Chương 422: Nữ Quân Thần
Chương 422: Nữ Quân Thần
“Ngươi cho rằng đây chỉ là nhận chủ đơn giản thôi sao.” Từ Phàm cười nói, có dáng vẻ các ngươi đang xem thường ta.
“Đây chỉ là một mặt, quan trọng hơn là truyền cảm hứng cho linh trí Tiên khí, để nó và Sơ Phàm cùng nhau trưởng thành, khi gặp nguy hiểm còn có thể khiến Tiên khí cứu chủ.”
“Đến lúc tu vi Sơ Phàm có thể khống chế Trọng Thủy Nguyên Đao, thì có thể đạt đến cảnh giới nhân khí hợp nhất.” Từ Phàm giải thích.
“Đa tạ sư phụ (đại trưởng lão).” Phu thê Lý Tinh Từ hành lễ nói.
“Đều là đứa trẻ nhà mình cả mà.” Từ Phàm xua tay nói.
Sau đó bốn người họ lùi ra ngoài pháp trận Tiên Văn, tay Từ Phàm kết pháp ấn, từng Tiên Văn huyền ảo hóa thành ký tự dung nhập vào bên trong pháp trận Tiên Văn.
Pháp trận Tiên Văn chiếm trọn toàn bộ đạo tràng, bắt đầu tản mát ra linh quang, Trọng Thủy Nguyên Đao cũng xuất hiện trên đầu Lý Sơ Phàm ở giữa pháp trận Tiên Văn.
Pháp trận hơi chấn động, tất cả pháp trận Tiên Văn bắt đầu co rụt lại, chậm rãi dung nhập về phía cơ thể Lý Sơ Phàm.
Lúc này, trên mặt Lý Sơ Phàm bắt đầu hiện lên biểu cảm đau khổ, dường như trong đầu bị người ta cưỡng bức nhét cái gì đó vào.
“Sơ Phàm, tĩnh tâm ngưng khí, trong lòng suy nghĩ, nghe pháp quyết của ta.” Âm thanh Từ Phàm phiêu đãng trên bầu trời đạo tràng.
“Đại đạo như đao, trảm tâm, trảm thân, trảm thần.”
“Dùng tâm ngự đao, …”
Theo giọng nói của Từ Phàm, biểu cảm đau khổ của Lý Sơ Phàm từ từ bình phục lại, hơn nữa còn nhắm mắt lại giống như đang lĩnh ngộ gì đó.
Ba canh giờ sau, tất cả pháp trận trong đạo tràng đều dung nhập vào thân thể Lý Sơ Phàm, Trọng Thủy Nguyên Đao cũng hòa làm một với Lý Sơ Phàm.
“Được rồi, nửa canh giờ nữa là Sơ Phàm có thể tỉnh lại.”
“Các ngươi đừng lo lắng.” Từ Phàm nhìn vẻ mặt lo lắng của hai phu thê bọn họ.
“Phiền sư phụ rồi.” Lý Tinh Từ nói.
“Không sao, hiện tại tư chất Sơ Phàm đã tốt hơn lúc trước một chút, sau này để nó chuyên tinh đao đạo là được.” Từ Phàm nói.
Lúc này, Trảm Linh vẫn đang say sưa, vẫn chưa tỉnh lại từ trong tâm kinh đao đạo mà Từ Phàm truyền thụ cho Lý Sơ Phàm.
“Trảm Linh trưởng lão, đừng say sưa nữa, đao đạo Trúc Cơ tâm kinh này đã vô dụng với ngươi rồi.” Từ Phàm cười nói.
Trảm Linh lấy lại tinh thần, từ từ thở dài nói: “Lúc trước nếu ta có bài đao đạo Trúc Cơ tâm kinh này, thì cũng không đến mức sau đó bị người ta truy đuổi sát mông như vậy.”
“Ha ha, quá khứ đã qua rồi, suy nghĩ nhiều làm gì.” Từ Phàm cười nói.
“Muốn thời gian luân chuyển, lần nữa tu luyện lại.”
Từ Phàm trợn mắt, ta còn muốn thời gian tiến nhanh mấy ngàn năm để cho ta thăng cấp Đại Thừa, xưng bá Tu Tiên giới đó.
Ban đêm, trong tay Từ Phàm cầm quả thủy tinh cầu thời gian, nhìn về phía tinh không không biết đang suy nghĩ điều gì.
Lúc này bóng dáng Từ Cương xuất hiện trong tiểu viện của Từ Phàm.
“Sư phụ, ngươi tìm ta.” Từ Cương hành lễ nói.
“Ừm, hôm nay tiến hành nghi thức nhận chủ Tiên khí cho đứa nhỏ Sơ Phàm đó, đột nhiên nhớ tới một chuyện.” Từ Phàm nói xong lấy ra vòng tay ngũ sắc ném cho Từ Cương.
“Đây là…” Từ Cương nghi ngờ nói, vừa nhìn đã biết vòng tay này không phải là phàm vật.
“Năm hạt châu này là do năm loại Linh Khoáng cấp Tiên Khí ngưng luyện mà thành, ngươi mang theo trên tay hàng ngày chơi đùa đi, dùng thần thức và linh khí vận dưỡng của bản thân, sau khi ngươi đến Đại Thừa Kỳ, lúc đó vi sư cũng có thể luyện chế Tiên khí.”
“Đến lúc đó sẽ dùng chuỗi hạt châu này luyện chế một Tiên khí.” Từ Phàm nói.
“Chỉ có ta có cái này sao.” Đột nhiên Từ Cương cảm động nói.
“Vi sư là người không công bằng như vậy sao, sau này những sư đệ của ngươi đều sẽ có.”
Từ Phàm nằm trên ghế dài lại thay đổi tư thế nhìn lên bầu trời, trong tay tiếp tục nắm lấy tinh cầu thời gian.
“Sư phụ, ngươi luôn để lại những điều tốt đẹp nhất cho bọn ta.” Từ Cương nhìn vòng tay ngũ sắc trong tay nói.
“Không cho các ngươi lẽ nào cho người khác, bảo ngươi dùng thì ngươi cứ dùng đi.”
“Tuân mệnh, nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của sư phụ.” Từ Cương nói.
Sau khi Từ Phàm giải quyết một số vấn đề tu luyện cho Từ Cương, Từ Cương lập tức bị Từ Phàm đuổi đi.
Lúc này, trong mắt Từ Phàm hiện lên một tia huyền ảo, trong tay xuất hiện sáu tấm đồng, nhẹ nhàng vung tay lên, đồng bảng nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.
Từ Phàm nhìn thoáng qua, cười nói: “Xem ra sau này thật sự sắp thanh nhàn rồi.”
Ba tháng sau, trên Trường Thành bằng thép, một chiếc Linh thuyền cỡ lớn trở về.
Sau khi Linh thuyền cỡ lớn đáp xuống vị trí được chỉ định, hai con rối đao khách Hóa Thần Kỳ đi xuống từ trên Linh thuyền.
Hai con rối đã bị máu Yêu thấm ướt.
“Đại ca, lần này thi cốt của Yêu Tộc Hóa Thần Kỳ ở Linh thuyền chúng ta có thể đổi một con rối Hóa Thần Kỳ Thiên Đạo đỉnh cấp không.” Đồ phu trung niên vui mừng nói, một thân khí huyết sát vẫn chưa bình phục lại.
“Ngươi học tính toán như thế nào vậy, một Linh thuyền cũng chỉ đủ cho ngươi đổi một tinh phẩm bảo khí linh đao đỉnh cấp, còn về con rối còn sớm lắm.” Trảm Linh cười cười nói, huynh đệ này của hắn tính toán không sở trường cho lắm.
“Được rồi, vậy thì đổi linh đao trước.” Đồ phu trung niên nói.
“Được.”
Lúc này đã có rất nhiều con rối hậu cần leo lên Linh thuyền bắt đầu kiểm kê số lượng hài cốt Yêu Tộc trong kho lạnh.
Trên sân đỗ Linh thuyền, mấy Thiên Khôi Sư săn bắn trở về đều nhìn chiếc Linh thuyền cỡ lớn đó với vẻ mặt kính sợ, chỉ có Thiên Khôi Sư cấp năm cao cấp nhất trong trò chơi mới có thực lực thuê Linh thuyền cỡ lớn này.
Đúng lúc này, bầu trời đột nhiên tối sầm lại, một hạm đội bao gồm hàng trăm chiếc Linh thuyền cỡ vừa và nhỏ chậm rãi hạ xuống bãi đỗ Linh thuyền.
“Thì ra là Nữ Quân Thần đã trở lại, ta nói sao phái đầu lại lớn như vậy.” Trảm Linh cười nói.
“Nữ Quân Thần quả thật lợi hại, mấy vạn mệnh Thiên Khôi Sư được nàng ta chỉ huy cùng một thể, tiến lui nhất trí.”
“Rõ ràng đều là Thiên Khôi Sư cấp ba bốn, lại dám vây quét phần lớn Yêu Tộc Hóa Thần Kỳ.” Đồ phu trung niên cảm khái nói.
“Đâu chỉ như vậy, hiện tại phần lớn nhiệm vụ thanh trừ khu vực Yêu Tộc mà Tiên môn đưa ra đều bị Nữ Quân Thần tiếp nhận.” Trảm Linh cũng nhiều chuyện nói.
Sau khi hạm đội khổng lồ đáp xuống đất, một con rối chỉ huy hiếm hoi bước xuống từ một chiếc Linh thuyền màu hồng, được mọi người hộ tống.
Ngay sau đó, toàn bộ Linh thuyền dừng lại, vang lên tiếng hoan hô của Nữ Quân Thần.
“Thế nào, có phải rất đỏ mắt hay không.” Trảm Linh nhìn dáng vẻ xuất thần của đồ phu trung niên nói.
“Không có, ta đang nghĩ có khi nào hắn ngăn cản hành trình ta mua con rối đỉnh cấp Hóa Thần Kỳ thiên đao hay không.” Đồ phu trung niên nghiêm túc nói.
“Sau này có thể, nhưng hiện tại thì không.” Trảm Linh nói, phần lớn phạm vi khắp Tiên thành Lâm Sâm, không phải một lúc là đã có thể thanh trừ Yêu Tộc được.
“Vậy thì được.”
Chính ngay lúc này, hai con rối đều phát ra âm thanh ding dong, ý bảo linh thạch đã vào tài khoản.
“Đúng là bị đại ca nói trúng rồi, chỉ có thể chọn đổi linh đao thôi.” Đồ phu trung niên cười nói.
“Cố gắng lên!” Trảm Linh vỗ vỗ bả vai đồ phu trung niên, sau đó thì biến mất.
Đồ phu trung niên cũng biến mất.
Đảo Ẩn Linh, trong đại viện bên trong cự thành, đồ phu trung niên đi ra từ trong phòng.
Hắn vừa ra ngoài đã nhìn thấy nhi tử của mình rầu rĩ không vui ngồi bên bờ hồ.
“Sao vậy, lại bị đánh đòn sao.” Đồ phu trung niên cười nói, hắn có hiểu rõ một chút “sinh tử đại địch” của nhi tử mình ở trong học viện.