Chương 290: Thực Thiết Nhất Tộc
Chương 290: Thực Thiết Nhất Tộc
Ninh Đạo rất tự nhiên mà nhận bảo khí hành cung.
“Ninh đại ca vẫn nên mau mau đi trị thương đi.” Từ Phàm nhìn vết thương đang dần xấu đi của Ninh Đạo nói.
“Vết thương nhỏ ấy không có gì đáng ngại, không ảnh hưởng đến chuyện ta cảm kích ơn của Đại trưởng lão.” Ninh Đạo không thèm để ý nói, lấy dược cao bí chế của hội trưởng lão ra bôi lên vết thương.
“Ninh đại ca lại đi nơi nào vậy, lần này hơi chịu thiệt nhỉ.” Từ Phàm nói ra.
Ninh Đạo lại uống thánh dược trị thương Từ Phàm cho, chậm rãi nói: “Bị năm con Yêu Lang Hợp Thể kỳ mai phục tấn công, suýt nữa không về được rồi, vẫn may có đạo khí linh kiếm Đại trưởng lão cho.”
“Là kiếm đạo của Ninh đại ca tài giỏi, ta đây chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.” Từ Phàm cười nói.
Nói thật ở trong mắt Từ Phàm, bên trong cấp bậc Hợp Thể kỳ, sức chiến đấu của Ninh Đạo cũng coi như mạnh lắm rồi, cho dù hắn muốn kiềm chế Ninh Đạo cũng phải tốn nhiều sức lực, điều kiện tiên quyết là không sử dụng Trấn Yêu Tinh.
“Còn nói lời đó làm gì, cũng không phải ta chưa từng thấy dáng vẻ ngươi trấn áp Ám Xà.” Ninh Đạo nói.
“Bây giờ không cần phải làm lớn như vậy nữa.” Từ Phàm nói ra, lần trước chỉ là bị ép bất đắc dĩ, vì vậy mới lấy hết thủ đoạn ra dùng.
“Đoán được, mỗi lần bị món đồ chơi trên đỉnh đầu kia nhìn chằm chằm, ta đều cảm thấy da đầu tê dại.”
Trấn Yêu Tinh có module thăm dò mạnh nhất, vì vậy mỗi lần Bồ Đào không có việc gì là khống chế Trấn Yêu Tinh quét nhìn toàn bộ Thập Vạn Lý Cự Hồ.
“Ha ha, lần sau ta sẽ dặn Bồ Đào chú ý hơn.” Từ Phàm xấu hổ nói ra, loại hình thức thăm dò sâu kia quả thật có thể khiến Hợp Thể kỳ cảnh giác.
Sau khi trò chuyện với Từ Phàm xong, Ninh Đạo trở về động phủ của mình trị thương.
“Được rồi, không nghỉ ngơi nữa.”
Từ Phàm quay người, thông qua Truyền Tống Trận trong tiểu viện đến không gian dưới lòng đất.
“Bào Đào, báo cáo tình huống bên chỗ Yêu Linh giới đi.”
Từ Phàm bị quấy rầy nghỉ ngơi, chỉ có thể buồn đến phát chán đi xem đồ chơi mình đặt ở đó ra sao.
Một màn ánh sáng mở ra, bên trên bắt đầu phát sóng tình huống của Yêu Linh giới.
“Lửng mật giáp dày nhất tộc đã phát triển đến cấp bậc của chủng tộc nhập lưu, có một vị Yêu Tôn Đại Thừa trấn giữ, trước mắt phát triển tốt đẹp.”
“Lại củng cố thêm một khoảng thời gian nữa, trụ sở dưới lòng đất bên kia có thể thu hoạch số lượng tài nguyên lớn rồi.”
“Cũng có thể khai thác số lượng lớn mấy thứ như linh khoáng mà bên này khan hiếm.”
“Bồ đào giới thiệu.”
“Phát triển không tệ, điều tiếc nuối duy nhất là mật lửng giáp dày số một vẫn chưa đưa ra quyết định.” Từ Phàm sờ cằm, tiếc nuối nói ra.
Từ Phàm cảm thấy dã tâm của mật lửng giáp dày số một còn lớn hơn mình nghĩ.
“Chủ nhân không cần để ý, sớm muộn gì mật lửng giáp dày số một cũng phải thỏa hiệp với chủ nhân thôi.”
“Bây giờ hắn chỉ là muốn chứng minh giá trị của mình, đòi hỏi càng nhiều tài nguyên từ ngươi thôi.” Bồ Đào nói ra.
Nghe thấy lời Bồ Đào, Từ Phàm sững sờ nói: “Từ bao giờ mà ngươi hiểu những thứ này vậy?”
Lúc này Bồ Đào đừng một lát, sau đó mới lên tiếng: “Tin tức trong kho số liệu tăng nhanh, sau đó ta tối ưu hóa chúng.”
“Sao ngươi không báo cáo lại cho ta.” Từ Phàm cau mày nói.
Lúc này, màn ánh sáng trước mặt Từ Phàm bắt đầu thay đổi, bên trên xuất hiện hình ảnh khi Từ Phàm câu cá.
Trong bức ảnh, Bồ Đào chủ động nói ra: “Chủ nhân, kho số liệu xảy ra thay đổi, số liệu tầng thấp nhất của Bồ Đào cần tối ưu hóa.”
“Chút chuyện nhỏ này không cần làm phiền ta.” Từ Phàm xua xua tay, không kiên nhẫn nói ra.
Đến đây, hình ảnh kết thúc.
“Ha ha, vậy à, về sau ta sẽ chú ý hơn.” Từ Phàm cười ha ha nói, sau đó lại bắt đầu nhìn Yêu Linh giới trên màn ánh sáng.
“Đúng rồi, Yêu Tôn mà mật lửng giáp dày lôi kéo là yêu quái gì?”
“Thực Thiết Yêu Tôn, coi như là chủng tộc ẩn cư trung lập hiếm thấy trong Yêu Tộc, chỉ trông coi mảnh đất nhỏ của riêng mình, thậm chí còn từng giúp Nhân Tộc khi Nhân Tộc và Yêu Tộc đại chiến thời viễn cổ.
“Dựa theo phân định của chủ nhân, Thực Thiết Nhất Tộc thuộc loại trung lập mà lương thiện.”
Bên trong màn ánh sáng xuất hiện hình ảnh một con gấu trúc, chỉ là hung mãnh hơn so với bên ngoài.
“Vậy mà lại là gấu trúc!” Từ Phàm hứng thú nói.
“Có thể để mật lửng giáp dày nhất tộc số một kiếm một con đến không, con non cũng được.”
Ai có thể chối từ hấp dẫn của việc nuôi một con gấu trúc chứ.
“Tốt nhất là không, tại Yêu Giới không có Yêu Tộc nào dám động vào con non của Thực Thiết Nhất Tộc.”
“Trừ phi có can đảm đối địch với chủng tộc trung lập Yêu Giới.” Bồ Đào nói ra.
“Được rồi, ta vẫn nên chơi khỉ vậy.” Từ Phàm tiếc nuối nói ra.
“Hỗn Thiết Cự Viên như thế nào rồi.” Từ Phàm lại hỏi.
“Bốn phía đều đã vững chắc, đã liên lạc với mấy tiểu tộc xung quanh, giao dịch rất thuận lợi, chắc hẳn một thời gian ngắn nữa tài nguyên báo lên sẽ tăng gấp bội.”
Từ Phàm gật đầu, tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt, chỉ cần yên tâm làm cá ướp muối, phát triển đến hậu kỳ, hắn dám tự xưng là vô địch giới này.
Trong Vực Cực Không, thông đạo dung hợp hai giới, dùng mắt thường đã không thể nhìn thấy biên giới, lúc này đối chọi của quân đội hai tộc đã đạt đến đỉnh điểm.
Lúc này trong ngôi sao nằm ở hậu phương quân đội, một thiếu niên chậm rãi mở mắt ra, trên mặt mang theo ý cười nhìn về phía Yêu Tộc đang tụ tập.
“Đồ ngu, công phu dưỡng khí này của ngươi còn phải luyện thêm nữa.”
Giọng nói của thiếu niên biến ảo khôn lường, truyền khắp Vực Cực Không.
Nhìn từ xa giống như một đại lục trên đỉnh đầu Cự Quy远看像是一座大陆的巨龟的头顶上, trong tòa cung điện Yêu Tộc to lớn huy hoàng, một nam một nữ đang tán tỉnh nhau.
Chàng trai coi thường nhìn về phía thiếu niên.
“Nhóc con Tinh Linh, ta thấy chiến ý bên phía ngươi cũng bị ép cho không động nổi rồi.”
“Xem ta đây.”
Chàng trai khẽ giơ tay trái lên.
Trong nháy mắt, khí thế toàn bộ quân đội Yêu Tộc bắt đầu có thay đổi, vô số Yêu Tộc lộ vẻ tàn nhẫn khát máu, nghĩ muốn tự tay xé rách phòng ngự của Nhân Tộc.
Trong mắt mấy nghìn chiếc chiến hạm cự thú phát ra ánh đỏ.
Lúc này, tất cả chiến hạm cự pháo của Nhân Tộc cũng bắt đầu tụ ánh sáng, trên chiến hạm có hư ảnh của Tôn Giả Nhân Tộc đang nở nụ cười lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía Yêu Tộc.
Thời kỳ viễn cổ Nhân Tộc chúng ta đã có thể đuổi Yêu Tộc các ngươi ra khỏi giới này, bây giờ ta cũng có thể trấn áp Yêu Tộc các ngươi.
Bây giờ hai tộc chỉ chờ một tiếng ra lệnh, đại chiến sẽ bắt đầu.
Ngay khi sắp khai chiến, chàng trai đột nhiên cười giễu, thản nhiên nói ra: “Kiên nhẫn chờ đợi.”
Kim Sí Đại Bàng ra lệnh một tiếng, tất cả Yêu Tộc đều yên lặng trở lại.
“Đồ ngu ra vẻ thông minh.” Thiếu niên hơi thất vọng nói ra.
“Nhóc con Linh Tinh, ngươi lại muốn bẫy ta.”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta nói cho ngươi biết, chỉ cần ta giết ngươi, chắc chắn Phi Vũ giới sẽ bị Yêu Tộc ta chiếm lĩnh.” Giọng nói chàng trai quanh quẩn toàn bộ Vực Cực Không.
“Ngươi nghĩ nhiều rồi, muốn chiếm lĩnh thế giới của Nhân Tộc ta, gọi cha ngươi đến đi.” Giọng nói thiếu niên mang theo trêu tức, thậm chí còn mang theo chút khích lệ.
“Nhóc con Linh Tinh, nếu ngươi đã để ý đến cha ta như vậy, thế xem con trai ta như thế nào, như vậy chúng ta chính là người một nhà rồi.” Chàng trai đáp lại vô cùng sắc bén.
Hai nhân vật đứng đầu hai giới Nhân Yêu bắt đầu mắng chửi lẫn nhau ngay trước mặt hàng tỉ sinh linh.
Quân đội Nhân Tộc bên này cũng toát ra vẻ thất vọng, xem tình hình thì trong thời gian ngắn không đánh nhau được rồi.
Trong cung điện Yêu Tộc trên đỉnh đầu Thiên Lục Quy.
Một tên thân người đầu sư tử đi đến, hệt như một cự thú viễn cổ.
“Thủ lĩnh, vì sao không khai chiến.”
“Ta với nhóc con Tinh Linh đối đầu mấy nghìn năm, mỗi một câu một từ hắn nói ra đều có động cơ riêng.
“Bây giờ khai chiến, chắc chắn không chiếm được chỗ tốt.”
Yêu Tộc thân người đầu sư tử chỉ nhìn sâu vào chàng trai, sau đó thi lễ rời đi.