Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 294 - Chương 294: Hùng Lực Trở Về

Chương 294: Hùng Lực trở về Chương 294: Hùng Lực trở về

Trong sân nhỏ lại bày tiệc rượu thêm lần nữa.

“Thần thông của Từ phong chủ chắc là đã thông thần rồi.” Hùng Lực nhìn về phía Từ Linh Đài và nói.

“Trong mắt cha ta chỉ có tu luyện, đi theo bên cạnh Đại trưởng lão nên có được thành tựu này cũng rất bình thường.” Từ Linh Đài nói.

Khi còn nhỏ, hắn còn nhớ rõ phụ thân mình dành hết tất cả thời gian cho tu luyện. Nếu không phải sư tổ ra lệnh hắn dẫn mình và mẫu thân ra ngoài chơi, phỏng chừng mình còn không biết thế giới bên ngoài rộng lớn thế nào.

“Đúng vậy, đi theo bên cạnh Đại trưởng lão có thành tựu này cũng rất bình thường.” Hùng Lực cảm thán.

Lúc này, sau khi Hề Nhi bưng đĩa thức ăn cuối cùng bèn thuận tiện ngồi xuống bàn, cầm chén rượu đã được rót đầy lên rồi nói với Hùng Lực một cách hào phóng: “Bái kiến Đại sư huynh.”

“Ha ha, bái kiến đệ muội.” Hùng Lực cười nói.

“Hề Nhi, giới thiệu với ngươi, người này là người đứng thứ nhất cuộc thi Thiên Kiêu đại lục trung tâm, cấp Kim Đan kỳ.” Từ Linh Đài giới thiệu.

“Chỉ là hư danh, đừng quá khen.” Hùng Lực phất tay nói.

“Lợi hại vậy sao, tướng công, chẳng lẽ ngươi chính là đệ tử của Ẩn Linh môn sao?” Hề Nhi ngạc nhiên hỏi. Trước kia nàng từng hỏi Từ Linh Đài là người thuộc tông môn nào nhưng vẫn luôn không có được câu trả lởi, không ngờ cuối cùng hôm nay cũng biết.

“Đúng vậy, ta vốn định chờ đủ mười năm rồi nói cho ngươi, bây giờ không cần che giấu nữa rồi.” Từ Linh Đài nói.

“Đại sư huynh chắc chắn là rất lợi hại.” Hề Nhi nói.

“Cũng thường thôi, Hùng Lực Đại sư huynh cũng chính là người đuổi đánh đám Yêu Tộc Nguyên Anh kỳ.” Từ Linh Đài cười hì hì nói. Luyện Thể Kim Thân không gì cản được kia ai thấy cũng phải đau đầu.

“Vậy phu quân kém hơn đại sư huynh bao nhiêu?” Hề Nhi tò mò hỏi. Nàng vẫn luôn biết phu quân của mình lợi hại nhưng không biết cụ thể như thế nào.

“Tám lạng nửa cân, nếu trong trận đấu sống chết thì phỏng chừng cuối cùng sẽ đồng quy vu tận.” Hùng Lực nói. Nếu vị sư đệ này của hắn liều lĩnh dùng thần thông đánh hắn thì thật là có hơi ăn không tiêu.

“Phu quân, ngươi thật lợi hại.” Hề Nhi ngạc nhiên nói.

“Tất nhiên rồi, hôm nào có cơ hội chúng ta thử sức xem.” Từ Linh Đài nói.

“Không phải là ta đố kị đâu.” Hề Nhi nhăn khuôn mặt nhỏ nói.

“Ha ha.” Hùng Lực và Từ Linh Đài thoải mái cười to.

Ngày hôm sau, Hùng Lực mang theo tâm trạng kích động quay về Ẩn Linh môn mà mình hằng mong nhớ.

Đi vào tông môn, Hùng Lực hút một ngụm linh khí thật to, nhưng cuối cùng lại không có cảm giác quen thuộc này.

Hùng Lực nhìn chín con linh khí trường long trên đỉnh đại trận tông môn, lại phát hiện ra không có phong thái mạnh mẽ như lúc trước.

“Chuyện này là thế nào, linh khí của tông môn bị hút đi sao?” Hùng Lực nói.

Lúc này, một vị đệ tử Trúc Cơ kỳ cưỡi linh thuyền bay về phía ngọn núi chính.

Hùng Lực xoay người một cái đã xuất hiện trên linh thuyền.

“Bái kiến đại sư huynh, chúc mừng đại sư huynh đã rèn luyện trở lại.” Vị đệ tử đó vừa nhìn thấy Hùng Lực bèn vội vàng nói.

“Ừ, linh khí của tông môn là chuyện thế nào?” Hùng Lực hỏi.

“Chuyện này phải nói từ một con Giao Thủ Cự Quy, hơn một nửa linh khí của tông môn đều bị nó hút đi.”

“Hình như nguyên nhân là bởi vì mang thai trứng rồng.”

Đúng lúc này, một tiếng gào giống như tiếng rồng gầm truyền tới.

Trêu bầu trời xuất hiện một cái phễu có thể nhìn thấy bằng mắt thường, linh lực trong tông môn cũng lập tức mỏng hơn ba phần.

“Một ngày thứ này phải hấp thu bao nhiêu linh thạch kinh khí đây.” Hùng Lực ngạc nhiên nói.

“Cũng bình thường, linh lực của tông môn trước kia quá dày đặc, hiện giờ loãng hơn, như vậy khi tu luyện sẽ không đột phá một cách dễ dàng nữa.” Vị đệ tử đó nói, ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía lốc xoáy linh khí trên bầu trời.

“Được, ta biết rồi, bây giờ ta sẽ đi bái kiến Đại trưởng lão.” Hùng Lực nói rồi gọi Bồ Đào đưa cho hắn một chiếc linh thuyền, bay về phía bình nguyên phía sau ngọn núi chính.

Lúc này, Từ Phàm đang tự hỏi trước một tấm bản vẽ.

“Về rồi à, cảm thấy mười năm rèn luyện thế nào?” Từ Phàm thu hồi bản vẽ giữa không trung rồi hỏi.

“Tu Tiên giới và thế gian không có điểm gì khác nhau, bản chất đều như nhau, lòng người hiểm ác, chuyện gì cũng phải đề phòng.”

“So với Tu Tiên giới, đệ tử chỉ muốn vĩnh viễn được ở trong tông môn.” Hùng Lực thật thà nói.

“Tạm được, xem ra không mất công rèn luyện ở Tu Tiên giới.” Từ Phàm cười nói.

“Đã quay về, vậy sau này có một số chuyện của tông môn cũng nên giao cho các ngươi thực hiện.” Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh.” Hùng Lực kích động nói, vì tông môn mà sống, vì tông môn mà chết là nguyện vọng cả cuộc đời hắn.

“Không cần hưng phấn như vậy, chuyện bán mạng sẽ không tới lượt các ngươi làm, trừ khi tu vi của các ngươi có thể cao hơn con rối.”

Từ Phàm nhẹ nhàng phất tay, ba con rối Hoá Thần kỳ xuất hiện từ trong nhẫn không gian của Hùng Lực.

“Đây là con rối trong nhẫn không gian của ta sao?” Hùng Lực ngạc nhiên nói.

“Không sai biệt lắm, nhẫn không gian của đệ tử đi ra ngoài rèn luyện như các ngươi đều có hai tầng không gian. Tầng không gian thứ hai sẽ dể con rối bảo vệ các ngươi.” Từ Phàm nói.

Cái này còn chưa kể đến vệ tinh thiên cơ trên bầu trời.

“Trở về tiếp tục chăm chỉ tu luyện đi. Hai vùng địa giới sắp bắt đầu dung hợp, đại chiến hai tộc cũng sắp bắt đầu rồi. Tóm lại là tu vi cao chút cũng không có điểm nào xấu cả.” Từ Phàm nói.

Trong khoảng thời gian này, Từ Phàm đã có thể cảm nhận được toàn bộ đại lục trung tâm đều đang thay đổi, hình như là bị một đại lục khác đè ép.

“Ta hiểu rồi.” Hùng Lực nói xong bèn hành lễ cáo lui với Từ Phàm.

Sau khi Hùng Lực đi, Từ Cương mới xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.

“Cô vợ của đồ tôn kia của ta hình như đã bị Thiên Ma tông phát hiện ra, cứ để bọn họ ở lại tông môn một thời gian tránh đầu sóng ngọn gió, làm chuyện nhân sinh đại sự.” Từ Phàm cười nói.

“Ngươi cũng là người một trăm mấy chục tuổi rồi, đã tới lúc làm gia gia rồi.” Từ Phàm cười nói.

“Sư phụ không lo hôm đó Ma Tông sẽ phái Đại Thừa Tôn Giả tới sao?” Từ Cương hỏi.

“Yên tâm đi, những nhân vật lớn đó bây giờ đều đang chuẩn bị cho cuộc chiến của hai giới. Nếu Đại Thừa Tôn Giả tới thật thì ta cũng có cách đối phó.” Từ Phàm nói rồi ánh mắt chuyển về phía chiến hạm Yêu tộc cự thú.

“Không phải là sư phụ muốn cải tạo chiến hạm cự thú này thành con rối đấy chứ?” Từ Cương ngạc nhiên nói.

“Thông minh, đúng là vi sự định làm như vậy.”

“Sư phụ lợi hại.” Từ Cương ngạc nhiên cảm thán nhìn chiến hạm cự thú với chiều dài vạn mét này.

“Không còn có từ nào khác à?” Từ Phàm hỏi.

“Ngôn ngữ đơn giản nhất mới có thể biểu đạt sự sùng bái của ta với sư phụ.” Từ Cương cộc lốc nói.

“Thôi được rồi, ngươi quay về tu luyện đi.” Từ Phàm bất đắc dĩ nói.

Sau khi Từ Cương lui ra, ngay sau đó hắn đã nhận được tin tức của Từ Nguyệt Tiên.

“Sư phụ, chuẩn bị tất cả linh thạch trong tông môn, ta muốn mang một món tiên khí trở về cho sư phụ.”

Giọng nói phấn khởi của Từ Nguyệt Tiên ít nhất cũng như được tiêm mười cân máu gà.

“Haiz, cả đám không đứa nào bớt lo.”

“Tiên khí hương như vậy à, đã quên vi sư nói với ngươi thế nào rồi à?” Từ Phàm lắc đầu hỏi. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì đồ đệ ngốc này của hắn lại bị lừa rồi.

Ba ngày sau, một tia sáng nhanh chóng bay về phía Ẩn Linh môn.

Tia sáng đó vượt qua đại trận tông môn bay thẳng về phía nhà kho bảo vật.

Nhưng một bàn tay linh lực theo sát đã xách nó tới bên cạnh Từ Phàm.

Ngũ Linh Minh Hầu phía sau Từ Phàm kết ấn thi pháp, một giọt linh thể màu xanh lá xuất hiện trên đầu Từ Nguyệt Tiên, nhỏ xuống giữa mày rồi thấm vào bên trong.

Đôi mắt vốn đỏ ngầu dần dần sáng trong trở lại.
Bình Luận (0)
Comment