Chương 341: Bồ Đào tấn cấp
Chương 341: Bồ Đào tấn cấp
Đảo Ẩn Linh, Từ Phàm đang cải tạo chiến hạm cự thú Yêu tộc, Sa Điêu cũng đứng một bên quan sát.
“Thủ pháp luyện khí này của Đại trưởng lão quả thật là trong bình thường vô kỳ lại mang theo một chút cảm giác gì đó khiến người khác dù không rõ vẫn thấy rất lợi hại.” Sa Điêu nhìn thủ pháp luyện khí tiêu chuẩn của Từ Phàm nói.
“Cái này gọi là phản phác quy chân, vạn vật quy phàm, khi mà ngươi có thể đến loại cảnh giới này của ta?” Từ Phàm cầm linh kiện chiến hạm đã luyện tốt trong tay đổi lên.
“Nếu đến loại cảnh giới như Đại trưởng lão này thì sẽ thế nào?” Sa Điêu vội vàng hỏi.
“Vậy thì có thể vô cùng thông suốt thuận lợi vào đến cảnh giới Luyện Khí Đại Tông Sư.” Từ Phàm cười nói. Hắn tuyệt không phải nói đùa, hiện giờ thứ hạn chế hắn chỉ có tu vi.
“Thật sao? Xin Đại trưởng lão hãy dạy ta.” Trong nháy mắt, trong mắt Sa Điêu nhanh chóng toả ra hoa nở xuân về.
“Với tư chất này của ngươi, một đời này đến Luyện Khí Tông Sư là đã hết mức rồi.”
Từ Phàm vừa nói vừa lấy ra một đống linh khoáng, bắt đầu luyện chế linh kiện nhỏ tiếp theo.
Sa Điêu đứng bên cạnh vẻ mặt đầy đau khổ, cái gì gọi là đến Luyện Khí Tông Sư là đã hết mức.
“Thế nhưng ai bảo ngươi là sư huynh tốt của ta.”
“Chỉ cần ngươi có kiên nhẫn, ta sẽ giúp ngươi tổng kết một con đường đến Luyện Khí Đại Tông Sư phù hợp với ngươi.”
“Để ngươi có thêm một chút khả năng tấn cấp lên Luyện Khí Đại Tông Sư.” Từ Phàm đã có dự tính trong lòng nói.
Lúc này, một đống linh khoáng ở trong tay Từ Phàm đã biến hóa thành đủ loại hình dáng, cuối cùng ngưng kết lại thành mấy chục cái pháp bảo mang hình dáng bánh răng.
Từ Phàm dựa theo trình tự lắp ráp bánh răng vào.
“Một chút là khoảng bao nhiêu?” Sa Điêu tâm ngứa khó nhịn hỏi.
“Đâu thể chính xác như vậy được, chắc là khoảng năm phần mười.” Từ Phàm thuận miệng nói.
Lúc này, có con rối lái linh thuyền bay tới, trên linh thuyền đều là linh khoáng cần thiết để cải tạo chiến hạm cự thú Yêu tộc.
“Xin hỏi Đại trưởng lão, con đường của ta ở nơi nào?” Ánh mắt Sa Điêu kiên định hỏi. Để trở thành Luyện Khí Đại Tông Sư, hắn bằng lòng nỗ lực bằng bất cứ giá nào.
“Đường ở dưới chân ~” Từ Phàm thuận miệng nói ra, đầu óc cũng chẳng thèm hoạt động một chút.
Sa Điêu cảm thấy trò đùa này một chút cũng không đáng cười.
Lúc này, tại Ẩn Linh Môn, trong một đạo trường, cha con Từ Cương và Từ Linh Đài đang đối kháng luận bàn với nhau.
Bên ngoài đạo trường, Vương Hướng Trì đang mang theo hai đồ đệ của mình, xem hai cha con này luận bàn.
Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực trợn mắt hốc mồm nhìn hai người dùng thần thông oanh tạc lẫn nhau.
Trong đạo trường, chỉ thấy Thiên Thủ Hư Tượng phía sau Từ Linh Đài đã sắp hóa thành thực thể, trong từng cử động lại càng mang theo lực lượng ngũ hành.
“Băng Kiếm Vũ.”
Trên bầu trời xuất hiện vô số thanh linh kiếm được tạo thành từ hàn băng, bắn xuống phạm vi bao phủ toàn bộ đạo trường.
Lúc này, một Thiên Thủ Hư Tượng khác trong đạo trường tuy không tinh diệu ngưng thực bằng của Từ Linh Đài, nhưng mỗi đạo thần thông công kích đều vừa vặn đánh đến trên bảy tấc trên người Từ Linh Đài.
“Dung Tương Hỏa Cầu.”
“Xích Long Phần Thiên.”
“Nham Tương Cự Thủ.”
Từng đạo thần thông Hỏa hệ đánh tới Thiên Thủ Hư Tượng phía sau Từ Linh Đài.
Hai bên ngươi tới ta đi vô cùng náo nhiệt.
“Đây là chiến lực của Kim Đan Kỳ sao?” Hàn Phi Vũ trợn mắt hốc mồm nói.
Toàn bộ đạo trường đều đã bị nổ đến không ra bộ dạng gì, đạo trường bình thường trong Ẩn Linh Môn ít nhất cũng là cấp Nguyên Anh Kỳ.
“Cũng được rồi đó. Linh Đài cũng xem như là đại sư huynh trong cùng lứa này của các ngươi, sau này các ngươi giao lưu nhiều hơn một chút.”
“Nhưng hắn là người lớn lên bên người Đại trưởng lão, có thể học được bản lĩnh gì thì phải xem các ngươi rồi.” Vương Hướng Trì cười nói. Nếu không phải tu vi của mình vẫn còn dây thì có lẽ bây giờ ngay cả sư điệt cũng không đánh lại.
“Vậy sao.”
Ánh mắt hai người đồng thời sáng lên, sư phụ đây là đang chỉ cho bọn họ một con đường sáng.
Lúc này một tiếng gầm thét của Từ Linh Đài đưa đến sự chú ý của ba người.
“Ngũ Hành Tịch Diệt, bạo.”
Ầm ~
Pháp trận phòng ngự của toàn bộ đạo trường đột nhiên nổ tung.
Pháp trận phòng ngự có thể chịu được công kích toàn lực của Nguyên Anh Kỳ cứ nổ tung như vậy.
Trên phế tích của đạo trường xuất hiện bóng dáng của hai cha con.
“Được lắm, chờ ngươi tấn cấp đến Nguyên Anh Kỳ, ta liền không phải đối thủ của ngươi.” Ánh mắt Từ Cương có chút vui mừng, nhưng cũng không khỏi có chút mất mát.
Nhi tử có khí phách đã trưởng thành rồi, có thể giống như một người nam nhân chân chính, có thể cùng hắn cứng đối cứng.
“Cha, ngươi ngay cả đại thần thông tuyệt kỹ đều không dùng thì đừng như thế này.”
“Ta vẫn còn kém rất xa.” Từ Linh Đài bất đắc dĩ nói. Có đôi khi cách cổ vũ hắn của ông già hắn làm hắn vô cùng cạn lời.
“Được rồi, hai cha con các ngươi cũng không cần phải tâng bốc lẫn nhau.”
“Linh Đài, tới đây, ta giới thiệu cho ngươi hai tiểu sư đệ, sau này các ngươi phải giao lưu nhiều hơn đó.” Vương Hướng Trì đi qua nói.
“Chào Đại sư huynh.” Vương Hướng Trì nói với Từ Cương.
“Hướng Trì tới rồi à, chúng ta đến trên biển luận bàn một chút.” Từ Cương nhìn thấy Vương Hướng Trì, ánh mắt sáng lên.
“Ha ha, luận bàn thì bỏ đi. Lần này ta đến là để tìm Linh Đài.” Vương Hướng Trì vội vàng xua tay từ chối nói.
“Nếu Đại sư huynh ngứa tay thì có thể bảo Bồ Đào điều khiển con rối thuật pháp luận bàn với ngươi.”
“Bồ Đào gần đây đang tiến hóa, chỉ có thể duy trì vận hành cơ bản trong tông môn.” Từ Cương có chút cô quạnh nói.
“Vậy Đại sư huynh đi tìm sư phụ kiếm chút chuyện làm đi.” Vương Hướng Trì nói.
“Cái này cũng được.” Từ Cương gật đầu với Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực, coi như là gặp qua, sau đó hóa thành một đạo hoả quang biến mất tại chỗ.
“Chào Linh Đài sư huynh.” Hai người hành lễ nói.
“Chào hai vị sư đệ, đã sớm nghe nói về hai người các ngươi.” Từ Linh Đài cười nói.
“Được rồi, Linh Đài, hiện tại ngươi và Phi Vũ, Vô Cực đều đã biết nhau, sau này nhớ truyền thụ cho sư đệ chút kinh nghiệm chiến đấu nhiều hơn.”
“Tiểu tử Hùng Lực kia làm nhiệm vụ cả ngày, không bắt được hắn, chỉ có thể nhờ đến ngươi.” Vương Hướng Trì nói.
Từ Linh Đài nhìn hai người Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực, cười nói: “Việc nhỏ. Không phải chỉ là kinh nghiệm chiến đấu thôi sao? Bảo đảm sẽ dạy dỗ tốt hai vị sư đệ.”
“Được, vậy ta giao lại hai đồ đệ bảo bối cho ngươi.” Vương Hướng Trì nói xong thì hóa thành một đạo kiếm quang bay ra ngoài tông môn.
“Hai vị sư đệ, đến đỉnh núi của ta, ta mời các ngươi uống trà.” Từ Linh Đài cười nói.
Trong không gian trong lòng đất, lúc này bản thể của Bồ Đào đã biến thành một hình cầu cực kì tiêu chuẩn, thân thể cũng biến thành màu trắng thuần.
“Chủ nhân, Bồ Đào tiến hóa đã hoàn thành.”
Từ Phàm đang cải tạo chiến hạm cự thú dừng công việc trong tay, câu đầu tiên là đã hỏi: “Đã tăng thêm được bản lĩnh gì?”
Lúc này, ngũ hành linh khí hội tụ, một thanh niên cực kì anh tuấn xuất hiện trước mặt Từ Phàm, thế nhưng sau đó thanh niên lại biến thành đồng tử với hình dáng thư đồng.
“Ha ha, vẫn là ngươi cơ trí.”
“Thế nhưng ta cũng không nhỏ nhen đến vậy.” Từ Phàm cười nói.
“Bồ Đào đã biết.” Đồng tử cúi đầu nói.
“Không tệ lắm, vừa mới hóa hình là đã có thực lực Hóa Thần Kỳ.” Từ Phàm một tay vỗ lên người Bồ Đào nói.
“Toàn bộ đều là nhờ chủ nhân trợ giúp.”
“Được rồi, mau nói có bản lãnh gì đi.” Từ Phàm nói.
“Thứ nhất, toán lực của Bồ Đào chỉ cần có vật dẫn có thể tiếp nhận, toán lực gần như vô hạn.”
“Thứ hai, có thể phân hoá ra một trăm phân thân nhỏ như là loại trình độ điều khiển tinh thuyền kia, và năm phân thân lớn giống như Bồ Đào đời trước.”
“Thứ ba, có thể điều động linh khí trong tông môn, thay đổi kết cấu của nó.”
Bồ Đào nói xong nhẹ nhàng giơ lên một tay lên, linh khí bắt đầu hội tụ lại.
Không lâu sau, một khối linh thạch hạ phẩm tiêu chuẩn xuất hiện trong tay Bồ Đào.
“Mẹ kiếp ~”