Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 333 - Chương 333: Phân Thân Số Một

Chương 333: Phân thân số một Chương 333: Phân thân số một

Trong không gian dưới lòng đất, Từ Phàm nghe nói về tình hình phát triển của tộc lửng mật giáp dày gần đây.

“Không tệ nhỉ, đã có dáng dấp của gia tộc lớn chuẩn bị phất dậy rồi đấy.” Từ Phàm sờ cằm, nói.

Vì tộc lửng mật giáp dày có Thực Thiết Yêu Tôn trấn thủ, cộng thêm những sự chi viện liên tục của Từ Phàm, bây giờ gia tộc bọn họ đã có thể xưng bá ở khu vực gần đó rồi.

“Nhìn những sự sắp xếp của mình đã bắt đầu có ra hoa kết quả, chỉ chuẩn bị thu hoạch nữa thôi.”

Từ Phàm nhìn những khu vực mà tộc lửng mật giáp dày đã chiếm lĩnh được. Còn cả bản đồ phân bố Linh Khoáng nữa, hắn đang nghĩ mình nên thu hoạch thế nào.

“Bồ Đào, để con rối khai thác quặng ở Yêu Giới ra ngoài hoạt động hết đi.”

“Tuân mệnh.”

Tiên trấn Hỏa Sơn, vừa mới luyện xong hai món linh kiện đạo khí xong, phân thân số một nhìn Linh Khoáng xung quanh mình, lấy pháp bảo truyền tin ra thông báo cho Bàng Phúc, bảo hắn mang thêm Linh Khoáng của linh kiện đạo khí.

“Ôi, cũng không biết bản thể ở đảo Cửu Phượng thế nào rồi.”

“Mang theo hai cái chân giò, mong là sẽ không để bị tế.” Phân thân số một nói, khoảng thời gian này, có lúc hắn nghĩ nhỡ đâu bản thể mà ngoẻo thì chẳng phải chính mình sẽ giống nhân vật trong mấy bộ truyện ngừng cập nhật sao?

Phân thân số một biến thành đứa trẻ người hầu, đi ra khỏi phòng luyện khí thứ một.

Lại bị bao vây, phân thân số một lách ra khỏi đám đông một cách thuần thục.

Trong một căn mật thất của Điện luyện khí, điện chủ của Điện luyện khí và phân thân số một đang kiểm tra chất lượng của một món tiên khí.

“Ca, đây là lần đầu tiên ta thấy tiên khí ngoài thập đại tiên khí của hội trưởng lão.”

“Không hổ là luyện khí đại tông sư.” Phân thân số một nhìn Cửu Long bàn đang được bày trên giá thốt lên kinh ngạc, ánh mắt lấp la lấp lánh. Hắn cứ như muốn nhét cả món tiên khí này vào trong mắt mình luôn vậy.

“Đây là món đồ lão già tặng ta để phòng thân đấy, bây giờ nó hết tác dụng rồi.”

“Ta chỉ muốn lúc lão già kia qua đây thì qua xem xem thôi.” Mặt điện chủ của Điện luyện khí đầy vẻ hoài niệm, không biết hắn ở trên Tiên Giới sống thế nào.

“Có một người cha là luyện khí đại tông sư, đúng là vô địch cả giới luôn.”

Theo điện chủ của Điện luyện khí nói thì trong Cửu Long Bàn có chín con Hỗn Huyết Chân Long. Con nào cũng có thực lực là Đại Thừa Yêu Tôn, nghe nói đây là motn tiên khí mà cha hắn tâm đắc nhất khi xưa, mọi người đều tưởng nó được hắn mang tới Tiên Giới.

Lúc này, điện chủ Điện luyện khí vỗ vỗ vào người phân thân số một.

“Huynh đệ, bảo ngươi rảnh thì đến tìm ta, không thiệt đúng không? Điện chủ Điện luyện khí nhướng mày, nhìn phân thân số một rồi cười. Hắn đã từng tiếp xúc với Từ Phàm (phân thân số một) vài lần, càng ngày càng thầy Từ Phàm chính là tri âm tri kỷ mà hắn muốn tìm.

“Huynh đệ, căn cơ của ta ngươi biết hết rồi. Gần đây ta đang luyện một món đạo khí, có thể nhờ ngươi giám định chút được không?” Điện chủ Điện luyện khí nói.

“Cũng không có gì đáng xem cả, chỉ là một món linh kiện cấp đạo khí thôi.” Phân thân số một lấy món linh kiện đạo khí ra, biến nó thành kích thước cũ.

“Món đạo khí này...”

Mắt điện chủ Điện luyện khí như phát sáng vậy. Hắn bắt đầu đi quanh món linh kiện đạo khí, đưa tay lên nhẹ nhàng chạm vào linh kiện đạo khí, những hoa văn, ký tự của trận pháp trên đó lộ ra rất rõ.

“Huynh đệ, thứ này, nếu ta đoán không sai thì ngươi đã lắp đặt nó trong lòng đất của tông môn ngươi đúng không?” Điện chủ Điện luyện khí tấm tắc, lần đầu hắn thấy có người dùng loại đạo khí này để làm nút đánh dấu cho trận pháp.

“Đúng, gần đây giới Tu Tiên không được yên bình lắm, cần làm gì đó để bảo vệ.” Phân thân số một nói.

“Cần bảo vệ làm gì chứ, cái này không đủ đô đâu.” Điện chủ Điện luyện khí vẫy tay một cái, Cửu Long Bàn đã bay đến tay hắn, hắn nhét luôn món đồ vào tay phân thân số một.

“Thay vì để nó ở đây bám bụi, chẳng bằng để ở tông môn mấy người.” Điện chủ Điện luyện khí nói với vẻ không quan tâm lắm, cứ như hắn đang tặng một món đồ gì nhỏ xíu thôi vậy.

“Cái này...” Phân thân số một như ngơ ra, cách hành động thế này chẳng theo lẽ thường gì cả. Ta nói ta không có xe thì ngươi mang xe đến tặng ta thật à?

“Ca, tiểu đệ thân phận gì mà được vậy chứ, việc này bỏ đi thôi.” Phân thân số một vội vàng nói, giới Tu Tiên quan tâm đến nhân quả, nếu ngươi mang món tiên khí này về thật, vậy thì sau này nhân quả giữa hai người họ cho dù đến mấy kiếp sau cũng chưa trả hết được mất.

“Bỏ đi, ngươi đến một mật điện khác với ta đi.”

Điện chủ Điện luyện khí thấy phân thân số một không lấy nên lại để Cửu Long Bàn về vị trí cũ.

Trong một căn mật thất khác, phân thân số một đã nhìn Vạn Kiếm Trận Bàn được một lúc lâu, đến khi điện chủ Điện luyện khí lên tiếng, hắn mới hoàn hồn lại.

“Ca, ngươi đưa ta đến đây là để khoe độ giàu có với ta à?” Phân thân số một hít một hơi thật sâu, tiên khí ở trước mắt, Vạn Kiếm Trận Bàn còn quá đáng hơn cả Cửu Long Bàn.

“Đệ đệ, ngươi nghĩ sai rồi, ngươi đã mở ra con đường luyện khí đại tông sư của ta, ta đưa ngươi đi thăm thú thì có vấn đề gì chứ?” Điện chủ Điện luyện khí nói.

“Ca ca nói đúng.” Mắt phân thân số một lấp la lấp lánh, nhìn Vạn Kiếm Trận Bàn một hồi lâu.

“Đây là một món tiên khí vô chủ, sao ngươi không để nó nhận chủ?” Phân thân số một tò mò hỏi.

“Món tiên khí này là cha ta bảo ta dùng để hóa duyên thôi, tức là để ta mượn cơ hội hóa duyên để lên đến Đỉnh Phong.

“Vì cơ hội này đây, lão già nhà ta đã trả cái giá là một món tiên khí.” Điện chủ Điện luyện khí nói.

“Một mối nhân duyên?” Phân thân số một nhìn Vạn Kiếm Trận Bàn, trong lòng đang nghĩ thầm rằng món đồ này được chuẩn bị cho ai?

Đó là đôi cha con, hay là thiếu niên có tài nguyên vô hạn.

Phân thân số một chỉ nghĩ một chút thôi rồi không nghĩ nữa, chuyện này không đáng để hắn rầu rĩ.

“Là thấy ai thuận mắt thì tặng cho ta ấy, đệ đệ mà thích thì cứ mang đi đi.” Điện chủ Điện luyện khí nói, đầy vẻ bất cần.

Đây là càng có gì thì càng không để tâm đến thứ đấy.

“Bỏ đi ca ca, không thể không nói, cha ngươi đối xử với ngươi tốt thật đấy.”

Phân thân số một đi ra từ Điện luyện khí, hắn rất hoảng hốt. Hắn rất bất ngờ bởi tình thương của người cha này.

Lúc trước hỏi hắn ai là người ngang ngược nhất giới Tu Tiên, có lẽ hắn sẽ không có đáp án, thế nhưng từ hôm nay thì có rồi.

Một tu sĩ Hợp Thể kỳ mà lại có sáu món tiên khí, đều là loại tiên khí có thể tự phòng ngự, tự tấn công nữa chứ.

Nhớ đến gương mặt đầy vẻ ghét bỏ của điện chủ Điện luyện khí khi nhắc đến cha mình, phân thân số một cứ cảm giác như hắn đang khoe khoang vậy.

Ngoài Tiên trấn Hỏa Sơn, trên một ngọn núi cao, phân thân số một đang im lặng nhìn Thần Hỏa Phượng Hoàng đang sải cánh bay trên Tiên trấn Hỏa Sơn.

Đây là nơi hắn thích đến nhất khi không có nhiệm vụ.

“Sự tự do có hạn.” Phân thân số một lẩm bẩm, sau khi hắn rời khỏi đảo Ẩn Linh thì đã có ý thức của riêng mình, ý thức tách biệt với bản thể Từ Phàm.

“Sau khi ta có ý thức riêng, ta không có chung suy nghĩ với bản thể nữa.”

“Cũng không biết đến lúc nào ta sẽ bị thu hồi lại rồi biến mất.”

Phân thân số một cứ nhìn Thần Hỏa Phượng Hoàng bay trên Tiên trấn Hỏa Sơn như vậy rồi tự dưng ngộ ra.

Lúc này Thần Hỏa Phượng Hoàng tự dưng thoát khỏi sự bó buộc của Tiên trấn Hỏa Sơn, bay về phía phân thân số một, đi một mạch vào giữa tâm mày của phân thân số một.

Lúc này, trên biển Vô Tận, trong đảo Ẩn Linh, Từ Pham tự nhiên nhìn về phía đại lục trung tâm.

Từ Phàm nhắm mắt lại.

“Hơi vượt tầm khống chế rồi, số một gặp phải điều gì đây nhỉ.” Từ Phàm nói.

“Sư phụ, cái gì mà vượt khỏi tầm khống chế cơ, có cần ta ra tay không?” Từ Cương nghe có thứ gì đó đã vượt khỏi tầm khống chế của sư phụ nên vội vàng hỏi.

“Sư phụ số một của ngươi bây giờ đang ở Tiên trấn Hỏa Sơn, ngươi đi đưa hắn về đây đi.” Từ Phàm cười, nói.

“Ha ha, sao ta có thể đánh lại sư phụ được chứ?” Từ Cương cười lớn, nói.
Bình Luận (0)
Comment