Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 319 - Chương 319: Lý Tinh Từ Hiểu Ra

Chương 319: Lý Tinh Từ hiểu ra Chương 319: Lý Tinh Từ hiểu ra

Đảo Ẩn Linh, bên cạnh hồ Linh Dịch, Từ Phàm đang ngồi ở bên bờ bàn luận một chuyện lớn cùng sáu quả trứng rồng kia.

“Cha nuôi, có chuyện gì không.”

Sáu quả trứng rồng được sắp hàng thật chỉnh tề ở trước mặt Từ Phàm, giống như chiến sĩ xếp thành hàng.

Từ Phàm có phần nhức đầu nhìn sáu quả trứng rồng này mỗi ngày tiêu hao toàn bộ tài nguyên Tụ Linh Trận, cảm giác quyết định ban đầu của mình có chút liều lĩnh, có cảm giác giống tiểu tử nghèo cưới con nhà giàu có.

“Các ngươi có thể hấp thu ít năng lượng hơn một chút hay không.” Từ Phàm thử dò xét nói.

Lúc này, Từ Phàm rõ ràng cảm giác được sáu quả trứng rồng mất hứng, có loại cảm giác cắt đứt khẩu phần lương thực của bọn họ.

Sáu quả trứng rồng loạn lên, biểu đạt sự bất mãn đối với đề nghị của Từ Phàm.

“Kệ đi, các ngươi tiếp tục hấp thu, không có chuyện gì.” Từ Phàm vẫy vẫy tay nói.

“Ai, thế mà lại suy đồi tới trình độ cắt đứt khẩu phần lương thực của mấy đứa nhỏ rồi.” Từ Phàm thở dài nói.

Từ Phàm yên lặng ngồi ở bên cạnh hồ Linh Dịch, nhìn trứng rồng lắc lư thoải mái trong hồ, hắn rơi vào im lặng, suy nghĩ xem có thể làm giàu một đợt ở chỗ nào.

Lúc này, Lý Tinh Từ và Tô Nhiễm Thiên đang mang thai phải trải qua mấy tháng mới tới được Tiên thành Lâm Sâm.

“Ồ, vẫn còn một niềm vui nhỏ.” Từ Phàm nghe Bồ Đào báo cáo lại, nói.

Không lâu lắm, một chiếc Linh thuyền lái vào Ẩn Linh môn.

Cuối cùng hai người xuất hiện ở phía sau Từ Phàm.

“Sư phụ, chúng ta trở lại.” Lý Tinh Từ xúc động nói, nghĩ đến nếu không phải sư phụ chuẩn bị ở sau, đoán rằng hai người sẽ phải ở lại cái thế giới kia vĩnh viễn.

“Trở lại là tốt rồi.” Từ Phàm nhìn Lý Tinh Từ, sau đó lại nhìn bụng Tô Nhiễm Thiên một chút.

“Không có chuyện gì, ngũ linh căn không phải là vấn đề gì lớn, có thể theo Tiên Đạo.” Từ Phàm cười nói.

“Vậy sau này phải làm phiền đại trưởng lão hao tâm tổn trí.” Tô Nhiễm Thiên kéo Lý Tinh Từ cười nói.

“Ha ha, sau này đây cũng là đồ tôn của ta, nhất định sẽ giúp đỡ.” Từ Phàm cười cười nói, không nghĩ tới vậy mà sau này tiểu nhân quả lại là đồ tôn của mình.

“Các ngươi đi đường mệt mỏi, mau trở về nghỉ ngơi một chút đi.”

“Cảm ơn sư phụ.” Hai người tạm biệt rời đi.

Từ Phàm nhìn bóng lưng hai người, vui mừng nở nụ cười.

“Độ kiếp nạn lớn ở trần gian cũng không phải là uổng phí.”

Buổi tối, hình dáng của Lý Tinh Từ xuất hiện ở trên đỉnh núi của Từ Phàm.

“Chúc mừng sư phụ thăng cấp lên Nguyên Anh.” Lý Tinh Từ cười nói, sau khi trở lại môn phái mới biết được sư phụ đã thăng cấp lên Nguyên Anh.

“Đây đều là chuyện nhỏ, ngươi có thể trở lại mới là quan trọng nhất.” Từ Phàm nhìn lên bầu trời trống không nói.

“Ngươi đến đây không chỉ là chúc mừng ta thăng cấp lên Nguyên Anh đúng không.”

“Còn có cảm ơn sư phụ giúp ta vượt kiếp.” Lý Tinh Từ biết ơn nói, khi bọn hắn trở lại, hắn đột nhiên suy nghĩ cẩn thận ra được tâm sức sư phụ đặt trên người hắn.

Mặc dù nhìn qua lần này ở Hư Vô Chi Giới hữu kinh vô hiểm, nhưng thật ra khắp nơi đều ẩn giấu sát cơ.

“Ồ, ngươi cũng đã nhìn ra.” Từ Phàm nói có phần ngoài ý muốn, hắn không nghĩ rằng mới bây giờ mà sự dụng tâm lương khổ của mình đã bị phát hiện, vốn tưởng rằng còn phải qua một thời gian ngắn nữa.

“Sư phụ làm mối cho ta và Thiên Nhi không phải là vì ứng phó với đại kiếp của ta, hoặc nói là kiếp nạn nhất định sẽ xảy ra.” Lý Tinh Từ lặng lẽ nói.

“Ngươi thật sự cho là chỉ vì một ít linh thạch này mà vi sư đã làm mối cho ngươi và Tô trưởng lão sao.” Từ Phàm thần bí khó lường nói.

“Thời điểm ban đầu ở Hư Vô Chi Giới, có hai ngọn núi lớn, một ngọn trong đó ẩn giấu một Hư Vô Chi Môn, nếu như ban đầu ta cùng Thiên Nhi tùy tiện đi vào nhất định là thập tử vô sinh.” Bây giờ Lý Tinh Từ nói đến vẫn còn có chút nghĩ lại mà sợ.

“Vào lúc đó, không hiểu sao ta có cảm giác kỳ diệu, để cho Thiên Nhi lựa chọn con đường chắc là chính xác.”

“Sau đó thời điểm chúng ta lại tấn công vào Hư Vô Chi Môn, vẫn là lựa chọn của Thiên Nhi giúp chúng ta tránh được một kiếp.”

Lý Tinh Từ quỳ xuống, hành lễ thầy trò, lạy về phía Từ Phàm.

“Lúc đồ nhi trở về rồi mới hiểu được sự dụng tâm lương khổ của sư phụ.” Lý Tinh Từ chân thành tha thiết nói.

Một lực lượng dịu dàng từ từ đỡ Lý Tinh Từ lên.

“Ngươi đi theo bên cạnh vi sư được trăm năm cuộc đời rồi, ta dạy bảo cực nhọc cũng không phải là để cho ngươi chết vì ứng kiếp.”

“Sau này tu luyện thật tốt, chỉ cần không tìm đường chết, đường tu tiên sau này còn rất dài, lúc nào vi sư nói không nổi còn cần có các ngươi bảo vệ.” Từ Phàm cười nói, hắn đột nhiên nghĩ đến một cái biện pháp tốt cứu vãn nguy cơ về linh khí của môn phái.

“Sư phụ, bây giờ ta đang ở bên cạnh ngươi, trước khi ta chết, không ai có thể gây tổn thương cho sư phụ.” Ánh mắt Lý Tinh Từ kiên định nói.

“Chuyện này là việc của Đại sư huynh của ngươi, đợi Đại sư huynh của ngươi không làm được nữa mới đến lượt ngươi.” Từ Phàm nói, lời như thế, trước kia mỗi lần Từ Cương tìm được cơ hội lại nói một lần cho Từ Phàm.

“Được.” Lý Tinh Từ nói.

“Tốt lắm, giải tán phân thân đi, đỡ bị Tô trưởng lão của ngươi phát hiện.” Từ Phàm vung tay một cái nói.

“Vâng.”

Lý Tinh Từ vừa nói đã hóa thân thành sương khói biến mất ở trước mặt Từ Phàm.

Sau khi Từ Phàm xác định Lý Tinh Từ đã đi, một đồng tiền xuất hiện trong tay, nói: “Ai, một ít công đức số mệnh này mới lấy được từ đảo Cửu Phượng về, lại phải tiêu hết sạch.”

Vừa nói, đồng tiền cầm trong tay bị bắn ra nhẹ nhàng.

Sáng sớm, Kiếm Vô Cực và Hàn Phi Vũ rời khỏi giường.

Sau khi hai người cơm nước xong với Vương Hướng Trì, không biết tại sao, Hàn Phi Vũ đột nhiên muốn đi ngọn nguồn của thác nước linh dịch này xem một chút.

“Phi Vũ, thì ra là ngươi cũng tò mò, đi, chúng ta cùng đi xem.”

“Nhưng mà nơi đó được coi là một nửa cái cấm địa, đệ tử bình thường chỉ có cơ hội đi vào một lần, ta xin Bồ Đào một chút trước thử xem.”

Kiếm Vô Cực vừa nói vừa mang theo Hàn Phi Vũ đi đến trên trên một chiếc Linh thuyền.

“Bồ Đào, chúng ta muốn đi đến ngọn nguồn thác nước linh dịch xem một chút, hy vọng ngươi có thể cho phép.” Kiếm Vô Cực nói.

“Lý do? “ Trên linh thuyền vang lên âm thanh của Bồ Đào.

“Chúng ta chưa từng thấy, muốn đi xem để có thêm kiến thức, ngày sau lúc ra cửa còn có chuyện khoác lác cùng người khác.” Kiếm Vô Cực nói một cái lý do rất kỳ quái, trong lòng thầm nghĩ nếu không được lại đổi một cái khác.

“Đang xét duyệt lý do, xin chờ một chút.”

“Lý do hợp lý, cho qua.”

Bồ Đào nói xong, Linh thuyền của hai người bắt đầu bay về phía trước, trực tiếp đi về phía trước theo thác nước linh dịch cực lớn, một chiếc thuyền bay đến đỉnh của Tông môn đại trận.

“Là nơi này sao.” Hàn Phi Vũ tò mò nói.

Lúc này, một cánh cửa cực kỳ mờ ảo xuất hiện ở trước Linh thuyền, Linh thuyền bay vào theo nó.

Trong nháy mắt, giống như hai người đi đến một biển linh dịch lớn, Linh thuyền tiếp tục bay về phía trước, cuối cùng hình như đến một chỗ không gian như vũ trụ.

Bốn viên Tụ Linh Châu cấp Đạo Khí có hình dạng vô cùng lớn chuyển động chậm rãi ở trên bầu trời, vô số linh khí tập hợp, ngưng tụ thành linh dịch siêu dày gần như thành thể rắn, sau đó chuyển vào bên trong trận pháp, dung hợp cùng chỗ với một đại trận tụ nước, tạo thành linh dịch có độ dày như nước.

“Tụ Linh Trận này tên là Cửu Long Thôn Thiên đại trận, do tổ hợp của 3600 viên bảo khí Tụ Linh Châu Ngũ giai và bốn viên Tụ Linh Châu cấp Đạo Khí tạo thành.”

“Trận pháp này có thể hấp thu sóng triều linh khí trên trời cao, có thể bao trùm phạm vị mười vạn km linh khí trên trời cao, có không gian…”

Theo Bồ Đào giới thiệu, lúc này hai người mới cảm giác được thực lực của môn phái.

“Ồ, một cái Tụ Linh Trận mà phải dùng nhiều bảo khí đạo khí như vậy, nếu như đổi thành linh kiếm thật là tốt.” Trong mắt của Hàn Phi Vũ lóe ánh sáng nói, hắn nhìn mà thèm phương pháp Đại trưởng lão dùng để luyện chế đạo khí.
Bình Luận (0)
Comment