Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 419 - Chương 419: Kim Phệ Tôn Giả

Chương 419: Kim Phệ Tôn Giả Chương 419: Kim Phệ Tôn Giả

“Vi sư nhớ đã từng dạy cho ngươi một thần thông lôi pháo, ngươi vẫn còn nhớ rõ chứ?” Từ Phàm hỏi.

“Là Neo Armstrong Cyclone Jet Armstrong Cannon sao? Đồ nhi rất thích môn thần thông này, mặc dù bây giờ không còn bao nhiêu tác dụng nhưng thỉnh thoảng đồ nhi vẫn sẽ luyện tập một chút.” Từ Cương nói.

“Ta đưa thần thông này cho ngươi trước, chỉ có học được cái này mới có thể đạt được uy năng như thế.” Từ Phàm dứt lời, vung tay ném ra một cái ngọc giản.

“Trong ngọc giản này là thần thông bản nâng cấp của Neo Armstrong Cyclone Jet Armstrong Cannon, chờ đến khi ngươi luyện đến bước cuối cùng của thần thông thì sẽ đạt được uy năng như một pháo kia.” Từ Phàm nói.

“Sư phụ, môn thần thông này tên gọi là gì?” Từ Cương hỏi.

“Cảnh xuân của pháo tỷ” Từ Phàm nói với vẻ hoài niệm, trong lòng cảm thán, không trở về được nữa rồi.

“???”



Sau khi Trảm Linh dùng một đao giải quyết hết tất cả Yêu Tôn bị thương nặng rồi cứ thế đứng ở giữa không trung, trên mặt lộ vẻ say mê.

Đây đã là Yêu Tôn thứ năm bị hắn giết chết, tính cả hai kẻ bị pháo kích bên ngoài Cương Thiết Trường Thành, hắn đã hấp thu chân linh và khí huyết của bảy Yêu Tôn.

Lúc này hắn đã bắt đầu tấn cấp huyết hải.

“Ôi, thật là đáng tiếc! Cái gã thích nghịch lửa kia đã phi thăng mất rồi! Bằng không nói cái gì cũng phải đi đánh một trận.” Trảm Linh nói, theo thói quen sờ lên mông.

Lại nói bây giờ Thánh Thành Nguyệt Hồ đã đại loạn, vô số Yêu Tộc biết được tin tức đều muốn trốn về Yêu Giới.

Mười một vị Yêu Tôn ra ngoài thế mà chỉ có bốn vị Yêu Tôn trở về, ba vị trong đó còn đang bị trọng thương.

Ở trong mắt Yêu Tôn, không có cái gì kinh khủng hơn so với cái này.

Lúc này ba vị Yêu Tôn bản thân bị trọng thương vừa về tới Thánh Thành Nguyệt Hồ lập tức bắt đầu đại khai sát giới, điên cuồng chém giết tất cả Nguyệt Hồ trong tầm mắt.

Hấp thu khí huyết linh hồn khôi phục thương thế.

Yêu tôn Nguyệt Hồ xuất hiện trước mặt ba vị Tôn Giả kia.

“Yêu tôn Huyết Bức, Yêu tôn Cự Tích, Yêu tôn Ác Uyên, mau dừng tay, lần này chỉ là ngoài ý muốn.” Yêu tôn Nguyệt Hồ sắc mặt tái xanh nói.

“Thì ra tộc Nguyệt Hồ các ngươi vốn đã sớm phản bội Yêu tộc đầu nhập vào Nhân Tộc rồi!” Yêu tôn Huyết Bức cả giận nói, tiện tay chộp một Nguyệt Hồ Hợp Thể kỳ tới, bắt đầu trực tiếp hút huyết khí.

“Ta và Nhân Tộc có huyết hải thâm thù, sao có thể đầu nhập vào Nhân tộc được chứ!” Yêu tôn Nguyệt Hồ giải thích.

“Nếu vậy thì tại sao chỉ có mỗi mình ngươi là không bị công kích?” Yêu tôn Cự Tích nói, nếu như uy lực của một pháo kia lớn hơn một chút thì ngay cả cơ hội chạy trốn hắn cũng không có.

“Ta… đây là quỷ kế của Nhân Tộc, các ngươi nhìn không ra sao?” Yêu tôn Nguyệt Hồ hơi ngừng một cái rồi nói.

“Được rồi, ngày sau còn nhiều thời gian, chúng ta cứ chậm rãi chơi.” Yêu tôn Huyết Bức dứt lời bèn dẫn theo hai vị Yêu Tôn khác đi về phía thông đạo hai giới.

“Ước định của chúng ta còn chưa hoàn thành, các ngươi không thể rời đi.” Yêu tôn Nguyệt Hồ nói, trong mắt chợt lóe lên một tia sát ý, đồ đần cũng biết nếu để bọn họ trở lại Yêu giới sẽ hậu họa vô tận.

“Ngươi muốn giết chúng ta?” Yêu tôn Huyết Bức nhìn Yêu tôn Nguyệt Hồ cười to hỏi.

Lúc này bỗng dưng có một viên pháo từ trên trời giáng xuống, trực tiếp xuyên thủng thân thể Yêu tôn Huyết Bức, sau đó hóa thành một đoàn huyết vụ.

Lại có hai viên pháo bay tới, hai vị Yêu Tôn đã có lòng cảnh giác lập tức né tránh, vội vàng hướng về thông đạo hai giới chạy thục mạng.

“Yêu tôn Nguyệt Hồ, thế này mà ngươi còn nói ngươi không đầu nhập vào Nhân Tộc?”

Âm thanh truyền ra từ trong thông đạo hai giới, Yêu tôn Nguyệt Hồ muốn đuổi theo nhưng lại bị một pháo đánh nát nửa người, ý thức mơ hồ té xỉu ngay tại chỗ.

Lúc này có mấy ngàn chiếc Linh thuyền cỡ lớn đang lơ lửng trên tòa Thánh Thành Yêu tộc.

Theo Linh thuyền từ từ hạ xuống, từng đội từng đội con rối bắt đầu càn quét cả tòa Thánh Thành.

Một vị Nguyệt Hồ tướng mạo phổ thông dẫn theo một Nguyệt Hồ con đi đến bên cạnh Yêu tôn Nguyệt Hồ chỉ còn lại nửa người.

Nguyệt Hồ tướng mạo phổ thông ôm Nguyệt Hồ con trong mắt lóe lên thần sắc bi thương, nâng thân thể Yêu tôn Nguyệt Hồ lên sau đó đi về phía thông đạo tự nhiên nối liền hai giới, con rối đang càn quét trên đường tự động vì nàng nhường ra một lối đi.

Lý Tinh Từ đứng trong một chiếc Linh thuyền trên trời, nhìn Nguyệt Hồ tướng mạo bình thường bên dưới, lắc đầu nói ra: “Hắn đã như vậy, còn không bằng trực tiếp chết đi.”

Mặc dù tướng mạo bình thường nhưng nàng lại là tiểu thiếp được Yêu tôn Nguyệt Hồ yêu thích nhất, vào lần cuối cùng Lý Tinh Từ truyền lại tin tức, nàng đã khẩn cầu Lý Tinh Từ buông tha cho phu quân của nàng.

“Phu quân Yêu Tôn kia của ngươi không chết, sẽ phải tiếp nhận nhân sinh càng thêm bi thảm hơn so với bây giờ.” Lý Tinh Từ nói.

“Ta chỉ cần phu quân ta còn sống là được, việc sau này thì sau này tính.” Nguyệt Hồ kia rưng rưng nói.

“Được rồi, ngươi hãy mang theo phu quân của ngươi quay về Yêu Giới đi, nhớ kỹ lời hứa của ngươi, trở về Yêu Giới, sau khi phu quân ngươi chết thì ngươi và con của hắn phải vĩnh thế hiệu trung với Ẩn Linh Môn ta.” Lý Tinh Từ nói, trong mắt lóe lên một tia lạnh nhạt.

Việc của Yêu Tộc, dẫu có cảm động đến đâu cũng chẳng có bất kỳ quan hệ gì với hắn.

Sau khi Nguyệt Hồ kia đi vào thông đạo hai giới, cả tòa Thánh Thành bắt đầu bị càn quét toàn diện, về phần Yêu Tộc Nguyệt Hồ bên trong Thánh Thành đều bị con rối chiến đấu liên hợp giảo sát.

Ba ngày sau, Từ Phàm nhìn linh khoáng trân quý xếp thành một ngọn núi lớn trước mặt, không khỏi cười nói: “Không hổ là đại tộc, nội tình thật là thâm sâu.”

Từ Phàm vuốt ve thủy tinh cầu phát ra thời gian chi lực trong tay, không nhịn được khẽ cười.

“Niêm phong tất cả rồi cất vào trong bảo khố đi.” Từ Phàm vung tay lên nói.

“Trảm Linh Tôn Giả, Hổ Khiếu Tôn Giả, Linh Tu Tôn Giả, khoảng thời gian này các vị đã vất vả rồi.”

“Đạo khí định chế của ba vị ta sẽ lập tức luyện chế, nhiều nhất ba năm, ta sẽ hoàn thành đạo khí khiến các vị đều hài lòng.” Từ Phàm cam kết.

Tìm ra linh khoáng linh tài trong bảo khố của Thánh Thành Nguyệt Hồ luyện chế đạo khí phù hợp với ba người rất là đơn giản.

“Ha ha, đa tạ Đại trưởng lão, thật ra hai chúng ta cũng không xuất lực bao nhiêu.” Hổ Khiếu Tôn Giả nói.

“Chớ nói như thế, nếu như không có hai vị Tôn Giả ở đây chèo chống thì Cương Thiết Trường Thành của chúng ta cũng không thể kiên trì đến bây giờ.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Đại trưởng lão nói đùa rồi.” Linh Tu Tôn Giả nói.

Sau khi Từ Phàm bồi tiếp mấy vị Tôn Giả ăn mừng bèn thu hồi ý thức.

Lúc này Từ Phàm mới cảm thấy nhẹ nhõm, tất cả áp lực nháy mắt đều không còn.

“Sau khi giải trừ nguy cơ thông đạo tự nhiên hai giới xong thì có thể đi qua Yêu Tộc bên kia nhìn xem, không biết có thể liên hệ được với hai cái căn cứ con rối dưới lòng đất kia không nữa?” Từ Phàm nói thầm.

“Bồ Đào, di chuyển pháo quỹ đạo đến trên không chỗ thông đạo tự nhiên hai giới khác đi.”

“Tuân lệnh.”

Sau đó Từ Phàm lập tức nhắn cho Ninh Đạo một tin tức.

Lúc này, Ninh Đạo đang ở Tiên thành Lâm Sâm, sau khi nhận được tin tức của Từ Phàm thì vô cùng kích động, vội vàng chạy về phía thông đạo hai giới bị hội trưởng lão nghiêm phòng tử thủ.

Ba ngày sau, bởi do uy thế của pháo quỹ đạo, toàn bộ Yêu Tộc trong khu vực Tiên thành Ẩn Linh đều bắt đầu kẹp đuôi làm người.

Sau đó Từ Phàm cũng được nhìn thấy Kim Phệ Tôn Giả, một người đã trấn áp hai đại tộc ở một chỗ thông đạo tự nhiên hai giới khác.

Song phương hận gặp nhau quá muộn, chủ yếu Kim Phệ Tôn Giả cũng là một Luyện Khí Tông Sư, cái loại mà chẳng qua chỉ vừa nhập môn ấy.

Đồng hành gặp nhau vốn có nhiều điểm chung để trò chuyện, hai người mang theo bầu không khí thân mật, trò chuyện suốt cả một đêm.

Lúc gần đi, Kim Phệ còn nói với Từ Phàm một thiếu hụt trí mạng liên quan đến pháo quỹ đạo, Từ Phàm vô cùng cảm kích Kim Phệ Tôn Giả, đến lúc về còn đích thân tiễn hắn ra ngoài đảo Ẩn Linh.

“Đại trưởng lão, những lời Kim Phệ Tôn Giả nói có thật hay không? Hoàn toàn vô hiệu với Yêu Tôn hư hóa à?” Trảm Linh hỏi, huyết hải của hắn đã tấn cấp, hắn có thể hòa vào trong biển máu, đến lúc đó hắn chính là huyết hải mà huyết hải cũng chính là hắn.

Trảm Linh cảm thấy hẳn là bây giờ mình không sợ đại sát khí kia nữa.

“Trảm Linh trưởng lão có thể thử một chút.” Từ Phàm mỉm cười đáp.

Thời điểm luyện chế pháo quỹ đạo, hắn đã nghĩ đến không ít vấn đề, chỉ cần khóa chặt, đừng nói hư hóa, cho dù có trốn vào trong vết nứt không gian cũng không có tác dụng gì.

“Ha ha, thôi được rồi, vạn sự lấy cẩn trọng làm đầu, sao Đại trưởng lão lại không nghĩ đến điểm này chứ!” Trảm Linh nói, hắn cũng không muốn bị người ta cầm súng chỉ vào đầu hỏi hắn có đẹp trai không đâu.
Bình Luận (0)
Comment