Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 381 - Chương 381: Vực Cực Không

Chương 381: Vực Cực Không Chương 381: Vực Cực Không

“Phía trước có chuyện gì.” Từ Phàm nghi ngờ nói, nếu có việc hệ trọng gì xảy ra thì Bồ Đào chắc hẳn là sẽ nhắc nhở hắn.

“Bên trong phía Yêu tộc xuất hiện một nhân vật lợi hại, có vài lần suýt nữa công phá Trường thành sắt thép.” Từ Cương nói, loại cảm giác mỗi một cử động và tính toán của mình đều bị đối phương nhìn thấu đặc biệt không tốt chút nào.

“Bồ Đào, còn có chuyện này à?” Từ Phàm hỏi.

“Hệ số an toàn của Trường thành sắt thép đang ở một trình độ khỏe mạnh.”

“Về phần công phá Trường thành sắt thép, ta chỉ là đang thu thập dữ liệu về hành vi của đối thủ mà thôi.” Bồ Đào nói.

“Chuyện gì đã xảy ra, nói rõ chi tiết cho ta nghe nào.” Từ Phàm nảy sinh hứng thú nói.

“Bên Mộc Thử Yêu tộc vừa mới xuất hiện một tên có trí thông minh, đó chính là quân sư ở bên trong tộc đàn của chúng, gần đây luôn sử dụng một ít thủ đoạn để chiếm không ít tiện nghi.”

“Bây giờ ta đang phân tích quy luật và hành vi của quân sư của Mộc Thử tộc, mọi thứ vẫn đang nằm trong tầm kiểm soát.” Bồ Đào nói.

Lúc này Từ Phàm lại nhìn về phía Từ Cương.

“Một tay thần thông hủy diệt kia ngươi không định sử dụng sao.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Vẫn chưa tới lúc ta sử dụng sức mạnh quyết định thắng bại của một trận chiến lớn, chỉ là bộ tộc Mộc Thử kia cũng quá mức gian xảo, làm cho trong lòng mọi người không khỏi sinh ra cơn tức giận.” Từ Cương có chút tức giận nói.

Từ Phàm đã thông qua Bồ Đào biết rõ nguyên nhân và hậu quả của sự việc.

“Tiếp tục đi nơi đó trông coi đi, không phải việc quan trọng gì còn muốn để cho ta ra tay à.”

“Đã không am hiểu chỉ huy việc chiến đấu vậy thì đừng chỉ huy, ta sẽ phái người khác đi giúp ngươi.” Từ Phàm cười nói.

Từ Cương có có loại cảm giác chính mình ở bên ngoài bị bắt nạt, có vẻ muốn sư phụ giúp hắn báo thù.

“Được rồi, nhất định phải chọn một nhân tài chỉ huy lợi hại một chút đó.” Từ Cương nói.

“Biết rồi.” Từ Cương vừa cười vừa nói.

“Không có việc gì liền đi tiền tuyến đi.” Từ Phàm vẫy tay nói, vì rèn luyện mấy tên đồ đệ này, Từ Phàm đều đưa Vương Hướng Trì và Lý Tinh Từ cộng thêm Từ Cương đến tiền tuyến để chỉ huy.

Bây giờ phần xa nhất bên ngoài của Trường thành sắt thép còn có hơn 10 nghìn km, giao cho mỗi người bọn hắn 1,5 km phòng tuyến, còn lại để cho Trưởng Lão hội cùng Lâm Sâm tiên thành trấn thủ.

“Bồ Đào, tìm thiên tài chỉ huy chiến tranh trong trò chơi để cử đi qua đi.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.

Từ Phàm đi dạo một vòng ở trong môn phái sau đó trở về tiểu viện của mình, thuận tiện khống chế khôi lỗi bay về phía Lâm Sâm tiên thành, nơi đó có một vị Tôn giả mới tới cần gặp mặt một chút.

Ở trong hai năm này, hai tòa thành bên cạnh Lâm Sâm tiên thành đã bị phá hoại, xung quanh mới có thêm ba cái tự nhiên thông đạo, cũng có cái xuất hiện ở trong biên giới của các dòng họ lớn của Yêu Giới.

Nhưng mà Đại Thừa Tôn giả của hai tòa tiên thành bị vỡ vụn kia lại mang theo các tu sĩ và những người bình thường còn sót lại chạy trốn tới Lâm Sâm tiên thành, cũng thành lập một tòa tiên thành ở tại bên trong Trường thành sắt thép, tên là Tru Yêu Tiên thành, bây giờ có hai vị Đại Thừa Tôn giả trấn thủ.

Hiện tại người mà Từ Phàm muốn gặp chính là hai vị Đại Thừa Tôn giả này, giờ này bọn hắn cũng đang làm khách tại Lâm Sâm tiên thành.

Lâm Sâm tiên thành, con rối của Từ Phàm vừa xuất hiện liền nhận lấy hai vị Tôn giả hoan nghênh.

“Linh Tu Tôn giả và Hổ Khiếu Tôn giả.” Ninh Đạo giới thiệu nói, vẻ mặt mang theo một chút kiêu ngạo mà Từ Phàm không hiểu được.

“Ra mắt hai vị tiền bối.” Từ Phàm hành lễ nói, Tôn giả mà, lần đầu tiên gặp mặt vẫn phải giữ chút sĩ diện cho họ.

“Ha ha. Tông sư khách sáo, có thể kết bạn với tông sư là vinh hạnh của chúng ta.” Linh Tu Tôn giả cười nói.

“Đúng, tông sư không cần đa lễ, lần này chúng ta đến đây là có việc muốn nhờ.” Hổ Khiếu Tôn giả nói.

“Khách sao làm gì, có việc gì cứ nói thẳng là được, chúng ta vốn là chiến hữu cùng khu vực mà.” Từ Phàm khách khí nói.

Hiện tại dựa theo báo cáo của Bồ Đào, bên ngoài Trường thành sắt thép đã có bốn tộc lớn của Yêu Giới bên canh giữ ở bên ngoài, bởi vì kiêng kị lẫn nhau nên không có tiến công ồ ạt, để phòng ngừa bị các Yêu tộc khác nhặt tiện nghi.

Nhưng dựa theo báo cáo của Bồ Đào, loại tình huống này duy trì không được nhiều thời gian nữa, nếu bốn tộc đạt thành liên minh thì nó có khả năng trở thành lúc Trường thành sắt thép bị đột phá trên quy mô lớn.

“Lúc trước nghe nói tông sư đang luyện chế một kiện đạo khí vô cùng quan trọng, một mình ta không dám đi làm phiền, chỉ có thể nhờ Ninh đạo hữu truyền tin.”

Mấy món đạo khí bị tàn phá trôi nổi ở giữa không trung.

“Mấy món đạo khí này đều là những món mang theo khi chém giết Yêu tộc Tôn giả, tông sư nhìn xem có thể có hi vọng sửa chữa được hay không.”

“Không có những đạo khí này, chiến lực của ta và Hổ Khiếu Tôn giả hạ thấp ít nhất ba thành năng lực.” Linh Tu Tôn giả nói.

Từ Phàm nhìn thoáng qua đạo khí bị hư hại đó nói: “Chỉ cần có linh khoáng phối hợp với đạo khí là có thể sửa chữa trị.”

“Cảm ơn tông sư.”

Hai vị Tôn giả vội vàng cầm túi trữ vật ra, bên trong tất cả đều là linh khoáng dùng để tu bổ đạo khí.

Một con rối mới xuất hiện ở bên cạnh con rối Từ Phàm đang khống chế.

Từ Phàm đem tất cả đạo khí bị tổn hại và túi trữ vật đều giao cho con rối kia.

“Dự tính cần khoảng hai tháng, hai vị Tôn giả chờ một chút là được rồi.” Từ Phàm nói, bây giờ việc đơn giản như tu bổ đạo khí này đã không cần hắn tự mình ra tay.

“Vậy làm phiền phức Tông Sư.” Hai vị Tôn giả khách khí nói, bọn hắn thật sự là chịu không nổi việc dùng tay không đối phó với Yêu tộc, ; đặc biệt là lúc liều mạng với Yêu thường xuyên rơi vào thế bất lợi.

“Tôn giả không cần khách khí như vậy.” Từ Phàm cười nói.

Không có trò chuyện với nhau lâu, hai vị Tôn giả liền tiến về phía Trường thành sắt thép, bởi vì sự tồn tại của Yêu tộc nên cho dù là chân thân hay phân thân của bọn hắn đều phải trông coi ở các nơi.

“Đại trưởng lão, đã lâu không gặp.” Ninh Đạo cười nói.

“Cũng không bao lâu, mới có hai năm thời gian.” Từ Phàm và Ninh Đạo trò chuyện về cuộc sống thường ngày.

“Hai vị Tôn giả này đều tại vì tiên thành bị phá, không còn cách nào khác mới chạy trốn tới nơi này.”

“Nếu không phải mang theo tu sĩ và rất nhiều người bình thường, ta đoán không chừng bọn hắn sẽ liều mạng chết chung với Yêu tộc.”

“Ai, cũng là người đáng thương.” Ninh Đạo thở dài nói.

“Đúng rồi, còn không có cảm ơn ngươi làm Trảm Linh Tôn giả ra tay cứu giúp bọn hắn.” Ninh Đạo còn nói thêm.

“Đều là chuyện nhỏ, khi đó Trảm Linh trưởng lão cũng trấn thủ tại Trường thành sắt thép, làm gì có đạo lý thấy chết không cứu chứ.” Từ Phàm nói.

Hắn biết rõ chuyện này, lúc ấy phỏng chừng do Trảm Linh kích động chết đi được nên lúc liều mạng với những Yêu tộc Tôn kia, trực tiếp triệu hoán ra chiếc chiến hạm cự thú đó để phát động toàn lực, trực tiếp giết chết một con Yêu tộc Tôn giả, gỡ xuống chân linh của Yêu Tôn.

Đây cũng là lý do tại sao tới tận bây giờ những Yêu tộc Tôn giả đó cũng không dám tùy tiện vượt qua Trường thành sắt thép.

“Ninh đại ca, có chút chuyện cần nói với ngươi một chút.” Từ Phàm nói.

“Ta dự định mang theo Trảm Linh trưởng lão đi Vực Cực Không một

chuyến, tìm thêm chút linh khoáng sẵn thuận tiện nhìn xem có thể hay không gặp phải tộc nhân Tinh chu khác và xem tình hình bên ngoài

như thế nào.” Từ Phàm nói.

“Vậy nếu gặp phải chiến hạm của Yêu tộc Tinh chu thì phải làm sao bây giờ.” Ninh Đạo lo lắng nói.

“Đánh chứ, còn có thể làm sao bây giờ, gặp được chiến hạm cự thú của Yêu tộc thì trực tiếp phá huỷ, còn có thể thu thập sóng vật phẩm chiến đấu, chẳng phải đẹp quá à.” Từ Phàm cười nói.

“Đến lúc đó thì chỉ có thể làm phiền ba vị Tôn giả của Trưởng Lão hội các ngươi trấn thủ Trường thành sắt thép.”Từ Phàm nói.

“Đó là đương nhiên, đây là chức trách của Trưởng Lão hội chúng ta.” Ninh Đạo nói.

“Chờ sau khi ta giúp hai vị Tôn giả tu bổ lại đạo khí, lại đi Vực Cực Không.” Từ Phàm nói.

“Như thế là quá tốt rồi.” Ninh Đạo nói.

Sau khi hai người trò chuyện xong, Từ Phàm liền thu hồi ý thức để bắt đầu chuẩn bị những đồ vật cần thiết để đi Vực Cực Không.
Bình Luận (0)
Comment