Chương 440: Yêu tôn Nguyệt Hồ hữu hảo
Chương 440: Yêu tôn Nguyệt Hồ hữu hảo
Thánh địa Hồ tộc, tất cả chi nhánh Hồ tộc trong Yêu giới đều xuất phát từ đây.
Tộc Nguyệt Hồ trước kia được coi là một mạch tương đối cường đại trong Hồ tộc. Bởi vì trong tộc có rất nhiều Luyện Khí Sư, thế nên địa vị của Nguyệt Hồ trong Thánh địa Hồ tộc cũng khá cao.
Thế nhưng bây giờ huy hoàng của tộc Nguyệt Hồ đã qua, toàn tộc cũng chỉ có một vị Yêu Tôn đang tận lực chống đỡ.
Từ sau khi để thua Nhân tộc, Yêu tôn Nguyệt Hồ liền mang theo một nhóm nhỏ tộc yêu trở về Thánh địa Hồ tộc ẩn cư lên.
Bây giờ trong lòng Yêu tôn Nguyệt Hồ chỉ muốn dạy dỗ nhi tử của mình thật tốt, mọi chuyện còn lại hắn đều không quan tâm.
Lúc này, ở biên giới Thánh địa Hồ tộc, một con Thực Thiết Thú hắc bạch phân minh đang cưỡi một con Hỏa Giáp Ngưu chạy như bay về phía Thánh địa Hồ tộc.
“Không nghĩ tới rơi xuống trong biên giới Thánh địa Hồ tộc, lần này là có độ công nhận rất cao?” Một con Thực Thiết Thú thân cao không quá một trượng toét miệng cười nói.
Từ Phàm điều khiển đạo khí phi thuyền nhỏ, trải qua trăm cay ngàn đắng, cực kỳ cẩn thận tránh thoát mấy chiếc chiến hạm cự thú Yêu tộc, mới an toàn đáp xuống trên đại lục Yêu tộc.
“Tốc độ này quá chậm, thật muốn lấy phi thuyền nhỏ ra bay thẳng qua.” Trong miệng Thực Thiết Thú lẩm bẩm nói.
Trong tay lập tức xuất hiện một cây roi hình thành từ Hỏa linh khí, quất vào trên mông Hỏa Giáp Ngưu.
“Nhanh lên một chút. Một con yêu Luyện Hư Kỳ như ngươi, sao tốc độ lại chậm như vậy?” Thực Thiết Thú khiển trách.
Lúc này Hỏa Giáp Ngưu dưới mông Thực Thiết Thú vô cùng tủi thân. Ngươi đánh ta gần chết, còn không chữa thương cho ta, tốc độ đi có thể nhanh được sao?
Ngươi muốn cưỡi ta cứ việc nói thẳng, thế nào cũng phải đánh ta một trận thì tính là gì?
Ngay lúc Hỏa Giáp Ngưu đang chạy nhanh như bay giữa không trung, Thực Thiết Thú đột nhiên cảm nhận được phía trước có một cỗ khí tức của Yêu Tôn Hồ tộc.
Hỏa Giáp Ngưu đột nhiên muốn phanh lại, đổi hướng vòng qua Yêu Tôn phía trước.
“Tiểu hữu tộc Thực Thiết Thú, không có chuyện gì thì đừng ngại xuống đây nói chuyện.”
Một giọng nói nhã nhặn mang theo hơi thở thư hương xuất hiện.
Thực Thiết Thú do Từ Phàm hóa thành khẽ cau mày, lập tức cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc.
Lúc này, Hoả Giáp Ngưu đã bị một luồng lực lượng nhẹ nhàng ngăn lại.
Thực Thiết Thú nhẹ nhàng vỗ lên lưng Hỏa Giáp Ngưu, ra hiệu hạ xuống.
Hỏa Giáp Ngưu mang theo Thực Thiết Thú vừa xuống tới mặt đất, nơi hư không phía trước mở một cánh cửa nhỏ.
Từ trong cửa nhỏ bước ra một thiếu niên Hồ tộc hết sức tuấn tú, mang theo Thực Thiết Thú đi vào bí cảnh.
“Ở bên ngoài đợi cho đàng hoàng, nếu không gặp phải hậu quả gì thì ngươi biết đó.”
Giọng Thực Thiết Thú truyền đến trong đầu Hỏa Giáp Ngưu, làm cho nó sợ tới mức điên cuồng gật đầu.
“Thực Thiết Thú đại ca, mời đi theo ta, phụ thân ta đang chờ bên trong.” Thiếu niên Hồ tộc tuấn tú ôn hoà nói.
Thực Thiết Thú do Từ Phàm hóa thành cũng lộ ra nụ cười ôn hoà với thiếu niên Hồ tộc.
Hắn đã biết Yêu Tôn kia là ai.
Vậy mới nói, thế giới rộng lớn, không phải oan gia thì không gặp được nhau.
Bên trong một mảnh rừng hoa đào, có một toà lương đình, Yêu Tôn Nguyệt Hồ hóa thành hình người, một thân bạch y ngồi chờ trong lương đình.
Lúc Từ Phàm trông thấy Yêu tôn Nguyệt Hồ, xém chút nhận không ra từ cái nhìn đầu tiên.
Cái khí chất nho nhã hiền hoà, thanh khí hờ hững này sao mà ra được vậy?
Bây giờ ngươi không phải cố gắng tu luyện, lệ khí đầy mình đi tìm Nhân tộc báo thù sao?
Thực Thiết Thú do Từ Phàm hóa thành, cùng thiếu niên Hồ tộc ngồi trên lương đình
“Chỗ này của ta không có trà, chỉ có rượu hoa đào, mong tiểu hữu đừng ghét bỏ.” Yêu tôn Nguyệt Hồ ôn hòa nói.
“Có rượu rất tốt, nếu như lại có thêm mấy mâm linh quả, vậy thì càng thêm hoàn mỹ.” Từ Phàm nói. Dáng vẻ ngây thơ chân thành của Thực Thiết Thú làm thiếu niên Hồ tộc bên cạnh nở nụ cười.
“Ta sớm có chuẩn bị.”
Yêu tôn Nguyệt Hồ vừa nói xong thì đã có thiếu nữ tộc Nguyệt Hồ bưng lên mấy mâm linh quả.
“Cảm ơn Yêu Tôn.” Từ Phàm nói xong liền cầm lên mấy loại linh quả nhét vào trong miệng.
Từ Phàm vừa ăn, còn giả vờ nghi hoặc hỏi: “Sao Yêu Tôn lại không sống trong Thánh địa Hồ tộc?”
“Nơi ồn ào náo động, nào được yên tĩnh như ở đây.” Yêu tôn Nguyệt Hồ thản nhiên nói, trong mắt không vui không buồn.
“Yêu Tôn thanh nhã.” Từ Phàm nói xong lại bắt đầu vươn tay về phía mâm đựng trái cây, thỉnh thoảng uống một ngụm rượu hoa đào, lộ ra vẻ mặt thoải mái.
“Tiểu hữu đây là muốn du lịch Yêu giới sao?” Yêu tôn Nguyệt Hồ nhìn Thực Thiết Thú nói.
Thực Thiết Thú mặc dù ẩn cư ở Yêu giới, nhưng thường xuyên sẽ phái thiên tài trong tộc du lịch Yêu giới.
Mà phần lớn những thiên tài này là Hoàng tộc trong Thực Thiết Thú, nghe nói càng dễ thương, huyết mạch Hoàng tộc lại càng thuần.
Mà Thực Thiết Thú trước mắt này, theo mắt nhìn của Yêu tôn Nguyệt Hồ là Hoàng tộc trong Thực Thiết Thú có phẩm chất và bộ dạng đều vô cùng tốt.
Kết giao cùng, nói không chừng sau này sẽ trở thành trợ lực cho Thiên Nhi.
Tộc Thực Thiết Thú tuy là trung lập, nhưng không cấm Thực Thiết Thú trong tộc tham gia vào cạnh tranh trong Yêu giới.
“Đúng vậy. Trong tộc phái ta đến Yêu giới rèn luyện một vòng, tốt nhất cũng đến Nhân giới bên kia xem sao.” Thực Thiết Thú vừa ăn vừa nói.
“Hiện tại không gian hai giới nhân yêu đều đã bị phong ấn. Tiểu hữu chẳng lẽ muốn ngồi chiến hạm cự thú Hồ tộc ta du lịch tất cả các đại Vương tộc sao?” Yêu tôn Nguyệt Hồ nghi hoặc hỏi.
Hay lắm, ta còn chưa hỏi đến mà ngươi đã nói ra đáp án.
“Trưởng bối trong tộc chính là có ý này, nhưng thế nhưng lộ phí để du lịch chỉ có thể dựa vào chính mình kiếm.” Thực Thiết Thú mặt lớn đau khổ nói, vô cùng dễ thương chết người.
Thấy thiếu niên Hồ tộc chỉ muốn đi lên lột một cái.
“Kiếm lộ phí? Nghe đồn tộc Thực Thiết Thú đạo khí song tuyệt, không biết tiểu hữu tinh thông loại nào?” Yêu tôn Nguyệt Hồ tò mò hỏi.
Hồ tộc thiếu niên cũng nhìn về phía Thực Thiết Thú.
Từ Phàm sớm có chuẩn bị, lấy từ trong một bình ngọc ra mười viên Yêu Nguyên Đan chính cống. Đây là đan dược Từ Phàm thuận tay luyện chế trên đường.
Ở Yêu giới, Luyện Đan Sư càng khan hiếm hơn cả Luyện Khí Sư, mỗi một người đều tồn tại như bảo bối.
“Không nghĩ tới trình độ của tiểu hữu trên luyện đan nhất đạo lại tinh xảo như vậy.” Yêu tôn Nguyệt Hồ lấy ra một viên Yêu Nguyên Đan xem xét, có chút giật mình nói.
Viên Yêu Nguyên Đan trên tay hắn này, đủ để trợ giúp Yêu tộc Hợp Thể Kỳ sử dụng tu luyện.
Chỉ bằng một viên đan dược này, Thực Thiết Thú Hóa Thần Kỳ này có thể đi khắp các đại Vương tộc trong Yêu tộc.
“Chỉ là chút bản lĩnh luyện đan học được qua các trưởng bối trong tộc, không đáng giá nhắc tới.” Từ Phàm nói, lại ăn sạch linh quả cuối cùng trên mâm đựng trái cây.
Yêu tôn Nguyệt Hồ không để lại dấu vết liếc mắt nhìn thiếu niên Hồ tộc.
Thiếu niên Hồ tộc lui ra, không lâu sau lại bưng tới một mâm linh quả cấp bậc cao hơn.
“Ha ha, trò chuyện lâu như vậy, còn chưa biết họ tên tiểu hữu.” Yêu tôn Nguyệt Hồ nói.
“Yêu Tôn gọi ta Nộn Điệp là được.” Từ Phàm thuận miệng nói, sau đó lại mò lên mâm đựng trái cây.
“Nộn Điệp, tên thật kỳ lạ.”
“Do trưởng bối trong tộc đặt, không có cách nào.” Từ Phàm nói, trong mắt lộ ra chút ý cười.
“Còn chưa biết quý danh của Yêu Tôn?”
“Ta là Yêu Tôn tộc Nguyệt Hồ, đây là tiểu nhi tử của ta, Thiên Nhi.” Yêu tôn Nguyệt Hồ nhìn Từ Phàm thân thiết nói.
“Thì ra là tộc Nguyệt Hồ lấy Luyện Khí nổi tiếng, thất kính thất kính.” Thực Thiết Thú do Từ Phàm hóa thành vẻ mặt tôn kính nói.
Luyện Khí Tông Sư tộc các ngươi làm ra hàng tốt ít sự cố, còn không lấy tiền, các ngươi không nổi tiếng thì còn ai có thể nổi tiếng.
“Đó cũng là chuyện lúc trước rồi.” Yêu tôn Nguyệt Hồ trầm giọng nói.
Sau đó lại khôi phục hứng thú, trong tay xuất hiện một lò luyện đan cấp đạo khí.
“Tiểu hữu, gặp gỡ chính là duyên phận, lò luyện đan này coi như là lễ vật ta thay Thiên Nhi tặng ngươi.”