Chương 321: Thông đạo hai giới đánh nhau
Chương 321: Thông đạo hai giới đánh nhau
Hàn Phi Vũ nhìn vị sư tổ này của mình, hắn lập tức hơi căng thẳng.
Ở Tu Tiên giới, hắn luôn tuân theo một nguyên tắc, đó là không khoe của cải, ít nhất là đối với đồ vật được lấy ra. Phải ảm bảo rằng những vị tiền bối cao nhân sẽ không có ý đồ gì với hắn.
Bây giờ, rõ ràng mấy đồ vật mà hắn để lộ trước mặt vị sư tổ đã vượt giới hạn rồi.
“Sư tổ, ta lấy Tuyền Nhãn Thạch này bên trong một bí cảnh, nếu nó có ích cho tông môn thì ta sẵn sàng kính dâng.” Hàn Phi Vũ nói. Thật ra đối với hắn, không có thì cũng không sao cả, đây chỉ là cục Tuyền Nhãn Thạch bình thường mà thôi.
“Ngươi có thể kính dâng một đạo khí Tuyền Nhãn Thạch có giá trị đỉnh cấp như vậy.”
“Ngươi muốn đưa, nhưng Ẩn Linh môn không thể lấy. Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì người khác lại tưởng rằng Ẩn Linh môn của ta thèm muốn bảo vật của đệ tử.”
Từ Phàm híp mắt nhìn Hàn Phi Vũ, vừa rồi hắn đã đoán được chủ nhân của tiếng cười kia là ai.
Hàn Phi Vũ nhìn ánh mắt thấy rõ hết thảy của Từ Phàm, hắn có cảm giác bản thân bị nhìn thấu.
“Hay là ngươi chịu thiệt một chút, Tuyền Nhãn Thạch kia của người tương đương với một đạo khí đỉnh cấp, thế nào?”
“Sau này ngươi có thể tìm ta, ta làm một món đạo khí đỉnh cấp.” Từ Phàm nghĩ nghĩ rồi nói. Hắn có giới hạn của mình, cho dù hắn thiếu linh thạch thì cũng sẽ không ăn trên đầu trên cổ đồ tôn của mình.
“Sư tổ, có thể đổi mấy món đạo khí linh kiếm bình thường không? Ta là kiếm tu của Kiếm Trận nhất đạo.” Hàn Phi Vũ vội vàng nói. Bây giờ hắn bắt đầu chuẩn bị linh kiếm mà sau này hắn phải dùng đến.
“Vậy ta đổi thành mười đạo khí linh kiếm cho ngươi.” Từ Phàm buột miệng nói.
“Cám ơn sư tổ.” Hàn Phi Vũ mừng rỡ.
“Cám ơn cái gì, người chịu thiệt là ngươi.”
Hàn Phi Vũ nghe Từ Phàm nói, hắn cười cười, đấy chỉ là một cục Tuyền Nhãn Thạch rất bình thường mà thôi.
Từ Phàm nhìn ánh mắt không thèm để ý của Hàn Phi Vũ, đột nhiên hắn hơi hâm mộ mấy đứa con của số phận, bọn họ thiếu cái gì thì ông trời cho cái đó.
Không giống hắn, nếu hắn cần gì thì phải tích lũy chậm rãi mới có được.
Lúc này, mấy tiếng rồng ngâm vang lên từ không trung, chín sợi linh khí trường long lại được hồi phục, trông quyến rũ hơn trước kia.
Trên bầu trời, mưa nhỏ màu xanh nhạt rơi xuống, dường như toàn bộ Ẩn Linh môn đang chào đón mùa xuân thứ hai.
Linh dược lẫn linh thực được trồng ở Ẩn Linh môn đều sống lại.
“Tuyền Nhãn Thạch của ngươi còn lợi hại hơn những gì ta nghĩ.”
Từ Phàm phất tay một cái, sáu linh khí đặc biệt xuất hiện trong tay hắn.
“Linh khí chuẩn bị hóa tiên, Phi Vũ, ta thay mặt Ẩn Linh môn cám ơn ngươi.” Từ Phàm linh khí trong tay rồi nói.
“Là ta nên làm.” Hàn Phi Vũ lại hành lễ, nói.
“Các ngươi lui xuống trước đi!” Từ Phàm nói. Bồ Đào truyền âm nói là có chuyện quan trọng cần báo cáo.
Sau khi hai người đi, một quầng sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trên là thông đạo giữa hai giới, hình ảnh bầy yêu tấn công Nhân Giới.
“Yêu Tộc nhiều lắm sao, mà phải cần tốn nhiều như vậy?” Từ Phàm nhíu mày nói. Hắn nghĩ đến một khả năng, dù sao bên Yêu Tộc cũng không phải kẻ ngốc.
Thông đạo giữa hai giới, bên trong trận doanh của Nhân Tộc.
Trải qua hơn một năm xây dựng, đệ tử của phái tháp phòng thủ Ẩn Linh môn đã thành lập mấy nghìn tòa tháp phòng thủ, tất cả đều được thành lập từ nguyên liệu do tông môn cung cấp.
Lúc này, tháp phòng thủ gần Yêu Tộc nhất bắt đầu phát uy, nó bắn từng viên hỏa cầu Lôi Viêm đến nơi đông đúc nhất của Yêu Tộc.
Phong nhận, lôi cầu, cư cầu dung nham, đủ loại kiểu dáng pháp thuật được bắn ra liên tục.
Thủ lĩnh Yêu Tộc hoang mang vì trận oanh tạc này.
Một vị đệ tử Ẩn Linh môn còn lôi kéo một vị tiền bối Luyện Hư Kỳ đang xem cuộc chiến ở gần đó.
“Tiền bối, ngươi xem, chỉ cần tháp phòng thủ của chúng ta, chỉ cần Yêu Tộc Luyện Hư Kỳ không xuất hiện, ta dám đảm bảo không có bất cứ con Yêu Tộc nào phá được phòng tuyến của chúng ta.”
Tu sĩ Luyện Hư Kỳ nhìn tháp phòng thủ đánh Yêu Tộc đến hôn mê thì gật đầu, đúng là những cái tháp phòng thủ kia lợi hại.
Đúng lúc này, đột nhiên thông đạo hai giới mở to ra, vô số chuột yêu răng bọc vàng chợt vọt ra đồng loạt, nhìn sơ qua thì có ít nhất mười vạn con.
Một chùm kim quang xuất hiện phía trên chuột yêu răng bọc vàng, bảo vệ bọn chúng trước sự tấn công của tháp phòng thủ.
“Để xem ngươi xử lý tình huống này ra sao. Cấp cao nhất của mấy con chuột yêu này là Hóa Thần Kỳ.” Tu sĩ Luyện Hư Kỳ nói, hắn muốn xem trò cười của vị đệ tử này.
Lúc này, đệ tử Ẩn Linh môn lấy pháp bảo truyền tin ra, nói: “Bộ phận kiểm soát tháp chỉ huy, bộ phận kiểm soát tháp chỉ huy, khách hàng muốn quan sát uy lực của bốn loại tháp phòng thủ lớn. Mục tiêu là chuột yêu mới xuất hiện.”
“Đã rõ, đã rõ!”
Giọng nói của một vị để tử truyền ra từ pháp bảo truyền tin.
Giờ này, hai tòa tháp phòng thủ cao trăm mét ở phòng tuyến số ba của trận doanh bắn ra hai đám khổng lồ.
“Mời tiền bối xem!”
Ầm!
Một đám linh khí màu lam nổ tung, toàn bộ không trung tối sầm ngay lập tức, trên bầu trời giống như có nước biển chảy ngược, bao phủ toàn bộ chuột yêu răng bọc vàng trong nháy mắt.
Ầm ầm!
Một tia cự lôi lập lòe trong đất trời, sau đó bổ lên mặt nước.
Chỉ trong một cái chớp mắt, toàn bộ chuột yêu răng bọc vàng bị giật chết.
“Tiền bối, thế nào, đợt này có mạnh không?” Ánh mắt của đệ tử Ẩn Linh môn lập lòe vẻ khác lạ.
Lúc này đây, chắc chắn uy danh của tháp phòng thủ của bọn họ sẽ vang vọng khắp Tu Tiên giới, kiếm lấy linh thạch vì tông môn.
“Có thể, sau khi trận chiến này qua, chúng ta nói chuyện tiếp.” Tu sĩ Luyện Hư Kỳ gật đầu nói.
“Được!” Đệ tử Ẩn Linh môn vui vẻ nói.
Từ Phàm vô tình thấy cảnh tượng như vậy thông qua quầng sáng thì nở nụ cười.
Đúng lúc nay, một con cự lang xuất hiện ở thông đạo giữa hai giới, ảo ảnh của cự lang dài một nghìn mét xuất hiện giữa không trung.
“Đồ Thủ Yêu Tôn, hôm nay ngươi phải chết!”
“Nhân Tộc các người cũng chắc chắn…”
Ảo ảnh của cự lang còn chưa nói xong thì đã bị đánh trở về thông đạo truyền tống.
“Đại nhân nhà các người còn chưa trở về sao?” Một giọng nói đầy khí phách chứa sát ý vang lên.
“Thật khí phách!” Từ Phàm sợ hãi nói.
Lúc này, một người sói cùng một cô gái xuất hiện trên bầu trời.
“Đồ Thủ, ngươi thừa dịp chúng ta không có ở đây bắt nạt hai Yêu Tôn của tộc ta, ngươi thật là mặt dày!”
“Hôm nay ta phải giết mấy chục triệu Nhân Tộc để trút hết sự tức giận trong lòng.” Một giọng nói chứa đầy dã tính vang lên.
“Đồ Thủ, ngươi phải cẩn thận.” Một giọng nói như chuông bạc vang lên.
“Ha hả, chính hai ngươi mới phải chờ đấy.”
Ảo ảnh của Đồ Thủ Tôn Giả xuất hiện, hóa thành một chùm sáng bay thẳng đến bọn họ.
Lúc này, tất cả Nhân Tộc cùng Yêu Tộc ở đây đều bắt đầu xông ra chiến trường. Nhưng không phải tu sĩ nào cũng có thể chịu được dư âm của chiến lực cấp Đại Thừa.
Ở đảo Ẩn Linh, Từ Phàm thấy cảnh tượng như vậy thì suy tư nói: “Cũng không biết vị Yêu Tôn kia còn chuẩn bị cái gì.”
Lúc này, trận doan của Nhân Tộc đã thành chiến trường chính, năng lượng dao động làm người khác hoảng sợ truyền đến từ chiến trường. Tạm thời, khu chiến trường kia trở thành trung tâm.
Ninh Đạo nấp ở nơi xa nhìn chằm chằm thông đạo, nghĩ khi nào thì những Yêu Tôn chịu ức hiếp ló đầu ra.
Đúng lúc này, sáu bóng dáng xuất hiện ở thông đạo hai giới.
“Đến rồi.” Ninh Đạo nói, ánh mắt hắn sáng ngời, để xem các vị hỗ trợ từ bên ngoài có cho lực hay không.