Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 380 - Chương 380: Vân Hoa Lộc Vòng Qua Phong Ấn Không Gian

Chương 380: Vân Hoa Lộc vòng qua phong ấn không gian Chương 380: Vân Hoa Lộc vòng qua phong ấn không gian

Điện luyện khí số một, phân thân số một nhìn Linh Khoáng trước mặt cười nói: “Không tệ, chuyện này làm rất tốt, đây là phần thưởng của ngươi.”

Một kiện pháp khí búa sắt được đặt làm cho Nhị Thiết xuất hiện.

“Thứ này được ta luyện chế dựa theo phương pháp luyện khí của ngươi, kỹ thuật mà ngươi tự lĩnh ngộ ra không nên bỏ phí.” Phân thân số một nói. Tư chất của Nhị Thiết rất bình thường, Luyện Khí Sư đã là điểm cuối cùng. Muốn tiếp tục đi thì cần phải tự tạo ra con đường cho riêng mình.

Dùng búa sắt đập ra một con đường Luyện Khí Tông Sư cũng không phải là không thể nào.

“Sư phụ, dùng búa sắt cũng có thể trở thành một Luyện Khí Sư chân chính sao?” Dáng vẻ của Nhị Thiết giống như không thể tin nổi.

“Ngươi đang nghi ngờ lời nói của một Luyện Khí Tông Sư là ta sao?” Phân thân số một hờ hững nhìn Nhị Thiết rồi nói.

“Không phải… Chỉ là ta nghe nhiều Luyện Khí Sư khác nói dùng búa sắt chỉ có thể rèn được vài thanh linh kiếm bằng sắt mà thôi, không thể trở thành một Luyện Khí Sư chân chính.” Nhị Thiết nói.

Hắn nhớ tới lời nói của những Luyện Khí Sư đó lúc hắn trải ra những thanh linh kiếm bằng sắt cho họ xem.

“Kỹ xảo kỳ quái mà thôi, không trở thành khí hậu được.” 奇淫技巧而已, 成不了大气候

“Ồ, vậy ngươi tin ai?” Phân thân số một nhìn Nhị Thiết cười nói.

“Đương nhiên là tin sư phụ.” Nhị Thiết cúi đầu nói, trong giọng nói thiếu một loại tín niệm kiên định.

“Trong lòng ngươi vẫn chưa tin ta.” Phân thân số một lắc đầu nói.

“Chắc chắn trong lòng ngươi vẫn muốn học phương pháp luyện khí chính thống với ta.” Phân thân số một châm rãi nói.

“Trước kia ta chỉ muốn trở thành Luyện Khí Sư, cùng muội muội sống sót ở Tiên trấn Hỏa Dơn.”

“Sau đó lại gặp được sư phụ, mục tiêu của ta chính là muốn trở thành một Luyện Khí Tông Sư giống như sư phụ vậy.” Nhị Thiết ngượng ngùng nói.

“Vậy nên ngươi cảm thấy ngươi dùng búa sắt không thể trở thành một Luyện Khí Tông Sư.” Phân thân số một khẽ cười rồi nói.

“Đúng vậy.”

Phân thân số một phất tay, một màn sáng xuất hiện giữa không trung, bên trên toàn là phù văn.

“Ngươi có hiểu trên đó viết gì không?” Phân thân số một hỏi.

“Sư phụ, ta nhìn không hiểu những thứ này.” Nhị Thiết tủi thân nói, hắn vẫn chưa học những thứ này.

“Phần lớn người nhìn không hiểu, sau đó cũng đều không trở thành Luyện Khí Tông Sư.”

“Vậy nên với tư chất của ngươi mà muốn trở thành Luyện Khí Tông Sư, thì phải tìm lối tắt, nói không chừng còn có chút hy vọng.”

“Hãy tin tưởng búa sắt trong tay mình.” Phân thân số một vỗ vai Nhị Thiết rồi sau đó mang Linh Khoáng đi vào trong phòng luyện khí.

“Ta phải bế quan luyện khí một tháng, một tháng này ngươi hãy chỉ dùng búa sắt của ngươi rèn pháp bảo. Sau khi ta ra ngoài, ta muốn nhìn thấy ngươi chế tạo ra pháp khí trung cấp.”

“Đừng hỏi ta phải chế tạo như thế nào, tự suy nghĩ đi.”

“Nếu nhiệm vụ nhỏ bé này ngươi cũng không hoàn thành được, thì ngươi vẫn nên quay về cửa hàng luyện khí của ngươi đi.”

Phân thân số một nói xong bèn trực tiếp đóng cửa lớn nội điện lại mà không cho Nhị Thiết cơ hội nói chuyện.

“Pháp khí trung cấp, sư phụ quá coi trọng ta rồi.” Nhị Thiết cười khổ nói. Nhưng cuối cùng không thể không cầm lấy búa sắt bắt đầu nghề cũ của mình.

Lúc này, trong Ẩn Linh đảo, Từ Phàm đang nhìn chằm chằm vào Vân Hoa Lộc, trong mắt tràn ngập niềm vui bất ngờ.

“Ngươi làm cách nào để mang con linh dược thỏ này tới đây vậy? Từ Phàm hưng phấn hỏi.

Sáng nay, hắn đang nghĩ xem mình nên đi câu cá hay là đi chơi với bạn tốt thì một khe hở không gian mở ra.

Từ Phàm nhìn Vân Hoa Lộc mang theo con linh dược thỏ này tới đây.

Vân Hoa Lộc khó hiểu nhìn Từ Phàm, không phải ngươi vừa nhìn thấy rồi à?

“Ngươi còn có thể phá vỡ không gian à?” Từ Phàm còn hỏi thêm.

Một cánh cửa không gian nhỏ mở ra, Vân Hoa Lộc nhẹ nhàng kêu một tiếng với con linh dược thỏ đang ôm cà rốt gặm đó.

Linh dược thỏ ngậm cà rốt chạy về phía cánh cửa không gian.

Từ Phàm ngạc nhiên nhìn cánh cửa không gian này một lúc. Hắn không hề cảm nhận được loại thông tin vượt qua không gian ở trên đó.

Sau khi cánh cửa không gian biến mất, hắn vẫn còn ngây người. Hắn tự hỏi ngoài không gian còn có lực lượng gì có thể dựng lên Truyền Tống Trận.

“Chẳng lẽ là lực lượng bản nguyên của thế giới này sao?” Từ Phàm hỏi.

Đúng lúc này, Từ Phàm đột nhiên nghĩ tới một khả năng, một lọng báu công đức khí vận xuất hiện sau lưng hắn, một đồng tiền xuất hiện trong tay Từ Phàm.

“Chuyển đến đỉnh ngọn núi chính.” Từ Phàm bắt đầu Chân Ngôn thuật.

Trong chớp mắt, Từ Phàm rút ra mười tia công đức khí vận từ trong lọng báu. Sau đó đồng tiền cũng biến mất từ trong tay hắn.

Một tấm màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, đỉnh ngọn núi chính xuất hiện đồng tiền đó.

“Cái này xem như là lực lượng áp đảo bên trên không gian sao, ít nhất ở giới này là như vậy.” Từ Phàm vuốt cằm nói.

Dựa theo sự lý giải của Từ Phàm, lực lượng không gian chỉ là phong ấn mà không phải là không thể dùng.

Truyền Tống Trận không sử dụng được là bởi vì trực tiếp sử dụng lực lượng không gian cần phải giải trừ phong ấn ở đó.

Mà vừa rồi Từ Phàm sử dụng công đức khí vận trực tiếp thông qua Thiên Đạo nối hai không gian thực hiện truyền tống, như vậy là có thể vòng qua phong ấn kia một cách hoàn mỹ.

“Nếu trực tiếp thông qua lực lượng Thiên Đạo nối hai không gian, có phải là có thể vòng qua phong ấn không?” Từ Phàm thầm nghĩ.

Lúc này, Từ Phàm đột nhiên nghĩ tới Bàng Phúc, người này lấy thương nhập đạo, có thể thông qua việc cống hiến linh thạch gặp Thiên Đạo đàm phán. Dù gì dùng công đức khí vận nối Thiên Đạo là quá xa xỉ.

Từ Phàm nhìn lọng báu phía sau sắp biến mất chỉ còn lại hư ảnh mà không khỏi cảm thán tác dụng của công đức khí vận này.

“Lấy thương nhập đạo, bây giờ lại không có điều kiện gì.” Từ Phàm nhìn xung quanh nói.

“Xem ra phải mạo hiểm một chút rồi.”

Thế giới nhỏ của tinh thuyền chuyên chở Yêu tộc phụ gia trên người Bồ Đào

“Lúc trước vốn định sửa lại ngươi, xem ra bây giờ không cần chờ nữa rồi.” Từ Phàm nói.

Từ Phàm vung tay lên, mang theo tinh thuyền của thế giới tàn phá, lại đưa Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ đang luyện khí với phân thân số hai tới.

Hai người bắt đầu một thời gian cải tạo tinh thuyền dài dòng.



Hai năm sau, sau khi Từ phàm khắc tiên văn cuối cùng lên, cả một tinh thuyền đã được sửa chữa cải tạo xong.

“Thật không dễ dàng, thế mà mấy năm nay ta vẫn luôn phân cao thấp với cái thứ này.” Từ Phàm nhìn tinh thuyền mà mình và tộc Nguyệt Hồ cải tạo rồi nói.

Sửa chữa tinh thuyền, chủ yếu là linh năng trung tâm, đây là do Từ Phàm khống chế Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ luyện chế từng chút từng chút một.

“Ngươi thử kiểm tra xem bên trong còn vấn đề gì không?” Từ Phàm nói với Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ.

Vị Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ này thật sự làm Từ Phàm cảm thấy bất ngờ, bởi trước kia hắn còn từng chủ trì Yêu tộc luyện chế tinh thuyền.

Tinh thuyền hình vượn đó, linh năng trung tâm đã có mấy cái do hắn luyện chế. Tính theo cấp bậc thì vị Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ này thuộc về trung cấp, còn cao hơn Từ Phàm một bậc.

“Được, Đại trưởng lão cứ đi đi, ta ở đây kiểm tra lại một lần.” Luyện Khí Tông Sư tộc Nguyệt Hồ nói.

Lúc này hắn đã bị Từ Phàm đồng hóa, bây giờ đã là Nhị trưởng lão của Luyện Khí phong.

Từ Phàm vừa ra khỏi không gian ngầm đã gặp Từ Cương.

“Sư phụ, cuối cùng ngươi cũng ra.” Từ Cương kích động nói.

“Sao vậy?” Từ Phàm thắc mắc hỏi.

“Tiền tuyến của Trường thành sắt thép cần sư phụ tới để chủ trì đại cục.” Từ Cương nói.
Bình Luận (0)
Comment