Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 313 - Chương 313: Tình Cảm Của Ngươi Đối Với Huynh Đệ Ngươi Cuối Cùng Vẫn Là Nỗ Lực Sai Lầm/Sai Trả

Chương 313: Tình cảm của ngươi đối với huynh đệ ngươi cuối cùng vẫn là nỗ lực sai lầm/sai trả Chương 313: Tình cảm của ngươi đối với huynh đệ ngươi cuối cùng vẫn là nỗ lực sai lầm/sai trả

Trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhìn thấy tin tức Từ Cương truyền về thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

“Nếu một vị Tôn Giả đã có thể trấn áp thông đạo tự nhiên thì mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn rồi.”

Từ Phàm thực sự sợ hãi một đám Yêu Tôn Yêu Tộc đến từ phía bên kia thông đạo, sau khi chúng tàn sát tiên thành Lâm Sâm thì mục tiêu thứ hai nhất định là Ẩn Linh môn.

Nếu như vậy thì những gì hắn đã làm trước đây đều sẽ trở nên uổng phí.

Một quầng sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trong chính là phân thân số một đang luyện chế đạo khí thay thế đảo Ẩn Linh.

“Bản thể, có chuyện gì vậy?” Đôi mắt của phân thân số một hờ hững, không có một chút cảm xúc.

“Chúng ta phải tăng nhanh tốc độ, do hai giới đang dung hợp, thông đạo tự nhiên đã xuất hiện, điều này có chút nguy hiểm.” Từ Phàm nói.

“Ngươi muốn đẩy nhanh việc luyện chế đạo khí thay thế đảo Ẩn Linh sao?” Phân thân số một lấy lại cảm xúc trong mắt, cười nhìn Từ Phàm.

“Đúng vậy.” Từ Phàm gật đầu.

“Ngươi nói nguy hiểm như thế nào?” Phân thân số một híp mắt nói.

“Ngay cả ta cũng phải luyện chế đạo khí thay thế.” Ánh mắt Từ Phàm có chút ngưng trọng.

“Xem ra là thật sự nguy hiểm.”

“Ta hiểu rõ, tiếp theo ta sẽ đẩy nhanh việc luyện chế đạo phí thay thế đảo Ẩn Linh.” Phân thân số một gật đầu nói.

“Làm phiền rồi.” Từ Phàm nói.

Phân thân số một chỉ nhàn nhạt nhìn Từ Phàm, lại trở về trạng thái vô ngã.

Nói xong, Từ Phàm không khỏi thở dài rằng phân thân đã trưởng thành và có ý tưởng của riêng mình.

Trong không gian dưới lòng đất, sau khi Từ Phàm đặt hàng cho Bàng Phúc, thì lập tức gọi phân thân số hai đi ra ngoài về.

“Ôi, rốt cuộc trốn không thoát, bản thể, bắt đầu đi.” Phân thân số hai nói.

“Chờ sau khi tông môn hoàn toàn ổn định, ta sẽ gọi thần trí của ngươi trở về.” Từ Phàm nói, trong mắt hiện lên một tia đau lòng.

Từ Phàm khẽ đưa ngón tay ra, một đoàn linh hồn của Từ Phàm bị tách ra, mang theo tất cả cảm ngộ của hắn về luyện khí, dung nhập vào trong phân thân số hai.

“Tê” Từ Phàm đau đến không nhịn được kêu lên, phân chia linh hồn không phải là một cảm giác đau bình thường.

Sau khi phân thân số hai sát nhập vào linh hồn Từ Phàm, ánh mắt cũng trở nên vô tình, trở nên lý trí.

“Chờ ở đây, phía sau sẽ có linh khoáng đưa tới.” Từ Phàm dặn dò.

Lúc này, Kiếm Vô Cực nhìn thấy Hàn Phi Vũ ở bên cạnh Thập Vạn Lý Cự Hồ.

“Phi Vũ.”

“Vô Cực.”

Hai người nhìn nhau cười, trong Học viện Thiên Kiếm, hai người đều là đệ tử đứng đầu của Vương Hướng Trì, vừa là bằng hữu vừa là đối tượng để âm thầm so kè, về sau hai người đều trở thành đồ đệ của Vương Hướng Trì, tình bạn của họ càng sâu đậm hơn.

Trên linh thuyền, Hàn Phi Vũ nhìn đạo bào Ẩn Linh môn trên người Kiếm Vô Cực nói: “Vô Cực, tông môn của sư phụ chúng ta có lớn hay không?”

“Trước kia chỉ là nghe ngươi nói qua sư huynh trong tông môn của sư phụ lợi hại, cũng không biết tình huống của tông môn.”

Kiếm Vô Cực suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tông môn của sư phụ chúng ta vô cùng lớn, lơó gấp mấy lần Học viện Thiên Kiếm, các sư huynh cũng đều rất hiền lành và thân thiết như người một nhà.”

“Sau khi ngươi tới sẽ biết, ngươi muốn học luyện đan, trong tông môn có một vị sư huynh luyện đan cấp bậc đại sư phụ trách luyện đan, đến lúc đó ngươi có thể học tập cùng hắn.”

“Chỉ cần ngươi muốn học, đều sẽ có người dạy cho ngươi.” Kiếm Vô Cực vui vẻ nói.

Kiếm Vô Cực nhìn thấy Hàn Phi Vũ vui vẻ như vậy không vì cái gì khác, ngoài việc sau này khi hắn chơi trò chơi chiến đấu sinh tồn sẽ có thêm một đồng minh.

Linh thuyền bay vào thông qua lỗ hổng do Tông môn đại trận mở ra.

“Đó là Thiên Hà sao?” Hàn Phi Vũ nói.

“Đó là thác nước, tất cả những gì chảy xuống đều là linh dịch, không qua bây giờ đã bị phong bế vì linh thú của tông môn mang thai, trước kia nơi đó là một vùng hồ Linh Dịch, như vậy có phải rất đồ sộ hay không?” Kiếm Vô Cực nói.

“Lợi hại.” Hàn Phi Vũ nói, chẳng qua hắn cũng không quá ngạc nhiên, trong nhẫn không gian của hắn có một Tuyền Nhãn Thạch, đã được hắn thăng cấp thành Tuyền Nhãn, chỉ cần đặt một chỗ đã có thể chảy ra linh dịch nồng độ cao.

“Chúng ta trước tiên đi chủ phong của sư phụ đứng đợi, sau đó ngươi đi đăng ký, thành lập động phủ trên đỉnh núi của riêng mình.” Kiếm Vô Cực nói.

“Sư phụ đang làm gì vậy?” Hàn Phi Vũ tò mò hỏi.

“Đang cho khỉ ăn, đoán chừng một lát nữa sẽ trở về.”

Lúc này, bên trong một bình nguyên trên đảo Ẩn Linh, Từ Phàm đang cải tạo chiến hạm cự thú của Yêu Tộc.

“Hàn Phi Vũ tới rồi.” Bồ Đào báo cáo.

“Đến thì đến đi, trước kia trốn tránh vì sợ vướng vào nhân quả, nhưng bây giờ biết trốn cũng không thoát, vậy thì ta sẽ dũng cảm đối mặt.” Từ Phàm vừa luyện chế linh kiện cho chiến hạm cự thú vừa nói.

“Nhân vật chính muốn đến thì đến, ta nhất định sẽ làm cho các ngươi cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.” Từ Phàm cười nói.

Trong mắt Từ Phàm, chỉ người trong tông môn đối xử có lễ nghĩa với nhân vật chính, tông môn lấy thật lòng đối đãi với hắn, vậy có thể giảm bớt một nửa phiền toái.

Còn có nhân vật chính gây ra đại họa, khi phe bên kia tìm tới tông môn, thì nhất định phải chống lại, đứng ra bảo vệ nhân vật chính.

Sau khi làm hết những việc này, chỉ cần tông môn không bị tiêu diệt, đợi đến sau khi nhân vật chính trưởng thành, có thể hưởng thụ được lợi nhuận từ nhân vật chính.

“Bồ Đào, cho Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực cùng cấp bậc chú ý.” Từ Phàm dặn dò.

“Đã rõ.”

Từ Phàm tiếp tục cải tạo chiến hạm cự thú Yêu Tộc.

Mùa xuân đi mùa thu đến, một năm đã trôi qua.

Thông đạo tự nhiên xuất hiện ở tiên thành Lâm Sâm không xuất hiện điều gì khác thường, nhóm người Ẩn Linh môn cũng như thường ngày.

Chỉ là Từ Phàm càng ngày càng trở nên phấn khích theo thời gian.

Lúc này Vương Vũ Luân đã là Kim Đan kỳ nhìn Từ Phàm đang rất phấn khích đến mức sắp không kiềm chế được thì không khỏi khó hiểu, chuyện gì có thể khiến ngươi cao hứng như vậy.

“Từ đại ca, có phải có ngươi có cách giải quyết đúng không?” Vương Vũ Luân cảm nhận được nguồn năng lượng quỷ dị đang rục rịch trong cơ thể.

“Đừng nói chuyện.” Từ Phàm dùng một tay che phủ đỉnh đầu của Vương Vũ Luân.

Từ Phàm xuất hiện bên trông Đào Hoa Nguyên giống như tiên cảnh chốn bồng lai, lúc này nữ tử trong bí cảnh đang nhìn thấy hai thầy trò trẻ tuổi.

Nữ tử ngẩng đầu liếc nhìn Từ Phàm.

“Xem ra ngươi quả nhiên rất để ý huynh đệ của ngươi, ngày nào cũng đến kiểm tra.” Nữ tử nhẹ nhàng nói.

Lúc này sâu trong bầu trời Đào Hoa Nguyên đã hiện đầy vết nứt, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

“Nghĩ kỹ chưa, ngươi hật sự muốn dùng tuổi thọ của ngươi đánh đổi lấy một cơ hội sống cho huynh đệ của ngươi sao?”

“Quên nói cho ngươi biết, để bí cảnh này được duy trì cần tuổi thọ của huynh đệ ngươi, đương nhiên cũng có thể dùng của ngươi.” Nữ tử truyền âm nói.

Lời còn chưa dứt thì Từ Phàm đã có loại kích động không kiềm chế được, hóa ra chuyện tốt thế này vẫn có thể xảy ra.

Từ Phàm dùng hết sụ kiên trì mới có thể giữ được bình tĩnh, tỏ vẻ có thể chết một cách hào phóng vì huynh đệ: “Đừng nói một ngàn năm tuổi thọ, cho dù là một vạn năm tuổi thọ, ta cũng phải chịu thay huynh đệ của ta.”

Lời này của Từ Phàm lại khiến nữ tử có chút không hiểu.

Nữ tử im lặng một lát, sau đó như nghĩ ra được manh mối quan trọng nào đó, nhìn Từ Phàm vơó ánh mắt kỳ lạ rồi nói: “Ta cũng đã lật xem ký ức của phu quân đời này, thành thật mà nói tình cảm giữa các ngươi hoàn toàn không tới được bước này.”

“Bây giờ ngươi sẳn lòng chết vì huynh đệ của ngươi, ngoại trừ loại tình cảm khác biệt kia thì ta thật sự nghĩ không ra còn có loại tình cảm gì, có thể để cho một nam nhân chết vì một nam nhân khác.”

“Đáng tiếc, tình cảm của ngươi đối với huynh đệ ngươi cuối cùng vẫn là nỗ lực sai lầm.” Nữ tử lắc đầu nói.
Bình Luận (0)
Comment