liếc Vân Hoa Lộc.

“Được rồi, mang theo các bạn của ngươi đi chơi đi.” Từ Phàm nói, đối với thiên phú của Vân Hoa Lộc này, hắn đã sớm biết rõ, vốn cho rằng có một con rể nuôi từ bé đã đủ rồi, không nghĩ tới con hàng này còn không vừa lòng.

Từ Phàm bóp nát hỏa ngọc trong tay, dùng linh hỏa đốt thành tro tàn, phòng ngừa có người dựa vào thứ đồ này tìm đến tận cửa.

“Lão quy, ngươi nói trước đây Tiểu Hoa dẫn ngươi về như thế nào.” Từ Phàm tò mò hỏi.

“Ô ~~ “

“Từ trong Thiên Hà linh trì của trưởng lão hội!”

Từ Phàm triệt để mất bình tĩnh.
Bình Luận (0)
Comment