Chương 434: Đại chiêu của pháo quỹ đạo
Chương 434: Đại chiêu của pháo quỹ đạo
“Yêu tôn trở về!”
“Yêu tôn mang theo cà rốt tươi ngon trở về!”
Trong nháy mắt, tất cả Thỏ Ngọc Quang bên trong Thánh Thành đều oanh động.
Mặc dù bọn họ rất nhớ Yêu tôn nhưng bọn họ càng mong nhớ mỹ vị của cà rốt tươi ngon hơn.
Yêu tôn Ngọc Quang nhìn các tộc nhân đáng yêu trong căn cứ phía dưới Linh thuyền, nhìn đôi mắt hồn nhiên trong suốt của bọn họ như thể không muốn rời xa mình.
“Ta về rồi đây!” Yêu tôn Ngọc Quang nhìn vào từng đôi mắt to xinh đẹp, vừa nói vừa mỉm cười ôn nhu.
Phía dưới Linh thuyền, trong mắt của đám Thỏ Ngọc Quang đều trào ra nước mắt.
Khoảng thời gian Yêu tôn của bọn họ không có ở nơi này, đám thỏ bọn họ đã phải chịu biết bao ức hiếp từ những ngoại tộc còn lại kia, ngay cả những tiểu tộc không có Yêu tôn cũng bắt đầu hướng về phía tộc Thỏ Ngọc Quang mà nhe răng trợn mắt.
Chớ nói chi là những kẻ như Huyết Sư và Băng Xà, không biết khoảng thời gian này có bao nhiêu con thỏ nhỏ đáng yêu đã bị bắt đi rồi.
“Yêu tôn, rốt cuộc ngài cũng đã trở về rồi!”
“Khoảng thời gian này chúng ta đã bị đám người xấu kia ức hiếp rất nhiều.”
“Đừng sợ, sau này tộc Thỏ Ngọc Quang sẽ không còn bị những Yêu tộc khác ức hiếp nữa.” Yêu tôn Ngọc Quang ôn nhu nói, song trong đầu lại nghĩ đến uy lực một pháo đã oanh kích đại địa kia.
Vào thời điểm này, trong mắt tất cả Thỏ Ngọc Quang bên dưới đều toát ra những ngôi sao nhỏ, đồng thời cảm thấy chủng tộc của mình sẽ quật khởi một lần nữa.
“Yêu tôn, chúng ta đầu nhập vào đại Yêu tộc nào thế? Là Yêu Tôn Kim Sí Đại Bằng kia sao?” Một vị trưởng lão Thỏ Ngọc Quang có uy vọng lên tiếng hỏi.
Trong nháy mắt, Yêu tôn Ngọc Quang chỉ cảm thấy trong mắt tất cả Thỏ Ngọc Quang bên dưới đều tỏa ra ánh sao.
Lúc này đột nhiên Yêu tôn Ngọc Quang cảm thấy không biết phải nói thế nào, dẫu sao đầu nhập vào Nhân tộc có chút ý tứ phản bội Yêu tộc.
“Không có việc gì, cho dù có là đại tộc yếu một chút cũng không sao, chỉ cần có thể bảo hộ tộc đàn chúng ta là được rồi.”
Vị trưởng lão Thỏ Ngọc Quang có uy vọng nói tiếp, hiện tại trong mắt của hắn chỉ cần có thể trợ giúp tộc đàn bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn này là được.
“Ta đã ký kết kế ước bình đẳng với Nhân tộc, bọn họ sẽ bảo vệ tộc ta, song đó chúng ta cũng phải phục vụ cho Nhân tộc.” Yêu tôn Ngọc Quang trầm giọng nói.
Nghe thế, lỗ tai của tất cả Thỏ Ngọc Quang đều chậm rãi rủ xuống, bầu không khí bi quang tràn ngập toàn trường.
“Đầu nhập vào Nhân tộc thì có chỗ nào tốt cơ chứ ~~~” Ngay lúc này, một Yêu Tôn Thỏ Ngọc Quang lên tiếng nói.
“Hắn đã đảm bảo với ta, mỗi một vị Thỏ Ngọc Quang đều sẽ có cà rốt tươi ngon và tự do!” Yêu tôn Ngọc Quang lớn tiếng nói.
Trong nháy mắt, toàn trường sôi trào, tất cả Thỏ Ngọc Quang đều lập tức dựng thẳng lỗ tai lên, còn có hơi đung đưa.
“Quá tuyệt vời ~~”
Yêu tôn Ngọc Quang cười vung tay lên, tức thì một cơn mưa cà rốt tươi ngon từ trên trời rơi xuống, trong chốc lát, bầu không khí toàn trường đều dâng đến đỉnh phong.
Lại nói, ở phía trên Trường thành sắt thép, Từ Phàm và Trảm Linh đang nhìn cảnh tượng Yêu tôn Ngọc Quang rải cà rốt tươi ngon xuống.
“Vì sao Yêu tộc Ngọc Quang lại cuồng nhiệt với cà rốt tươi ngon đến như vậy?” Trảm Linh nhìn cảnh tượng cuồng hoan của Thỏ Ngọc Quang khó hiểu hỏi.
“Cà rốt tươi ngon không chỉ là món chính phẩm chất cao của Thỏ Ngọc Quang, mà còn là tín ngưỡng và lương thực tinh thần của Thỏ Ngọc Quang nữa.” Từ Phàm vừa cười vừa đáp.
“Một chủng tộc vậy mà lại cuồng nhiệt với một loại linh thái đến như thế, có thể sống đến bây giờ đã là một kỳ tích.” Trảm Linh nói.
Vào lúc này, trong tay Từ Phàm đột nhiên xuất hiện một cái đạo khí cà rốt tươi ngon.
“Đây là đạo khí chí cao của tộc Thỏ Ngọc Quang, là thánh vật của tộc bọn họ, là đạo khí đặc biệt dùng để trồng cà rốt tươi ngon.”
“Cà rốt tươi ngon được trồng ra cũng chỉ miễng cưỡng đủ cho tộc đàn bọn họ ăn, sau này chúng ta đoạt.” Từ Phàm cười nói.
“...”
Lúc Từ Phàm dự định quay trở về Ẩn Linh môn xử lý những công việc khác thì Bồ Đào đột nhiên nói: “Chủ nhân, Yêu tôn của hai tộc Huyết Sư và Băng Xà tự mình mang theo đại quân Yêu tộc tiếp cận.
Đồng thời hình ảnh trên màn hình cũng chuyển sang cảnh đại quân hai tộc chỉ chốc lát sẽ tiếp cận lãnh địa của tộc Thỏ Ngọc Quang.
“Trước tiên cho hai Yêu Tôn kia mỗi kẻ một pháo đi, xem như món khai vị vậy.” Từ Phàm nói, trong mắt có vẻ hưng phấn, đại chiêu đặc biệt của pháo quỹ đạo này còn chưa được dùng qua đâu.
“Đã rõ.”
Lúc này, ở bên ngoài lãnh địa của tộc Thỏ Ngọc Quang, hai đại quân đã xâm lấn vào bên trong lãnh địa tộc Thỏ Ngọc Quang.
Một Hùng Sư toàn thân huyết hồng cao đến mười trượng đứng ở trên một vách đá, bên cạnh còn có một Băng Xà to lớn.
“Cái con thỏ nhỏ kia rốt cuộc cũng cam lòng quay về, bằng không còn phải vận dụng một chút thủ đoạn đặc biệt.” Yêu tôn Huyết Sư nhìn về phía Thánh Thành của tộc Thỏ Ngọc Quang nói.
“Rốt cuộc cũng là không thể vứt bỏ được tộc nhân của mình.” Băng Xà bên cạnh cười khẽ tiếp lời.
“Đáng tiếc nàng ta không hiểu rõ, một chủng tộc chỉ cần Yêu Tôn không chết thì tộc đàn bọn họ sẽ không nổi danh ở Yêu tộc.”
“Yêu tôn Ngọc Quang uy phong lẫm liệt trước kia, sau này chỉ có thể trở thành đồ chơi của người ta.”
Huyết Sư nói rồi trao đổi ánh mắt với Băng Xà, hai yêu đồng thời cười lên một tiếng.
Nhưng vào lúc này, một loại cảm giác nguy cơ đột nhiên hiện lên trong lòng hai yêu.
Chỉ thấy một đạo hồng quang từ trên trời lao xuống, trực tiếp đánh ngay vị trí vừa rồi của hai yêu.
Sau đó còn có năng lượng dao động càng lớn hơn trút xuống mặt đất.
Cho đến khi khói lửa tản đi, hư ảnh của hai yêu mới xuất hiện tại chỗ.
Yêu tôn Huyết Sư bị đánh xuyên một cái móng vuốt, còn cái đuôi của Yêu tôn Băng Xà thì bị gãy một đoạn.
“Không ngờ đạo khí của nhân tộc lại có thể công kích đến nơi đây!” Hư ảnh của Yêu tôn Huyết Sư sắc mặt khó coi nói.
“Không phải lúc này ngươi nên quan tâm một vấn đề khác sao?”
“Vì sao Nhân tộc lại công kích chúng ta vào thời điểm này?” Yêu tôn Băng Xà vừa dứt lời lập tức lặng lẽ hạ mệnh lệnh cho tộc đàn rút lui.
“Ý ngươi là tộc Thỏ Ngọc Quang đã đầu nhập vào Nhân tộc sao?”
“Rất có thể! Hiện tại nắm chắc thời gian rút lui, việc tiến công tộc Thỏ Ngọc Quang chỉ đành ngày sau lại tính.” Yêu tôn Băng Xà sắc mặt ngưng trọng nói.
Trong lúc hai vị Yêu Tôn đang nói chuyện, vệ tinh vũ khí thiên cơ trên không trung bắt đầu phát uy.
Vô số cây gậy hợp kim trọng lực bắt đầu đều đặn đánh vào trong đại quân Yêu tộc.
Hai vị Yêu Tôn nhìn thấy cảnh tượng như thế, trong lòng chợt sinh ra thoái ý.
Bọn chúng đã từng được chứng kiến loại công kích này vào lúc Trường thành sắt thép của Nhân tộc xâm lấn vào trong lãnh địa của mình.
Căn bản không có cách nào tránh né loại công kích kia.
“Dùng tốc độ nhanh nhất rút lui!” Hai vị Yêu tôn cấp tốc hạ lệnh với đại quân chủng tộc bên dưới.
Trong chốc lát, đại quân Yêu tộc của hai tộc rút lui như thủy triều.
Thời điểm sắp rời khỏi lãnh địa của tộc Thỏ Ngọc Quang, trên bầu trời bỗng dưng nổi lên hồng quang.
Chỉ thấy hai đạo quang tuyến xích diễm từ trên trời lao xuống, sau đó một chia làm hai hóa thành một tấm lưới laser to lớn, bắt đầu quét ngang đại quân hai tộc.
Sau đó ánh đỏ trên bầu trời lại bắn ra hai tia laser nhằm thẳng về phía hai vị Yêu tôn.
Tốc độ của hai tia laser kia cơ hồ siêu việt cả tốc độ ánh sáng, hai vị Yêu Tôn chỉ mới vừa nhìn thấy hai tia laser thì đã lập tức bị laser xuyên thấu chân linh.
Theo đó hai cỗ yêu thi cũng từ trên trời rơi xuống.
Từ Phàm và Trảm Linh nhìn thấy cảnh này, biểu cảm không đồng nhất.
Trong mắt Trảm Linh vừa chấn kinh lại có một tia uể oải.
Trong mắt Từ Phàm thì hoàn toàn là hưng phấn, cảm thấy khối Thiên Nguyên Hỏa Tinh kia của mình không hề dùng uổng phí, lực công kích này không hề khiến hắn phải thất vọng.
Vào lúc này Từ Phàm mới chú ý tới biểu cảm của Trảm Linh bên cạnh.
“Trảm Linh trưởng lão, sao thế?” Từ Phàm hỏi.
“Ta đang nghĩ, sau này Tu Tiên giới có phải sẽ trở thành thiên hạ của Luyện Khí Tông Sư các ngươi không nữa?” Trảm Linh nói, hắn tự hỏi về tia laser vừa rồi, hắn không thể tránh thoát.