Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 410 - Chương 410: Thanh Niên Trảm Linh

Chương 410: Thanh niên Trảm Linh Chương 410: Thanh niên Trảm Linh

Hổ Khiếu Tôn Giả nhìn Từ Phàm điều khiển thanh niên vác đao nói: "Đại trưởng lão, ngươi đối phó với hai tên không vấn đề gì chứ."

"Không vấn đề, chỉ cần kiên trì được trong tám ngày, chúng ta có thể lật ngược tình thế, giữ vững." Từ Phàm nói rồi điều khiển thanh niên vác đao xông lên phía trước.

Trên mặt thanh niên lộ ra nét mặt hưng phấn, trực tiếp rút Trọng Thủy Nguyên Đao phía sau lưng ra.

Trong nháy mắt một hư ảnh trọng hải bao trùm trăm dặm xuất hiện trên bầu trời Cương Thiết Trường Thành.

Từ Phàm chém ra một đao, thiên địa biến sắc, một đao quang ngàn mét chém về phía Nguyệt Hồ Tôn Giả.

Ánh đao có hư ảnh trọng hải tăng cường, hóa thành một con hắc long, thế không thể ngăn cản phóng về phía Nguyệt Hồ Tôn Giả.

Muốn ăn hồng trước tiên phải tìm quả mềm để bóp, đây là lời lẽ chí lý mà lão tổ tông lưu lại.

"Tiên khí! !" Chúng Yêu Tôn cả kinh nói, sau đó trong mắt tất cả đều lộ ra ánh mắ tham lam.

"Kỳ thật để ta dùng tiên khí, ta có thể đánh được mười tên." Trảm Linh nhìn Từ Phàm đại phát thần uy có chút chua nói.

Một cái đuôi lớn trực tiếp bị chém đứt, Nguyệt Hồ Tôn Giả giận dữ nói: "Giết!"

Vô tận huyễn cảnh, vô tận thần thông công kích linh hồn lao về phía thanh niên.

Kỳ thật, các Yêu tôn khác ngoài Cự Giáp Yêu Tôn trên bầu trời ra, đều đánh về phía thanh niên được Từ Phàm điều khiển, ý đồ cướp đoạt tiên khí trước tiên.

"Đều bắt đầu đánh rồi, đừng có ngây người ở đó, hành động theo kế hoạch." Từ Phàm nói.

Sau đó, Từ Phàm hóa thành mấy trăm phân thân, tản ra bốn phía, tránh né đông đảo công kích của Yêu tộc.

Chỉ thấy bóng hình của Từ Phàm xuất hiện sau lưng Nguyệt Hồ Tôn Giả, vung đao chém xuống phía đầu của Nguyệt Hồ Tôn Giả

'Phanh ~ '

Từ Phàm trực tiếp bị một cái cái đuôi lớn của Yêu Hồ Tôn Giả nổ tung thành sương máu.

"Đồ rác rưởi, muốn chém ta, ngươi còn non lắm."

"Đúng, ngươi còn non." Giongj nói của Từ Phàm vang lên.

Một bóng hình xuất hiện ở bên dưới Nguyệt Hồ Tôn Giả, một phát rút đao chém ra, lại thêm một cái đuôi bị chặt đứt.

"A! !" Nguyệt Hồ Tôn Giả kêu thảm.

Sau đó Từ Phàm đã bị Mộc Thử Tôn Giả chờ sẵn ở một bên trực tiếp xé thành hai nủa, rồi bị một trưởng đánh bẹp.

"Các ngươi tàn nhẫn quá đi mất ~" Giọng nói Từ Phàm vang lên ở bên dưới bàn tay to.

Vào ngay lúc ba Yêu Tôn đang cảnh giác, một ánh đao lại được chém ra từ đằng sau lưng Mộc Thử Tôn Giả.

Lại thêm một cái cái đuôi.

"Nhân tộc Tôn Giả, ngươi xong đời rồi!"

'Phanh ~ '

Khu vực của ba Yêu tôn trong nháy mắt bị một tầng khói đen bao phủ, vô số hư ảnh con chuột xuất hiện, bắt đầu gặm cắn mọi thứ.

Đại địa, hư không, linh lực, không có gì không thôn phệ.

Khu vực bị khói đen bao trùm, đã biến thành một mảnh đất tủ linh u ám, Mộc Thử Tôn Giả đứng trên khu vực đó mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm xuống phía dưới, xác định Từ Phàm có chết hay không.

Đúng lúc này, Yêu Tôn Long Hình Ngô Công giao chiến với Trảm Linh bị ánh đao không biết từ đâu, chém đứt năm cái chân.

Tiếp đó Từ Phàm lại hóa thành hư ảnh tiêu tán trong hư không, bắt đầu chờ đợi cơ hội ra đao tiếp theo.

"Đại trưởng lão, ngươi chặt chân rết thì có tác dụng gì, nhìn những cái vuốt của tên sói con kia mới có tác dụng." Trảm Linh hô.

Trảm Linh vừa mới hô xong, Sương Lang Tôn Giả trong nháy mắt co rút cái đuôi một chút.

‘Roetj~’

Nửa cái đuôi sói bị Từ Phàm chém xuống.

"A, Tôn Giả Nhân tộc, ta nhất định phải giết ngươi! !" Sương Lang Yêu Tôn nháy mắt cực kỳ giận dữ, phía trên cặp móng vuốt sắc bén xuất hiện hai luồng sương viêm, một luồng khí lạnh có thể đông kết mọi thứ bộc phát từ trong cơ thể của hắn.

"Oanh ~" lại thêm một đám mây độc bao phủ toàn bộ chiến trường.

Lúc này Từ Phàm đang núp trong bóng tối bĩu môi nói: "Ngươi cho rằng ta không muốn xem sao."

Sau đó lại cầm đao phóng về phía Nguyệt Hồ Yêu Tôn, tên đuôi nhiều này, có thể chém thêm vài nhát.

Từ Phàm cầm trong tay Trọng Thủy Nguyên Đao, vẫn luôn cẩn thận từng tý thăm dò sự tiêu hao của hắn, khống chế bản nguyên của Ngũ Linh Minh Hầu để không bị nghiền ép quá ác.

Đằng sau còn cần ngâm thêm tám ngày nữa, đại chiêu cần phải đến cuối cùng xuất hiện mới có tác dụng.

Lại có một ánh đáo giản dị đơn sơ chém về phía đuôi của Nguyệt Hồ Yêu Tôn, trực tiếp bị đạo khí Nguyệt Hồ Yêu Tôn sử dụng ngăn trở.

"Nhân tộc Tôn Giả, nếu không phải hiện giờ ta chưa luyện hóa được tiên khí của tộc ta, há có thể để ngươi làm xằng làm bậy."\

Lúc này Nguyệt Hồ Tôn Giả chỉ cảm thấy cái mông có chút lạnh, tổng cộng chín cái đuôi, hiện tại chỉ còn lại bẩy.

Vào thời khắc này, tất cả các Yêu tôn ở trên chiến trường đều bắt đầu đặt tâm thần về phía đằng sau, phòng ngừa Từ Phàm đột nhiên xuất hiện gọn gàng chém đuôi của họ.

Sau khi tất cả Yêu Tôn bắt đầu phòng bị, chiến thuật đánh vào tâm lý của Từ Phàm mất đi hiệu lức, bắt đầu triền đáu với Nguyệt Hồ Tôn Giả và ba Yêu tôn.

Lúc này, Nguyệt Hồ Tôn Giả bắt đầu phát hiện năng lực chiến đấu mạnh mẽ của Từ Phàm, cho dù là công kích hay là né tránh, đều hoàn mỹ không một khuyết điểm.

Chiến đấu tới tận bây giờ, tất cả thần thông mà Yêu tôn công kích, không hề gây ra được một vết thương nào cho Từ Phàm có.

Vào chính lúc này, Từ Phàm đột nhiên biến mất, rồi lại xuất hiện đằng sau Nhất Vân Hạc Yêu Tôn, một cái cánh lớn đến mấy trượng bị chém đứt.

"Rút lui." Sương Lang Yêu Tôn nói.

Trong thời gian ngắn ngủi, tám Yêu Tôn nhanh chóng rút lui.

Từ Phàm cũng không có ngăn cản, chỉ đứng giữa không chung sắc mặt nghiêm trọng nhìn phương hướng biến mất của Yêu Tôn.

"Sự tiêu hao này, còn nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của ta." Từ Phàm thở ra một hơi nói.

"Thở dài cái gì, không phải đánh thắng rồi sao." Trảm Linh xuất hiện bên người Từ Phàm nói.

"Không có gì, hi vọng mấy tên Yêu Tôn này qua tám ngày nữa rồi hẵng đến." Từ Phàm nói.

"Hiện tại thân thể của Ngũ Linh Minh Hầu chỉ có thể chiến đấu như vừa rồi hai lần."

"Ngươi nói là, cuộc chiến vừa nãy của ngươi là đang tiêu hao bản nguyên của con Ngũ Linh Minh Hầu này à.” Trảm Linh hỏi.

Lúc này Hổ Khiếu Tôn Giả, Linh Tu Tôn Giả cũng tới, ánh mắt nhìn Từ Phàm có chút sùng bái.

"Đúng, sử dụng Trọng Thủy Nguyên Đao có hơi quá sức, sự tiêu hao của mỗi một đao đều rất to lớn."

"Đấy mới là công kích bình thường thôi nhé." Từ Phàm nói.

“So với như thế, thà ngươi giúp ta giết môt tên Yêu tôn, để ta hấp thủ bản nguyên của Yêu tôn, năng lực chiến đấu tăng mạnh, có thể làm một vố ra trò." Trảm Linh nói, bên trong ánh mắt bộc lộ sự khát vọng.

“Ta mà giết một tên Yêu Tôn, ngươi có thể đánh năm không."”Từ Phàm hỏi, trong lòng nghĩ rằng đây vẫn có thể coi là một cách.

"Ngươi phải cho ta mượn dùng Trọng Thủy Nguyên Đao." Trảm Linh nhìn Trọng Thủy Nguyên Đao trong tay Từ Phàm thèm thường nói.

Này thế nhưng là tiên khí đó, cả cái Tu Tiên giới này cũng chả có bao nhiêu chiếc.

"Như vậy ngươi có thể chống đỡ được thời gian tám ngày không." Từ Phàm nghĩ nghĩ nói.

"Sau khi ra nhập ma, kiên trì thời gian tám ngày không thành vấn đề, nhưng sau đó bản nguyên của ta sẽ bị tổn thất một nửa." Giọng nói Trảm Linh có chút kích động, vừa nghĩ tới tay mình cầm tiên khí Trọng Thủy Nguyên Đao đơn độc chiến đấu với năm tên Yêu Tôn, Huyết Hải sau lưng không tự giác hiển lộ ra ngoài.

"Vậy năm Chân Linh Yêu tôn đó có thể bù lại cho ngươi không." Từ Phàm đột nhiên hỏi.

“Bản nguyên của năm tên Yêu Tôn, đại trưởng lão có lòng tìn với đạo khí kia như thế sao.” Trảm Linh hỏi, hắn biết rõ Từ Phàm đang luyện chế một đại sát khí.

"Tin ta, về sau gặp được Yêu Tôn, ta giúp ngươi giết hết."

"Vậy được, bản nguyên của năm tên Yêu tôn có thể trực tiếp để Huyết Hải của ta tấn cấp Huyết Linh Hải, đến lúc đó con sói con kia, ta gặp một đứa giết một đứa." Trảm Linh nói, trên mặt nở nụ cười khát máu.

"Trước tiên về Cương Thiết Trường Thành, ngươi muốn dùng Trọng Thủy Nguyên Đao còn phải làm nhiều chuẩn bị."

"Ta nói với ngươi nhé, tiên khí này là của tôn tử Sơ Phàm của ngươi đó, ngươi đừng có nổi lòng tham đấy." Từ Phàm nói.

"Sao có thể, sao ta lại thèm muốn tiên khí của cháu ta được chứ." Trảm Linh ha ha nói.
Bình Luận (0)
Comment