Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 362 - Chương 362: Vạn Lôi Thánh Thể

Chương 362: Vạn Lôi thánh thể Chương 362: Vạn Lôi thánh thể

Từ Phàm nhìn thôn nhỏ, cảm nhận làn gió nhẹ và hương hoa trong không khí.

Hài lòng gật đầu, điểm tối đa cho chi tiết.

Đúng lúc này, một ông lão chống quải trượng cầm lấy một phong thư đi tới, trên đầu đeo chữ thôn trưởng.

“Từ Phàm, ngươi đưa phong thư này đến tiệm thợ rèn Lý trong huyện thành.” ông lão nói.

“Được.”

“Từ thôn ra huyện thành đi thẳng đường mất nửa ngày là đến.”

Từ Phàm dựa theo nhắc nhở, tiện tay mở thùng vật phẩm, phát hiện một bộ trang phục dành cho tân thủ.

Cảm nhận chất liệu của bộ y phục, Từ Phàm hài lòng nói: “Không tệ.”

Từ Phàm nói xong thì bắt đầu tiến hành nhiệm vụ tân thủ.

Ba canh giờ sau, Từ Phàm tháo mũ giáp xuống.

“Bồ Đào, hack nó cho ta, độ khó nhiệm vụ trò chơi này của ngươi là ngươi trò chơi này nhiệm vụ độ khó là nghiêm túc à.” Từ Phàm chán nản nói.

“Độ khó nhiệm vụ là dựa vào sau khi người đầu tiên đeo mũ giáp quét thân thể quyết định.” Bồ Đào nói.

“Thế nên ngươi cho ta là người phàm ở trong trò chơi cầm lấy đoản kiếm đi đánh nhau với Yêu Thú.

“Thật ra thì có bí quyết, “

“Quên đi, hack nó cho ta.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh.”

Ngày hôm sau, Từ Phàm trực tiếp ở trong trò chơi kết nối ý thức với con rối trong hiện thực, bắt đầu ở Bồ Đào có thể kết nối trong phạm vi hoạt động, bắt đầu kiểm tra lực chiến đấu.

Ngày thứ ba, tất cả trong tông môn tuyến sản xuất sản xuất con rối Nguyên Anh kỳ, toàn bộ đều thay đổi thành tuyến sản xuất con rối đặc biệt, chuyên dùng cho kết nối ý thức của người chơi trong trò chơi.

Lúc này, Từ Phàm đang mang theo một đám đồ đệ ở trong trò chơi tấn công đại BOSS.

“Khai Linh, ngươi chú ý trị liệu.”

“Từ Cương, chú ý linh lực, trong trò chơi không phải là vô hạn.”

Từ Phàm cầm trong tay một thanh cự chùy, tiếp tục tìm nhược điểm của xuất khẩu.

Ba canh giờ sau, mọi người ở điểm phục sinh tụ tập.

“Sư phụ, cái trò chơi khó quá.” Từ Cương nói.

Vương Hướng Trì bên cạnh gật đầu, chơi trò chơi một lúc, mà hắn bị chửi thảm nhất.

“Khó thì mới có động lực, tiếp tục, hôm nay không mang Thái Cổ Cự Nhân giết được người nào thì không thể logout.” Từ Phàm nói, hắn bây giờ đã tìm được cảm giác chơi game thâu đêm lúc ban đầu.

Nghe Từ Phàm nói, mọi người kêu lên, chơi game thật sự quá nhàm chán.

Thiên Trì Quốc đi đến Thập Vạn Lý Cự Hồ dọc theo đường lớn, một đoàn xe con rối chiều dài vạn mét đang bay nhanh ở trên đường lớn.

Trên đoàn xe, một nhà bốn miệng ngồi song song.

“Sớm biết thứ gì cũng không thể mang theo, ta sẽ không mang nhiều hành lý như vậy rồi.” vợ đồ tể nhìn đồ tể dáng vẻ đau lòng nói, nhưng đồ tể đẩy xe đoạn đường này mệt muốn chết rồi.

“Không sao, có thể tới đây là chuyện tốt rồi, ít nhất là người một nhà chúng ta vẫn còn sống.” đồ tể cười nói.

Bé trai lúc này nhìn quanh khoang thuyền của bọn hắn, sau đó chạy đi tới một hướng, không lâu sau bưng một cái mâm, bên trên có bốn chén đá đựng đầy nước.

“Nãi nãi, cha, mẹ các ngươi uống nước, một lúc sau sẽ có người đến đưa cơm cho chúng ta.” bé trai nói.

“Làm sao ngươi biết.” đồ tể bất ngờ nói.

“Thông báo bên kia viết kìa.” bé trai cười nói.

“Ngươi xem, ta nói ban đầu dùng một cái chân thú để cho Hổ nhi bái sư học chữ, không sai chứ.”người phụ nữ trung niên cười nói.

“Không sai, không sai.” người đồ tể trung niên ha ha cười nói.

Nửa tháng sau, Số 4 đại thành Thiên Trì, người một nhà đi tới khu dân cư bọn hắn được phân.

“Không biết tại sao, cảm giác ở nơi này hơi không an tâm.” đồ tể đứng ở tầng bốn trên ban công nói.

Đồ tể nói xong dùng sức dậm chân.

“Có một chỗ ở đã ổn lắm rồi, cũng không biết chúng ta sau này ở chỗ này làm gì.” phụ nữ trung niên nói.

“Sau này chúng ta tới Tiên giới làm việc.” bé trai ôm một cái đầu nón giáp chạy tới nói.

“Đây chính là mũ giáp tiên nhân cho chúng ta để mang.” đồ tể nhận lấy mũ giáp tò mò nói.

“Đúng, Lầu trưởng của chúng ta đã nói, chỉ cần mang theo mũ giáp, thì cái gì cũng biết.” phụ nữ trung niên nói.

“Được, chúng ta cùng nhau đội mũ giáp.”

Ba người dựa theo chỉ thị, nằm ở trên giường mang mũ giáp.

Trong nháy mắt, ba người đi tới một nơi trong tiên cảnh.

Đảo Ẩn Linh, Từ Phàm đang đang quan sát vận hành của trò chơi, thanh âm Bồ Đào vang lên.

“Chủ nhân, kiểm tra đo lường đến một vạn Lôi Thánh thể, căn cốt bảy tuổi.”

“Đưa hắn lên Ẩn Linh môn nhập môn khảo nghiệm, nếu như thông qua, thì thu nhận hắn trong Tam đại đệ tử.”

“Nếu như đặc biệt ưu tú, ta sẽ thu nhận hắn làm đồ đệ.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc nói, đúng lúc mình thiếu một người đồ đệ như vậy.

“Tuân lệnh.”

Trong khoảng thời gian này, theo những người phàm di cư tới thì số lượng tiến vào trò chơi này càng tăng, phát hiện được rất nhiều thiên tài có căn cốt linh căn rất tốt, chỉ là phát hiện được 4 các loại thánh thể,thiên tài đơn linh căn đúng độ tuổi lại càng phát hiện hơn mười vị.

Mặc dù Từ Phàm có phần nhìn thấy thích những thứ thánh thể này, nhưng mà vẫn kiên trì với nguyên tắc ban đầu, muốn nhập môn phải thông qua nhập môn khảo nghiệm.

“Thứ tam đại đệ tử tạm định là mười vạn người đi, bây giờ nhân công hơi không đủ dùng.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc nói.

Vốn cho là có Bồ Đào có thể giải quyết đại đa số vấn đề, nhưng sau lại xuất hiện thông đạo giữa hai giới, Từ Phàm phát hiện lợi ích của việc có nhiều đệ tử.

Từ Phàm cảm thấy dù sao đã có nhu cầu như vậy thì cứ thu nhận, lấy hàm lượng linh khí và địa phương trước mắt của Ẩn Linh môn, tiếp tục bồi dưỡng trăm vạn đệ tử cũng không là vấn đề.

“Tuân lệnh, đang sàng chọn đệ tử thích hợp.”

“Ngoài ra, những người phàm mười hai tuổi trở lên, có thiên phú, phẩm hạnh tốt đẹp lập tức thu nhận vào ngoại môn bồi dưỡng.”

“Nhân số tạm định mười vạn.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc nói, cảm thấy có lẽ cho những người phàm lớn tuổi hơn có thiên phú một cơ hội.

“Đã hiểu.”

Sau khi sắp xếp xong, Từ Phàm lại bắt đầu lười biếng đứng lên, đội trên đầu mũ giáp mở vest bắt đầu chơi trò chơi.

Kiếp trước hắn lập tức đặc biệt thích xem loại tiểu thuyết võng du, cảm giác đặc biệt hứng thú, khi đó hi vọng xuất hiện loại trò chơi giả thuyết này, đáng tiếc đến cuối cùng ra tới loại trò chơi giả thuyết này cũng không có đạt tới hiệu quả như thế này.

Vùng Cực Không, tại thông đạo giữa hai giới, nơi này đã bị thượng tôn và Kim Sí Đại Bàng đánh nhau dư âm chấn tạo thành Hỗn Độn đất.

Thượng tôn và Kim Sí Đại Bàng đã tách ra.

“Nhóc con Tinh Linh, nếu không phải lần này giới không chịu nổi, ta định đem ngươi nghiền xương thành tro.” Kim Sí Đại Bàng ngồi ở vương tọa đã nói, bên cạnh còn có một vị ấn đường có vết máu hình ngọn lửa, tuyệt mỹ ôn nhu mỹ nhân đau lòng mà nhìn thương thế trên người Kim Sí Đại Bàng.

“Thằng ngu, hiện tại cũng học xong cướp từ rồi, không tệ.” Tinh Linh vui mừng nói, vẻ mặt con trai trưởng ngốc ngếch đã lớn.

Nhìn vẻ mặt Tinh Linh, trong nháy mắt Kim Sí Đại Bàng đang nhớ lại những năm tháng mà mình bị lừa, có phần hung ác nói: “Nhóc con Tinh Linh, ở nơi này thế giới ta không làm gì được ngươi.”

“Nhưng ngươi dám thăng thiên thế giới Đại Thiên, ta sẽ cho ngươi hưởng thụ vạn ác hình phạt.”

“Nói cho cùng, ngươi vẫn là dựa vào cha ngươi, không có tiền đồ.” Tinh Linh khinh thường nói.

“Nói nhiều lời vô nghĩa làm gì, ta sẽ nhìn chằm chằm ngươi, cho đến khi ngươi thăng thiên thế giới Đại Thiên.” Kim Sí Đại Bàng hung hăng nói.

“Tùy ngươi.” Tinh Linh nhìn Kim Sí Đại Bàng nói.

Tinh Linh nói xong, liền từng bước bước ra, trở lại Tinh Thần của mình.

Bây giờ nhiệm vụ của hắn chính là nhìn chằm chằm Kim Sí Đại Bàng, chỉ cần hắn không ra tay, Nhân tộc mới có khả năng thắng lợi.
Bình Luận (0)
Comment