Chương 340: Thời gian 5 năm
Chương 340: Thời gian 5 năm
Nghe được lời nói của Hùng Lực, ánh mắt của lão giả Hóa Thần kỳ lộ ra vẻ cầu xin.
“Nghĩ nhiều rồi, ngươi dần dần cảm nhận vậy.” Hùng Lực cười lạnh nói.
Lúc này, chim ăn tủy vẫn cứ bay lượn lòng vòng ở trên bầu trời phảng phất như nhận sự chỉ dẫn, đậu lên trên đầu Hóa Thần kỳ.
Dựa vào thực lực chim ăn tủy của Trúc Cơ kỳ đương nhiên mổ một chút không thấu được xương sọ của Hóa Thần kỳ, nhưng mà nước chảy đá mòn, chỉ cần một chút mổ phá, thì có thể ăn tuỷ não.
“Cam đoan lão già này ý thức thanh tỉnh, để hắn cũng nếm thử tư vị bị hút tuỷ não.” Hùng Lực nói.
Ngự Thiên Sơn chỉ chỉ một con chim nhỏ màu xanh thuộc Kim Đan kỳ nói: “Thanh linh điểu thi triển tăng thêm pháp thuật, có thể để lão già này có thể linh mẫn cảm thụ được mỗi một giọt tuỷ não mình bị hút.”
“Ở trong mảnh vực biển hỗn loạn này, súc sinh như vậy còn có rất nhiều, về sau loại chim nhỏ này vẫy cần nuôi nhiều một chút.” Hùng Lực nói.
“Đã rõ”. Ngự Thiên Sơn gật đầu nói.
Hai người lúc này đi về phía ngoài phong ấn pháp trận.
Hai thanh đại chùy xuất hiện ở trong tay Hùng Lực.
“Hóa Thần kỳ ta không đối phó được, thì sự tức giận trong lòng ta muốn vung lên trên người đám Kim Đan Nguyên Anh kỳ này các ngươi.” Hùng Lực nhìn tu sĩ đang công kích phong ấn nói.
“Tra tấn làm nhục người phàm, làm trái thiên đạo, các ngươi đều phải chết.” Hùng Lực cầm trong tay song chùy rồi xông ra ngoài.
Lúc này, bên trong đảo Ẩn Linh, Từ Phàm dẫn theo Vương Vũ Luân nhàm chán đang nhìn cảnh đệ tử Kim Đan chấp hành nhiệm vụ.
“Trong một vùng vực biển, vì sao có nơi tội ác hỗn loạn nhiều như thế.” Vương Vũ Luân cau mày nói.
Ở trong ấn tượng của hắn, tu tiên giả cho dù không đối xử tốt với phàm nhân cũng sẽ không đi ngược sát bọn họ, cho dù là ma tu, không tu luyện công pháp tàn nhẫn đặc biệt cũng sẽ không can dự vận chuyển của thế giới người phàm.
“Thế giới là phân hai cực, hóa âm dương, có thiện thì có ác.”
“Mà biển Vô Tận, chính là nơi thiên đạo ác ý ngưng tụ, đến ngay cả trong linh khí cũng có hương vị của cái ác.”
Từ Phàm nói rồi thông qua tông môn đại trận nhiếp thủ một đoàn linh khí bên ngoài của biển Vô Tận.
Đoàn linh khí kia tại Từ Phàm trong tay lộ ra cực kì táo bạo, thậm chí còn có loại muốn công kích Từ Phàm cảm giác.
“Cái đoàn linh khí tạp chất này, thì có ác ở trong đó.” Từ Phàm nói rồi rút ra tạp chất bên trong linh khí ngày này.
Một chút hắc khí mà mắt thường không nhìn thấy xoay quanh trong tay Từ Phàm, biểu hiện ra cho Vương Vũ Luân nhìn.
Đây chính là ác của thiên đạo sao.” Vương Vũ Luân nhìn điểm hắc khí đó trong tay Từ Phàm nói.
“Đúng, tu tiên giả cư trú, hoặc hấp thụ linh lực ở đây lâu dài, dần dần đều sẽ trở nên tà ác táo bạo.”
“Cho nên ở trong biển Vô Tận, đến ngay cả những yêu thú Đại Thừa kỳ đó cũng không có linh trí.” Từ Phàm nói, đây cũng là thứ phát hiện trong khoảng thời gian trước lúc hắn thăm dò xung quanh hòn đảo nhân tộc.
“Hóa ra là như vậy, vậy nhân tộc ở đây thật sự là đáng thương.” Vương Vũ Luân thở dài một hơi nói.
“Trước kia đáng thương, nhưng mà sau này sẽ từ từ trở nên tốt.” Từ Phàm nói nhìn về phía phương hướng của đảo Cửu Phượng.
“À, xem ra ngươi thật sự coi trọng vị chủ Phượng Các kia.” Vương Vũ Luân vừa cười vừa nói.
“Rất xem trọng nàng, có vài người trời sinh đã không tầm thường, chính là giống như ngươi.” Từ Phàm nói.
“Vậy nàng cũng thường xuyên bị ........” Sắc mặt Vương Vũ Luân bắt đầu trở nên nghiêm trọng, chuyện này cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì cho cam.
“Ờ, khong giông như thứ ngươi nghĩ.” Từ Phàm nhìn Vương Vũ Luân nói.
Thứ ta nói đặc biệt là hoàn một trăm lần lời của ngươi, ngươi nghĩ đi đâu vậy.
“Vậy thì tốt rồi, bằng không người ta một tiểu cô nương, thật sự là ........” Vương Vũ Luân thở phào nhẹ nhõm nói.
“........”
Đảo Cửu Phượng, trong một vùng đồng bằng rộng lớn, một tòa Truyền Tống Trận khổng lồ, đang một nhóm một truyền tống phàm nhân bách tính, dường như đều là mang nhà mang người truyền tống đến nơi đây.
Đảo Cửu Phượng điều đi mười mấy vạn binh sĩ và quan viên phàm nhân đến gánh vác tiếp đãi một đợt này rồi lại một đợt bách tính.
Trên một vùng đất cao đằng xa, Phượng Trường Ninh đang kinh ngạc nhìn một màn này, không nghĩ khoảng thời gian trước bản thân đã nói với đại trưởng lão một câu cần người phàm đến bổ sung phồn vinh đảo Cửu Phượng, không mất thời gian quá dài thì được đáp lại.
“Tại sao đại trưởng lão không cần linh thuyền đưa đón, khởi động Truyền Tống Trận chẳng phải là năng lượng tiêu hao quá lớn.” Một vị đệ tử nhất đạo trận pháp của Ẩn Linh môn hướng về sau lưng Phượng Trường Ninh nói.
“Đại trưởng lão nói dùng linh thuyền cần thời gian quá dài, không có Truyền Tống Trận thuận tiện.”
“Về phần tiêu hao, chỉ cần không có vượt qua tốc độ tụ linh của tụ linh trận tông môn thì có thể.”
“Về mặt lý luận mà nói, cho dù là hòn đảo có nhân tộc chu vi triệu dặm xung quanh đảo Cửu Phượng đều bố trí lên Truyền Tống Trận cùng nhau khởi động, cũng sẽ không tiêu hao hết tốc độ tụ linh của tụ linh đại trận tông môn.” Đệ tử nhất đạo trận pháp tự hào nói.
“Hóa ra là như vậy.” Phượng Trường Ninh nhìn cái Truyền Tống Trận khổng lồ kia ghen tị nói.
“Về sau Truyền Tống Trận như này các ngươi cũng sẽ có, đợi sau khi toàn bộ linh lực đảo Cửu Phượng loại bỏ pháp trận thành hình, thêm nữa tụ linh trận, ít nhất ở truyền tống trong chu vi ba mươi nghìn dặm của đảo Cửu Phượng sẽ không tiêu hao linh thạch.” Đệ tử nhất đạo trận pháp nói.
Hiện tại đệ tử nhất đạo trận pháp của bọn họ đang nghiên cứu làm sao cho toàn bộ đảo Cửu Phượng tăng thêm linh khí loại bỏ đại trận, đây là nhiệm vụ đại trưởng lão giao cho bọn họ.
Sau khi nghe được lời nói của đệ tử nhất đạo trận pháp, Phượng Trường Ninh nhẹ nhàng thở dài một hơi, nàng không biết lúc nào ở trên đảo Cửu Phượng của mình có nhân tài kỹ thuật như vậy.
Khoảng thời gian này, sự viện trợ của Ẩn Linh môn, quả thực khiến nàng giống như mở mang kiến thức, toàn bộ đảo Cửu Phượng dưới sự viện trợ của nhân tài tính kỹ thuật ở Ẩn Linh môn đã thay đổi một bộ dạng khác.
Một tòa thành lớn phàm nhân, dưới kiến tạo của mấy vị đệ tử am hiểu thuộc tính Thổ và thuộc tính Mộc, vẻn vẹn thời gian ba ngày, thì đã thành hình.
Sức nước, chiếu sáng, thoát nước, đường đi bên trong tòa thành lớn phàm nhân, quả thực là hoàn mỹ đến không thể hoàn mỹ hơn.
Đại giang đại hà xen lẫn hỗn loạn trên đảo Cửu Phượng, lại bị đám đệ tử kia chải vuốt đến rõ ràng, thậm chí còn bày xuống một tòa phong thuỷ tụ linh trận bằng dòng sông.
Hiện tại, Phượng Trường Ninh chỉ hi vọng Ẩn Linh môn trốn ở đây đợi một khoảng thời gian ngắn, lúc nào trong đảo Cửu Phượng của mình có mười vạn vạn trăm họ, nguyên lực tích tụ, gửi xuống hoành nguyện thiên đạo, sau khi thành tựu Hóa Thần, vậy cũng tốt rồi.
Khi đó, mình cũng xem như là ở tu tiên giới này có sức đặt chân, khi đó tưởng tượng tiên triều của bản thân mới tính chân chính bắt đầu thực hành.
“Sắp rồi, cái tốc độ này lại có thời gian mấy năm, là có thể rồi.” Phượng Trường Ninh nhìn phàm nhân bách tính truyền tống tới thì thào nói.
Nàng chẳng những muốn đơn thuần có được cái mười vạn vạn trăm họ này, còn nhất định phải để bọn họ chấp nhận sự tồn tại của nàng.
“Tiểu Linh, ngươi nói đảo Cửu Phượng chúng ta trong chu vi trăm vạn km có mười vạn vạn phàm nhân bách tính hay không.” Đáy lòng Phượng Trường Ninh truyền âm nói với Tiểu Linh.
“Ta hỏi qua Bồ Đào ca ca rồi, nó nói chí ít có 1,5 tỷ, cũng chính là mười lăm năm phàm nhân bách tính.”
“Nhân số đủ rồi, Trường Ninh tỷ tỷ thứ ngươi phải lo lắng chính là xung quanh hòn đảo có đủ dùng hay không, dù sao muốn bảo vệ sự bình an của mỗi một hòn đảo phàm nhân đều cần tiêu tốn cái giá không ít.”
“Còn có, Bồ Đào ca ca âm thầm từng nói với ta, đại trưởng lão lại nghỉ ngơi ở đây năm năm.”
Lời nói của Tiểu Linh trong nháy mắt khiến cho Phượng Trường Ninh vui vẻ trở lại.
“Thời gian năm năm, đủ rồi.”
Ánh mắt của Phượng Trường Ninh càng phát ra kiên định.