Chương 411: Phong tình của một đao đó
Chương 411: Phong tình của một đao đó
Bên trong Cương Thiết Trường Thành, Từ Phàm đang dùng Linh Khoáng mà Bồ Đào đưa tới, luyện chế một chiếc nhẫn.
"Đại trưởng lão, ngươi nói ta đeo chiếc nhẫn này lên thì có thể khống chế tiên khí sao." Trảm Linh nhìn nhìn chiếc nhẫn sắp thành hình giữa không trung nói.
"Tạm thời sử dụng được nửa tháng, nhiều hơn nữa thì cần đến tài liệu cấp bậc đạo khí." Từ Phàm vừa luyện chế nhẫn vừa nói.
Lúc này Trọng Thủy Nguyên Đao đang xoay tròn bên người Ngũ Linh Minh Hầu Từ Phàm điều khiển, đang có ý đồ phân tích hành vi của chủ nhân lâm thời của nó.
Một chiếc nhẫn màu đen xuất hiện trong tay Trảm Linh.
Đến lúc này Trọng Thủy Nguyên Đao mới ý thức được, chính mình lại bị đưa ra ngoài rồi.
Một bàn tay lớn mạnh mẽ cường tráng ra trực tiếp cầm Trọng Thủy Nguyên Đao.
Trong nháy mắt, trên bầu trời bộc phát sự dao động, hai cỗ lực lượng bắt đầu giao hòa.
Trên bầu trời xuất hiện Huyết Hải cùng Hắc Hải, hai loại sức mạnh bắt đầu xen lẫn, cuối cùng hóa thành một mảnh Trọng Hải màu đỏ sậm, khiến người ta cảm nhận được sự nặng nề mà tà ác.
Trọng Thủy Nguyên Đao Trảm trong tay Linh cũng thay đổi thành màu máu đỏ, một ngân vang truyền ra từ bên trong Trọng Thủy Nguyên Đao.
"Tiên khí ngân vang, không ngờ rằng các ngươi còn rất ăn nhịp nhau." Giọng nói Từ Phàm có chút chua.
Giống như một mỹ nhân phong tình vạn chủng rời khỏi một tên đàn ông ma bệnh, tìm được một người đàn ông tràn trề tinh lực cường tráng mạnh mẽ.
Từ tiếng ngân vang đó, Từ Phàm nghe ra được cảm giác thỏa mãn.
"Vẫn được, vẫn được ~~ "
Bóng hình của Trảm Linh xuất hiện trên bầu trời, sau đó lập tức dùng toàn lục chém ra một đao.
Trong chốc lát, Huyết Hải hóa thành ánh đao màu đỏ vạn trượng bay về phía nơi xa.
Nơi ánh đao chạm đến, đến không gian bị phong ấn đều có chút dị động.
"Có cây đao này, ta có thể đánh mười tên!" Trảm Linh bá khí nói.\
"Vậy ta không cần ra tay nữa rồi." Từ Phàm từ tốn nói.
"Ha ha, đùa một chút thôi, vẫn cần đại trưởng lão ra tay mà." Trảm Linh nói, lại đem Trọng Thủy Nguyên Đao trả lại Từ Phàm, trong mắt vương vấn không muốn.
"Tiên khí cơ bản nhất, Trảm Linh trưởng lão vẫn nên tém tém lại một chút." Từ Phàm nói.
Trọng Thủy Nguyên Đao trở lại phía sau Ngũ Linh Minh Hầu lại khôi phục được bộ dáng yên lặng ban đầu, bộ dạng có chút dục cầu bất mãn.
"Xem ra sau khi xong chuyện vẫn phải luyện chế ngươi lại từ đầu." Từ Phàm nhìn xem Trọng Thủy Nguyên Đao đang yên lặng nói.
Trọng Thủy Nguyên Đao chấn động, thân đao ngân vang, cưỡng ép biểu hiện ra mình rất thỏa mãn.
Ba ngày sau, phía trên Cương Thiết Trường Thành, ngay lúc Từ Phàm cảm thấy may mắn những tên Yêu Tôn kia không ngóc đầu trở lại, bốn quầng sáng đồng thời xuất hiện trước mặt Từ Phàm.
"Chủ nhân, hai Yêu Tôn một tổ tách ra cưỡng ép công phá Cương Thiết Trường Thành, phóng về phương hướng đảo Ẩn Linh." Bồ Đào nói.
Từ Phàm nhìn xem tình cảnh của một hai ba bốn tổ Yêu tôn bị đánh dấu.
"Ngoài cự phảo đảo Ẩn Linh cộng thêm chủ pháo bên trong Trấn Yêu Tinh tấn công tổ thứ nhất, ta và Trảm Linh sẽ đi giết tổ thứ hai."
"Hổ Khiếu Tôn Giả và Linh Tu Tôn Giả nghĩ biện pháp ngăn chặn tổ thứ ba thứ tư, cẩn thận một chút, sau khi nhóm chúng ta đánh lui Yêu Tôn tổ thứ hai sẽ quay lại chi viện cho các ngươi.” Từ Phàm nhanh chóng định ra kế hoạch tác chiến.
"Đã hiểu." Chúng Tôn Giả nói.
"Mọi sự phải cẩn thận."
Từ Phàm nói rồi liễn dẫn theo Trảm Linh bay về phía Yêu tôn tổ hai, lúc này Trấn Yêu Tinh giữa bầu trời bắt đầu phát động Thiên cơ tấn công, nhưng vũng bị Yêu tôn nhẹ nhàng cản lại.
Hai người toàn lực phi hành.
"Trảm Linh trưởng lão, vừa thấy chúng ta sẽ khai triển đại chiêu, giết chết yêu tôn Long Hình Ngô Công, ngươi chuẩn bị tiếp nhận Chân Linh và Huyết Khí của Yêu Tôn.”
“Sau đó ngươi hãy nhận lấy tiên khí quay lại trợ giúp Hổ Khiếu Tôn Giả bọn hắn." Từ Phàm nói.
"Đã hiểu." Trảm Linh gật đầu nói.
"Bồ Đào, khởi động trường lực gia tốc."
Ngay trong nháy mắt này, tốc độ bay của hai người nhanh gấp mấy lần.
Đây là Từ Phàm sau khi trở về từ Vực Cực Không, dựa theo biểu hiện đường thủy của tinh chu, chế tạo trường lực, có sự khống chế của Bồ Đào.
Tuy rằng không giống sự gia tốc của đường thủy, nhưng gia tốc tăng thêm mấy lẫn vẫn không thành vấn đề.
Không bao lâu sau, hai người mặt xanh xám đuổi kịp Yêu Tôn một đường đồ sát thành trì Nhân tộc.
"Trảm Linh trưởng lão, nhận lấy." Từ Phàm tức giận nói.
Dọc theo con đường này, hắn đã thấy bốn thành trì người phàm bị phá hoại, đều bị công kích bởi độc tức của Long Hình Ngô Công kia.
Từ Phàm điều khiển Ngũ Linh Minh Hầu, trong mắt sát ý chớp động.
"Để cho sinh mệnh của ngươi bạo phát ra ánh sáng cuối cùng đi." Từ Phàm nói rồi để Ngũ Linh Minh Hầu hiện ra bản thể.
Đưa tay nắm chặt Trọng Thủy Nguyên Đao vác đằng sau lưng, chậm rãi rút ra.
Nhất thời, Long Hình Ngô Công cảm nhận được một cỗ sát ý to lớn khóa chặt hắn.
"Ngô Công, trốn mau, không thế mạnh mẽ đối kháng!" Mộc Thử Yêu Tôn cũng cảm nhận được kia một cỗ sát ý trí mạng.
"Chậm rồi." Từ Phàm hừ lạnh nói.
Ngũ Linh Minh Hầu rút Trọng Thủy Nguyên Đao ra, sau lưng hiện ra cảnh tượng thế ngoại đào viên.
Trong nháy mắt đó, tinh thần của Long Hình Ngô Công một thoáng hoảng hốt, cảm giác mình đã trở lại vòng tay của mẫu thân.
Bên trong thế giới tinh thần của Yêu Tôn Long Hình Ngô Công, có một cánh cửa lớn mở ra với hắn, mà phía sau cửa có thánh mẫu của tộc Thái Âm Ngô Công mà hắn đã yêu thầm nhiều năm, là khát vọng cả đời của hắn được cùng rết mẹ đó giao hòa.
"Thái Âm, ngươi cuối cùng đồng ý rồi sao."
Long Hình Ngô Công Yêu Tôn từng bước một bước về phía cánh cửa, mà trong cửa lớn bên cạnh Thái Âm Thánh Mẫu cười càng ngày càng đẹp.
Lúc này, ngoài thế giới, cho dù là Trảm Linh hay là Mộc Thử Yêu Tôn tất cả đều si mê nhìn một đao Ngũ Linh Minh Hầu chém ra kia.
Đẹp, thật sự quá đẹp.
Trong ánh đao đó, dường như ẩn giấu một thế giới hoàn mỹ, trong đó, nguyện vogj của chúng sinh đều có thể hoàn thành.
Khi Long Hình Ngô Công Yêu Tôn bước vào cánh cửa, một ánh đao chói mắt mang theo những điều tốt đẹp của chúng sinh xuyên qua thân thể Long Hình Ngô Công.
"Trảm Linh trưởng lão, đón đao."
Từ Phàm ném Trọng Thủy Nguyên Đao cho Trảm Linh, sau đó trả quyền khống chế thân thể cho Ngũ Linh Minh Hầu.
Chỉ thấy Ngũ Linh Minh Hầu sau khi hồi phục ý thức chỉ the eluowng nhìn bầu trời sao, sau đó thân thế sụp đổ, hóa thành linh lực thuần túy nhất giữa thiên địa.
Trảm Linh nghe thấy thanh âm Từ Phàm, nhoáng một cái, ý thức trở về thế giới hiện thực, một phát tiếp nhận Trọng Thủy Nguyên Đao.
"Tên chuột nhắt, nhận lấy một đao của ta.” Trảm Linh hô lớn.
Chỉ thấy Huyết Hải đỏ rực xuất hiện, sóng máu cuồn cuộn chém về phía Mộc Thử Yêu Tôn.
"Không ổn, nhanh chạy!"
Nhìn thấy Long Hình Ngô Công bị chém, Mộc Thử Tôn Giả lấy lại tinh thần trực tiếp toàn lực bỏ chạy về phía bên ngoài Cương Thiết Trường Thành.
"Muốn đi sao, không đơn giản như vậy."
Nhất thời, Huyết Hải bạo động, ép về phía Mộc Thử Yêu Tôn.
Sau ba hơi, một thi thể của con chuột lớn xuất hiện bên trong Huyết Hải.
Lúc này khí thế của Trảm Linh, còn khủng bố hơn mấy lần so với dĩ vãng.
“Chân linh và Khí Huyết của hai Yêu tôn, quá mỹ diệu, sau khi tiêu hóa, ta có thể đánh được mười tên!" Trảm Linh nói xong thì bay về phía vị trí của Linh Tu Tôn Giả.
Hắn nhận được tin tức, Linh Tu Tôn Giả có chút không chống nổi.
Nhưng ngay sau khi hắn đuổi được đến vị trí của Linh Tu Tôn Giả, tất cả Yêu Tôn đều đã rút lui.
"Không sao chứ." Trảm Linh nhìn Linh Tu Tôn Giả đã bị đánh thảm nói, trong đầu đột nhiên toát ra một suy nghĩ, nếu là cắn nuốt Linh Tu Tôn Giả, có phải uy lực Huyết Hải của hắn có thể lớn hơn một chút nữa hay không.
Linh Tu Tôn Giả nhìn nụ cười kinh khủng của Trảm Linh, cảm giác mình còn có thể quần đấu với hai tên Yêu tôn kia thêm một hồi nữa.