Chương 439: Suy đoán của Từ Phàm
Chương 439: Suy đoán của Từ Phàm
“Hạt nhân linh năng hư hao hoàn toàn.”
“Nhiều chỗ chủ chốt của tinh chu bị rạn nứt, bộ khung bị gãy làm làm hai.”
“Pháp trận bệ đỡ hoàn toàn bị hư hại, tám đạo khí tiết điểm vượt quá phụ tải vận tải, toàn bộ vỡ vụn.”
“Không có nhân viên thương vong, thế nhưng một ít người bị tổn hại thần hồn nhẹ.”
Từ Phàm nghe Bồ Đào báo cáo, sắc mặt càng ngày càng nặng nề.
Hiện tại bọn họ đang ở trong vùng Cực Không của Yêu tộc, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chiến hạm cự thú Yêu tộc phát hiện.
Khi đó bọn họ chính là miếng thịt nằm trên thớt.
“Trước tiên ẩn nấp rồi lại nói.” Từ Phàm thả ra mấy vạn con rối từ trong đạo khí hành cung của mình.
Phân bố con rối ở xung quanh tinh chu, tạo thành một pháp trận giấu kín.
Lúc này, tất cả mọi người trên tinh chu đều vây quanh bên cạnh Từ Phàm, chờ đợi chỉ thị tiếp theo.
Nhất là Trảm Linh, ở bên cạnh Từ Phàm có chút thấp thỏm bất an, cảm thấy giống như đầu sỏ gây nên chuyện này là hắn.
“Các ngươi đều trở về trong khoang của mình nghỉ ngơi đi, sau này có thể chúng ta phải lang thang ở Yêu giới một khoảng thời gian rất dài.”
“Thế nhưng cũng không phải là chuyện gì lớn, chỉ cần tìm được một chỗ thông đạo hai giới ở Yêu giới là có thể trở về Nhân giới rồi.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói, cảm giác như chỉ là đến Yêu giới ngắm cảnh một chút rồi trở về vậy.
Đám người trở về nghỉ ngơi, bên cạnh Từ Phàm chỉ còn lại có Trảm Linh, Linh Tu tôn giả, Từ Nguyệt Tiên.
“Linh Tu tôn giả, thật ngại quá, làm chậm trễ ngươi mất rồi.” Trảm Linh nhìn Linh Tu tôn giả cười khổ nói.
“Không sao, số mà đã có ắt nên, huống hồ tình huống của chúng ta bây giờ cũng không phải rất tệ.” Linh Tu tôn giả nói.
Đúng lúc này, một ngôi sao nhỏ giống như sao chổi trực tiếp xuyên qua tinh chu.
Tinh chu vốn đã tu bổ xong lại một lần nữa vỡ thành hai nửa.
“…”
Vẻ mặt Linh Tu tôn giả trở nên lúng túng.
“Không sao, lại tu bổ một lần.” Từ Phàm không để ý nói.
“Bây giờ muốn làm cho tinh tinh chu hoạt động cũng cần ít nhất nửa năm mới có thể.”
“Cho nên ta dự định, tinh chu và người trên tinh chu liên quan đều thu vào trong đạo khí hành cung của ta.”
“Ta ngồi tinh chu cấp đạo khí, đi Yêu giới tìm kiếm thông đạo tự nhiên hai giới.” Từ Phàm nói. Đây là kế hoạch hoàn chỉnh của hắn.
“Kế hoạch của Đại trưởng lão quả rất khả thi, có ta và Linh Tu tôn giả bảo vệ Đại trưởng lão, chúng ta chắc chắn có thể nhanh chóng trở về Nhân giới.” Trảm Linh gật đầu nói.
Bởi vì chính mình là ngòi nổ của cả chuyện này, thế nên Trảm Linh cấp bách muốn thể hiện bản thân.
“Không cần, chỉ cần một mình ta là được. Nếu như gặp phải tình huống nguy hiểm, ta sẽ mời hai vị xuất chiến.” Từ Phàm mỉm cười nói.
“Sư phụ, ta không thể ở lại bên cạnh ngươi sao?” Từ Nguyệt Tiên nước mắt rưng rưng nói. Cơ hội mạo hiểm tốt như vậy, sao nàng có thể đợi trong đạo khí hành cung.
“Ngươi cũng vào trong. Ta một người mục tiêu nhỏ, tùy tiện ẩn nấp thế nào đều được.” Từ Phàm nói.
“Đại trưởng lão, nếu không thì giữ ta lại đi, bình thường có thể trò chuyện, giải buồn.” Trảm Linh cũng muốn ở lại.
Lúc này Từ Phàm không nói lời thừa, trực tiếp tay kết pháp ấn, biến thành một con Thực Thiết Thú.
Lúc này bất luận là từ trên ngoại hình hay linh hồn của Từ Phàm, nhìn thế nào đều là một con Thực Thiết Thú chính cống.
“Ý của ta các ngươi hiện tại đã rõ chưa?” Từ Phàm dùng một đôi mắt gấu trúc nhìn ba người nói.
“…”
Chê chúng ta vướng víu, ngươi không nói sớm.
Trong lòng ba người phun tào nói.
“Trước tiên đi nghỉ ngơi, chờ sau khi trạng thái của ta viên mãn, chúng ta lập tức rời đi.”
Một chưởng vừa rồi của cự quy kia đối với tâm thần của Từ Phàm cũng có chút tổn hại.
Ba ngày sau, những nơi cần sửa chữa trên tinh chu đều đã sửa chữa xong xuôi, còn lại chỉ có thể sau khi trở về tông môn rồi lại nói.
“Các ngươi ở trong hành cung nghỉ ngơi cho tốt, nhanh thì một năm, chậm thì năm năm, ta sẽ mang các ngươi trở lại Nhân giới.” Từ Phàm nói xong vung tay lên, hao phí linh lực cực lớn mới thu được cả chiếc tinh chu vào trong đạo khí hành cung.
Đạo khí hành cung mà Từ Phàm mang theo chính là do Luyện Khí Đại Tông Sư luyện chế. Không gian bên trong có phạm vi rất lớn tầm trăm dặm, chứa một chiếc tinh chu cũng còn dư dả.
“Coi như ra ngoài rèn luyện. Cũng không thể cứ mãi ở trong tông môn rảnh rỗi.” Từ Phàm nói xong lấy ra đạo khí phi thuyền nhỏ do phân thân số một luyện chế.
Ngay sau đó điều khiển phi thuyền nhỏ bay về hướng đại lục Yêu giới.
“Còn may là trước đây số một vẫn là luyện chế ra đồ vật này, nếu không thật đúng là có chút phiền phức.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này Từ Phàm đã mang hình dáng của Thực Thiết Thú, từng cử động đều lộ ra vẻ vô cùng thật thà, đáng yêu.
Ngay từ đầu, Từ Phàm vốn định biến thân thành mấy người Vương tộc trong Yêu tộc kia.
Sau đó nghĩ lại, cảm thấy có chút không thực tế.
Sau đó theo đề nghị của Bồ Đào lựa chọn Thực Thiết Thú.
“Cũng không biết vùng Cực Không của Yêu giới có an toàn hay không.” Từ Phàm nhìn ngôi sao phía xa, trong miệng lẩm bẩm.
Đúng lúc này, một con Giao Long khổng lồ, dài gần mấy vạn trượng đột nhiên xuất hiện, lướt qua bên cạnh phi thuyền nhỏ của Từ Phàm. Cuối cùng, cái đuôi theo quán tính, trực tiếp đánh bay phi thuyền nhỏ của Từ Phàm.
Giao Long sau khi bay vọt hơn mười dặm còn nghi hoặc quay đầu lại liếc nhìn. Nó cảm thấy chính mình vừa rồi đã đụng phải thứ gì đó.
Lúc này, phi thuyền nhỏ của Từ Phàm đã theo quán tính bay ra xa mấy trăm dặm.
Trái tim Từ Phàm bịch bịch bịch đập nhanh, mãi đến sau khi Giao Long bay xa mới bình phục lại.
“Chuyện này cũng mẹ nó quá nguy hiểm.” Từ Phàm ôm ngực nói.
Sau đó, phi thuyền nhỏ dưới sự điều khiển cẩn thận nghiêm túc của Từ Phàm, lại tránh khỏi mấy con Cự Thú Cực Không.
Bên trong phi thuyền nhỏ, vẻ mặt Từ Phàm có chút nghiêm trọng.
Chỉ trong thời gian một lát này, Từ Phàm đã đụng phải bốn con Cự Thú Cực Không.
“Giết mấy con Cự Thú Cực Không này biến chúng thành linh tài không tốt hơn sao?” Nói đến đây, Từ Phàm đột nhiên sững người.
Hắn nghĩ tới một loại khả năng, đó chính là bí pháp của đám Yêu tộc kia, có thể thuần phục Cự Thú Cực Không.
Hoặc là ký kết một loại khế ước, làm cho chúng nó chịu sai sử của Yêu tộc kia.
“Nếu là như vậy, vậy Nhân tộc ở vùng Cực Không chẳng phải xong đời rồi sao?” Trên trán Từ Phàm chảy xuống mấy giọt mồ hôi lạnh.
Mặc dù chuyện này không tới phiên hắn lo, nhưng là thân là cá mặn cũng nên quan tâm một chút đến Nhân giới đại sự.
“Sau khi trở về Nhân giới phải nói tin tức này cho Hội Trưởng Lão Nhân tộc mới được.” Từ Phàm cảm thấy Hội Trưởng Lão Nhân tộc cần phải biết, thế nên hắn muốn tìm chút tin tức cụ thể hơn.
Lúc này Từ Phàm ngược lại không vội vã trở về đại lục Yêu giới mà bắt đầu tra xét tình hình của Cự Thú Cực Không trong Yêu giới.
Cuối cùng, qua theo dõi của Từ Phàm, Cự Thú Cực Không trong vùng Cực Không tại Yêu giới bình thường đều hoạt động trong một khu vực đặc biệt nào đó.
Sau khi tìm hiểu rõ những tình hình này, Từ Phàm điều khiển phi thuyền nhỏ bay về hướng đại lục Yêu giới.
Lúc này ở chỗ thông đạo dung hợp hai giới Nhân giới và Yêu giới, Kim Sí Đại Bằng vẫn đang nhìn chằm chằm vào kẻ địch cả đời của hắn.
“Tinh Linh tiểu nhi, phong ấn không gian của ngươi có vẻ như không chắc lắm đó.” Kim Sí Đại Bàng cười to nói.
“Hửm? Rùa nhỏ, ngươi lại phát hiện thứ gì thú vị à?” Tinh Linh nói.
Sau đó cự quy mới vừa trở về dưới toạ Kim Sí Đại Bằng, trong ánh mắt hiện lên một chút mơ màng, sau đó rất nhanh khôi phục lại.
“Thì ra là thế. Thú vị, thú vị ~” Tinh Linh cười nói.
“Có chắc hay không ngươi còn không biết hả!”
“Hiện tại những Luyện Khí Tông Sư của đại tộc Yêu tộc các ngươi kia hẳn là bề bộn nhiều việc lắm nhỉ?” Tinh Linh cười nói.
“Ngươi đừng đắc ý. Chờ tông sư tộc ta luyện tập, phá giải phong ấn không gian của ngươi, sau đó...”
“Đó chính là…”
Kim Sí Đại Bàng còn chưa nói xong đã bị Tinh Linh giành nói trước: “Chính là ngày ta giải trừ phong ấn không gian.”