Chương 315: Phân thân phiên bản cập nhật
Chương 315: Phân thân phiên bản cập nhật
Nhìn Từ Phàm thâm tình, nữ tử cười nhạt một tiếng, không nói gì.
Sau khi Từ Phàm tỉnh táo trở lại, hắn đã trở lại cơ thể ban đầu.
“Ngươi đã làm rất tốt rồi, hãy suy nghĩ nhiều hơn về bản thân đi.”
Lời nói của nữ tử khiến Từ Phàm rất đau lòng, ta đây không cần nghĩ cũng biết.
“Từ đại ca, vì sao ngươi lại đối xử tốt với ta như vậy?” Vương Vũ Luân nhìn Từ Phàm đã trửo nên trẻ lại mà đầy cảm động nói.
“Đều là huynh đệ, đừng nói nhiều như vậy.”
“Nếu hôm nay ta phải đối mặt với tình trạng khó khăn này, ngươi cũng sẽ làm như vậy.” Từ Phàm nói một cách sâu sắc, đặt một tay lên vai Vương Vũ Luân, muốn tìm kiếm nguồn năng lượng quỷ dị kia một lần nữa.
“Từ đại ca.” Vương Vũ Luân nghẹn ngào.
Từ Phàm không thu hoạch được gì nên chậm rãi thu tay lại, đầu óc trở về thực tại, thần niệm quét ngang bốn phía.
“Mọi người bên ngoài có lẽ đang chờ đến sốt ruột rồi.”
Từ Phàm thần niệm vừa động, thu hồi tầng đại đạo kinh văn bao bọc bên ngoài.
Tất cả mọi người lập tức bay về hướng đỉnh núi nhỏ của Vương Vũ Luân.
“Sư phụ, người không sao chứ?”
“Chúc mừng sư phụ thăng cấp Nguyên Anh.”
“Chúc mừng sư tổ.”
Từ Phàm nhìn mọi người lo lắng mà dịu dàng nở nụ cười.
“Để mọi người lo lắng, ta đây chỉ là thăng cấp, không cần long trọng như vậy.”
Từ Phàm nhìn về phía tầng bên ngoài, phát hiện tất cả đệ tử tông môn đều đang đợi ở giữa không trung.
“Tất cả đều gảii tán đi.”
Giọng nói của Từ Phàm truyền khắp Ẩn Linh môn.
“Chúc mừng đại trưởng lão thăng cấp Nguyên Anh!!”
Âm thanh chỉnh tề nhất trí, xông thẳng lên trời.
Tất cả đệ tử tông môn đều quỳ trên không trung.
“Ngao ô ~~”
Giao Thủ Cự Quy trong hồ Linh Dịch gầm lên một tiếng dài, sáu quả trứng rồng bay ra từ đó cũng ở giữa đệ tử, không ngừng gật đầu như thể chúc mừng Từ Phàm thăng cấp Nguyên Anh.
“Được rồi.”
Nhìn thấy tất cả những điều này, Từ Phàm đột nhiên cảm động, phản ứng của mọi người để cho hắn biết rằng hắn không hề thiệt thòi khi thành lập tông môn này.
Sau khi tất cả đệ tử lui ra, Từ Phàm nhìn các đệ tử chung quanh nói: “Các ngươi nên làm gì thì cứ đi làm đi, trước mắt vi sư cần phải bế quan ổn định một đoạn thời gian.”
Từ Phàm nói xong bay về phía tiểu viện của mình.
Trong phòng tu luyện, Từ Phàm tĩnh tâm ngưng thần nhìn Nguyên Anh mà mình đã ngưng tụ ra.
Lúc này Nguyên Anh của Từ Phàm giống như một người cuồng hình xăm, toàn thân đều là các loại hoa văn khác nhau.
“Haha, có chút giống trai hư.” Từ Phàm cười nói, tuy rằng không hoàn toàn tiêu hao một ngàn năm tuổi thọ, nhưng tốt xấu gì cũng coi như là thăng cấp Nguyên Anh.
Dù hơi thất vọng nhưng tất cả những điều này vẫn nằm trong dự liệu của Từ Phàm
Sau khi Nguyên Anh trở về trong cơ thể, Từ Phàm lại bắt đầu tu luyện để ổn định tu vi, trong thế giới vỡ nát đó đã thăng cấp lên Nguyên Anh, còn có một số thứ chưa tiêu hóa hết.
Sau ba ngày, Từ Phàm chậm rãi mở mắt ra, phun ra một ngụm linh khí nói: “Tu vi cuối cùng cũng là tiến dần từng bước rồi.”
Từ Phàm đi ra phòng tu luyện, địa phương thứ nhất đi tới chính là không gian dưới lòng đất, lúc này phân thân thứ hai vẫn đang miệt mài luyện chế đạo khí linh kiện.
“Lại đây, cập nhật phiên bản thôi.”
Từ Phàm nhẹ nhàng vung tay lên, một đạo hư ảnh thay thế phân thân số hai luyện chế đạo khí linh kiện, mà phân thân số hai thì là dung hợp thành một thể với Từ Phàm.
Một canh giờ sau đó, phân thân số hai tách ra từ trong cơ thể Từ Phàm, thay thế hư ảnh tiếp tục luyện chế đạo khí linh kiện.
“Ừm, phân thân không có tình cảm càng thuận tiện, ít nhất thì không có nói nhiều lời vô nghĩa.” Từ Phàm nói.
“Bồ Đào, lấy linh hỏa chuẩn bị trước kia ra đi, Bây giờ đã có thể dùng.”
“Tuân lệnh.”
Một con rối công cụ đẩy một chiếc xe nhỏ tới, bên trên đặt đồ vật giống như cối xay.
“Mặc dù không bằng thần hỏa của Tiên Trấn Hỏa Sơn, nhưng vẫn mạnh hơn Ngũ Hành linh hỏa.”
Bàn tay Từ Phàm nhẹ nhàng vuốt ve, cối xay vỡ vụn, một đạo Kim Tinh linh hỏa chạy ra, muốn thoát khỏi không gian này.
“Kim Đan kỳ không khống chế được ngươi, nhưng bây giờ ngươi chạy trốn cũng không thoát.” Từ Phàm nói.
Một đạo phù văn xiềng xích trực tiếp khống chế Kim Tinh linh hỏa trở về lòng bàn tay Từ Phàm.
“Ngươi cứ thành thật ở chỗ này đi.”
Từ Phàm ném thẳng Kim Tinh linh hỏa cho phân thân số hai.
“Được rồi, cập nhật số hai xong rồi, bây giờ là đến số một.” Một quầng sáng hiện ra trước mặt Từ Phàm, phân thân số một xuất hiện trong quầng sáng.
“Làm sao vậy, bản thể.” Phân thân số một thản nhiên nói, ánh mắt hờ hững trong trạng thái vô ngã.
“Ta thăng cấp Nguyên Anh, trở về cập nhật phiên bản.” Từ Phàm nói.
“Không cần, khi ngươi thăng cấp Nguyên Anh, ta cũng thăng cấp Nguyên Anh, đạo khí phản hồi lưu lại năng lượng khổng lồ trong cơ thể ta, ngươi cần phải tới đây gánh vác một ít.” Phân thân số một nói.
“Vâng, ta đã biết.” Từ Phàm gật đầu, kết thúc cuộc nói chuyện.
“Xem ra chỗ số một có sự thay đổi, xem ra có thời gian cần đi qua một chuyến.” Từ Phàm vừa nói vừa xoa cằm.
Trên chủ phong Ẩn Linh môn, Từ Phàm nằm trên ghế dựa, thảnh thơi nhìn mấy vị đồ đệ trước mặt.
“Từ Cương, đây là của ngươi.” Từ Phàm lấy ra một cái Ngọc Điệp.
Đây là thần thông mà hắn đã sáng tạo ra sau khi hắn thăng cấp Nguyên Anh kỳ và có cảm ngộ mới về đại đạo vạn vật.
“Nguyệt Tiên, đây là của ngươi, lần này coi như bỏ qua, đừng quay lại cho đến khi ngươi thu thập hết những thứ ta muốn.” Từ Phàm thản nhiên nói.
Từ Nguyệt Tiên nhận lấy Ngọc Điệp, tủi thân nói: “Ta biết sư phụ.”
“Hướng Trì, đây là của ngươi, tiến bộ còn chậm, chỉ cần ngươi chuyên tâm vào kiếm đào thì sẽ cso ngày ngươi sẽ thông suốt.” Từ Phàm lấy ra một cái Ngọc Điệp giống tiểu kiếm nói.
“.” Vương Hướng Trì, ở trong lòng sư phụ, ta chính là không thông suốt sao.
“Về phần Khai Linh.” Từ Phàm nhìn Chu Khai Linh quỳ gối bên dưới như một đứa bé ngoan.
“Tu luyện cho tốt, môn Vạn Vật Thiên Quy này chính là vì sư phụ bỏ ra rất nhiều tâm tư để sáng tạo cho ngươi.”
Rất nhiều, tức là đã mất ba ngày.
“Tốt lắm, bây giờ ai nên xuất tông môn thì xuất tông môn, nên tu luyện thì tu luyện.” Từ Phàm phất tay nói.
Những người còn lại đã biến mất, chỉ còn lại Vương Hướng Trì.
Nhìn biểu cảm muốn nói lại thôi của Vương Hướng Trì, Từ Phàm nói: “Chỗ tứ sư đệ của ngươi xảy ra một chút ngoài ý muốn, nên chậm trễ một khoảng thời gian, đừng lo lắng.”
“Tinh Từ không có việc gì là tốt rồi.” Mặc dù nói như vậy, nhưng trong mắt Vương Hướng Trì vẫn mang một vẻ lo lắng.
Sau khi Vương Hướng Trì rời đi, chung quanh Từ Phàm xuất hiện một tòa pháp trận la bàn Thiên Cơ, bắt đầu chậm rãi vận chuyển.
Từ Phàm nhìn sợi dây nhân quả quấn quanh này, trong mắt lóe lên một ý nghĩ.
“Tương lai chỉ là tương lai, cái gì nên thay đổi vẫn phải thay đổi
“Xem ra đôi khi duyên phận cũng không đáng tin cậy. Làm sư phụ ta đây phải giúp ngươi một tay thôi.”
Trên tay Từ Phàm xuất hiện một đồng tiền âm dương, tinh xảo hơn trước, hoa văn cũng thần bí hơn.
Ngón tay cái nhẹ nhàng búng lên, đồng tiền xoay tròn bay múa giữa không trung.
Một chiếc bát lớn xuất hiện, đồng tiền nhẹ nhàng rơi vào trong bát và xoay tròn.
“Bốp”
Từ Phàm nhẹ nhàng vỗ tay một cái, Khí Vận chi lực chứa đựng trong anh lập tức bị cắt giảm một nữa.
Đồng tiền ngừng quay và mặt dương hướng lên trên.
Lập tức, một tia sức mạnh nhân quả của Lý Tinh Từ quấn quanh trong tay, Từ Phàm nhẹ nhàng cúi đầu về phía bầu trời, một tia sáng không nhìn thấy bằng mắt thường bay lên bầu trời.
Lúc này tại Hư Vô Chi Giới, Lý Tinh Từ người được lớn lên trong huấn luyện lại không tự chủ được ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nơi đó dường như có một luồng sáng đang hấp dẫn lấy hắn.
“Phu quân, có chuyện gì vậy?” Tô Nhiễm Thiên với cái bụng căng tròn xuất hiện bên cạnh Lý Tinh Từ và dịu dàng hỏi.