Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 320 - Chương 320: Môn Phái Chiếm Chỗ Tốt Lớn Từ Ngươi

Chương 320: Môn phái chiếm chỗ tốt lớn từ ngươi Chương 320: Môn phái chiếm chỗ tốt lớn từ ngươi

Lúc này, trước mặt hai người Kiếm Vô Cực và Hàn Phi Vũ xuất hiện một ao suối nước nóng linh dịch nhỏ.

“Đây là linh khí lưu chuyển từ Cực Viêm Chi Địa tạo thành suối nước nóng linh dịch, hai vị đệ tử có thể ngâm nước, có chỗ tốt đối với việc tu luyện sau này.”

“Loại suối nước nóng linh dịch này, chỉ có thể kéo dài một tiếng, bình thường chỉ có đại trưởng lão và mấy vị phong chủ được sử dụng.”

“Đúng lúc hai người các ngươi đến chỗ này, để không cũng lãng phí, coi như cho các ngươi phát hiện phúc lợi được ẩn giấu.”

Lời nói của Bồ Đào khiến cho hai người vui mừng lên.

Lúc này Kiếm Vô Cực cất quần áo vào trong nhẫn không gian, vui sướng nhảy vào trong suối nước nóng linh dịch.

“Thật thoải mái, thế mà chúng ta lại gặp được phúc lợi ẩn giấu mà các sư huynh nói.”

“Phi Vũ, ngươi mau xuống đây.” Kiếm Vô Cực vẫy tay nói về phía Hàn Phi Vũ, thỉnh thoảng phát ra âm thanh sung sướng khó nhịn.

“Thoải mái như vậy sao.”

Hàn Phi Vũ cũng cất quần áo, nhảy xuống.

“Vô Cực, sư huynh sư tỷ khác, có thể tới đây hay không.” Hàn Phi Vũ nói có chút lo lắng, nhưng thoải mái thì thật sự thoải mái, cảm giác cái loại linh dịch này tẩy tủy tạp chất sâu trong thân thể thật sự quá là thoải mái.

“Sẽ không, cho dù có, Bồ Đào cũng sẽ báo trước cho.” Kiếm Vô Cực cười nói, trước kia hắn đã muốn đến, nhưng mà cảm giác đi một người thì không có gì vui.

“Đúng rồi, Phi Vũ, ngươi dùng linh lực áp chế nhẫn không gian của ngươi, nếu không sẽ có tỷ lệ một phần vạn nhẫn không gian bị nổ.” Kiếm Vô Cực nói nhắc nhở.

“Bị nổ?”

“Đúng, cái không gian này hẳn là ẩn giấu ở không gian phía ngoài trong một không gian đặc biệt nào đó, có chút giống với không gian trong nhẫn không gian.”

“Nhưng mà quy luật chỉ có một phần vạn, cẩn thận một chút là được.” Kiếm Vô Cực nói, trước kia một cái sư huynh từng bị nổ nhẫn không gian ở chỗ này, hắn tò mò đi hỏi mới biết được chuyện này.

“Biết rồi.” Hàn Phi Vũ chia ra một tia linh lực khống chế nhẫn không gian.

Hai người thoải thoải mái mái mà ngâm trong suối nước nóng linh dịch, trò chuyện về chuyện học tập cùng nhau trước kia ở Học viện Thiên Kiếm.

Hàn Phi Vũ nằm ở trong một chỗ ghế nằm được chế tạo đặc biệt, chỉ để lại đầu ở trên suối nước nóng linh dịch.

“Tạo hóa trêu người.” Hàn Phi Vũ thở dài nói.

Hai người trò chuyện về đệ tử chết đi trong trận tai nạn ở Tiên thành Thiên Kiếm, sau đó còn nói đến chuyện đi vào bí cảnh Thương Kiếm môn.

Ngay vào lúc này, Hàn Phi Vũ phát hiện hoa văn phù văn trên bốn viên Tụ Linh Châu cấp Đạo Khí trên bầu trời kia, không biết vì sao, Hàn Phi Vũ cảm giác một cánh cửa nào đó trong đầu bị mở ra, tâm trí hoàn toàn bị hấp dẫn.

“Hoa văn thật đặc biệt.”

Không biết lúc nào, một tia linh lực khống chế nhẫn không gian kia bị tiêu tán mất.

Nhìn Hàn Phi Vũ tiến vào trạng thái ngộ đạo, Kiếm Vô Cực không nói gì thêm nữa, lẳng lặng hưởng thụ suối nước nóng linh dịch tẩy rửa thân thể của hắn.

“Bịch ~”

Một tiếng vang thật lớn đột nhiên vang lên, trong nháy mắt cả suối nước nóng linh dịch nổ tung, sau đó trên mặt nước suối nước nóng linh dịch hiện lên rất nhiều bảo vật quý hiếm.

Hàn Phi Vũ cũng bị dọa đến giật mình, sau đó lập tức thấy được đồ vật trong nhẫn không gian của chính mình xuất hiện ở trên mặt nước suối nước nóng linh dịch, nhưng mà còn có nhiều đồ vật chìm ở đáy hồ hơn.

“Hỏng bét!” Hàn Phi Vũ thấy nhẫn không gian nổ bung, trong nháy mắt có chút không bình tĩnh.

“Ha ha, Phi Vũ, ngươi trúng thưởng rồi, tỷ lệ nhỏ như vậy cũng có thể gặp được, ngươi mau…”

Lúc Kiếm Vô Cực nói, rất vui vẻ, nhưng mà vừa nói xong, nhìn đồ vật trên mặt đất có cảm giác có điều gì là lạ, âm thanh từ từ nhỏ lại.

Cực phẩm linh thạch, linh dịch, linh dược vài ngàn năm, lại còn cực phẩm thạch nhũ cấp bậc vạn năm, còn có linh khoáng, ít nhất là linh khoáng tu luyện cấp Đạo Khí.

Trong không khí tràn ngập mùi hương đan được, người có ít kiến thức cũng biết đây nhất định chính là linh đan cấp bậc tông sư.

“Phi Vũ, có phải ngươi có chuyện gì giấu ta và sư phụ đúng không, ví dụ như cha ngươi là Đại Thừa Tôn giả, hoặc là hội trưởng đại thương hội đỉnh cấp.”

Lúc này trong đầu Kiếm Vô Cực xuất hiện từ tiên phú nhị đại, đó là từ mà lúc đầu Vương Hướng Trì nói khi huấn luyện bọn họ.

Hàn Phi Vũ vội vàng giấu diếm cất đi đồ vật trong nhẫn không gian bị nổ tung.

“Những cái này là do ta phát hiện ở trong di tích một môn phái.” Hàn Phi Vũ không thay đổi sắc mặt nói.

Ngay vào lúc này, một tảng đá rơi xuống đáy suối nước nóng linh dịch phát ra ánh sáng màu xanh, sau đó từ từ mạnh lên.

Thấy một cảnh như vậy, Hàn Phi Vũ thầm nghĩ không tốt, đó là một viên Tuyền Nhãn Thạch được tăng cường đến mức cực hạn, bên trong có thể chảy ra linh dịch càng tinh khiết hơn so với linh dịch.

Lúc này, một lực hút kinh khủng truyền đến, trực tiếp hút lấy Tuyền Nhãn Thạch đến giữa không trung, sau đó nổ tung thành một đám phấn vụn.

Bốn viên Tụ Linh Châu phát ra ánh sáng chói mắt, hấp thu hầu hết phấn vụn do viên Tuyền Nhãn Thạch kia nổ tung.

Lúc này, linh dịch thác nước Ẩn Linh môn đổi màu, linh dịch chảy ra từ phía trên biến thành màu xanh nhạt, trong đó loáng thoáng còn có thể thấy một tia linh vận, giống như có một sinh mệnh sắp ra đời.

Trứng rồng trong Hồ Linh Dịch trở nên càng sinh động hơn so với trước kia, vốn dĩ bao nhiêu linh dịch chảy xuống trứng rồng lập tức hấp thu bấy nhiêu linh dịch, lúc này cũng ợ ra một cái.

Hai phần ba linh dịch đọng tại trong hồ Linh Dịch.

Lúc này Từ Phàm đứng ở trên chủ phong nhìn thác nước linh dịch màu xanh nhạt.

Từ Phàm khẽ vẫy tay một cái, một vũng linh dịch màu xanh nhạt xuất hiện ở trong tay.

“Đây là linh dịch Thiên Thanh? Ngày hôm qua ta dùng Kỳ Vận Thuật linh nghiệm như vậy sao.” Từ Phàm khiếp sợ nói.

Ngày hôm qua hắn sử dụng Kỳ Vận Thuật, cầu nguyện với trời để dàn xếp cho Tụ Linh Trận có thể hấp thụ nhiều linh dịch hơn một chút.

“Bồ Đào, xảy ra chuyện gì.” Từ Phàm nói.

“Kiếm Vô Cực và Hàn Phi Vũ đi vào đến trong không gian nguồn gốc của Tụ Linh Trận, sau đó.....”

Bồ Đào vẫn chưa nói hết, thân hình Từ Phàm trực tiếp biến mất.

Trong không gian nguồn gốc của Tụ Linh Trận, Từ Phàm nhìn hai tiểu tử sạch sẽ.

“Mặc quần áo vào đi, tiền vốn cũng là rất hùng hậu nha.” Từ Phàm cười nói.

Thấy Từ Phàm tới đây, hai người nhanh chóng mặc quần áo vào.

Từ Phàm vung tay lên dùng trận pháp truyền tống của môn phái, ba người xuất hiện ở trong lương bên bờ vực chủ phong, phía đối diện chính là thác nước linh dịch đã biến thành màu xanh nhạt.

Con rối hình người pha nước trà cho ba người.

“Nói một chút đi, các ngươi bỏ thứ gì vào trong Tụ Linh Trận của môn phái, khiến cho linh dịch của môn phái biến thành linh dịch Thiên Thanh.” Mặc dù Từ Phàm biết nguyên nhân, nhưng vẫn phải hỏi thêm một lần.

“Sư tổ, là ta sai, không áp chế được nhẫn không gian làm nó nổ bung.”

“Một viên Tuyền Nhãn Thạch của ta bị Tụ Linh Trận của môn phái hút đi mất, sau đó đã biến thành như vậy.” Hàn Phi Vũ thấp thỏm nói.

“Sư tổ, Phi Vũ cũng chỉ không cẩn thận, chưa tạo thành tổn thất cho môn phái đúng không.” Kiếm Vô Cực nhìn thoáng qua thác nước linh dịch màu xanh nhạt nơi xa nói.

Một vũng linh dịch màu xanh xuất hiện, trôi lơ lửng ở trước mặt hai người.

“Linh dịch Thiên Thanh là một loại linh dịch khó đạt được nhất ở trong Tu Tiên giới.”

“Linh dịch Thiên Thanh có thể chuyển hóa thành linh khí Thiên Thanh, hấp thu lâu dài có thể tẩy tủy rèn kinh, tăng lên tư chất, tăng cường linh mạch, nhờ sự giúp đỡ của nó có thể đột phá bình cảnh.....”

“Các loại chỗ tốt trong thời gian ngắn không nói hết được.”

“Loại Tuyền Nhãn Thạch cho ra linh dịch Thiên Thanh trình độ này, có thể so với đạo khí hàng đầu.”

“Nói tóm lại một câu chính là, môn phái chiếm chỗ tốt lớn của ngươi.” Từ Phàm nhìn Hàn Phi Vũ nói.

Lúc này, một tiếng cười ha hả, dường như vượt qua không gian vô tận, nhẹ nhàng vang lên ở bên tai Từ Phàm.

Từ Phàm đột nhiên nhìn quanh trái phải, nghi ngờ nói: “Ảo giác sao?”
Bình Luận (0)
Comment